Nhõng nhẽo
"Anh ơi , nếu em biến thành con gián thì anh có yêu em không? "
Người con trai đang ôm anh từ đằng sau đang dụi vào sau gáy anh sao những một quá nhiều công việc đột nhiên lên tiếng .
Anh cười nhẹ môi mèo nhếch lên thêm một tí , tâm trí cũng không thể tập trung vào cuốn sách nữa .
" Sao ngày mai em biến thành một chú gián à ? "
Cậu nghe anh nói xong lại càng muốn người ấy trả lời câu hỏi của người giọng cũng nũng nịu hơn
" Anh~ , trả lời câu hỏi của người ta đi mà"
Anh chỉ biết cười vì đôi khi Jihoon nhà mình cũng hay hỏi mấy câu như thế này , tay anh cũng bỏ sách lên trên kệ xoay người lại mặt hướng về người anh yêu , hiện tại cậu và anh mặt đối mặt tay anh nhẹ đưa lên mặt người đối diện vuốt ve đôi mắt mèo , cùng cậu nhắm mắt lại tựa trán vào nhau , giọng anh như nước vang lên :
" Có , bất kể là gì hay là ai anh đều yêu em , đều nhận ra em bởi vì em là người anh yêu nhất , nhưng bởi vì Jeong Jihooon nên anh mới yêu "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro