Khó hiểu.
Cái tính khó hiểu, lúc dịu dàng ân cần ,lúc lại cọc cằn ai mà chịu nổi. Duy nhất 1 người chịu, là cái người em gọi là " chồng ", chính xác là một nét vẽ như vô. Nhưng dường như nét vẽ ấy có linh hồn, cái nét vẽ khiến em mê mẩn, những đường vẽ sắc sảo tạo nên cả một dáng vẻ hoàn mỹ, và cả một tính cách hoàn hảo. Cái nét vẽ ấy khiến em , đời đời kiếp kiếp tôn sùng. Chỉ mong người bình yên, dù có lạy vỡ trán em cũng chỉ mong cái nét vẽ ấy được vô lo vô nghĩ, hạnh phúc. Còn em, sao cũng được.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro