Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6.

Nhiều năm về trước

...

- "Happy birthday to you , happy birthday to you ..."

- "Chúc mừng sinh nhật Lâm Tuyết Nhi ! Nào con mau thổi nến đi"

- "Phù..."

Lâm Tuyết Nhi chính thức bước sang tuổi 12 , 1 độ tuổi mới lớn , độ tuổi năng động đầy nhiệt huyết . Tuyết Nhi được mọi người trong gia đình đem tặng những món quà vô cùng đắt giá , nào là búp bê , gấu nhồi bông và 1 chiếc áo len hàng hiệu rất đắt tiền do bà nội của cô tặng . Tuyết Nhi vô cùng vui sướng đón nhận những món quà đó , sau đó cả nhà chìm vào trong không khí vui vẻ tràn đầy tiếng cười .

Ở 1 góc nào đó trong ngôi nhà 70m vuông , 1 thân hình gầy gò ốm yếu của 1 cô bé đang đứng nhìn khung cảnh vui tươi đó , trong lòng cô bé tủi thân , chỉ biết đứng nhìn và khao khát nhìn nó

Cô bé ấy tên Lam Ngọc , 14 tuổi . Thực ra cô không phải con ruột của gia đình nhà họ Lâm . 2 năm trước khi Lâm Tuyết Nhi được sinh ra , ba mẹ Lâm vì cưới nhau đã lâu mà mãi chưa có con

Đêm ngày mùng 1 đầu năm , không biết vì sao năm đó mưa tầm tã liên tục mấy ngày trời , đến buổi đêm khoảng 1 giờ , ba Lâm không ngủ được liền xuống nhà coi TV , lúc đó ông nghe thấy có tiếng khóc của trẻ con , ngày 1 càng to . Ba Lâm ngừng lại 1 lúc coi nó phát ra từ đâu , ông nhanh chân ra cửa , vừa mở cửa ra phát hiện 1 bé gái có vẻ như mới được sinh ra xong . Bé được quấn chặt vào chiếc khăn , nhưng do mấy hôm nay mưa nhiều quá , không khí có phần lạnh lẽo nên người bé không ngừng run lên .

Sau hôm đó , ba mẹ Lâm quyết định nuôi đứa bé và đặt tên là Lâm Lam Ngọc . Hồi đầu vì ông bà chưa có con nên rất cưng chiều Lam Ngọc . Cùng thời điểm đó , cũng vào mùng 1 của 2 năm sau , ba mẹ Lâm mới chính thức chào đón đứa con đầu lòng của mình

Chính vì sau khi Lâm Tuyết Nhi ra đời , Lam Ngọc dường như là 1 kẻ chướng tai gai mắt của gia đình họ Lâm . Khi Lam Ngọc chập chững bước vào độ tuổi bắt đầu biết nhận thức , khi đó cô mới 6 tuổi , ba mẹ Lâm hôm đó để Tuyết Nhi và Lam Ngọc ra sân chơi , không biết vì sao mọi đứa trẻ trong xóm đều xa lánh Lam Ngọc . Những đứa trẻ đó còn hùa theo nói rằng

- "Lam Ngọc là đồ xấu xa , mẹ tớ bảo loại người không cha không mẹ như nó , không được dạy dỗ nên sẽ là người xấu ! Các cậu đừng chơi với nó"

- "Mẹ tớ cũng bảo vậy đấy ! Thôi chúng ta đi thôi đừng chơi với nó"

Lúc đó , tuy Lam Ngọc còn trẻ con nhưng cô cũng đủ nhận thức về câu nói đó . Đến không lâu sau đó , cô phát hiện ra , thì ra ba mẹ Lâm không phải ba mẹ ruột của cô , là do cô bị bỏ rơi nên họ mới nhận nuôi .


...


- "Tao cho mày ăn học đàng hoàng mà mày chỉ được 60 điểm thôi là sao ?"

- "Hôm nay tao phải dạy dỗ lại mày , đứa báo cha báo mẹ . Tao mà biết mày như này tao đã vứt mày đi không nuôi mày làm gì cho phí tiền phí của của tao !"

Mẹ Lâm đang dùng roi mây bằng gỗ , đánh không thương tiếc vào người cô . Lam Ngọc bấu chặt vào vạt áo , cắn răng chịu đựng

Tuyết Nhi đứng 1 góc , cô yếu đuối cũng chỉ biết nhìn Lam Ngọc bị mẹ đánh . Cô đau lòng nhưng cũng không làm gì được

Sau đó ba Lâm từ trên lầu đi xuống , ba nhẫn tâm lôi tóc cô ra cửa đứng quỳ cả đêm . Tuyết Nhi còn nhớ rõ hôm đó trời còn mưa rất to , nếu Lam Ngọc đứng đó cả đêm nhất định sẽ không chịu nổi

- "Mày đứng đây quỳ từ giờ cho đến sáng mai , nếu mày đứng dậy nửa bước tao sẽ đánh gãy chân mày"

Lam Ngọc đứng đó quỳ từ tối cho đến sáng , ba mẹ Lâm tàn nhẫn không cho cô ăn gì cả . Tuyết Nhi đợi lúc ba mẹ Lâm ngủ say liền xuống hâm lại chiếc bánh bao mới mua hồi chiều . Rồi nhẹ nhàng mở cửa chạy ra đưa cho Lam Ngọc

- "Chị ăn đi , em vừa mới hâm nóng lại . Chị từ tối không ăn gì nên em lo sợ chị bị ốm mất"

- "Em mang vô đi , ba mẹ phát hiện em sẽ bị vạ lây theo đó . Vả lại chị không đói , đây có phải lần đầu chị nhịn ăn tối đâu , giờ cũng quen rồi"

Tuyết Nhi trả lời "ừm" 1 tiếng , nhưng tay vẫn để chiếc bánh bên cạnh cô . Do trời hôm nay mưa rất to , lưng cô bị ướt 1 mảng do nước mưa hắt vào , cô lén nhìn chiếc bánh bao . Bụng kêu ồn ột , Lam Ngọc cầm chiếc bánh lên cắn 1 miếng to , mặt cô lấm lem nước không biết do mồ hôi , nước mưa hay do cô đang khóc nữa ...

Quả thật không lâu sau , ba mẹ Lâm dường như đang phải trả giá cho hành động của họ ...

Lam Ngọc còn nhớ mãi tháng 6 năm đó , thời tiết nắng nóng tưởng như chẳng có chút gió nào ... Lam Ngọc bắt đầu từ trường trở về nhà , hôm qua cô vừa bị ba Lâm đánh vì tội cô điểm kém hơn Tuyết Nhi . Chân cô vừa mỏi vừa đau nhức , đang đi đến cổng trường , Tuyết Nhi chờ sẵn ở đó , thấy cô liền chạy ra trước mặt

- "Nè tặng chị nè !"

- "Đây là ...?"

- "Chiếc vòng do em tự đan , em định đợi sinh nhật chị mới tặng , nhưng nhớ ra là em chẳng biết sinh nhật chị vào ngày nào cả . Thật xin lỗi !"

Đúng thế , từ lúc bé đến giờ , trải qua 15 năm cô chưa được biết mùi vị của sinh nhật là gì . Chỉ biết nhìn qua những bữa tiệc sinh nhật của Tuyết Nhi mà thèm khát nó

- "Ờ không sao ! Cảm ơn em chị sẽ giữ nó thật cẩn thận"

Nói xong , Lam Ngọc liền cho chiếc hộp màu xanh lam vào túi áo khoác đồng phục của mình

...


Buổi tối , Lam Ngọc ở trên tầng ngồi thất thần , mắt nhìn không rời chiếc vòng tự đan này . Chiếc vòng này được đan bằng các sợi len nhiều màu , điểm nhấn của nó là con bướm màu hồng bằng nhựa

Đây là món quà sinh nhật đầu tiên của Lam Ngọc mà cô nhận được , tuy không phải đồ vật có giá trị cao nhưng nó cũng khiến cô cảm thấy hạnh phúc

Thực ra Tuyết Nhi là 1 cô bé tốt bụng , hiền lành , nên Lam Ngọc rất yêu thương Tuyết Nhi và ngược lại Tuyết Nhi cũng vậy . Tuy không phải chị em ruột nhưng tình cảm giữa cả 2 đều rất tốt

Lam Ngọc cất chiếc vòng vào túi áo ngủ rồi chui thẳng lên giường đắp chiếc chăn lụa lên nửa người , cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay

...


- "Cháy nhà , cháy nhà , ai đó giúp chúng tôi với ..."

Tiếng gào thét cùng tiếng khóc của 1 bé gái đã làm đánh thức Lam Ngọc dậy . Cô ngửi thấy mùi khét dữ dội , theo phản xạ liền nhanh chân chạy ra cửa , trước mắt cô là đám khói đen bốc lên từng khoảng 1 , Lam Ngọc bịp miệmg chạy thật nhanh ra phía cầu thang

Dưới tầng ba Lâm bị chiếc tủ trong phòng bếp đang bốc cháy đè lên chân của ông , mẹ Lâm đang bị kẹt khóa cửa trong phòng ngủ không có cách nào ra được , bà liền liên tục đập cửa , Lam Ngọc cuống cuồng tìm chìa khoá phòng dự phòng trong nhà , sau 1 hồi loay hoay mở khoá phòng mẹ Lâm chạy ra từ bên trong trên vai đang cõng Tuyết Nhi

- "Lam Ngọc mau bế Tuyết Nhi ra khỏi đây , mẹ phải giúp ba con đã , mẹ sẽ ra sau"

Lam Ngọc cõng lấy Tuyết Nhi nhìn bà với ánh mắt đỏ hoe , lửa từ trong bếp đã bắt đầu lan rộng ra ngôi nhà , mẹ Lâm bắt đầu nói chầm chậm , giọng bà trở nên nhẹ nhàng nói với Lam Ngọc

- "Nếu hôm nay mọi chuyện có ra sao , mẹ không mong con tha thứ cho những sai lầm của ba mẹ . Lam Ngọc à ! sau này con hãy chăm sóc cho Tuyết Nhi thật tốt nhé . Mẹ yêu 2 chị em"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #nguoc