Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

thoát khỏi cái bóng

Lần này, tôi không thể từ chối, không thể tiếp tục tự mình đấu tranh. Tôi nghĩ ngay đến Hàn Lâm, người bạn duy nhất từng cố gắng giúp đỡ tôi. Cậu ấy là người duy nhất không muốn tôi sống trong đau khổ, và có lẽ là người duy nhất có thể cho tôi lời khuyên đúng đắn lúc này.

Khi tôi đến được nơi cậu ấy thường ở, tôi thấy Hàn Lâm đang ngồi một mình, ánh mắt anh có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi xuất hiện.

"Uyển Nhi, sao em lại tới đây? Có chuyện gì sao?" cậu ấy vội vã đứng dậy, khuôn mặt cậu ta lo lắng.

Tôi không thể nói được gì, chỉ biết nhìn vào mắt cậu ta, ánh mắt đầy hoang mang và sợ hãi.

"Hàn Lâm... Tôi không biết phải làm gì nữa. Tôi sợ... Sợ rằng mình sẽ mất hết, sợ rằng không thể tìm được lối thoát. Tôi cảm thấy như mình đang rơi vào một vũng lầy mà không thể thoát ra." Tôi nghẹn ngào, đôi tay run rẩy. "Tôi cảm thấy lạc lõng, không biết mình đang làm gì, mình đang sống vì điều gì nữa..."

Hàn Lâm im lặng một lúc lâu, sau đó cậu ấy chậm rãi tiến lại gần, đặt tay lên vai tôi, nhẹ nhàng nói:

"Đừng sợ, Uyển Nhi có tôi ở đây. Dù cậu đang cảm thấy như thế nào, cậu không phải đối mặt một mình. Tôi vẫn luôn ở đây, giúp cậu tìm lại chính mình. Hãy nghe theo trái tim cậu, đừng để những sợ hãi làm mờ đi con đường của cậu. Cậu không cần phải sống vì ai khác, cậu xứng đáng sống vì chính mình."

Những ngày sau, tôi đã dần lấy lại tinh thần. Tôi đã gắng nói lời chia tay với Lưu Kiệt, cố gắng bước tiếp một cuộc sống mới, không còn bị ám ảnh bởi tình cảm sâu nặng dành cho anh. Nhưng dù có cố gắng đến đâu, trong lòng tôi vẫn còn rất nhiều khoảng trống. Tôi đã thoát khỏi cảm giác lạc lõng trước đây, nhưng lại không thể giải thích được cảm giác này, một cảm giác trống vắng, như một phần trong tôi bị thiếu hụt.

--------End chap 9-----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro