Chương 55 - Anh chỉ làm nũng với Cố lão sư thôi!
Edit jen
Beta Miriam
Mặc dù Lâm Yên Nhiên có chút lo lắng nhưng anh vẫn tốt hơn Hàn Triết.
Hàn Triết, một rapper theo phong cách cool ngầu, sầu muốn thúi ruột và không thể ngồi yên một giây phút nào.
Anh ta bước tới trước mặt Bùi Lạc, cúi xuống hỏi: "Anh có biết làm mười kiểu ảnh đáng yêu liên tiếp không? Có phải như vậy không?"
Nói xong, anh ta làm một động tác tay kéo cực kỳ cứng rắn bên tai.
Bùi Lạc trông như thể vừa gặp ma: “Sao anh lại nghĩ tôi sẽ làm như vậy?”
"Tôi tưởng nhóm nhạc nam thần tượng mấy cậu sẽ được huấn luyện mấy cái này?"
Trước khi Bùi Lạc hỏi, Hàn Triết lại nhìn Lâm Yên Nhiên, "Yên Nhiên, cậu có làm được không?"
Lâm Yên Nhiên chưa kịp nói, anh ta đã tự mình phủ định.
"Quên đi, nhất định sẽ không."
Đường Đường ở một bên nghe được những lời này, cười gần chết: "Thầy Hàn, anh yên tâm, đến đây tôi dạy anh."
Đường Đường là người duy nhất trong bốn người không có gánh nặng gì, những thứ này đối với cô đều là chuyện nhỏ, nên vẻ mặt của cô lúc này là thoải mái nhất.
Vì vậy, cô bắt đầu dạy Hàn Triết cách chụp mười bức ảnh dễ thương liên tiếp.
Trong khi các huấn luyện viên đang miệt mài làm các hạng mục và suy nghĩ về cách biểu diễn sau đó thì các thực tập sinh trong trường quay cũng bắt đầu bình chọn.
Không thể không nói, cho thực tập sinh quyền sắp xếp hạng mục biểu diễn cho huấn luyện viên thực sự là quá đã.
Cảm giác được trở thành một ca sĩ nông nô tái sinh này khiến tất cả họ đều rất phấn khích khi nhận được máy bình chọn. Ba hoặc hai người trong số họ cùng nhau thảo luận xem nên bình chọn những màn trình diễn thú vị nào cho mỗi huấn luyện viên.
Lúc đầu, vẫn còn một số người lương thiện suy nghĩ nghiêm túc về việc loại hình biểu diễn nào sẽ phù hợp với phong cách của những huấn luyện viên.
Nhưng vừa nảy ra ý tưởng này, đã bị một người có nhiều ý tưởng siêu xấu chặn lại: "Không được, chọn biểu diễn nghiêm túc làm gì? Muốn chọn thì phải chọn cái gì đó kích thích vào!!!"
Lộ Thiên Lãng lập tức hỏi: "Vậy nên chọn cái gì?"
Hạ Tinh Tinh nghe xong liền vội vàng đi tới kiểm phiếu: "Thế vai, quần áo nữ! Quần áo nữ ok nè! Chọn quần áo nữ cho thầy Yên Nhiên, nhất định sẽ rất đẹp!"
Kiều Dã ngồi bên cạnh Hạ Tinh Tinh nghe được ý nghĩ nguy hiểm này, sau khi tưởng tượng ra bộ dáng của Lâm Yên Nhiên trong trang phục nữ, khóe miệng hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.
Nhưng điều nói ra lại là: "Hạ Tinh Tinh, cẩn thận kẻo bị trục xuất khỏi fandom."
Sau khi bị Kiều Dã đe dọa bị trục xuất khỏi fandom Hạ Tinh Tinh đã trở nên thành thật hơn.
"À, vậy thì tốt nhất là nên chọn sáng tác…cái này là phù hợp nhất.”
Tuyên Diệc Hàn nghe được cuộc trò chuyện giữa Hạ Tinh Tinh và Kiều Dã, trong lòng bắt đầu thầm tính toán.
Trước đây, cậu ta sẽ không quan tâm nhiều đến khía cạnh này.
Nhưng Lâm Yên Nhiên thực sự quá tà môn.
Trong những số trước, ngay cả một cảnh chơi guitar ngẫu nhiên cũng có thể nổi tiếng.
Vì vậy hôm nay cậu ta không dám xem nhẹ phần trò chơi có vẻ buồn cười này.
Bây giờ cậu ta nhìn thấy Lâm Yên Nhiên là đã trong trạng thái hận thù đến tận xương tủy nhưng cũng ghen tị đến điên cuồng.
Cậu ta không hiểu tại sao người trước đây từng bị cậu ta giẫm đạp dưới chân, bây giờ lại trở thành người được sủng ái, như thể dù có làm gì thì cũng có thể thu hút sự chú ý của khán giả.
Hơn nữa cậu ta còn lén lút theo dõi hướng gió trên mạng, tuy rằng huấn luyện viên không có kênh bình chọn, nhưng mỗi lần xem phản hồi của khán giả, độ nổi tiếng của Yên Nhiên không hề thấp, thậm chí có thể đã vượt qua cậu ta.
Tuyên Diệc Hàn không muốn cho Lâm Yên Nhiên bất kỳ cơ hội nào để thu hút người hâm mộ, vì vậy cậu ta đã cẩn thận xem xét một số lựa chọn và bắt đầu loại bỏ chúng.
Nhảy theo bài hát chủ đề và sáng tác đều có thể thể hiện thực lực, không cẩn thận có thể là khoảnh khắc bùng nổ, đương nhiên không thể chọn.
Chụp liên tiếp mười kiểu ảnh dễ thương và làm nũng bán manh cùng với thế vai, nhóm fan nữ thích nhất loại tương phản manh này, rất dễ hút những fan nữ muốn trở thành bạn gái của thần tượng.
Cậu ta để mắt tới những hạng mục khác, cuối cùng chọn cái khó nổi bật và bình thường nhất là "nhảy mashup" và "Bạn vẽ tôi đoán."
Sau khi chọn xong, cậu ta còn xúi giục một số thực tập sinh khác, cố gắng thuyết phục họ bỏ phiếu cho hai hạng mục này.
Sau gần mười phút bình chọn, các thực tập sinh gần như đã lựa chọn được nội dung mình muốn xem.
Cố Tư Nghiệp nhàn nhã xoay cây bút trong tay và nhìn Tống Anh Minh bên cạnh.
"Tôi có thể bỏ phiếu không?"
Tống Anh Minh không nói có thể hay không, ngược lại hỏi Cố Tư Nghiệp: "Cậu muốn bỏ phiếu cho cái gì?"
Cố Tư Nghiệp không nói gì, ánh mắt rơi vào "làm nũng bán manh" trên màn hình lớn.
Tống Anh Minh tỏ vẻ nói không nên lời, lắc đầu, "Đã bỏ phiếu xong, kết quả sẽ lập tức công bố."
"Nhưng mà cậu là giám khảo, có thể đưa ra yêu cầu với bọn họ!"
Khoé môi Cố Tư Nghiệp hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, hắn thấp giọng nói: "Thật sao?"
Ngay sau đó, các nhân viên đã thống kê được kết quả cuối cùng.
Lâm Yên Nhiên và ba người khác lại được mời lên sân khấu.
Bốn người trước đây ngồi ở ghế huấn luyện viên nhận xét giờ đã đứng giữa sân khấu giống như bốn thực tập sinh.
Cố Tư Nghiệp cầm lấy micro, ngước nhìn họ và nói: "Thầy Hàn Triết, sao trông thầy căng thẳng thế?"
Hàn Triết làm động tác chắp tay cúi đầu chào các thực tập sinh: "Đừng bỏ phiếu những hạng mục kỳ lạ cho tôi."
Cố Tư Dạ chậm rãi trả lời anh ta: "Đã muộn rồi, mọi người đều đã bỏ phiếu."
Hàn Triết nhận ra quả thực vô dụng, lập tức thu tay lại, sờ sờ đầu mình: “Đúng vậy.”
Sau khi Cố Tư Nghiệp nói chuyện với Hàn Triết, ánh mắt hắn tự nhiên chuyển sang Lâm Yên Nhiên.
Hắn mỉm cười nói: "Thầy Yên Nhiên? Cậu có nghĩ đến việc sẽ biểu diễn gì không?"
Lâm Yên Nhiên bề ngoài có vẻ bình tĩnh lắc đầu:"Không cần làm nũng hay bán manh là được."
Cố Tư Nghiệp gật đầu, nhưng điều hắn nói lại là, "Chụp liên tiếp mười kiểu ảnh đáng yêu thì sao?"
Sau khi nghe lời đề nghị của Cố Tư Nghiệp, những thực tập sinh phía dưới lập tức reo hò.
Lâm Yên Nhiên đương nhiên không bị lừa, trực tiếp cự tuyệt: "Thầy Cố, thầy đừng gạt tôi."
Cố Tư Nghiệp bắt gặp ánh mắt của Lâm Yên Nhiên, giọng điệu vô thức chậm lại một chút, "Được rồi, không gạt cậu."
Nói xong hắn cười nói: “Vậy để xem thực tập sinh lừa gạt mọi người như thế nào.”
Sau khi Cố Tư Nghiệp nói những lời này, các thực tập sinh lập tức mỉm cười chột dạ xua tay, "Thầy Cố, không có chúng em đã lựa chọn rất nghiêm túc!"
Hàn Triết, người luôn chân thật cũng nói đùa: "Người duy nhất tin tưởng các cậu chính là ma quỷ. Người trẻ tuổi các cậu hư thực sự."
Hàn Triết nói xong, bốn vị huấn luyện viên quay lại nhìn kết quả bình chọn cuối cùng.
Ngay sau đó, tên của người hướng dẫn biểu diễn tương ứng đã được hiển thị phía trên bốn lựa chọn.
Ngay sau đó, phía trên bốn lựa chọn, tên đạo sư lượng tương ứng đã được hiển thị.
Nhảy mashup—— Bùi Lạc
Nhảy khúc chủ đề của《 Siêu cấp thần tượng》 —— Yên Nhiên
Sáng tác tại chỗ —— Hàn Triết
Thế Vai —— Đường Đường
Sau khi nhìn thấy kết quả được công bố, mấy huấn luyện viên đều thở phào nhẹ nhõm.
Không có nội dung nào trong số này là thái quá.
Hàn Triết cảm thấy mình đã thoát được một kiếp nạn, nhanh chóng nắm chặt tay cảm ơn: "Cảm ơn rất nhiều, cảm ơn mọi người đã thủ hạ lưu tình."
Lâm Yên Nhiên xem qua nội dung được công bố, nhớ tới những quy định trước đó, không khỏi nhỏ giọng nhắc nhở.
"Thầy Hàn, còn một chuyện nữa chưa công bố."
Bốn màn trình diễn này được coi là ít khác thường hơn trong số các lựa chọn.
Nói chung, khó có khả năng cả bốn người đều như vậy.
Kết quả này rõ ràng là do tổ chương trình cố ý sàng lọc và hiển thị.
Rõ ràng màn trình diễn còn lại là một hố lớn đang chờ đợi họ.
Quả nhiên, Lâm Yên Nhiên vừa nói xong, giọng nói của Tống Anh Minh đã vang lên.
"Ở đây chỉ hiển thị một nội dung biểu diễn. Một nội dung khác được thực tập sinh lựa chọn cho người huấn luyện viên sẽ được thông báo riêng cho từng huấn luyện viên. Chờ đến lúc biểu diễn, mọi người sẽ đoán đó là nội dung nào."
Các thực tập sinh đều ngạc nhiên nhìn Tống Anh Minh.
Vì việc bình chọn là ẩn danh nên chỉ có đội ngũ sản xuất mới có thể xem được kết quả cuối cùng.
Bây giờ màn biểu diễn thứ hai yêu cầu họ phải đoán, các thực tập sinh cũng rất tò mò.
Kịch bản của tổ chương trình quả thực luôn khó đoán.
"Tiếp theo, các huấn luyện viên có 20 phút để chuẩn bị.”
Sau khi nghe thời gian, trên mặt các thực tập sinh đều là vẻ mặt khó tin.
"Thời gian này quá ngắn, Tống đạo diễn!"
Mặc dù ngoài miệng thì nói vậy nhưng trong mắt lại tràn ngập mong đợi.
Với thời gian ít ỏi như vậy, sau khi tẩy trang và trang điểm lại và thay quần áo thì không còn bao nhiêu thời gian để luyện tập.
Đặc biệt là bài hát chủ đề của thầy Yên Nhiên, nhiều nhất chỉ có thể luyện tập hai ba lần.
Nếu không quen với nó, khó mà có thể nhớ được các động tác.
Cho nên bọn họ thực sự tò mò không biết những huấn luyện viên có thể đạt được những gì trong một khoảng thời gian ngắn như vậy!
Không chỉ các thực tập sinh mà những huấn luyện viên cũng nghĩ đến vấn đề này.
Là một thần tượng, Bùi Lạc biết chuyện này thực sự khá khó khăn, vì vậy anh ta đã nhỏ giọng hỏi Lâm Yên Nhiên: "Cậu đã từng tập bài nhảy này chưa?"
Lâm Yên Nhiên lắc đầu, "Chưa từng tập luyện nhưng tôi nhớ các động tác."
Bùi Lạc à một tiếng, vốn định đề nghị Lâm Yên Nhiên chỉ cần nhảy một đoạn, như vậy sẽ bớt khó hơn.
Nhưng khi anh ta ngước mắt lên, nhìn thấy cách đó không xa Tuyên Diệc Hàm đang nhìn anh và Lâm Yên Nhiên với vẻ mặt không vui.
Vì vậy, anh ta nuốt lại những lời này, xoay người giữ khoảng cách giữa mình và Lâm Yên Nhiên.
Sau khi mọi người ồn ào xong, Tống Anh Minh hỏi bốn người trên sân khấu: “Huấn luyện viên và giám khảo còn muốn nói gì nữa không?”
Hàn Triết lắc đầu, vẻ mặt rất vui vẻ: "Chuyện nhỏ."
Lâm Yên Nhiên hỏi Tống Anh Minh: “Chỉ nhảy thôi đã đủ phải không?”
Tống Anh Minh cũng cảm thấy việc này có chút khó khăn, vì vậy cho Lâm Yên Nhiên hạ độ khó xuống, lập tức gật đầu.
Nhưng ngay khi Tống Anh Minh vừa nói xong, Cố Tư Nghiệp lại nhấc micro, nhìn anh.
“Bài hát chủ đề có đồng phục phải không”
Nó có vẻ là một câu hỏi, nhưng nó được nói với một giọng điệu khẳng định.
Sau khi các thực tập sinh nhận ra ý của Cố Tư Nghiệp, họ lập tức bắt đầu la ó.
"Đúng!! Đồng phục!! Đồng phục!!"
"Nhảy bài hát chủ đề mà không mặc đồng phục thì không có hồn!!"
"Ahhhhhhhhhhhh thầy Yên Nhiên nhất định phải mặc nó!!!"
Lâm Yên Nhiên, người đang chuẩn bị vào hậu trường, quay lại và mỉm cười nhìn Cố Tư Nghiệp.
"Thầy Cố?"
Đây là có ý gì?
Cố Tư Nghiệp hơi ngước mắt lên và cười, "Với bài hát chủ đề thì hợp hơn."
Tống Anh Minh xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, lập tức đồng ý: "Đúng, đúng, có mới toanh luôn, có rất nhiều bộ."
Vì vậy, ngay khi Lâm Yên Nhiên đến phòng chờ ở hậu trường, các nhân viên đã mang cho anh một bộ đồng phục màu xám nhạt và áo sơ mi trắng dựa trên kích cỡ của anh.
Sau khi Lâm Yên Nhiên thay đồng phục, thì nhanh chóng bắt đầu luyện tập bài hát chủ đề của Siêu cấp thần tượng.
Trước đó khi xem mâu thuẫn giữa nguyên chủ và Tuyên Nhất Hàn, anh đã ghi nhớ điệu nhảy sau khi xem một lần.
Tuy nhiên, MV được ekip chương trình đưa cho anh lại là phiên bản của tất cả các thực tập sinh.
Nó hơi khác một chút so với riêng lẻ từng người, Lâm Yên Nhiên xem các thực tập sinh nhảy bài hát chủ đề một lần.
Rồi chọn phần nhảy của Kiều Dã ở vị trí C của bài hát chủ đề.
Sau khi nhảy hai lần, tổ chương trình đã đến thúc giục anh lên sân khấu.
Một số người đang đợi ở hậu trường, và theo nguyên tắc của phụ nữ là trên hết Đường Đường là người đầu tiên bước lên sân khấu.
Cô được chọn cho thế vai, bởi vậy cô thay một thân áo khoác màu đen, đeo mặt nạ hào phóng vẫy tay chào mọi người.
Khi cô ngẩng đầu lên, mọi người phát hiện ra cô có ria mép.
Trông rất buồn cười, sau khi đi vòng quanh sân khấu, một bản nhạc dễ thương đột nhiên vang lên.
Đường Đường giơ hai tay lên đặt bên tai, mô phỏng hình dáng một con mèo con.
Mặc dù có bộ ria mép trên miệng nhưng Đường Đường lại có vẻ ngoài nhỏ nhắn và dễ thương, nhìn giống như con mèo, ngược lại có thêm phần đáng yêu.
Con mèo Đường Đường rõ ràng rất được yêu thích, các thực tập sinh phía dưới hét lên điên cuồng.
"Trò mèo!"
Cái này Đường Đường rất đơn giản, mọi người gần như đoán được ngay lập tức.
Sau khi Đường Đường biểu diễn xong, Cố Tư Nghiệp giơ điểm A cho cô.
Nhìn thấy mới người đầu tiên mà Cố Tư Nghiệp đã cho A, Tống Anh Minh như đang xem kịch vui hỏi hắn: "Thầy Cố, điểm A cậu cũng đã đưa ra, những màn biểu diễn khác vẫn chưa xem, cậu tính thế nào đây?"
Sự thật đã chứng minh Cố Tư Nghiệp thật sự có thể cho.
Người thứ hai xuất hiện là Bùi Lạc, biểu diễn "chụp 10 kiểu ảnh đáng yêu liên tiếp" sau khi biểu diễn "nhảy mashup".
Cố Tư Nghiệp đưa cho anh ta điểm B trong tay và nói: "Điểm cao nhất mà tôi có bây giờ là B. Màn trình diễn của thầy Bùi xứng đáng được điểm cao nhất."
Những gì hắn nói ra, không làm Bùi Lạc mất mặt, cũng coi như một lời khen ngợi cho thực lực của anh ta.
Rốt cuộc, điểm A cao nhất đã được trao cho Đường Đường.
Mấy người đàn ông cũng không muốn tranh giành một điểm A với con gái, vì vậy bây giờ Cố Tư Nghiệp đã trao điểm B duy nhất còn lại, nhưng điều đó không thành vấn đề.
Tuy nhiên, Hàn Triết, người xuất hiện sau đó, đã nói trước ngay khi lên sân khấu trước khi biểu diễn: "Thầy Cố, chắc không phải thầy muốn cho tôi điểm C đâu ha? Không được, như vậy có lệ lắm đấy!"
Cố Tư Nghiệp cười, nói đùa, "C đúng là hơi có lệ, vậy F thì sao?"
Hàn Triết xua tay và nói không, rồi đi thẳng vào freestyle.
Anh ta được chọn sáng tác tại chỗ, cái này đối với một rapper đã giành được nhiều chức vô địch đối đầu với rapper trước khi trở nên nổi tiếng, là quá dễ như ăn bánh tráng muối tép hành phi.
Tuy nhiên, sau màn freestyle cá tính của mình, Hàn Triết đã gặp khó khăn trong màn trình diễn tiếp theo.
Màn trình diễn thứ hai của anh ta nhận được số phiếu bầu ngang bằng với Bùi Lạc, cả hai đều phải chụp liên tiếp mười kiểu ảnh dễ thương...
Mặc dù trước đó anh ta đã thành công trong việc đặt cược vào cái trước đó, nhưng Đường Đường đã bù cho một số động tác.
Nhưng hiện tại anh ta đang khẩn trương, một cái cũng không nhớ nổi.
Lúc này, tổ chương trình đã đưa cho anh ta một đoạn nhạc nền dễ thương, hình vẽ trên màn hình lớn phía sau được thay thế bằng những ngôi sao trong mơ của người hâm mộ.
Hàn Triết, một anh chàng cool ngầu, không còn cách nào khác là buộc phải mở công việc kinh doanh của mình. Sau khi thực hiện một màn chụp mười kiểu ảnh đáng yêu liên tiếp cực kỳ cay mắt, tự mình cảm thấy xấu hổ đến mức không thể ở lại trên sân khấu nữa.
Nếu thực sự đánh giá nghiêm túc thì phần của Hàn Triết thực sự đáng thất vọng, và cũng thực sự không xứng đáng với điểm C.
Ngay cả bản thân Hàn Triết cũng cảm thấy mình đáng được điểm F.
Mọi người đều tò mò Cố Tư Nghiệp sẽ đánh giá Hàn Triết như thế nào.
Rốt cuộc, nếu sử dụng lý do tương tự vừa rồi, thì thực sự không có ý nghĩa gì cả.
Tuy nhiên, Cố Tư Nghiệp đã dễ dàng giải quyết được phân đoạn tính điểm khó xử này.
“Tôi bị mất thẻ đánh giá,” hắn nói.
Hàn Triết nhìn thấy Cố Tư Nghiệp giữ một chút mặt mũi cuối cùng cho mình, liền giơ ngón tay cái lên.
Đỉnh!
Sau khi ba huấn luyện viên đầu tiên kết thúc màn trình diễn của họ, đến lượt Lâm Yên Nhiên, người được bình chọn màn biểu diễn khó nhất, bước lên sân khấu.
Bài hát chủ đề "Call me by your name" đã rất quen thuộc với những người có mặt ở đây.
Rốt cuộc, mỗi người trong số họ đều đã nhảy qua bài hát này, Yên Nhiên thậm chí còn là người chấm điểm cho bọn họ.
Vì thế hôm nay huấn luyện viên biểu diễn, bọn họ đều tò mò xem nó sẽ như thế nào.
Mọi người nhìn sân khấu không chớp mắt lấy một cái, đặc biệt là Tuyên Diệc Hàm cũng muốn biết lúc trước Yên Nhiên phê bình cậu ta gay gắt như vậy thì hôm nay Yên Nhiên sẽ làm ra trò trống gì.
Ánh đèn trên sân khấu mờ đi và khúc dạo đầu quen thuộc của bài hát chủ đề vang lên.
Theo nhịp này, nhiều thực tập sinh đã vỗ tay.
Trong một tia sáng, Lâm Yên Nhiên chậm rãi bước về phía sân khấu.
Lắng nghe nhịp điệu của BGM, anh giơ tay lên với nụ cười trên môi.
"Hey, hãy cho tôi một ánh sáng trên sân khấu, và tôi sẽ trở thành niềm tự hào của bạn."
Lâm Yên Nhiên rõ ràng là một người rất đẹp trai, nhưng chiếc áo sơ mi trắng, cà vạt đen và bộ đồng phục màu xám nhạt hôm nay khiến anh trông đặc biệt thuần khiết.
Trong sáng, quyến rũ và tràn đầy sức sống rõ ràng là hai phong cách khác nhau, nhưng lại không hề không hợp mà ngược lại khiến người xem muốn chảy máu.
Trong nháy mắt các thực tập sinh đã bị câu lấy.
Người đó mặc đồng phục nhảy múa trên sân khấu dường như đang tỏa sáng rực rỡ.
Anh theo nhạc nhảy bài hát chủ đề, mọi động tác đều rất chuẩn và đẹp mắt.
Nhấn nhá chính xác, chuyển động tự nhiên và mượt mà, sức mạnh thu phóng vô cùng tự nhiên, cảm giác cân bằng không gì sánh kịp.
Toàn bộ ngôn ngữ cơ thể của anh, nhiều thêm thì quá cứng, ít đi thì quá mềm, mọi thứ đều vừa phải ở mức độ đẹp nhất.
Không chỉ vậy, mọi biểu cảm của anh đều khớp hoàn hảo với bài hát.
Lâm Yên Nhiên trên sân khấu, vũ đạo vừa đẹp lại mạnh mẽ.
Nhưng cả người đều thoải mái và tràn đầy năng lượng.
Bài hát đi vào phần dễ thương nhất và tràn đầy năng lượng nhất của cả bài.
Các thực tập sinh nhìn Lâm Yên Nhiên, người thường khá vắng vẻ trên sân khấu, bây giờ mặc đồng phục, trông anh như một thực tập sinh trẻ trung và tràn đầy năng lượng.
Một thần tượng bẩm sinh!
Khi nụ cười ngọt ngào và dễ thương xuất hiện trên khuôn mặt anh, các thực tập sinh đã điên cuồng giơ tay để cổ vũ cho anh!
Đây gần như là màn trình diễn bài hát chủ đề hoàn hảo nhất.
"Call me by your name" (hãy gọi tôi bằng tên của bạn)
"Show me your hands" (hãy cho tôi xem đôi tay của bạn)
"Hãy nghe tôi này, pick me, pick me"
Các thực tập sinh đồng loạt reo hò: pick you pick you
Vũ đạo này đã hoàn toàn khắc sâu vào DNA của mỗi thực tập sinh. Trong lần cao trào thứ hai, nhiều thực tập sinh không thể không nhảy cùng Lâm Yên Nhiên.
Bầu không khí lập tức trở nên sôi động.
Nhìn Lâm Yên Nhiên, người đang mặc đồng phục thực tập sinh trên sân khấu, trông vô cùng năng động và tỏa sáng, Kỷ Soái không nhịn được cảm khái.
"Thầy Yên Nhiên rất thích hợp làm thần tượng..."
Hạ Tinh Tinh nghe xong lập tức phản bác:"Bây giờ anh ấy cũng rất thích hợp làm thần tượng! Anh ấy chỉ mới 22 tuổi."
Kỷ Soái, vốn đã là một thực tập sinh "lớn tuổi", ngay lập tức đau lòng khi nhớ đến tuổi của mình.
Tại sao có những người còn trẻ rõ là có thể dựa vào vẻ bề ngoài để kiếm sống, lại cố tình muốn dựa vào tài năng…
Khi kết thúc màn biểu diễn bài hát, Lâm Yên Nhiên cũng lấy lại được sức lực.
Động tác cuối cùng là dùng tay tạo trái tim về hướng khán giả.
Nhưng động tác này quá đáng yêu và dễ thương nên Lâm Yên Nhiên đã thay đổi nó.
Ở pose ending, anh nghiêng người và mỉm cười, làm dấu hình trái tim bằng ngón trỏ và ngón cái chỉ thẳng về phía trước.
Bởi vì Cố Tư Nghiệp đang hướng mặt về phía sân khấu nên trọng tâm của anh là Cố Tư Nghiệp.
Tư thế này duy trì trong vài giây, sau đó Lâm Yên Nhiên mỉm cười và cúi đầu chào mọi người, báo hiệu màn trình diễn kết thúc.
Các thực tập sinh chưa đã vẫn điên cuồng gọi tên Lâm Yên Nhiên.
Họ đều đã nhảy vũ đạo này nên họ có thể hiểu rõ hơn kỹ năng nhảy của Lâm Yên Nhiên mạnh đến mức nào.
Đó là phần vũ đạo có thể được dàn dựng trực tiếp thành MV và dùng làm mẫu cho thần tượng. Nếu họ không biết rằng phần này vừa rồi thực sự do chính họ bỏ phiếu, bọn họ sẽ nghĩ rằng anh đã chuẩn bị trước và luyện tập nó vô số lần.
Trước đây, các thực tập sinh của các nhóm khác chỉ biết rằng thầy Yanran là một huấn luyện viên nhảy giỏi thôi, nhưng hôm nay họ đã tận mắt chứng kiến và nhận ra thầy ấy giỏi đến mức nào!
Chẳng trách tổ chương trình lại dám mời anh khi anh còn là một kẻ vô danh.
Với thực lực như vậy quả thật thực sự xứng đáng làm huấn luyện viên của họ.
Sau khi Lâm Yên Nhiên biểu diễn xong, anh đứng đó và không tiếp tục màn biểu diễn tiếp theo.
Các thực tập sinh chờ đợi nhìn Lâm Yên Nhiên, nhưng anh không có động tĩnh gì, bọn họ đều bối rối.
"Xong rồi sao?"
"Không có tiết mục nào khác sao? Sao lại kết thúc rồi?"
Sau khi nghe các thực tập sinh nói, Lâm Yên Nhiên mỉm cười, nghiêm túc giải thích với họ: "Buổi biểu diễn thứ hai của tôi cũng đã hoàn thành rồi."
Cũng đã hoàn thành?
Các thực tập sinh cậu nhìn tôi tôi nhìn cậu, đều không nhịn được tự hỏi mình có bỏ lỡ cái gì không.
"Ngoài ca khúc chủ đề vừa rồi, còn biểu diễn bài gì nữa?"
"Chụp mười kiểu ảnh dễ thương liên tiếp?"
"Bạn vẽ tôi đoán?"
"Những thứ này đâu? Chẳng có gì cả..."
Ngay khi tất cả thực tập sinh đều đoán không ra đó là cái gì thì vô cùng tò mò, chuẩn bị để Tống Anh Minh tuyên bố.
Mà Cố Tư Nghiệp ở một bên lúc này mới nhàn nhã nói: "Làm nũng bán manh."
Sau khi được Cố Tư Nghiệp chỉ ra, tên của Lâm Yên Nhiên cũng được hiển thị trên màn hình lớn ở hạng mục làm nũng bán manh.
Khi các học viên nhìn thấy lựa chọn này, họ đã rất phấn khích.
Nhưng giây tiếp theo nghĩ tới Lâm Yên Nhiên nói mình đã biểu diễn xong, lại đột nhiên thấy mình có nhìn thấy cái gì đâu!
Thầy Yên Nhiên làm nũng bán manh ở chỗ nào vậy? ? ?
Lâm Yên Nhiên dường như nhận thấy sự nghi ngờ của mọi người, nói: "Không phải tôi đã bắn tim lúc cuối sao? Cái này không phải à?"
Hạ Tinh Tinh, người vừa mới chết lâm sàng vì Lâm Yên Nhiên bắn tim với Cố Tư Nghiệp, không sợ chết mà hét lớn: "Anh chỉ làm nũng bán manh với thầy Cố thôi!"
Các học viên nghe xong cũng lặp lại câu này, muốn Lâm Yên Nhiên làm lại.
Dù sao cũng không có chuyện để Yên Nhiên làm nũng bán manh này, cho qua lần này, sẽ không còn lần sau nữa!
Nghe được hết câu này đến câu khác" anh chỉ làm nũng bán manh với Thầy Cố thôi" Cố Tư Nghiệp quay lại nhìn mọi người và hơi nhướng mày, "À? Không thể?"
Huấn luyện viên siêu cấp đã trực tiếp uy hiếp các thực tập sinh còn dám nói gì nữa?
Mọi người lập tức gật đầu: "Được, được..."
Tư thế bắn tim ở cuối trông khá ngọt ngào, miễn cưỡng xem như là bán manh đi...
Thực tập sinh đang cố gắng an ủi bản thân, lại nghe thấy Cố Tư Nghiệp cười nhẹ, hỏi Lâm Yên Nhiên: "Em có thể dễ thương, nhưng còn sự quyến rũ thì sao?"
Lâm Yên Nhiên nghe vậy, trực tiếp trừng mắt một cái.
Ánh mắt hai người giao nhau trong không khí.
Lâm Yên Nhiên: Đừng có đi quá xa!
Lâm Yên Nhiên vừa mới nhảy xong, khuôn mặt vốn trắng trẻo vốn dĩ đã hồng hồng.
Anh nhìn sang với vẻ mặt này, mặc dù nó đầy đe dọa.
Nhưng đối với Cố Tư Nghiệp, hình ảnh này trông giống quyến rũ hơn.
"Được rồi." Cố Tư Nghiệp nói với giọng điệu có chút trêu chọc, "Qua."
Tống Anh Minh ở bên cạnh hăng hái nhìn,hận sắt không thành thép!
Ông nhanh chóng cầm loa lên và hét với Cố Tư Nghiệp.
"Thầy Cố, đánh giá, đánh giá!! Tôi thấy thẻ đánh giá của cậu đấy, lần này không thể nói mất được!!!"
"Được."
Cố Tư Nghiệp không trốn tránh, hắn đặt micro xuống nở một nụ cười nhạt và bước về phía sân khấu với những thẻ cấp độ còn lại trên tay.
Ba người hướng huấn luyện viên đầu tiên cũng vậy, sau phần biểu diễn, hắn luôn như vậy, bước lên sân khấu và đặt thẻ đánh giá vào tay họ.
Vì vậy nhìn thấy Cố Tư Nghiệp đi về phía mình, lòng hiếu kỳ của Lâm Yên Nhiên cũng dấy lên.
Thẻ A và B đều đã được xài rồi, Hàn Triết cũng bị hắn lừa cho qua.
Vậy bây giờ khi hắn đánh giá mình, sẽ cho cấp bậc nào?
C?
Hay là tìm lý do khác?
Khi Cố Tư Nghiệp đứng yên trước mặt Lâm Yên Nhiên hơi ngẩng đầu lên và nhìn người đàn ông cao hơn mình nửa cái đầu.
"Thầy Cố, thầy định cho tôi cấp bậc gì?"
Cố Tư Nghiệp không nói gì mà đưa tấm thẻ trong tay cho Lâm Yên Nhiên.
Cố Tư Nghiệp tao nhã giơ tay lên và cầm dải ruy băng satin màu đen xòe ra hai bên của Lâm Yên Nhiên.
Lúc này Lâm Yên Nhiên mới để ý rằng chiếc cà vạt đen mà mình buộc lỏng lẻo như một vật trang trí đã bị bung ra từ lúc nào đó.
Lúc này, người đàn ông trước mặt đang cúi đầu giúp anh sửa sang một cách nhẹ nhàng và cẩn thận.
Động tác của đối phương rất chậm rãi, nhìn như không cẩn thận nhưng lại rất nghiêm túc.
Nhìn thấy người đàn ông đẹp trai trước mặt và nghĩ đến những gì đang làm cho anh, nhịp tim của Lâm Yên Nhiên đột nhiên tăng nhanh vài nhịp mà không rõ lý do.
Hơn mười giây sau, Cố Tư Nghiệp cuối cùng cũng thắt lại được chiếc cà vạt lỏng lẻo.
Hắn nhìn Lâm Yên Nhiên, đôi mắt tối sầm, giọng nói trầm và khàn khàn.
"S.”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro