Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

keucungem

"Tôi đi để em ở đây chạy trốn hả?"

"Không trốn đâu mà. Lấy cho em một bộ nội y cùng với chiếc đầm. A...đôi giày cao gót đỏ nữa. Tủ quần áo em không có khóa"

"Em tưởng đi nghỉ dưỡng hay sao mà mặc đầm mang giày cao gót"

"Em muốn thế! Minjeong coi như thỉnh cầu cuối cùng của em đi"

"Ừ! Lau xong rồi, ra ngoài thôi"

Minjeong mặc áo sơ mi và quần âu đen trông cực ngầu. Đưa cho Jimin một chiếc khăn choàng, Minjeong bước ra khỏi nhà.

"Kim Minjeong! Khốn kiếp" Jimin tức giận vì trước khi đi Minjeong đã còng tay cô dính vào thanh giường. Hơn 15 phút Minjeong trở lại với chiếc đầm đen, đôi giày cao gót và bộ đồ lót đen trên tay.

"Em mặc đi"

"Em tưởng chết bên đó rồi chứ. Đồ lót nhiều quá không nỡ rời mắt phải không?"

"Hả...không.. đâu... có... tôi chỉ tìm thêm chứng cứ phạm tội của em thành ra lâu"

"Xạo! Mau mở còng" Jimin liếc Minjeong. Minjeong nhanh chóng mở còng cho Jimin. Jimin thản nhiên mặc đồ trước mặt Minjeong.

"Thích thì cứ nhìn. Có gì đâu mà phải lén lút" Jimin toàn nói trúng điểm yếu của Minjeong. Minjeong đơ cứng mặt.

"Đi thôi. Đừng có mà còng em, cũng đừng gọi xe cảnh sát đến. Dongie hãy tự thân áp giải em về. Liệu hồn đó"

"Vâng... để tôi lấy súng và giấy tờ đã"

Minjeong gom nhanh những thứ trên bàn rồi cùng Jimin ra khỏi nhà. Giờ không biết ai là tội phạm? Ai là cảnh sát?
Sau hơn nửa tiếng ngồi taxi, cả hai có mặt tại sở cảnh sát. Trên xe không ai nói với ai câu nào.

"Jimin! Tôi rất lo lắng cho em. Tôi... tôi..."

"Gì vậy chứ? Đây đâu phải lời cảnh sát nên nói với tội phạm. Mindong rất muốn bắt em về lãnh án mà"

"Nhưng giờ... tôi... tôi... hối hận" Minjeong bất ngờ ôm Jimin mặc kệ đây là sở cảnh sát.

"Minjeong..."

"Thật tình... tôi không muốn em chịu tội. Em ngồi tù hay bị án tử hình thì suốt đời này lương tâm tôi sẽ cắn rứt. Lẽ ra tôi không nên nhận nhiệm vụ lần này. Lẽ ra tôi không nên tiếp cận em, yêu em... để giờ tự tay đưa em vào vòng lao lý. Jimin.. tôi... tôi có lỗi với... em... hức..." vòng tay Minjeong xiết chặt hơn, đôi vai Minjeong run bần bật, Minjeong đã khóc trên vai Jimin. Là một cảnh sát thì phải bất chấp tất cả để hoàn thành nhiệm vụ được giao. Ban đầu định đóng giả nhưng Minjeong không ngờ mình lại lún sâu tình cảm với Jimin như vậy.

"Minjeong... chúng ta hãy đi gặp Sở Trưởng" Jimin vuốt nhẹ lưng Minjeong an ủi. Cô đang nở nụ cười hết sức hạnh phúc. Giờ thì Jimin dám khẳng định Minjeong yêu mình thật lòng.

"Hay là... em bỏ trốn đi. Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cấp trên. Em hãy đi thật xa... đi khỏi đất nước này"

Jimin đẩy nhẹ Minjeong ra. Hai bàn tay áp lên mặt lau nước mắt cho Minjeong. Ánh mắt Minjeong rất chân thành. Jimin bị thu hút vào đó. Vì tình yêu mà Minjeong dám phản nghịch. Hành động này có được cho là hợp lý hay không?

"Cảnh sát gì đâu yếu đuối thế? Dongie xúi em bỏ trốn á hả? Có biết làm vậy sẽ bị kỉ luật không?"

"Tôi mặc kệ... Jimin... Ưmm"

Jimin chặn miệng Minjeong bằng ngón tay trỏ. Đây là sở cảnh sát. Nếu cấp trên nghe được những lời Minjeong nói sẽ không hay.

"Đất nước này có Dongie nên em không đi đâu cả. Hãy gặp Sở Trưởng trước đã. Đừng quá lo"

"Làm sao không lo trông khi..."

*Chóc*

Jimin hôn môi Minjeong thật nhanh.
"Bớt lo chưa? Đi cùng em. Nếu ở đây thêm một phút nào nữa thì em sẽ khóc òa vì cảm động đấy. Đi thôi" Jimin kéo Minjeong đi. Nãy giờ Jimin cầm được nước mắt là hay lắm rồi. Minjeong thật biết cách làm người ta cảm động mà.
Cửa phòng Sở Trưởng mở ra. Cả hai bước vào. Minjeong khá ngạc nhiên khi bàn họp đã chuẩn bị sẵn và rất nhiều yếu viên đang có mặt tại đây.

"Trung Úy Kim! Jimin! Vào vị trí đi. Chúng tôi đợi hai người lâu rồi đấy" Sở Trưởng Ning ra lệnh. Minjeong vẫn đứng đơ ra đó. Jimin đẩy Minjeong về phía hai chiếc ghế trống. Cả hai ngồi xuống cạnh nhau.

"Mọi người nhận ra ai chứ?"

"Vângggg" tất cả đồng thanh.

"Yu Jimin! Chìa khóa trong chiến dịch càn quét bọn tội phạm ma túy vừa rồi. Như mọi người đã biết. Ả này là một nữ quái cận kề bên thủ lĩnh"

"Chúng ta phải giam cô ta phục vụ công tác điều tra" một anh yếu viên lên tiếng.

"Đúng! Đúng!" tất cả nhoi nhoi. Minjeong luồn tay xuống dưới nắm chặt tay Jimin.

"TRẬT TỰ" Yizhuo đập mạnh tay xuống bàn. Không ai dám hó hé nữa.

"Đêm qua chúng ta đã hốt trọn hang ổ bọn buôn ma túy. Tên thủ lĩnh phải chịu khuất phục. Người có công nhiều nhất trong chiến dịch lần này là Jimin"

Tất cả được một phen chưng hửng. Mọi ánh mắt đổ dồn về Jimin.

"Sở... Trưởng... nói rõ hơn được không ạ? Jimin có công là ý gì" Minjeong hỏi trước tiên. Mọi người há miệng trông chờ câu trả lời từ Sở Trưởng.

"Jimin ! Cô hãy tự giới thiệu đôi chút về bản thân" Yizhuo mỉm cười nhìn Jimin. Jimin cũng mỉm cười rồi đứng lên. Bàn tay vẫn để Minjeong nắm chặt.

"Chào mọi người! Xin tự giới thiệu. Tôi - Thiếu Úy Yu Jimin biệt danh Mèo Con  Ngu Ngốk Đáng Yêu - thành viên đội phòng chống tội phạm buôn lậu. Chuyên nghành của tôi là pháp y nhưng cấp trên thấy nghiệp vụ tốt nên đã cho tôi làm gián điệp trà trộn vào đường dây buôn ma túy xuyên quốc gia. Thật mừng khi nhiệm vụ lần này thành công trót lọt. Tôi không phải tội phạm thật đâu nhé! Chúng ta cùng là đồng đội" Jimin khoe nụ cười tỏa nắng của mình khiến tất cả ngây ngất.

"Để tránh bứt dây động rừng, đội phòng chống tội phạm không thông báo nên đội đặc nhiệm chúng ta không có thông tin về Thiếu Úy Yu. Sự việc chỉ mới được phát hiện đêm qua. Tên thủ lĩnh chẳng nghi ngờ vì chứng cứ phạm tội của Thiếu Uý Yu thật là mướt. Toàn bộ đường đi nước bước của bọn buôn lậu đều bị Thiếu Úy nắm rõ. Có thể nói lần này Thiếu Úy Yu đã vây lưới cho bọn tội phạm sa vào. Ngưỡng mộ thật Thiếu Úy công an ngầm... Yu Jimin!"

Seulgi vỗ tay, sau đó tất cả mọi người vỗ tay theo rền vang. Minjeong ngồi gục đầu chết lặng, bàn tay nới lỏng tay Jimin.

Tâm trạng Minjeong hiện tại rất hỗn độn. Vừa vui, vừa giận.

"Trung Úy Kim! Tuy Thiếu Úy Yu không phải tội phạm nhưng trong chiến dịch vừa qua Trung Úy đã hoàn thành tốt nhiệm vụ. Trung Úy đeo bám mục tiêu rất sát. Thông tin Trung Úy thu được rất có ích"

"Chỉ là đồng chí Thiếu Úy đây cố tình tiết lộ cho tôi biết thôi ạ. Tôi không nghĩ mình hoàn thành tốt nhiệm vụ. Đối với tôi, nhiệm vụ lần này chẳng khác gì nhiệm vụ thừa."

"Trung Úy Kim cẩn thận lời nói của mình. Trung Úy không hài lòng có thể viết khiếu nại gửi cấp trên. Việc đồng chí Jimin đây là công an ngầm chúng ta đều không biết thế thì Trung Úy bất mãn gì hả? Nhiệm vụ đưa ra bắt buộc phải thực hiện. Trung Úy hoàn thành nhiệm vụ như vậy là tốt rồi. Cần tôi báo cáo cấp trên giải quyết không?" Yizhuo nổi nóng.

"Không... không! Tôi có lỡ lời thì cho tôi xin lỗi! Tôi sẽ tự kiểm điểm bản thân"

Minjeong đứng lên gật đầu xin lỗi tất cả.

"Tốt! Để ăn mừng chiến công. Hôm nay chúng ta tổ chức tiệc ở nhà hàng. Mời Thiếu Úy Yu cùng tham dự nhé. Đội phòng chống tội phạm cũng đến. Nhà hàng được bao trọn nên cứ quẩy thỏa sức."

"Tôi nhớ em gái tôi. Hôm kia sinh nhật nó nhưng tôi không có mặt để chúc mừng. Đã trễ 2 ngày rồi. Tôi phải về tặng quà cho em gái. Xin phép vắng mặt ở buổi tiệc. Chào!" Minjeong đứng lên bước ra khỏi phòng mặc Yizhuo gọi.

"Kim Minjeong này thiệt là... tôi phải kỉ luật cô ấy"

*Rầmmmmm*

Một nam yếu viên đập bàn, đứng lên. Tất cả giật thót mình.

"Sở Trưởng! Hôm kia đúng là sinh nhật em gái Minjeong nhưng vì nhiệm vụ bám sát Thiếu Úy Yu đây mà Minjeong không thể về cùng gia đình mừng sinh nhật em gái. Cá nhân tôi nhận xét Minjeong là người hết mình vì nhiệm vụ, tận tâm với nghề. Trong tình huống vừa rồi, Minjeong giống như kiểu bị gạt. Có lẽ cô ấy đang sốc trước thông tin Thiếu Úy Yu là công an ngầm. Cảnh sát đóng giả để tiếp cận công an nghe ngộ ghê. Nếu là tôi, tôi sẽ rất buồn. Quả thật nhiệm vụ lần này dành cho Minjeong chẳng khác gì nhiệm vụ thừa. Những lời chỉ trích của Sở Trưởng khi nãy sai hoàn toàn. Là cảnh sát, nhiệm vụ đưa ra bắt buộc phải thực hiện nhưng bên cạnh đó còn có cảm xúc xen vào chi phối nữa. Những lời Minjeong nói hoàn toàn không sai, có sai chăng là do đội phòng chống tội phạm không chịu thông báo với chúng ta sớm. Tôi bất mãn dùm Minjeong. Tôi không phục. Nếu cần, Sở Trưởng cứ kỷ luật tôi. Tôi sẵn sàng rút khỏi đội đặc nhiệm. Chào!"

Anh yếu viên bỏ ra ngoài, vài yếu viên nữa bỏ ra theo. Mặt Yizhuo đơ cứng. Lúc nãy đúng là cô đã nổi nóng khi chưa kịp nghĩ kĩ lời Minjeong nói. Minjeong rất dễ tự ái. Lần này Yizhuo khó xử rồi.

"Tôi nghĩ anh ấy nói đúng đấy. Chào Sở Trưởng" Jimin rút lui. Cô cũng không tham gia buổi tiệc.

Nhà hàng Paradise tưng bừng nhưng có một người không vui nổi đó là Sở Trưởng Ning.
...
.
.
.
.
.
chap này không có chịt đâu dăm vừa thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro