Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

9. Confession

Vài tuần sau, Noona mời tôi ăn trưa tại nơi ở của cô ấy với một vài người bạn chung. Mọi người tạo điều kiện cho chúng tôi có những khoảnh khắc riêng tư nhưng tôi thì cố gắng để tránh chúng. Tôi đang nhấm nháp rượu trái cây bạc hà ở sân trước thì điện thoại đổ chuông.

Đó là tin nhắn từ Jin-hyung. Anh gửi một loạt hình ảnh; một cái là ảnh selfie của anh với Hobi-hyung  đang cầm thìa trong bếp, một cái khác là Kookie trông có vẻ thơ thẩn.

- Taetae, nhớ về đúng giờ ăn tối nhé. Tất cả mọi người đang ở nhà.

- Hobi giặt chung cái áo khoác màu đỏ của em ấy với đống áo trắng của Kook. Bây giờ Kook có một tá áo hồng. Em phải nhìn thấy khuôn mặt của em nó bây giờ ấy yehehehehe > <. Về nhà nhanh đi.

Đôi môi tôi hình thành nụ cười lớn. Tôi có thể nghe thấy tiếng cười của hyung ngay cả qua màn hình điện thoại.

Tôi gõ câu trả lời của mình, - Em sẽ về sau một tiếng nữa, hyung ^^

Nhìn lại bức ảnh selfie anh vừa gửi. Trông họ thật ngớ ngẩn khi cầm thìa trong khung cảnh như thế. Tôi nhìn mặt Jin-hyung khiến tôi nhớ anh ấy quá. Tôi muốn quay về ký túc xá ngay bây giờ để được ở cùng anh ấy và những người khác.

"Vậy... Đó là ai thế?" Tôi giật mình quay lại, nhét điện thoại vào trong túi. Noona đến bên cạnh và mỉm cười.

"Hở? Ý noona là sao?" Tôi bối rối.

"Người bạn thích," Noona nhướn mày nhìn tôi tinh nghịch.

"Tôi không biết noona đang nói gì." Tôi đưa tay vuốt tóc để đánh lạc hướng.

"Chà .. tôi có thể sai nhưng có ai mà vui vẻ như vậy chỉ với một tin nhắn? Bạn cười hạnh phúc đến mức tôi có thể cảm nhận được." Cô ấy nháy mắt với tôi.

Má tôi đỏ ửng lên như một phản xạ trong khi tôi đang cố tỏ ra thật ngầu. Bất cứ ai cũng có thể đọc vị được tôi vào lúc này. Tôi nghĩ rằng thật ngu ngốc khi chối bỏ.

"Uh..haha .. well. Có một người."

Noona im lặng một lúc rồi tặc lưỡi.

"Chà ... Bummer (Đó là một biểu hiện của sự thất vọng). Tôi có một chút ghen tị. Cô ấy là một người may mắn. Cô ấy có biết không?"

"Không." 

"Nhưng tại sao? Tôi chắc chắn bất cứ ai cũng sẽ rất hạnh phúc khi nghe lời thú nhận của bạn?" Noona quan tâm hỏi.

"Có một chút phức tạp" tôi cố gắng mỉm cười.

Cả hai chúng tôi im lặng. Tôi biết cô ấy có nhiều điều muốn nói. Tôi thực sự đã thú nhận rằng tôi thích một người khác với noona, trong khi chúng tôi đang cố gắng tìm hiểu nhau. Tôi cảm thấy một chút tội lỗi nhưng tôi không muốn tiếp tục chuyện này nữa.

"Bạn tính làm như thế nào?" Cô ấy đang nhìn xuống.

"Tôi chưa biết. Nhưng tôi không muốn ngừng thích người đó. Không. Giống như không thể từ bỏ vậy," tôi thở dài.

Có lẽ tôi nhầm nhưng cô ấy trông hơi buồn. Noona lắc mình, nở một nụ cười lần nữa,

"Đó là quan điểm của mỗi người! Đừng từ bỏ khi chưa thử. Học từ tôi. Tôi thích bạn. Vì vậy, tôi đã cố gắng tiếp cận bạn. Và tôi đã bị từ chối. Haha!". Cô ấy trông bối rối khi nói điều này. Nhưng cô ấy tiếp tục,

".. Nhưng tôi mừng vì tôi đã thử. Nếu tôi không làm gì cả, tôi sẽ cảm thấy hối tiếc vì tôi không bao giờ biết mình có cơ hội hay không."

"Noona ..."

"Thôi nào, Taehyung-ah. Dù có chuyện gì xảy ra, bạn cũng nên làm gì đó. Để sau này không phải hối tiếc." Cô ấy chốt lại.

Tôi không thể nén cười. Nó còn khó khăn hơn thế nhiều. Nhưng cô ấy đã đúng. Tôi không muốn từ bỏ mà không làm gì dù chỉ một lần. Nghe có vẻ sáo rỗng, tôi muốn cho mình một cơ hội để xem tôi có cơ hội nào không. Điều này có thể làm ảnh hưởng đến tình bạn giữa hyung và tôi. Ngay cả với nhóm.

Nhưng tôi có thể giấu nó và giả vờ đến bao giờ?

Tôi đã đủ đau khổ lắm rồi.

Đây là một canh bạc nguy hiểm nhưng cuối cùng tôi đã quyết định cho mình cơ hội. Tôi nhìn qua Noona. Cô đang ngắm mặt trời lặn. Tôi cúi xuống gần hơn ôm cô ấy từ phía sau và buông ra thật nhanh. Cô ấy giật mình quay lại.

"Cảm ơn, Noona."

"Vì là một người bạn tuyệt vời."

Cô cười nhếch mép. Tôi tạm biệt cô ấy rồi vội vã đi về.

Tôi đang chạy.

Tôi sẽ làm điều gì đó thật liều lĩnh.

Nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy được sống như lúc này.

Trong khoảng vài phút sau, tôi đến ký túc xá, mở toang cánh cửa. Tôi phải làm thật nhanh trước khi adrenaline này rời bỏ tôi. Tôi vội chạy vào phòng khách thấy mọi người đang ở đó. Xem tivi, cười đùa, cãi nhau và ăn uống.

Tất cả đều quay lại nhìn tôi. Jin-hyung đang ở trên sàn khi anh ấy nhìn tôi. Tôi phải làm điều này trước khi lý trí quay về. Tôi phải làm điều này khi sự dũng cảm ngu ngốc của tôi vẫn còn. Và tôi phải làm điều này trước khi tôi quay lại thành kẻ hèn nhát một lần nữa.

"JIN-HYUNG. EM THÍCH ANH!" Tôi hét lên.

Tâm trí tôi trở nên trống rỗng.

Và cả 6 khuôn mặt đang nhìn chằm chằm vào tôi.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro