Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tia nắng, hoa và em

Lưu ý trước khi đọc chương này: thời gian ở chương này cũng trôi qua tầm 3,4 năm gì rồi và tui nghĩ là tuổi của giáo sư Snape cũng ở độ Trung Niên rồi. Đương nhiên nếu bạn đu Drarry thì tui sẽ tha hóa bạn đu thêm TomHar :)

______________________

Hai hiện tượng kì quái bậc nhất đang diễn ra ở Hogwarts

Lũ học sinh hoàn toàn tò mò giữa việc tân giáo sư Riddle đã làm gì mà khiến cho bạn đời của anh ấy là Harry Potter phải nổi cáu lên và phóng nguyên một bùa bất tỉnh vào mặt anh ta. Và nguyên do khiến cho người bạn đời của cựu giáo sư Severus Snape phải nằm ăn vạ ngay trên mọi ngóc ngách của Hogwarts, đến phòng hiệu trưởng cũng không tha.

Nếu một học sinh nào đó hỏi Harry lí do thì cậu ta sẽ trả lời như này:

"Hả? Em sẽ có cảm giác gì khi mà giáo án chuẩn bị cực khổ của em bị hủy hoại và trước đó em đã cảnh báo kẻ đã hủy hoại nó?"

Còn hỏi Sirius thì lũ học sinh lại nhận được câu trả lời khó hiểu nhất:

" Trước khi tôi trả lời câu hỏi ' Vì sao ' thì có lẽ các em nên bắt Lucius đến trước mặt tôi "

Sau đó tên đấy lại khóc lóc tiếp

Rồi Lucius liên quan gì đến việc này?

Một đống dấu chấm hỏi khủng lồ cứ thế vẩn vơ trên đầu lũ học sinh và tiếng khóc lóc của Sirius biến thành một bản nhạc giúp các học sinh đổ lỗi khi không hiểu bài.

Bây giờ, chúng ta sẽ theo chân giáo sư Riddle để tìm hiểu anh ta sẽ làm gì để xoa dịu Harry:

Tặng hoa -> nói lời mật ngọt -> Hứa hẹn -> thành công khiến Harry hết giận

Còn về phần giáo sư Snape, bọn học sinh lại chẳng hóng hớt được gì ngoài trừ:

Bơ đẹp mặt

Yé, chính xác là vị giáo sư của chúng ta đây không thèm quan tâm đến bạn đời của anh ấy!

Vì thế vào đầu tiết học chiều hôm nay, ngài giáo sư độc dược đột nhiên mất tích và tiếng khóc của Sirius cũng biến đâu mất dạng. Chính vì vậy mà Hogwarts cũng lan truyền một tin đồn rất giật gân:

Giáo sư Severus bị Black bắt đi 'hẹn hò' để bồi đắp tình cảm!

Mà sự thật về tin đồn lại chẳng có ai cả gan đi hỏi để kiểm chứng, đến giáo sư Riddle đây còn e sợ cha đỡ đầu của người yêu mình thì cả cái giới phù thủy đây chỉ có Merlin mới hỏi được!

------------------------

Hồ Đen, chiều 5:45

Cơn gió nhẹ nhàng thổi qua gương mặt say ngủ của chàng trai trong lòng Sirius

Không phải gã đánh ngất người ta đâu mà là Severus yêu dấu của gã ngất xỉu trong khi làm việc đó thôi, trùng hợp sao lại ngay tiết đầu buổi chiều mà Severus dạy, thế là gã được ngắm nhìn gương mặt mà gã nhớ mấy ngày đây suốt hơn ba tiếng đồng hồ.

" Severus "

" Severussssss"

" Severus~ "

" Sev "

" Sev~"

" Tên khốn "

Người trong lòng gã cựa quậy rồi lầm bầm mắng một tiếng, định đứng lên lại bị vòng tay người đằng sau kéo xuống

" Sev..."

" Muốn nói gì thì nhanh đi "

Gã không vui liền ôm chặt Severus lại, khiến cả hai dính sát với nhau lại càng dính thêm

" Em bơ ta "

" Không có "

"..."

Người yêu gã nói dối chẳng hề chớp mắt luôn kìa! thật lạnh lùng mà.

" Em hết thương ta rồi "

" Không phải "

Severus ngoan cố chối, đâu phải nó cũng muốn như thế này đâu

" Ta không quan tâm em sẽ như thế nào, Sev....Bỏ cái tính của tên Lucius kia đi "

Tia nắng hoàng hôn chiếu lên khuôn mặt Severus khiến làn da nhợt nhạt ánh lên màu đỏ nhẹ

Nó cố gắng tránh né ánh mắt của Sirius, nó phát hiện bản thân ngày càng già đi và cảm giác như nó chẳng xứng để đứng cạnh Sirius nữa

"Đừng tưởng có mình em già đi"

Vòng tay đang ôm lấy nó chặt hơn và mái tóc dài của Sirius khẽ cọ vào tai nó

" Đừng để những thứ vớ vấn ấy làm em tự ti "

Một nụ hôn nhẹ chạm vào môi nó rồi nhanh chóng dứt ra. Bây giờ thì nó có thể hình dung gương mặt nó còn đỏ hơn cả ánh hoàng hôn kia.

Nó quay người lại, vươn tay ôm cổ gã rồi đè cả xuống bãi cỏ phía sau, nhiệt tình đáp trả lại nụ hôn khi nãy

Những bông hoa như chờ đợi khoảnh khắc này mà thi nhau rơi xuống khiến cho một vài bông dính lên mái tóc của nó và gã.

" Nào, thân ái, chúng ta nên trở về tòa lâu đài thôi, sẽ không kịp giờ ăn tối mất"

-Hoàn-






















































Buổi phỏng vấn nhỏ:

T/g: Xin hỏi ngài Mafloy có cảm giác như thế nào khi được "vinh dự" nhắc đến trong chương cuối?

Lucius Mafloy: Sẽ rất tốt nếu bây giờ ta có thể phóng một lời nguyền lên mi

T/g: Vậy tiếp theo, lời nhắc nhẹ nhàng đến độc giả: "đọc chùa từ đầu đến cuối xem lại lương tâm của mình đi, đọc một-hai chương thì không chấp nhưng đọc hết mà không lấy nổi một vote thì........"

Thì sao thì hãy chờ đến Địa Ngục để xem nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro