
chiếm đoạt.
Wrn : Fem!Rye, Scotch!top x Rye!bottom.
Scotch : hắn
Rye : nàng.
Trong truyền thuyết cổ xưa, hồ ly trắng là giống loài được thần linh bảo hộ, tượng trưng cho ánh sáng, chữa lành, trí tuệ và sự thuần khiết, sự trong sáng mà thần linh ban tặng
Trái lại, hồ ly đen là kẻ bị thần giới nguyền rủa ,sinh ra từ máu và lửa, chỉ mang theo điềm xui và hủy diệt. Chúng thường bị săn đuổi đến tuyệt diệt, phải trốn chui trốn lủi khỏi những kẻ săn đuổi.
Tộc hồ ly trắng và hồ ly đen luôn là đối thủ của nhau, vì hòa bình, trăm năm sẽ có một lượt gả đi để hòa bình giữa hai tộc. Năm nay, chính là năm mà hồ ly trắng phải chọn ra người để gả đi theo thỏa thuận của hai tộc.
Rye - một hồ ly trắng sống trong Thiên Sơn, ẩn mình trong ngôi đền lớn. Nàng được thờ phụng như tiên nữ, xinh đẹp và dịu dàng, thánh nữ, đượt tùy thích làm việc gì mình muốn.
Scotch - một cửu vĩ hồ đen, trái với sự thuần khiết của giới hồ ly trắng, hắn tàn bạo, đã thảm sát nhiều người vô tội và hắn được coi là điềm xui xẻo, đi đến đâu máu thịt vương đến đó khiến nhiều người sợ hãi, luôn tránh xa, xa nhất có thể.
Nàng cũng nghe tin nhiều về hắn nhưng chưa được tận mắt chứng kiến, nàng nghĩ sâu thẳm trong lòng hắn cũng phải ẩn chứa một nỗi cô đơn và luôn đồng cảm với hắn.
Và hắn cũng từng nghe và nhìn thấy nàng, hắn nghĩ rằng thứ ánh sáng giả tạo đó thật đáng khinh, nhưng hắn cũng muốn tận mắt chứng kiến thứ ánh sáng mà hắn cho là giả tạo ấy khi trên giường làm tình với hắn sẽ như thế nào.
Nay là ngày chọn người để gả đi và đại tế sư chọn trúng Rye. Có những lời đồn thổi rằng ai được gả về bên tộc hồ ly đen đều bị sát hại một cách dã man, treo đầu ở một nơi nào đó làm vật trang trí mua vui. Nàng cũng đã từng nghe qua lời đồn thổi ấy, nàng cũng có phần lo sợ rằng mình cũng sẽ thành một vật trang trí mua vui cho họ.
Các nữ hầu vội vã chuẩn bị cho nàng, kể cả nữ hầu thân cận với nàng nhất cũng cảm thấy thương tiếc cho số phận của nàng khi bị đại tế sư chọn trúng.
Kể từ đêm nay, nàng sẽ có thể chết dưới tay kẻ sẽ làm chồng nàng bất cứ lúc nào.
Tấp nập cả ngày rồi cũng đến đêm ấy. Hôm ấy trăng tròn, sáng vành vạnh soi bóng từng bước đi của đoàn đưa dâu, nàng đội khăn đỏ che kín mặt, áo cưới đỏ thướt tha tung bay trong gió, tóc để xõa, mái tóc đen tuyền tuyệt đẹp của nàng chính là thứ tuyệt đẹp nhất, nó toát lên một vẻ đẹp tự nhiên.
Rye được đưa đến cung điện nơi Scotch ở. Một nữ hầu già bước ra, dẫn Rye đến một căn phòng lạnh lẽo, nội thất ngọn ngàng ngăn nắp cùng với một chiếc giường.
Nàng cởi khăn trùm đầu đỏ,thay áo ngủ, nằm xuống chiếc giường theo lệnh của nữ hầu kia. Và rồi bà ta khuất bóng, gió lạnh thổi qua gáy khiến nàng lạnh sóng lưng.
Gió rít mạnh qua hành lang lạnh băng. Cung điện hồ ly đen chìm trong tĩnh mịch như lăng mộ cổ, từng phiến tường vọng lại tiếng gào xé rách linh hồn.
Căn phòng tân hôn vẫn tối đen.
Rye nằm yên dưới lớp chăn lụa, áo ngủ lụa thắt xộc xệch, mí mắt khép hờ. Nàng cảm nhận được điều gì đó… đang đến gần.
Cạnh.
Cánh cửa bật mở, một bóng đen bước vào.
Nàng siết chặt ga giường, và bóng đen đó khóa cửa lại và tiến lại gần giường.
Tiếng bước chân chậm rãi tiến đến, bóng đen cao lớn đứng cạnh giường, đôi mắt đỏ nhìn thẳng vào người nàng.
Nàng khẽ rùng mình nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh. Bóng đen ấy, ngồi xuống giường, cạnh nơi nàng nằm. Hắn bỗng nắm lấy cổ tay đang nắm chặt ga giường ấy lôi lên. Lực mạnh khiến cổ tay nàng tím lên.
Nàng bất ngờ phản công, hất cổ tay hắn ra và kèm theo một cú đá. Tốc độ hắn nhanh đến mức né được đòn đá ấy.
Chợt hai tay nàng bị ghì chặt xuống, tà lụa trên người cũng cứ thế mà rách toạch.
- Đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta mà? Nàng nên ngoan ngoãn hơn nữa đấy.
Ma lực đè mạnh khiến nàng khó mà dãy dụa, hắn cúi xuống vai, cắn một vết đánh dấu đầu tiên.
Toàn thân nàng bắt đầu run rẩy khiến hắn càng thỏa mãn hơn.
Lụa trên người cũng bắt đầu bị lột sạch, cơ thể nàng trụi trơ không một mảnh lụa che thân.
- Ta nên cảm thấy biết ơn tộc hồ ly trắng khi đã cống hiến cho ta một mỹ nhân như này đấy!. - hắn cười khúc khích, áo choàng trên người hắn cũng được cở.
- aahh..ưc..dừng...dừng..lại... - tiếng rên ngọt ngào bật ra khỏi miệng.
Hắn bắt đầu thúc mạnh vào trong, ma lực đen tràn vào, lan ra khắp da thịt nàng, đôi chân vô thức khép lên người hắn đang phủ lên mình.
Nàng cắn môi, để những tiếng rên vỡ vụn không tuôn ra. Đôi mắt bắt đầu ngấn lệ vì đau xen lẫn với khoái cảm.
- Đây là lần đầu của nàng à? Thú vị đây.
Hắn đâm sâu hơn, mỗi cú thúc của hắn khiến nàng như trên mây trên gió.
Nàng bỗng rướn người lên, hôn hắn một cách sâu, lưỡi tự động luồn vào trong. Cơ thể nàng đã phản bội nàng từ lâu.
Hắn vuốt dọc sống lưng nàng, vuốt ve mái tóc đen bết vì mồ hôi của nàng.
Căn phòng chỉ còn lại tiếng thở dốc, mồ hôi, tiếng da thịt chạm vào nhau và ánh trăng sáng rọi qua khung cửa nơi nàng và hắn lăn giường.
Đến sáng hắn mới chịu tha, nhưng hắn không vội bắn vào trong, hắn nghĩ rằng sẽ để lần sau để trừng phạt nàng nếu nàng không nghe lời hắn, nàng cũng ngủ thiếp đi trong vòng tay của hắn, cơ thể mệt rã rời, những vết cắn tím đỏ trên khắp cơ thể là minh chứng cho một đêm ân ái giữa nàng và hắn.
- end -
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro