
Chương 5 - end p2
Lumine chẳng thể nói được câu nào khi Scaramouche tóm lấy cổ chân em bằng bàn tay đầy thô bạo, lỗ mãng kéo em xuống. Thứ duy nhất em có thể thốt lên khi hắn đặt tay lên đùi em để tách chúng ra là một tiếng rên rỉ - đau đớn nhưng cũng không kém phần đê mê bởi cái chạm của hắn khiến da thịt em như rát bỏng. Hắn chọc ghẹo bóp một cái, cười nhạo khi thấy em co quắp vì quá nhạy cảm để có thể chịu thêm bất cứ sự kích thích nào.
Nhưng hắn vẫn tiếp tục. Những ngón tay nọ nhanh chóng lướt xuống, đưa đầu gối em choàng qua vai hắn để rồi nới rộng nếp gấp giữa hai chân em. Scaramouche thèm khát quan sát cái cách em giật nảy dưới ngón tay hắn khi hắn thổi một luồng khí nóng hổi vào nơi ẩm ướt. Dịch lỏng trong suốt chảy thành dòng, chân em run rẩy quanh đầu hắn khi sự mãnh liệt đằng sau đôi mắt ấy chìm xuống em.
"Ngươi thảm hại thật đấy." Có sự chế nhạo ẩn giấu sau chất giọng đó khi hắn chậm rãi trượt ngón cái của mình lên âm vật của em. Môi hắn cong lên thành một cái nhếch mép khi em không kìm nổi mà rền rĩ chỉ vì động chạm nhỏ xíu đó. "Đúng là thật sự đáng kinh tởm. Ngươi muốn ta chơi ngươi đến thế à?"
Hắn ấn mạnh xuống, và Lumine thấy hổ thẹn với chính mình khi chân em vô thức kẹp chặt quanh đầu hắn - như để kéo hắn lại gần hơn. Em thấy mình run lên bần bật trước từng cái lướt của hắn quanh nơi nóng rực. Hắn chỉ tiến lại gần một chút và hông em như tự ý đẩy vào mặt hắn - song mọi nỗ lực của em đều là vô nghĩa vì một tay hắn giữ lấy hông.
"Ta vẫn còn nhạy cảm." Em kêu lên, giọng run run bởi hắn cứ rải từng nụ hôn tới tấp quanh nơi tư mật. Nhưng ngón chân em vẫn uốn cong, mắt cá chân đẩy ngược lại lưng Scaramouche như muốn kéo hắn sát gần khi em cảm nhận được môi hắn dần dà lại gần hột le. "Cho ta vài phút để nghỉ ngơi đi mà-"
"Không." Hắn cắt ngang lời em với một tiếng gầm đầy thú tính, lưỡi hắn tự tiện đưa ra nếm lấy hương vị của em. Tiếng rên rỉ của hắn vang lên, trộn lẫn với âm thanh thút thít từ em, mắt em khép hờ như sắp sửa nhắm tịt lại trước khi chạm phải ánh mắt hắn. Có thứ xúc cảm nhục dục trong ánh nhìn màu tím ấy khi chúng đối diện với em - lưỡi hắn bỗng phẳng lại để rồi điên cuồng liếm lấy nơi cửa mình.
"Ngươi sẽ trả lại cho ta." Scaramouche rít lên, từng âm tiết như bị bóp nghẹn bởi hắn chẳng ngừng đảo lưỡi qua lại và mút lấy mút để. "Ngươi sẽ," hắn dừng lại đôi chút để đột ngột bú mạnh âm vật và Lumine thắt chặt lại như thể hành động nọ suýt nữa khiến em lên đỉnh, "bắn ra đầy mặt ta và xuống cổ họng ta. Và ngươi chẳng có tư cách để phản bác đâu. Ý ta là, sau tất cả, việc này công bằng mà."
Em run lập cập, lưng uốn cong vì cơn khoái cảm, cử chỉ ấy khiến em vô thức đẩy hông mình vào môi hắn. Hắn tiếp tục xâm phạm em không ngừng nghỉ. Một cái vuốt lưỡi nữa của hắn dọc nếp gấp khiến em nghẹn ngào gọi tên hắn, âm thanh đó càng khiến hắn tàn bạo hơn và lưỡi hắn lập tức tìm đường đâm vào bên trong. "Ta đã cho ngươi cái của ta rồi," hắn nói với giọng điệu như thể em đang mắc nợ hắn, "nên bây giờ, ngươi sẽ đưa ta thứ của ngươi."
Lumine không trả lời hắn, hoặc có lẽ là có - em chẳng biết nữa khi từng câu chữ dâng lên đầu lưỡi cứ thế hóa thành những tiếng than van dai dẳng, đầu gối em lẩy bẩy vì cảm nhận được thứ nóng rực của hắn cứ trượt lên và xuống nhanh và mạnh. Nhịp độ của lưỡi hắn đột ngột và nóng vội, khiến thân em xốc nảy tựa có dòng điện chạy qua. Má em đỏ bừng vì hổ thẹn khi cơn cực khoái sát tới gần, bụng dưới em co thắt quá sớm như sắp sửa lên đỉnh. Xấu hổ - em cố gắng đẩy hắn ra - chỉ để hét toáng lên khi hắn một lần nữa hạ đầu xuống và mút mạnh lấy em vào miệng hắn. Em nhận thức được rõ bản thân đang run rẩy đến chừng nào khi đầu hắn không ngừng chuyển động đầy mãnh liệt, gần như phẫn nộ.
"D-dừng lại. Ta không thể- thêm lần nữa. Còn quá sớm mà," em cố mở miệng, nhưng lời cầu xin của em chẳng lọt tai hắn bởi hắn thậm chí còn chôn mặt mình vào giữa hai chân em kịch liệt hơn. Hắn chà lưỡi mình vào âm vật của em một lần - hai lần, và thế là em xong đời. Lumine vỡ vụn, tường thịt co mạnh và chân căng lên, tô môi hắn ướt đẫm bằng chất lỏng của em.
"Đúng thế. Bắn hết xuống lưỡi của ta đi," hắn hổn hển, tiếp tục bú lấy em với tiếng cười như bị bóp nghẹt. Miệng hắn mở to, tham lam nuốt sạch từng giọt phun ra từ em để em tận hưởng cơn thống khoái. Hắn làm vậy vài ba lần nữa trước khi em bình tĩnh lại rồi lùi ra, tay nhanh nhẹn đẩy chân em chạm tới tận ngực - buộc em vào tư thế làm tình với hai đầu gối nằm trên vai.
"Không." Lumine yếu ớt phản đối, cơ thể vẫn đang co giật vì bị kích thích quá mức. "Làm ơn, ta sẽ chết mất." Em cầu xin, dù hông của chính mình vẫn đang cố chà vào Scaramouche khi hắn đưa đầu khấc lại gần âm vật của em, cạ lên và xuống, trái và phải như thể bỡn cợt.
"Không?" Hắn lặp lại, giả vờ vô tội. Song hắn lập tức đáp lại bằng lời chế giễu, câu từ nọ âu yếm tựa mật ngọt dù từng âm tiết vang lên đầy gay gắt. "Ngươi chỉ mới ra hai lần thôi mà đã quằn quại khi chịu đựng có chừng này à?" Chiều dài của hắn quất vào em, và hắn mãn nguyện ngắm cái cách em ngả đầu lại, rùng mình với môi khẽ hé mở thành một tiếng rên câm lặng. Hắn khẽ nghiêng đầu. Vờ như suy ngẫm.
"Hừm. Vậy ngươi thật sự không muốn điều này hả?" Hắn tiếp tục khi em từ chối đáp lại. Hắn đút chỉ mỗi phần đầu vào trong em trước khi rút lui, một nụ cười thỏa mãn treo trên môi hắn khi em nấc lên vì áp lực kia đột ngột mất đi. "Ngươi chắc chứ? Dù rằng cơ thể ngươi đã ồ sẵn sàng tới nhường này để đón ta vào? Dù rằng ngươi đã muốn thứ này lâu tới như vậy?" Hắn làm lại cử chỉ nọ - trượt phần đầu vào rồi gần như lập tức lùi lại. Lặp lại cho đến khi em bồn chồn không yên bên dưới hắn. "Ngươi đã cần điều này đến mức phải tự chạm vào chính mình hằng đêm. Ngươi còn sẵn lòng ném mình vào bất cứ tên đàn ông nào chỉ để cảm nhận nó lần nữa."
"Ngươi có chắc là ngươi không muốn cảm nhận ta kéo giãn bên trong người không?" Hắn thủ thỉ, giọng hắn trầm khàn khi chà vào em. "Ngươi không muốn vỡ vụn vì ta sao? Không muốn ta chơi ngươi đến độ ngươi cứ ra hết lần này tới lần khác trên con cặc của ta à? Ngươi không muốn ta phá hỏng ngươi ư?"
Lumine muốn khóc. Nước mắt đã sớm dâng đầy trong mắt khi hắn cứ tiếp tục hành hạ và trêu chọc em bằng cách áp sát thứ của hắn lên em. Lên và xuống, lên và xuống - hắn đẩy hông, cố tình để em cảm nhận chút xíu khoái cảm trước khi tàn nhẫn cướp nó đi. Nhưng em vẫn cứng đầu, dùng hai tay che lấy mắt và cắn chặt môi dưới để ngăn không cho bất kỳ âm thanh nào thoát ra. Thỉnh thoảng hắn sẽ lại quất chiều dài của mình vào nơi hột le nhạy cảm của em, thậm chí còn đi xa tới mức tặng em một vài cú thúc nông vào bên trong rồi lại đột ngột rút ra.
Thế nhưng, em vẫn chẳng chịu khuất phục.
Chỉ trong khoảnh khắc, em thấy tự hào với chính mình - song vào giây phút em cảm thấy hắn định hoàn toàn rút lui, em lập tức đầu hàng.
"Không, đợi đã-" Lumine ngừng lại, một hơi thở nấc nghẹn trong cổ họng khi hắn đứng yên. Đầu khấc chạm sát trên âm vật. "Ta muốn. Ta muốn điều đó. Làm ơn."
Một cái nhếch mép gian xảo hiện lên trên môi hắn, và em biết rằng hắn sẽ chẳng để em thoát dễ dàng như thế. "Chính xác là, ngươi muốn cái gì? Nói ta nghe nào."
Nỗi hổ thẹn khiến em muốn quay đi, nhưng Scaramouche không cho phép. Ánh nhìn chắc nịch của hắn bắt em yên vị tại chỗ và nhìn thẳng vào hắn, một hơi thở run rẩy thoát khỏi môi em trước khi em nói được nên lời. Chẳng hơn gì một tiếng thầm thì lặng lẽ, nhưng đủ để hắn có thể nghe thấy.
"Con cặc của ngươi." Màu đỏ bừng trên gò má Lumine lan tới tận tai. "Ta muốn con cặc của ngươi bên trong ta."
"Ngươi càng lúc càng giỏi hơn trong việc phục vụ ta rồi đấy." Tiếng gầm thỏa mãn của hắn dội vang nơi lồng ngực. "Cứ thế này, sẽ chẳng tốn bao lâu trước khi ngươi được huấn luyện thành thục." Hắn chế giễu, câu từ nọ khiến Lumine tức điên và em lườm hắn. Song, cơn bực tức chùng xuống khi hắn chạm vào cửa mình của em, rìa ngoài mấp máy trước khi nới rộng để hắn tiến vào trong.
Một tia thỏa mãn trong đôi mắt hắn khiến lòng em đầy kiêu hãnh - nhưng cũng cùng lúc khiến em nhức nhối trên da thịt như thể ghê tởm chính mình. Song thứ xúc cảm mâu thuẫn em đang có lập tức bị đẩy ngược lại khi hắn chôn sâu mình bên trong em, hông hắn chậm rãi di chuyển như muốn em cảm nhận từng chút một của hắn từ từ tiến vào. Và nó hiệu quả, vì em suýt thì lên đỉnh một lần nữa chỉ với cái cách hắn rung lên ở trong - sự co giãn ấy sướng rơn, gần như đau đớn khi hắn đút trọn vào, đầu khấc hôn lên cổ tử cung và rồi hắn ấn xuống bụng em, cảm nhận dáng hình của hắn gồ lên qua da thịt.
"Ngươi vẫn vật lộn tới thế chỉ để đón lấy ta sau ngần ấy thời gian hả?" Scaramouche cười lớn khi thấy em co rút chỉ vì được lấp đầy. Hắn gần như rút ra hoàn toàn, ngừng lại đôi chút trước khi đẩy hông về phía trước. Và em run rẩy, nước mắt rơi lã chã khi hắn dập mạnh vào trong. "Chà, chúng ta có hơn cả đủ thời gian để người làm quen với nó nên," hắn thở mạnh, giọng trầm xuống một tông - một chút hăm dọa và một chút thỏa mãn, "ngươi sẽ phải nhận lấy điều này thôi."
Và cứ thế, nhịp điệu của hắn tức khắc tăng nhanh tựa như trừng phạt - tinh hoàn đập mạnh vào mông em mỗi lần hắn đâm vào và ra. Âm thanh lép nhép vang dội trong phòng, một tiếng chửi thề hung hăng rời khỏi môi hắn khi hắn tận hưởng cảm giác em hút ngược lại dương vật với mỗi cú đẩy. Hắn xoay, đổi góc chỉ một chút, và em ré lên. Sụt sùi và rên rỉ như một con điếm xinh xắn đang động dục mỗi lần hắn hung bạo đâm vào điểm nhạy cảm.
Tay hắn yên vị trên da thịt mỏng manh của đùi Lumine, giữ em nằm yên và không cho em lựa chọn nào khác ngoài nhận lấy bất cứ thứ gì hắn cho và hắn chiếm lấy em như thể muốn bẻ gãy em thành hai nửa. Chiếm lấy em như thể hắn định sẽ biến em thành món đồ chơi của riêng mình - đồi bại và hung hãn. Chẳng có gì gọi là ngọt ngào và êm ái về cái cách mà hắn chơi em cả, nhưng em vẫn dính lấy hắn bất chấp mọi thứ.
Hắn không buông tha em kể cả khi những ngón tay kia bấu chặt lấy cánh tay hắn, móng em cào qua cả lớp da và mạnh đủ để rớm máu, để lại những vệt hằn đỏ giận dữ khi em biến thành một mớ hỗn độn chỉ biết gào thét và lẩy bẩy. Ấy vậy mà, cơn đau chẳng làm hắn hề hấn gì, ngược lại, nó còn khiến hắn hung hăng hơn. Hắn để một tay sượt qua âm vật nhạy cảm của em, từng ngón không thương xót tựa chuyển động của từng cú đẩy hông mà cạ và kéo mạnh.
Em vỡ vụn lần nữa, bắn ra và kẹp chặt lấy hắn. Nhưng hắn vẫn chẳng ngừng dù rằng những cái cào của em biến thành lời cảnh báo đòi hắn phải dừng lại, hắn tiến sát lại để hôn em và đè em xuống giường lần nữa khi em cố giãy giụa.
Sợi chỉ bạc nối môi lấy môi khi Scaramouche buông nụ hôn. Hắn ngắm nhìn Lumine và cái cách bờ môi em khẽ hé mở cùng gò má đẫm nước mắt, tiếng thở hồng hộc của chính hắn xen lẫn với em - âm thanh nọ nặng nề nhục dục và sự bướng bỉnh của em cũng dần dà tan biến. Mắt em khép hờ, sự kiên định trong đó từ từ phai nhạt bởi niềm hưng phấn mỗi lần thân thể em run lên và vặn vẹo dưới sự tàn bạo của hắn. Em vứt đi lý trí và phục tùng trong vòng tay hắn, và có gì đó về suy nghĩ biến nhà lữ hành mạnh mẽ nọ thành một thứ đồ chơi để hắn sử dụng khiến hắn run lên vì phấn khích.
Hắn có thể giữ lại em như thế này.
"Ngươi biết không," hắn mở miệng, một luồng khí thoát khỏi môi khi hắn hạ đầu xuống ngực em. Bầu ngực đầy nảy lên theo từng cú đẩy, mời gọi hắn, và hắn bỏ cuộc - ngậm một đầu đỏ ửng vào miệng, thì thầm với hơi thở lướt trên da thịt em, "càng nhiều lần chúng ta làm điều này, ta lại càng cân nhắc có nên giữ ngươi lại làm con thú cưng của riêng ta không. Ý ta là, thử nghĩ mà xem."
Hắn cười - thoáng chốc nhưng tàn nhẫn. "Anh trai ngươi có thật sự quan tâm ngươi đến thế không? Rõ ràng là không nếu hắn ta rời bỏ ngươi và chạy đến nơi chẳng ai biết là đâu, đúng chứ?" Và hắn nhìn, quan sát trong một niềm vui thú vặn vẹo khi sự tức giận kia lập tức trở lại toàn phần, đôi mắt em bây giờ phản chiếu một cơn thịnh nộ thuần túy. Em đưa tay lên đấm vào mặt hắn - làm bất cứ thứ gì để loại bỏ cái nụ cười khốn kiếp treo trên khuôn mặt kia, nhưng hắn vẫn cười khúc khích. Âm thanh ấy dội qua lồng ngực.
"Hẳn là ngươi kiệt sức lắm, cô đơn lắm. Và..." hắn dừng lại giữa chừng để đưa môi lại gần tai em, thì thầm lời nhấn mạnh, "bất lực lắm. Tiêu tốn ngần ấy thời gian để tìm kiếm hắn ta - giúp đỡ bao nhiêu kẻ và giải quyết biết bao vấn đề của chúng, để rồi cuối cùng đều là vô dụng. Nhà lữ hành đáng thương, ngu ngốc ạ."
Lần này Lumine vòng tay qua lưng hắn, ngón tay hung hăng đào sâu vào thịt da hắn khi em cứ cào và cào lấy hắn. Song, hắn chẳng dừng lại, hông hắn vẫn cứ khăng khăng đưa đẩy dù cơn đau em để lại trên cơ thể hắn nhức nhối đến mấy. "Ngươi hẳn phải ao ước một khoảng thời gian vui vẻ thế này lâu tới nhường nào." Hắn rền rĩ, giọng ấm áp tới kỳ lạ. Nó cuốn lấy Lumine tựa một con rắn muốn nuốt chửng lấy em.
"Không sao cả, có ta đây rồi." Scaramouche khiến em phải im lặng bằng cách ngấu nghiến lấy môi dù em cố để làm hắn phân tâm. "Ngươi thậm chí còn chẳng phải làm gì cả. Cứ dành hết những ngày còn lại của ngươi để cái lỗ này lấy đầy bằng tinh dịch của ta. Nghe cứ như một phước lành ấy nhỉ?"
Lumine liếc hắn với ánh mắt tựa dao găm - nhưng sự mãnh liệt ấy giảm đi đáng kể bởi những giọt lệ đau đớn vương trên gương mặt. Hắn đưa lưỡi, liếm sạch chúng đi, và em ghét việc mình thích điều đó đến thế nào.
"Đ*t con mẹ ngươi." Em gầm lên, nhưng lời nói ấy chẳng chứa dù chỉ một chút thù hằn. Âm điệu em run rẩy, vỡ nứt, tựa tàn dư của thứ bản chất được cho là kiên cường của em còn sót lại.
Hắn cố tình đâm vào mạnh hơn, cười lớn khi thấy mắt em đảo ra sau đầu vì sướng rơn. "Ngươi đang đấy thôi." Hắn gầm gừ, trải từng nụ hôn nóng như thiêu xuống cần cổ mảnh mai của em. Em cố gắng đá hắn dù rằng hai chân đã bị đẩy ngược lại vào ngực, vùng vẫy để đẩy hắn ra bằng những cú đấm yếu ớt trên lưng.
Thế nhưng, tất cả đều vô dụng. Em càng cố gắng giãy giụa, hắn càng chiếm lấy em thô bạo hơn.
Điều tệ hơn là Scaramouche còn đang hưởng thụ điều này. "Phải." Hắn khúc khích, âm thanh trầm và hung hãn. Dục vọng ẩn sâu phía sau âm điệu ấy. "Đúng thế, đánh lại ta đi. Nào." Hắn tiếp tục khiêu khích Lumine, từng lời thấm đẫm vẻ chế giễu ấy, tay ngăn lại mọi lần em cố trốn thoát. Song, hắn sẽ tuyệt đối không buông một khi hắn đã chôn sâu móng vuốt của mình vào trong em. Em càng gắng chống đối, hắn sẽ càng siết chặt lấy em hơn.
Trước cả khi nhận ra, em đã quên mất đây là lần thứ bao nhiêu mình lên đỉnh rồi. Đầu óc em mụ mị khi hắn cứ lấp đầy em hết lần này đến lần khác.
"Gì cơ, đã bỏ cuộc rồi à?" Hắn cằn nhằn, gần như thất vọng khi em dần chìm vào im lặng. Hắn đổi tư thế, để em ngồi trên hắn, hai chân em dang rộng trên đùi hắn và hông hắn cứ thúc lên vào trong em. "Phá hủy ngươi chẳng khó đến thế nhỉ. Song, ta cũng đoán rằng ngươi đã sớm cầu xin để bị hủy hoại rồi. Hỏng hóc. Vỡ vụn. Bị sử dụng như một con búp bê tàn phế." Hắn kết thúc mỗi câu bằng một cái đẩy eo tàn bạo, nhấn mạnh lời của bản thân bằng cách chộp lấy em và đưa em lên xuống cự vật của hắn.
Bên trong em nóng bừng tới không thể chịu nổi, mọi tế bào trên thân xác em đều đang gào thét để được nghỉ ngơi - nhưng em vẫn cần điều này. Cần cảm nhận cơn khoái cảm dồn dập khi bị xâm chiếm một cách trơ tráo như thế này. Cần cảm nhận cái cách hắn thúc tinh dịch của hắn vào càng lúc càng sâu hơn trong em.
"Ta sẽ bắn vào bên trong." Hắn vừa thì thầm trên da thịt em vừa tắm bờ ngực của em trong những vết cắn và dấu hôn. Tâm trí của em đã đi quá xa để có thể bảo hắn dừng lại. "Ngươi sẽ để ta bắn vào trong chứ nhỉ? Ngươi sẽ để ta làm thế, vì đó là thứ ngươi muốn."
Em không nghĩ rằng mình đủ tỉnh táo để đếm được hắn đã ra bên trong bao nhiêu lần. Nhưng em vẫn van xin, nhấm nhẳng từng âm điệu tuyệt vọng và hăm hở. "Ừ, đúng thế. Làm ơn bắn vào trong ta đi. Lấp đầy ta bằng tinh dịch của ngươi-"
Em im bặt bởi tiếng rên của chính mình khi hắn thắt lại trước khi bắn hạt giống của hắn thành từng đợt dài và liên tiếp vào trong em. Một tràng 'cảm ơn' như nghẹt thở thoát khỏi môi em, chỉ để lập tức ngưng lại cho lời phản đối nửa vời khi hắn lật người em lại. Hắn nắm lấy tóc Lumine và đẩy mặt em xuống đệm, làm tiếng khóc của em nghẹn lại khi hắn kéo cả hai tay em ra sau lưng, nắm chặt đến mức bầm tím hai cổ tay của em chỉ bằng một tay.
Ở vị trí này, Lumine không có sức mạnh hay quyền kiểm soát. Tất cả những gì em có thể làm là hứng chịu sự tàn nhẫn dồn dập của hắn - như cái cách em đáng lẽ phải thế ngay từ đầu. Em là của hắn. Từ đầu đến chân là của hắn.
"Scara." Em khóc thành tiếng, mắc nghẹn vì nước miếng và lệ tuôn của chính mình. "Ta không thể nữa. Quá đủ rồi!"
"Aw, ngươi cần nghỉ ngơi hả? Quý cô hoàn hảo xinh xắn đây cần được nghỉ con mẹ nó ngơi à?" Hắn vờ như lo lắng, giọng tựa hồ đang thật sự cân nhắc. Nhưng hắn chẳng ngừng lại - hơn thế, nhịp độ của hắn còn nhanh hơn, lực đẩy càng tăng lên cùng với những cú đẩy hông càng sâu.
Scaramouche đang vùi dập bên trong em lúc này, ấn em xuống, áp chặt ngực hắn vào lưng em để không cho em bất cứ cơ hội nào chạy trốn. Hơi thở của hắn nóng hổi và nặng nề với chất giọng tựa một động chạm trên gáy em. "Tiếc là ta chẳng quan tâm. Ta sẽ không dừng lại. Ngươi bước vào đây trong khi biết rõ bản thân sẽ gặp phải những gì, phải chứ? Thế thì ráng mà chịu đi."
Cách hắn lún vào trong mạnh đến mức em cảm thấy đau đớn mỗi lần xương chậu của hắn va đạp vào mông em với mỗi cú thúc. Em nên dừng lại trước khi em đánh mất chính bản thân - hoặc có khi em đã làm vậy rồi, bởi em đang hăng hái đẩy lại về phía hắn, hông chạm hông tới tấp như muốn tăng khoái cảm lên gấp mười.
"Sướng quá," em mê mẩn, nhận thức được nước miếng đang chảy thành dòng xuống tận cằm. Một nụ cười mụ mị hiện lên môi em, "thật sự quá sướng. Nữa, nữa, cho ta nữa-"
Hắn liếm dòng mồ hôi trên lưng em, một cái cong môi treo trên gương mặt hắn. "Sướng đủ để khiến ngươi từ bỏ lũ bạn ngu ngốc của ngươi?"
Và trong phút chốc, tâm trí em trở nên rõ ràng, lý trí lập tức quay về. Nhưng cũng chỉ vậy thôi - chỉ với một chút động chạm từ ngón tay hắn trên âm vật của em và em tiếp tục chìm xuống đáy.
Từng lời tuôn ra quá mức dễ dàng. "Ừ. Ừm, nó - a! - sướng đến mức ta sẽ rời bỏ bạn ta. Ta sẽ làm bất cứ điều gì để tiếp tục cảm nhận nó. Bất cứ thứ gì ngươi muốn."
Cái gì? Mình đang nói cái quái gì thế này? Ý mình không phải như thế.
(Nhưng rồi hắn lút cán - và ôi, nó sướng rơn. Hắn lên tiếng, và em thề rằng em tan chảy.)
"Tất nhiên ngươi sẽ làm vậy rồi." Hắn mỉa mai, kinh ngạc và hoài nghi khi thấy hắn đã hủy hoại em dễ tới mức nào. "Đến cuối cùng, liệu ngươi đã thật sự thỏa mãn chưa?" Hắn hỏi, nhưng em không trả lời ngay. Hắn buông tay đang chạm vào hột le của em ra, và em khẽ kêu lên.
Ngón tay của hắn bắt lấy cằm em, cộc cằn vỗ lên má em vài lần. "Tập trung vào ta, Lumine." Hắn gầm lên, giọng trầm khàn và bấp bênh. Dường như mang theo cả chút thú tính. "Ta hiểu là ngươi đang chìm trong sung sướng sau khi được chịch theo cái cách mà ngươi xứng đáng, nhưng ta cần ngươi phải lắng nghe." Hắn buông cằm em ra, và em gần như hổ thẹn vì sự thất vọng của chính mình khi thiếu đi đau đớn. Gần như. "Nào, trả lời ta." Hắn đòi hỏi. "Ngươi đã thỏa mãn rồi chứ?"
Em đáp lại bằng một cái lắc đầu kịch liệt. Giọng em như không còn là của bản thân nữa khi em rên lên. "Không, không hề. Ta cần ngươi, ta vẫn cần ngươi. Ta chưa cần ai nhiều đến mức ta cần ngươi."
"Ngươi có nghĩ rằng ngón tay hay con cặc của những thằng đàn ông khác đủ cho ngươi không?" Hắn bật cười, tay ấn vào bụng em. Ngón tay đặt trên đúng vị trí mà hắn đang ở trong em. "Không, ta nghi ngờ điều đó. Chúng vẫn còn ồ dịu dàng với ngươi biết bao. Nhưng đấy không phải thứ ngươi muốn, phải không? Ngươi cần phải được thúc vào như thế này. Như một con đĩ điếm." Câu từ thốt khỏi môi hắn một cách nhanh chóng, nhưng không nhanh bằng cách hắn đẩy đưa em trên dương vật của hắn hết lần này tới lần khác. Nhấp lên. Cọ xát. Bấu víu tới mức đau nhói. Nhưng em thèm khát sự pha lẫn giữa khoái lạc và niềm đau và hắn biết điều đó quá rõ ràng.
Hắn chôn vào trong em sâu đến độ em không thể vừa bất cứ ai khác nữa. Giãn bên trong em ra bằng kích thước của hắn đến mức em thấy mình trống rỗng khi không có hắn bên trong. Em muốn hắn, muốn hắn, muốn hắn. Em sẽ làm mọi thứ để có được hắn-
"Nói ta nghe ngươi vô dụng đến chừng nào nếu không có ta." Hắn thì thầm, hổn hển cạnh tai em. Răng hắn gặm lấy dái tai, kéo mạnh rồi lại buông.
Em lẩy bẩy, nhưng tuân theo mà không một lời thắc mắc. Như thể em được tạo ra để làm điều này. Để dành cho hắn. "Ta vô dụng khi không có ngươi. Hết sức vô dụng." Em sụt sùi, vỡ nát. Tên hắn thốt khỏi môi em thành từng âm tiết vụn vỡ khi hắn tiếp tục lún sâu vào bên trong âm hộ đã sớm vùi dập của em. Em đau, rất đau. Nhưng em thèm khát hắn đến nhức nhối. "Ta cần phải có ngươi. Làm ơn để ta có được ngươi đi mà."
Những nụ hôn hắn tắm lên vai em lúc này vừa phần nào thỏa mãn nhưng cũng vừa trống rỗng. "Nếu ngươi muốn ta trao bản thân cho ngươi, ngươi có nghĩ là nó chỉ công bằng khi ngươi làm điều giống vậy? Nói với ta rằng ngươi là của ta chứ không phải của bất cứ kẻ nào khác. Tất cả đều là của ta." Hắn gầm lên, thích thú với cái cách em thít chặt lại quanh hắn như đáp lại. "Chỉ như thế thì ta mới hứa rằng ta sẽ chịch ngươi như thế mỗi ngày."
Và em đầu hàng. "Ta là của ngươi. Đều là của ngươi, Scara." Lumine nhỏ giọng, nghiêng đầu nửa chừng để hắn lướt nhẹ môi hắn qua môi em. Cách hắn chuyển động trên môi em thật dịu dàng, gần như âu yếm - trái ngược hẳn với cách hắn tàn độc chiếm lấy em.
"Đúng thế, điếm. Biết vị trí của mình đi." Hắn ngâm nga, mãn nguyện. Sự châm biếm và hoài nghi ẩn hiện trong giọng hắn. "Ngươi dễ dãi thật đấy. Sao ngươi có thể dễ dàng đến thế này?"
Em nên chối bỏ điều đó. Em muốn chối bỏ điều đó. Nhưng em không thể - em nghiện cái cách hắn in dấu mình trên tường thịt của em. Mê đắm cái cách hắn phá hủy em. Thay vào đó, tất cả những gì em thốt lên là tiếng thút thít câm lặng. Mệt mỏi và choáng ngợp. Em không thể đoán nổi vị mặn trên đầu lưỡi là mồ hôi hay nước mắt nữa. Có lẽ là cả hai. Em chẳng còn biết mọi thứ bắt đầu và kết thúc ở đâu.
Hắn đã hủy hoại em.
"Đừng khóc. Ta ghét thấy ngươi phải khóc." Hắn giễu cợt, và em suýt nữa tin vào giọng điệu hối hận hắn giả vờ. "Thật ra, cứ khóc đi. Nó càng khiến ta hứng lên."
Lumine cố để nghĩ. Nhưng mọi suy nghĩ mạch lạc em nảy ra được mau lẹ tan biến thành mớ hỗn độn khi hắn co quắp bên trong em, hông hắn khựng lại và hắn gọi tên em. Hắn đã sát gần rồi - và ồ em sẵn sàng tới nhường nào để nhận lấy tất cả từ từ hắn.
"Bên trong." Em van nài, giọng vỡ nứt. "Làm ơn ra bên trong ta."
"Nhìn ngươi cầu xin để được bắn vào kìa." Scaramouche thủ thỉ, đặt một nụ hôn trên má em, khiến em chìm trong một cảm giác an toàn dối trá. Em co chặt quanh hắn, như muốn vắt kiệt lấy hắn. "Gọi tên ta." Hắn nói, ấm áp và trìu mến. Em không nên tin hắn, em không nên-
Song, em khuất phục.
"Scara." Em lặp lại, tên hắn tựa một lời cầu nguyện lặp đi lặp lại giữa hai cánh môi em. "Scara, Scara, Scara-"
"Giờ nói ta nghe rằng ngươi chẳng là cái thá gì ngoài một món đồ chơi tình dục ngu xuẩn, vô tri. Nói ta nghe rằng ngươi giống một con điếm tới thế nào." Hắn nói với em, ngón tay không ngừng bấu chặt lấy âm vật để kích thích em tới độ không thể chịu nổi.
"Ta... Ta chẳng là gì ngoài một thứ đồ chơi tình dục vô tri, ngu ngốc." Hình bóng người anh trai thoáng vụt qua tâm trí em, nhưng nó tan biến - biến mất như gợn sóng trên mặt nước khi hắn thúc vào. "Ta là một con điếm. Ta là của ngươi."
"Đúng thế, ngươi là con đĩ của ta. Bé ngoan, ngươi làm tốt lắm." Lời khen ngợi vang lên với tiếng ngâm nga thỏa mãn trong cổ họng hắn. Hắn kéo âm vật em một lần - rồi hai lần, run lên khi em hút chặt lấy hắn. "Ngươi muốn điều này, phải chứ? Vậy ngươi có thể có nó."
Phần cơ nơi bụng dưới hắn căng lên - tinh hoàn co giật trước khi hắn ngừng hẳn lại, chất dịch nóng rực tuôn ra khỏi hắn trước khi tràn ngập vào trong em.
Em nên nguyền rủa hắn. Ấy vậy mà thay vào đó, em lại cảm ơn hắn. Hát cho hắn nghe lời khen ngợi khi hắn lấp đầy em bằng sự dơ bẩn.
•••
Tại một thời điểm nào đó giữa mọi thứ, Lumine đã quên hắn có được em bao nhiêu lần - hoặc thậm chí cả hai đã làm chuyện này trong bao lâu. Em ngừng đếm số lần em lên đỉnh trước đó, nhưng em hơn cả chắc chắn rằng nó đã đạt đến hai con số từ lâu.
Hắn chiếm lấy em cho đến khi hắn không thể. Chiếm lấy em đến tận lúc em ngất xỉu vì kiệt sức và có lẽ còn hơn thế nữa. Khi em tỉnh dậy và trí óc em chảy xuôi trở lại, Lumine nhận thức được rõ cảm giác tinh dịch của hắn khô lại giữa hai chân em. Nó dính lấy em, một lời nhắc nhớ đau đớn rằng hắn vẫn còn tàn dư của mình chôn ở sâu thẳm bên trong em. Và em nên cảm thấy ghê tởm. Nhưng em không hề.
Scaramouche đang lần thành từng vòng lười biếng, nhẹ nhàng trên vùng bụng nhẵn nhụi của em. Cử chỉ nọ dịu dàng - quá mức dịu dàng đối với em. Em nấc nghẹn, tự nhủ rằng mình không thể rơi vào bẫy của hắn. Nhưng hắn quá giỏi ở những gì hắn làm, và em thấy lồng ngực em nhói lên khi hắn tiến lại gần và đặt lên môi em một cái hôn âu yếm.
Lumine lùi lại. Leo khỏi giường. Hắn mặc em, cánh tay để ngang hông em buông thõng xuống.
"Đây là lần cuối." Em bảo hắn trong khi mặc lại đồ. Chuyển động của em vội vã, nhưng dường như cũng chần chừ. Như thể em không muốn rời đi - em gạt suy nghĩ đó sang một bên.
Thế mà, thứ duy nhất hắn trao cho em là một nụ cười quỷ quái. Mắt hắn chập chờn một tia đen tối và đầy hứa hẹn khi hắn nhìn em theo một cách khiến em muốn nhảy lại lên giường với hắn. Nhưng em đứng vững tại chỗ - không đầu hàng dù hắn liếc em như thể hắn đã biết được một bí mật.
Phải một lúc sau em mới hiểu ra rằng em đã đút sâu hạt giống của hắn vào bên trong, quần lót của em đã giữ nó ở đúng vị trí ấy. Ngay chỗ nó không nên ở.
Em vẫn là của hắn, một phần em nghĩ. Không, em không, phần còn lại của em khăng khăng.
"Đây là lần cuối." Em lặp lại câu từ ấy lần nữa, nhưng lần này chúng vang vọng khỏi em như chiếc vỏ rỗng. Trống trơn và không chút thuyết phục.
Và hắn dừng lại. Hơi nghiêng đầu sang một bên như thể đang cân nhắc điều gì đó. Nhưng rồi miệng hắn nhếch lên thành một nụ cười khinh khỉnh - một chút hiểu thấu và một chút hài lòng. "Ta sẽ gặp lại ngươi lần nữa." Đó là tất cả những gì hắn phải nói. Em toan đáp lại bằng một câu trả lời sắc bén, chỉ để ngậm miệng khi nhận ra em không muốn làm thế. Sự thật trong lời nói của hắn là thứ em chưa sẵn sàng để đối diện.
Khi Lumine rời đi, cánh cửa cót két đóng chặt sau lưng em.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro