1.Site-13 samsara(Tau-5)
Bản ghi hình Giải cứu và Phục hồi
Ngày: ██/██/████
Đội thăm dò: Đội Đặc nhiệm Tau-5 “Samsara”
Đối tượng: SCP-1730
Đội trưởng: T-5 Irantu
Thành viên: T-5 Munru, T-5 Onru, T-5 Nanku
Ghi chú: Dưới đây là một bản ghi âm/hình của một nhiệm vụ giải cứu thực hiện bởi Đội Đặc nhiệm Tau-5 "Samsara", sau khi đội AP-3 đã tiếp cận được những người sống sót trong SCP-1730. Đội AP-3 đã yêu cầu trợ giúp cứu hộ do có nhiều mối nguy tồn tại trong khu vực.
Mỗi thành viên MTF Tau-5 được trang bị một số các thiết bị cơ điện theo yêu cầu thiết kế của họ, bao gồm súng phóng hỏa lắp trên tay, thiết bị hấp thụ chấn động ở chân, giáp chống nhiệt, bộ lọc SCRAMBLE cài đặt trong mắt, và các thiết bị khác.
Lối vào của Tau-5 là một cổng xả thải gần lối vào phụ mà đội AP-3 đã vào.
[BẮT ĐẦU]
T-5 Irantu: Chúng tôi đã kết nối. Chỉ huy, nghe được chứ?
Chỉ huy: Chúng tôi nghe. Còn 60 giây trước khi vào.
T-5 Nanku: Nhiệm vụ này nguy hiểm cỡ nào?
T-5 Munru: Chưa có ai đi vào mà ra ngoài được cả. Đáng suy ngẫm.
T-5 Nanku: Đã hiểu. Nhiệm vụ này sẽ thú vị đấy.
T-5 Irantu: Cả đội kiểm tra thị giác đi, tôi không muốn ai bị ảnh hưởng bởi thông tin độc đâu.
T-5 Nanku: Rõ. (Ngừng) Của tôi ổn.
T-5 Munru: Cũng ổn.
T-5 Onru: Tôi ổn.
T-5 Irantu: Tốt. Nên nhớ là nhiệm vụ của chúng ta ở đây là giải cứu những người bị mắc kẹt. Chúng ta không ở đây để quản thúc. Nên là nếu gặp thứ gì nguy hiểm thì xử gọn nó.
T-5 Nanku: Như mọi khi.
T-5 Munru: Không cần phải nhắc tôi đâu.
Chỉ huy: Đội, còn 30 giây trước khi vào.
Chỉ huy: 10 giây.
Chỉ huy: Tau-5, các bạn được phép bắt đầu nhiệm vụ.
T-5 Irantu: Đi nào.
Đội T-5 đi vào SCP-1730 qua một cửa xả thải bên dưới khu văn phòng phụ. Mỗi thành viên bật đèn gắn vai, chiếu sáng đường hầm. Sau một thời gian, đội gặp một cổng khác. Một số ống xả lớn có thể được nhìn thấy phía sau cổng.
T-5 Munru: Nhìn kìa. Những cái xác tựa vào thành cổng.
Ít nhất hai mươi hình nhân cháy đen trong nhiều tình trạng hủy hoại khác nhau bị dồn ép ở phía dưới cổng. Một vài tay người vươn ra khỏi thành cổng.
T-5 Nanku: Bỏng trầm trọng. Anh nghĩ chúng đến từ đâu?
T-5 Irantu: Khó nói được. Nhưng mà trong tình trạng này thì chúng không đi xa đâu.
T-5 Munru: Gần đây có một cái lò hỏa thiêu đúng không? Gần cái hố thi thể mà mọi người cứ nhắc tới ấy. Chắc là đến từ đó.
T-5 Nanku: Lò hỏa thiêu?
T-5 Irantu: Không phải điểm xuất phát tồi. Theo dấu ống xả nào.
Đội T-5 cắt qua cổng và trèo tường theo ba đường ống xả lớn nhất. Họ trèo trong một thời gian ngắn.
T-5 Onru: Nhiệt độ đang tăng.
T-5 Irantu: Tôi cũng thấy thế. Chắc chúng ta sắp đến gần rồi.
T-5 Munru: Mà chúng ta đang trèo xuống. (Ngừng) Lạ nhỉ. Ống xả thì phải đi ra ngoài thay vì đi vào trong chứ?
T-5 Nanku: Có thể nó bị ảnh hưởng bởi mấy dị thể không gian.
T-5 Irantu: Chắc vậy.
T-5 Onru: Irantu, chỗ này tường mỏng. Tôi nghe được tiếng vọng ở bên kia tường.
T-5 Irantu: Bên kia tường có gì?
T-5 Onru: Từ từ. (Ngừng) Một hành lang, tôi nghĩ thế.
T-5 Irantu: Được rồi. (Ngừng) Chúng ta tách đội. Munru, anh và Nanku đi tìm xem đường hầm này dẫn đến đâu. Onru và tôi sẽ xem bên kia bức tường có gì.
T-5 Nanku: Nếu chúng ta bị giết thì sao?
T-5 Irantu: Đừng để bị giết.
T-5 Nanku: Rõ.
Đội T-5 tách ra, T-5 Nanku và Munru đi theo ống xả về phía nguồn tỏa nhiệt, và T-5 Irantu và Onru đi qua tường để đến hành lang phía sau.
Irantu và Onru phá được bức tường bê tông mỏng giữa ống xả và hành lang. Trong hành lang là một vài văn phòng trống, sáng yếu ớt từ đèn trên trần. Cả khu vực có dấu hiệu bị bỏ hoang lâu dài. Irantu và Onru tìm kiếm một cầu thang bộ hoặc thang máy, nhưng không tìm được gì.
Sau một thời gian, Onru tìm được một cánh cửa dẫn vào một phòng điều khiển. Một tấm kính quan sát lớn bị che khuất bởi một chất liệu tối màu nào đó. Nhiều bục điều khiển đã bị phá hủy.
T-5 Onru: Đây là phòng điều khiển lò hỏa thiêu, thấy không? Chỗ này ghi là "Lò hỏa thiêu #1". và bên dưới ghi "lối vào hố thi thể bên dưới”.
T-5 Irantu: Tôi chưa bao giờ nghe đến một cái lò thiêu mà cần đến phòng điều khiển riêng. Cái gì chắn cửa sổ thế? Tấm chắn chấn động à?
T-5 Onru: Không. (Ngừng) Không. (Đến gần cửa số) Đây là xác chết. Và rác rưởi. Lẫn vào nhau. Bết vào nhau. Nhìn đi, có thể thấy những khuôn mặt.
T-5 Irantu: Tôi thấy rồi. (Ngừng) Bên do thám nói rằng một kỹ sư đã bịt kín đường ống xả. Có thể Nanku và Munru sẽ gặp phải nó. (Ngừng) Không biết từ đây còn lối nào nữa không. Tôi nghĩ ta có thể đi qua lối lò thiêu.
T-5 Onru: Chờ chút.
Onru kiểm tra một bảng điều khiển khá nguyên vẹn gần cửa sổ. Cùng lúc đó, Nanku và Munru xuất hiện ở cửa.
T-5 Munru: Bị chặn lại. Ai đó đã nung chảy đoạn cuối đường ống. Chúng tôi thử phá xuyên qua nhưng dày quá.
T-5 Nanku: Tôi làm gãy tay luôn, nhìn này. (Cô giơ tay lên, không có dấu vết.) À ý tôi là, lúc nãy nó gãy.
T-5 Irantu: Trật tự. Onru đang tìm cái gì đó—
T-5 Onru: Thấy rồi.
Onru lật một công tắc lớn và vặn vài nút. Có tiếng máy móc khởi động, và khối chất liệu sau cửa sổ bắt đầu quay.
T-5 Nanku: Thú vị.
Có một tiếng giật, như thể thứ gì đó được giải phóng, và khối vật thể bắt đầu quay nhanh và hạ xuống. Có tiếng tua bin đặc trưng bắt đầu tăng tốc. Nhiệt kế của đội bắt đầu báo hiệu nhiệt độ đang tăng dần.
T-5 Munru: Nó đang hạ xuống. Nhìn dưới kia kìa, thấy không?
Khối vật thể đã ra khỏi tầm nhìn của cửa sổ, để lộ một căn buồng hình trụ khổng lồ, đường kính ít nhất 300m và sâu khoảng 400m. Ở trung tâm căn buồng là một cột trụ lớn kéo dài hết chiều sâu căn buồng, được gắn một vài cánh quạt lớn. Khi cánh quạt quay, khối vật thể trong căn buồng bị nghiền thành hỗn hợp. Trên đỉnh căn buồng là một vài bộ đánh lửa lớn. Xung quanh bề mặt căn buồng có nhiều lỗ to.
T-5 Onru: Được rồi, sau đó…
Onru bật một công tắc khác, và đèn lửa được kích hoạt. Những ngọn lửa dữ dội bùng xuống từ trần nhà, thiêu cháy hỗn hợp bên dưới. Những tia lửa nhỏ hơn phóng ra từ tường của căn buồng.
T-5 Irantu: Nhìn ở dưới kìa. Có một cánh cửa thoát trông có vẻ sẽ dẫn ra khỏi đây. Thấy không? Cô tìm được cách mở nó chứ?
T-5 Onru: Được. (Ngừng) Xong rồi.
Một cánh cửa tròn gần đáy buồng mở ra, cao hơn mức hỗn hợp.
T-5 Munru: Tuyệt, nhưng tôi vẫn không nghĩ là có cách nào khác để vào trong này, đường ống chặn rồi—
Nanku vươn tay và bắn một vài phát đạn từ vũ khí lắp trên cánh tay. Kính vỡ, và nhiệt từ bên trong tràn vào căn phòng.
T-5 Munru: Thẳng thắn đấy.
T-5 Nanku: Có cách thì làm thôi.
Đội đi vào lò hỏa thiêu và nhảy xuống một bệ đứng bên dưới, gần một ống xả thải khác. Họ tìm đường qua căn buồng, tránh các cánh quạt đang quay và khối hỗn hợp đang hạ xuống bên dưới họ.
T-5 Munru: Thứ gì đó tệ hại đã xảy ra ở đây.
T-5 Nanku: Ồ?
T-5 Munru: Đúng đấy. (Liếc nhìn sang Nanku) Tất cả những thứ này chắc chắn phải đưa ra ngoài một cách nào đó, chắc là bên dưới chúng ta.
T-5 Irantu: Không có thời gian kiểm tra đâu. Chúng ta cứ đi theo đường ống này xem nó dẫn tới đâu.
Đội đi qua cửa và đi xuống ống xả một khoảng ngắn, trước khi nó dẫn vào một hầm chứa nước. Đội đi vào hầm, trong đó được chiếu sáng bởi một cấu trúc giống thực vật lớn phát sáng.
T-5 Nanku: Thú vị. Cô nghĩ nó là gì?
T-5 Onru: Tôi— (ngừng) Tôi không biết.
Như được kích thích bởi giọng nói, cấu trúc rung động nhẹ và sinh ra hàng nghìn hạt quay vòng và phát sáng. Khi chúng rơi xuống, chúng tỏa sáng rực rỡ cả căn hầm.
T-5 Munru: Nhìn những cái bóng kìa.
Những hạt sáng tạo ra những cái bóng hình người trên tường, cư xử một cách dị thường. Những cái bóng dường như vươn tay ra về phía đội. Khi các hạt xuống được đến khối hỗn hợp, chúng dập tắt, những cái bóng biến mất.
T-5 Irantu: Được rồi. Giờ đi hướng nào?
T-5 Munru: Đây là một đường ống dẫn ra khỏi lò thiêu. Lò thiêu nằm bên dưới trạm điện, và trạm điện nằm ở phía đông của cả khu. Tức là nếu tôi đoán đúng thì ta phải đi theo hướng tây bắc, nên… (ngừng) từ từ. Nhìn kìa.
T-5 Nanku: Nhìn gì cơ?
T-5 Munru: Trên tường ấy. Có gì đó đang rỉ qua bên này. Lúc nãy có thứ này không?
T-5 Onru: Không.
T-5 Irantu: (Đến gần bức tường) Nó đen bóng và chắc chắn là đang rỉ sang. Có thứ gì đó đang cố chui qua đây.
T-5 Nanku: Là sao? Nó là gì, chất thải à?
T-5 Munru: Không. Chắc nó là chất xả từ lò phản ứng hoặc—
T-5 Onru: (Đến gần bức tường) Không, là máu. Nó là đỉa đấy.
T-5 Irantu: Gì cơ?
T-5 Onru:Nhìn kìa.
Onru chỉ vào một chỗ ở trên tường, đươc chiếu sáng bởi đèn gắn vai của họ. Ở chỗ đó, một dòng chảy màu đen đang ứa qua một kẽ nứt trên tường, và một thứ gì đó đang luồn lách qua. Đội phóng đại hình ảnh, hiện ra một con đỉa đang quằn quại chui qua khe tường. Nó chui hết và rơi xuống đất.
T-5 Nanku: Một con đỉa. Nghĩa là sao?
T-5 Munru: Chẳng có gì tốt đẹp cả.
Con đỉa bò tới vết hỗn hợp sinh học dưới chân họ và bắt đầu ăn nó. Càng ăn, con đỉa càng dần tăng trưởng kích cỡ.
T-5 Onru: Nhiều hơn nữa đang cố qua bức tường kìa.
Đội quay lại nhìn bức tường, đã có thêm nhiều vết nứt và nhiều dòng chất lỏng đen tuôn ra. Thêm một vài con đỉa khác đang chui qua khe.
T-5 Irantu: Onru, cô thấy được gì?
T-5 Onru: (Ngừng) Có thứ gì đó bên dưới chúng ta. Nó rất lớn. Nó ngập trong máu của người. Nó đang cố với tới chúng ta. Chúng như những ngón tay, chúng đều kết nối với vật chủ, chúng— (ngừng) Đưa tôi một con đỉa.
T-5 Munru: Hả?
T-5 Nanku: Cô đùa à.
T-5 Onru: Không, đưa tôi một con. Chúng đang giao tiếp qua thần giao cách cảm. Tôi cần một con đỉa.
Irantu đi ngang qua phòng và nhặt một con đỉa khỏi mặt đất. Khi anh kéo nó ra khỏi chất lỏng, nó vùng vẫy và co quắp, cố gặm bàn tay của anh.
T-5 Irantu: Lạ thật. (Ngừng lại để nhìn con đỉa) Này.
T-5 Onru: Cho tôi một lúc.
Onru đưa tay trái về phía con đỉa, tay cô mở ra để lộ một loạt các đầu kim loại nhọn và dài. Cô đưa các đầu kim vào thịt của con đỉa, gần cuống não.
T-5 Onru: Được rồi. Để xem. (Ngừng) Chúng nghe tiếng lò hỏa thiêu được bật. Chúng đói. Chúng lên đây để ăn, rất rất nhiều con đang tới. Vật chủ đang ở dưới chúng ta, nhưng tôi không nhìn sâu được đến thế. (Ngừng) Nếu tôi nhìn được hoạt động thần kinh của cả mạng lưới này, tôi có thể đánh dấu lại vị trí mà chúng đang ở. Để tôi xem có ra được cái gì có ích không (Ngừng) Được, rồi, mọi người có thể truy cập nó từ võng mạc luôn.
T-5 Irantu: Sáng suốt.
T-5 Nanku: Chúng ta đang nhìn vào một cái bản đồ à? Trông quá rối loạn so với một cái bản đồ.
T-5 Onru: Cấu trúc không gian đang thay đổi liên tục. Tuy nhiên, dù địa hình nơi này có thay đổi thì nó vẫn nằm trong hiện thực tiêu chuẩn. Nó chỉ không ổn định thôi.
T-5 Munru: Chúng ta có biết cái máy Thresher ở đâu không?
T-5 Onru: Chắc là có liên quan tới khu này, ở đây. Nếu suy luận logic kiến trúc theo bản đồ là đúng, thì đáng lẽ ở đây phải có nguyên một cánh, nhưng ở đây không có đỉa. (Ngừng) Đúng, tôi có thể thấy dây cáp nối vào đây. Đây là nơi đặt cái máy Thresher.
Im lặng.
T-5 Irantu: Còn nhiệm vụ giải cứu của chúng ta thì sao?
T-5 Onru: Ở khu vực này. Vài hành lang dẫn tới một khu nghiên cứu lớn, nhưng hầu hết đã bị bít lại. Cứ một lúc thì lại có một nhánh của mạng lưới mờ dần ở khu vực này. (Ngừng) Những người còn sống ở đây.
T-5 Irantu: Lối nào nhanh nhất để đi từ đây đến đó?
T-5 Onru: Đợi chút. (Ngừng) Có ba đường để chọn, mỗi đường có các mối nguy khác nhau. Đường thứ nhất dẫn chúng ta qua đường ống này, xuống đến một khu vực xử lý chất thải. Đường này là dài nhất, nhưng tới được khu xử lý đó thì đường đến mục tiêu khá là suôn sẻ. Đường thứ hai thì xuống một hầm chứa nước khác bên dưới chúng ta, dẫn thẳng đến căn buồng lớn này. (Ngừng) Con đỉa ở trong đó. Nó đang tự hỏi tại sao con đỉa tôi đang cầm chưa quay trở lại.
T-5 Irantu: Và đường thứ ba?
T-5 Onru: Đường thứ ba đưa chúng ta qua khu vực này, nó… rất lạ. Tôi có thể nghe được bọn đỉa đang di chuyển khắp điểm. Chúng ồn ào, vô tổ chức, hành vi đều theo bản năng… Nhưng trong khu vực này, chúng rất im lặng. Chúng đi ra đi vào để… làm gì đó… nhưng chúng di chuyển rất, rất im ắng.
T-5 Nanku: (Chỉ xuống chân) Nhìn con này đi. Nó to gần bằng con mèo rồi.
T-5 Munru: Còn thực thể nào ở trong khu vực nữa không?
T-5 Onru: Tôi không biết. Bọn đỉa cứ vào một đường, ra một đường. Chúng không đi đường khác, và— (ngừng) chúng không nhìn xung quanh.
T-5 Irantu: Đường nào ngắn nhất?
T-5 Onru: Đường cuối cùng là ngắn nhất. Chúng ta theo đường hầm này tới một cửa bảo trì, sau đó đi xuống một cái cầu thang. Tới đó thì sẽ có một hành lang khác chếch bên trái đưa chúng ta qua khu vực đó, chắc vậy, và đầu kia sẽ là cửa sau của khu nghiên cứu.
T-5 Irantu: Được rồi. (Ngừng) Chúng ta sẽ chọn đường đó.
T-5 Nanku: Chán thật. Tôi nghĩ sẽ được đi bắn đỉa giải trí chứ.
T-5 Irantu: Lúc đi ra thì chắc chắn chúng ta sẽ có cơ hội làm vậy. Chúng ta cần đưa những người này ra ngoài càng sớm càng tốt. Onru, cô có thấy bọn đỉa định vào khu vực những người sống sót đang trú không?
T-5 Onru: Có. Có đầy máu ở nơi này nhưng không phải vũng máu nào cũng còn ấm đâu. Chúng sẽ tìm tới họ sớm thôi.
Đội ra khỏi hầm chứa nước và theo ống dẫn hướng tây. Họ tới một cánh cửa thoát hiểm, chiếu sáng bởi một ngọn đèn chập chờn.
T-5 Munru: Có chữ viết trên cửa. "Máu”.
T-5 Nanku: Trên tường nữa, nhìn này. Nó được viết bằng gì thế?
T-5 Irantu: Đợi.
T-5 Onru: Để xem.
Onru tăng cường độ đèn trên vai, chiếu sáng cả bức tường căn hầm. Từ "máu" được viết lặp đi lặp lại trên tường bằng một chất màu đen quánh. Onru quay sang trái, chiếu sáng một vài cái xác thối rữa ở cuối đường hầm, chúng bị bao phủ trong cùng chất lỏng đen đó.
T-5 Nanku: Ghê thật.
T-5 Irantu: Đi thôi. Đừng phí thời gian.
Đội đi qua cửa, đằng sau là một cầu thang bị hư hại. Những bậc bên trên họ nguyên vẹn, nhưng bên dưới đã bị phá hủy. Những bức tường bao quanh cầu thang có các vết nứt rỉ ra chất màu đen. Munru thả một quả pháo sáng xuống, và nhìn nó rơi. Sau một thời gian ngắn, nó chạm đất và làm tóe nước, chiếu sáng tầng bên dưới.
T-5 Nanku: Khu này rộng bao nhiêu?
T-5 Onru: (Ngừng) Điểm-19 có ít nhất 50 tầng dưới lòng đất, và không dưới 80 cánh khác nhau. Nếu những gì chúng ta biết về Điểm-13, khả năng cao là số lượng phải gấp đôi, thậm chí nhiều hơn. Mấy cái buồng quản thúc Euclid đã đủ to bằng cả Điểm-81 rồi.
T-5 Munru: Có nghĩa là có thể dưới đây còn những thứ ghê tởm mà chưa ai thấy bao giờ.
T-5 Irantu: Gần như chắc chắn.
Irantu nhảy khỏi bậc và đáp xuống cạnh pháo sáng, các thiết bị giảm xóc của anh hấp thụ lực va chạm. Các thành viên còn lại làm theo. Dưới đáy cầu thang là một cánh cửa dẫn vào một hành lang. Cả đội đi qua cửa.
T-5 Irantu: Đi đâu tiếp?
T-5 Onru: Khoảng 200m cuối hành lang, nằm bên phải. Có một vài cửa an ninh, nhưng tôi nghĩ chúng bị vô hiệu hóa rồi. Qua đó là… tôi nghĩ là một trung tâm lưu trữ dữ liệu. Nó có những ống thoát khí dẫn tới mấy tòa tháp làm mát trên mặt đất.
T-5 Munru: Bọn đỉa bắt đầu hành động kì lạ ở đâu?
T-5 Onru: Trong đó.
T-5 Munru: Tuyệt vời.
Đội đi xuống hành lang, Nanku đi đầu, yểm trợ bởi Onru và Munru, với Irantu canh chừng phía sau. Mỗi khi đi qua một cánh cửa, họ kiểm tra để xem nó có khóa không. Hầu hết các cửa dẫn tới các khu bảo trì máy tính, nhưng đáng lưu ý là có một cửa dẫn tới phòng liên lạc mà đội AP-3 đã vào. Một màn hình trong phòng đã bị phá từ bên trong ra ngoài.
T-5 Nanku: Nhìn này. Đây là cửa dẫn tới phòng máy chủ.
T-5 Munru: Cửa kia ghi gì?
T-5 Irantu: "Cầu thang tới buồng đông lạnh". (Ngừng) Tôi đoán là nó dẫn tới tầng trên, ngay bên trên này. Đóng vai trò làm mát cho trung tâm dữ liệu luôn.
T-5 Munru: Chúng ta đi qua đó được không?
T-5 Irantu: Đường nào ngắn hơn, Onru?
T-5 Onru: Lối duy nhất tôi thấy được là qua phòng máy chủ. Không có con đỉa nào tới phòng lạnh cả. (Ngừng) Điều đó rất bất thường. Có khá là nhiều lối vào phòng đó. (Ngừng) Lạ thật.
T-5 Irantu: Vậy thì qua phòng máy chủ thôi.
Đội đi qua cửa phòng máy chủ. Họ đi qua một vài cửa an ninh, tất cả đều đã mở khóa. Càng vào sâu, nhiệt độ càng giảm trầm trọng, cuối cùng dừng ở -20 °C. Irantu ra hiệu cho đội kích hoạt các cuộn tỏa nhiệt, bảo vệ nội tạng khỏi tác động của phơi nhiễm nhiệt.
Khi đội đi qua các hành lang của phòng máy chủ, thiết bị SCRAMBLE của T-5 Nanku bắt đầu hoạt động, báo hiệu một mẫu thông tin độc đang bị lọc. Tuy nhiên, T-5 Nanku đã tắt thông báo thị giác và chỉ để lại thông báo âm thanh. Thông báo âm thanh không kích hoạt.
Cho đến khi vào phòng máy chủ chính T-5 Onru mới nhận ra rằng không âm thanh nào có thể nghe được, dù đến từ nguồn nào. Nghĩ là do trục trặc bộ tai nghe, Onru gỡ nó và tái khởi động nó, nhưng sau khi đã chắc chắn là nó đang hoạt động bình thường, cô cố gắng cho Irantu biết điều này.
Irantu ra hiệu cho đội dừng lại và tìm nguồn gốc của tác động dị thường này. Những thành viên còn lại nhận được báo hiệu rằng thiết bị SCRAMBLE của họ đang được kích thích. Munru ra dấu về phía cánh cửa họ đi qua, nhưng Irantu ra dấu về phía cuối khu vực máy chủ, về hướng khu nghiên cứu.
Trong lúc giao tiếp trong im lặng, Nanku là người đầu tiên chú ý thấy chuyển động qua căn phòng. Cô ra dấu cho đồng đội ngừng cử động, mỗi thành viên đều nghe thấy một tiếng hú càng lúc càng lớn. Khi họ tập hợp sát lại, Munru thấy chữ viết bằng chất đen trên một dãy máy, ghi "IM LẶNG" và "ĐỪNG NHÌN". Anh ra hiệu về phía dãy máy, và cả đội làm theo.
Irantu ra hiệu cho đội áp lại gần tường, và họ chậm rãi đi qua giữa những dãy máy về phía cửa sau. Đột nhiên, Onru thấy một thực thể lớn di chuyển thoáng qua, và đánh động cho đồng đội dừng lại. Cô nhìn lại về góc phòng, và thấy thực thể đi vào tầm nhìn.
Thực thể là một hình thù khổng lồ với vô số chi mọc ra. Cấu trúc trung tâm của thực thể là một cơ thể dạng người khoanh chân lơ lửng, có sáu chân, mười tám tay, và ba mươi sáu cánh tay nối với bảy mươi hai bàn tay. Mỗi chi cử động độc lập, ra dấu và tạo hình liên tục một cách đột ngột và co giật. Thực thể không có đầu, nhưng có một cấu trúc lớn, tròn, dẹt gắn vào phía trên ngực, khắc nhiều các ký hiệu và biểu tượng phát sáng trắng trên nền da nâu xám của thực thể. Trên mỗi tay của thực thể là một vòng vàng, nối với một sợi xích thõng trên mặt sàn. Những chiếc vòng được khắc biểu tượng, sau này được phân tích là các phản dị chỉ mạnh.3, mặc dù các sợi xích đã bị đứt và các phản dị chỉ đang không hoạt động. Đáng chú ý là trên đĩa dẹt trên đầu của thực thể có một hình nhân gầy rộc và bỏng toàn thân bị trói buộc. Hình nhân này cố thoát khỏi xiềng xích, và có vẻ như đang gào thét, khả năng cao là nguồn gốc của tiếng hú được nghe xuyên qua dị chỉ tắt âm của thực thể.4 Khi thực thể thực hiện các cử chỉ, các biểu tượng trên đầu nó phát sáng liên tục, gây ra các vết bỏng trên da của hình nhân khi chạm vào chúng, gây ra tổn thương trầm trọng hơn và làm tăng âm lượng tiếng gào thét.
T-5 Onru nhận ra một vài đặc điểm của thực thể đang gây ra thiệt hại nghiêm trọng cho các thiết bị thị giác của cô, làm đoản mạch các mạch tính toán của SCRAMBLE. Cô nhìn đi chỗ khác và gỡ thiết bị trước khi nó ảnh hưởng tới giác mạc, và ra hiệu cho đội không nhìn trực tiếp vào thực thể. Đội làm theo và họ tiếp tục di chuyển.
Đột nhiên, tiếng gào thét trở nên lớn hơn rõ rệt và bắt đầu tiến gần về phía họ. Munru thả một quả mìn từ trong túi, và thả một quả khác ở gần đó. Khi họ chạy khỏi thực thể, các tia điện màu xanh bắt đầu phát ra từ các dãy máy tính và mặt đất dưới chân họ bắt đầu tan rã như cát. Khi Nanku gần như ngã vào mặt đất, có một làn sóng áp suất quét qua họ khi quả mìn đầu tiên phát nổ, và mặt đất rắn trở lại.
Đội rẽ vào một góc, và lối thoát của căn phòng hiện ra. Bên trên họ, họ có thể thấy qua một lỗ trên trần nhìn thẳng vào phòng thí nghiệm đông lạnh phía trên, tuy nhiên nó đã bị phá hủy. Đội di chuyển nhanh chóng về phía cửa, thì đột nhiên các ký tự trắng bỏng xuất hiện bên dưới và xung quanh họ. Đội cúi xuống và luồn lách qua các ký tự, nhưng T-5 Nanku bị vướng tay trái vào một ký tự trên không và nó bùng cháy. Irantu nhìn thấy và bắn vào vai của cô, tách rời cánh tay. Nó rơi xuống đất và nổ tung.
Munru đến cửa trước và đạp mở nó, Onru theo ngay sau. Nanku vấp qua cửa, và ngã xuống bên kia, Irantu qua cuối cùng. Irantu quay lại nhìn thực thể đằng sau họ, lúc này chỉ còn là một hình thù mờ nhạt chuyển động không ngừng giữa các ký tự cháy bỏng, ngập trong một tiếng kêu không còn tính người. Khi cánh cửa đóng lại, Irantu phóng đại vào hình nhân trên đầu thực thể, đủ nhìn thấy chữ "EMERSON" khắc trên ngực hắn. Irantu đóng sập cửa, và ngay lập tức gỡ bỏ thiết bị thị giác.
Đội chạy xuống hành lang, tránh xa khỏi cánh cửa, và dần có tiếng chân xung quanh họ. Họ đến một khu vực rộng giao giữa các hành lang, và dừng lại để lấy hơi.
T-5 Munru: Tôi… (Ngừng) Tôi không nghĩ là tôi biết cách để đối phó với thứ như thế. (Ngừng) Nó là cái quái gì vậy?
T-5 Irantu: Chịu. Chưa bao giờ thấy thứ gì như nó cả.
T-5 Onru: Có một người bị trói vào đầu nó. Có thấy không?
T-5 Nanku: Tôi có thấy, tôi nghĩ hắn là kẻ gào thét. (Ngừng, nhìn xuống vết tay đứt) Tôi sẽ nhớ cái tay đó lắm.
T-5 Irantu: Cô sẽ ổn thôi. Cẩn thận là được.
T-5 Nanku: (Khạc) Như thể tôi cần nó lắm ấy, tôi còn cái khác mà. Với lại, (Nanku xoay súng phun lửa lắp vai qua vai trái, và nới lỏng nó để nó buông thõng xuống vị trí từng là tay trái của cô) tôi cũng có dùng cánh tay ấy làm gì đâu?
T-5 Irantu: Được rồi. (Ngừng) Mọi người ổn chứ?
T-5 Munru: Tôi không sao.
T-5 Nanku: Tôi ổn.
T-5 Onru: Tôi cũng vậy. (Ngừng) Nhìn này, chúng ta đến nơi rồi.
Đội quay sang hành lang phía đông, nơi đã bị chắn lại và trang bị một lượng đáng kể thuốc nổ.
T-5 Irantu: Tốt. (Anh tiếp cận rào chắn) Xin chào? Đây là Irantu của đội Tau-5, có ai ở đó không? Chúng tôi ở đây để cứu các bạn. Xin chào?
Im lặng.
T-5 Munru: Có thể chúng ta đến quá muộn rồi.
T-5 Irantu: Chúng ta chưa muộn đâu. Xin chào? Có ai ở đây không? Các bạn—
Có tiếng dịch chuyển, và một thùng gỗ lớn được đẩy sang bên. Một khuôn mặt có thể được thấy giữa thùng gỗ và bức tường.
T-5 Munru: (Cười lớn)
T-5 Irantu: Chào đội trưởng.
[Đã thêm đường truyền vào mạng lưới: Đội trưởng Hollis của đội Zeta-9 “Chuột chũi”]
Z-9 Hollis: Ôi chao. Biệt đội siêu nhân luôn. Họ đã kể cho tôi về các bạn. (Ngừng để nhìn các thành viên) Nhìn mấy người như vừa bị tàu đâm vậy.
T-5 Munru: Kiểu kiểu thế.
Z-9 Hollis: (Gật đầu) Vậy thì đi thôi. Chúng ta không còn nhiều thời gian đâu.
Đội đi về phía lối mở ra giữa những chiếc thùng. Khi Munru và Nanku đi qua, Onru dừng lại. Irantu nhận thấy, và quay lại để nhìn.
T-5 Onru: Irantu, nhìn kìa. Đỉa.
Những khe nứt bắt đầu hình thành trên những bức tường của buồng giao, và đỉa bắt đầu luồn qua kẽ nứt, cùng với chất lỏng đen quánh.
T-5 Irantu: (Ngừng) Chà
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro