Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mối tình đầu

Nhân vật:

Thanh Thảo: Nữ sinh lớp 11, hoạt bát, vui vẻ nhưng rất dễ rung động.

Hoàng Long: Bạn cùng lớp, trầm tĩnh, ít nói nhưng ấm áp và luôn quan tâm người khác theo cách riêng của mình.

Yến: Bạn thân của Thanh Thảo, tinh nghịch, luôn trêu chọc Thảo mỗi khi có cơ hội.

Tuấn Anh: Bạn thân của Hoàng Long, hiểu rõ cảm xúc thật sự của bạn mình.

---

I. Lần gặp gỡ định mệnh

Ngày đầu tiên của năm học mới, Thanh Thảo hớt hải chạy vào lớp vì sợ trễ giờ. Vừa rẽ vào hành lang, cô bất ngờ va phải ai đó, khiến cả hai cùng ngã nhào ra đất.

Thanh Thảo: (Đau điếng, xoa đầu) "Ôi... đau quá..."

Hoàng Long: (Lạnh lùng đứng dậy, đưa tay ra) "Cậu có sao không?"

Thanh Thảo ngước lên, bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Hoàng Long. Trái tim cô bỗng lỡ một nhịp.

Thanh Thảo: (Bối rối) "À... không... không sao. Cảm ơn cậu."

Cô lúng túng nắm lấy tay Long, cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay ấy. Khi đứng lên, Thanh Thảo đỏ mặt vì nhận ra mình đã nhìn Long quá lâu.

Hoàng Long: (Nhìn Thảo một lúc rồi quay đi) "Cẩn thận hơn nhé."

Thảo nhìn theo bóng lưng Long, tự hỏi cậu bạn này là ai mà lại khiến cô xao xuyến đến vậy.

---

II. Những lần chạm mặt vô tình

Như một sự sắp đặt của định mệnh, Thanh Thảo phát hiện ra Hoàng Long là học sinh mới chuyển vào lớp mình và ngồi ngay bàn trên.

Mỗi lần nhìn thấy Long, tim Thảo lại đập nhanh. Cô bắt đầu chú ý đến cậu bạn lạnh lùng này nhiều hơn.

Trong giờ học, Hoàng Long luôn chăm chú ghi chép, thỉnh thoảng đưa tay lên đẩy gọng kính. Hình ảnh ấy khiến Thảo không thể rời mắt.

Yến: (Cười gian) "Ê, nhìn gì mà say mê vậy?"

Thanh Thảo: (Giật mình) "Đâu... đâu có! Cậu nói linh tinh gì vậy!"

Yến: "Chắc chắn là cậu thích Hoàng Long rồi! Coi chừng cậu ấy đóng băng luôn cả trái tim cậu đó!"

Thanh Thảo lườm Yến, nhưng trong lòng cô lại cảm thấy có gì đó rung động thật sự.

---

III. Tình cảm chớm nở

Một lần, trong buổi sinh hoạt câu lạc bộ, Thanh Thảo vô tình làm đổ lọ màu vẽ lên áo đồng phục của mình.

Thanh Thảo: (Hoảng hốt) "Chết rồi... Làm sao bây giờ!"

Hoàng Long đi ngang qua, thấy Thảo loay hoay thì dừng lại.

Hoàng Long: (Điềm tĩnh) "Ra vòi nước rửa ngay đi, nếu không sẽ khó giặt sạch đấy."

Nói rồi, Long lấy khăn tay trong túi đưa cho Thảo.

Thanh Thảo: (Ngạc nhiên) "Cậu... cậu cho mình mượn khăn à?"

Hoàng Long: (Nhìn đi chỗ khác) "Ừ. Đừng làm ướt thêm áo mình là được."

Thanh Thảo cầm lấy khăn, cảm nhận mùi hương dịu nhẹ khiến tim cô đập mạnh.

---

IV. Những khoảnh khắc gần gũi

Từ sau lần đó, Thảo và Long bắt đầu nói chuyện nhiều hơn. Mỗi lần Thảo gặp khó khăn trong việc học, Long đều kiên nhẫn giảng giải cho cô.

Có lần, Thảo bị sốt cao không đến lớp. Khi trở lại, cô bất ngờ khi thấy vở ghi đầy đủ, gọn gàng trên bàn mình.

Thanh Thảo: (Nhìn Yến) "Cậu chép bài giúp mình à?"

Yến: (Lắc đầu) "Không phải mình. Là Hoàng Long đó. Cậu ấy chép cẩn thận từng chữ một."

Thanh Thảo nhìn về phía Long đang ngồi, tim cô lại đập rộn ràng. Cậu bạn lạnh lùng ấy thật ra lại chu đáo đến bất ngờ.

---

V. Sự thật đau lòng

Một ngày nọ, Thanh Thảo nghe được tin Hoàng Long sắp phải chuyển trường vì bố mẹ cậu chuyển công tác. Cô như chết lặng, không tin vào tai mình.

Cô muốn gặp Long để hỏi rõ, nhưng không đủ can đảm. Thanh Thảo sợ phải nghe lời tạm biệt từ người mà cô thầm thích.

Yến: (Lo lắng) "Cậu định không nói gì với Hoàng Long sao? Cậu sẽ hối hận đó."

Thanh Thảo: (Cúi mặt) "Mình... mình không biết phải nói gì..."

---

VI. Lời tỏ tình muộn màng

Ngày Hoàng Long sắp chuyển đi, Thanh Thảo quyết định lấy hết dũng khí để gặp cậu lần cuối. Cô tìm thấy Long ở sân bóng rổ, nơi cậu thường tập một mình sau giờ học.

Thanh Thảo: (Chạy lại, thở gấp) "Hoàng Long!"

Hoàng Long: (Ngạc nhiên) "Cậu... làm gì mà vội thế?"

Thanh Thảo: (Nước mắt rưng rưng) "Cậu... thật sự sẽ chuyển đi sao?"

Hoàng Long: (Im lặng một lúc rồi gật đầu) "Ừ. Ngày mai mình đi rồi."

Thanh Thảo cảm giác như cả thế giới sụp đổ. Cô cắn môi, ngăn nước mắt chảy ra.

Thanh Thảo: "Mình... mình thích cậu... từ lâu rồi."

Hoàng Long sững sờ, ánh mắt thoáng lên nỗi buồn. Cậu tiến lại gần, nhẹ nhàng lau nước mắt trên má Thảo.

Hoàng Long: "Mình cũng thích cậu... nhưng xin lỗi... chúng ta không thể ở bên nhau."

Thanh Thảo bật khóc nức nở. Hoàng Long ôm cô vào lòng, khẽ thì thầm:

Hoàng Long: "Cảm ơn cậu... đã thích mình. Nhưng mình phải đi rồi. Chúc cậu hạnh phúc."

---

VII. Chia ly

Ngày hôm sau, Thanh Thảo đứng từ xa nhìn Hoàng Long bước lên xe, mang theo cả những kỷ niệm đẹp của tuổi thanh xuân.

Cô không khóc nữa, chỉ lặng im nhìn bóng lưng ấy rời xa.
Dù không thể ở bên nhau, nhưng Thanh Thảo biết rằng mình sẽ mãi không quên được Hoàng Long – người đã khiến cô say nắng và rung động lần đầu tiên trong đời.

---

Hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: