Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 51 - 《 Thích cậu 》

Liếc nhìn chìa khóa xe trong tay Cố Tư Nghiệp, Lâm Yên Nhiên ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt của hắn, "Thật sự ở cùng tiểu khu sao?"

Khóe miệng Cố Tư Nghiệp cong lên một đường cong rất đẹp, nhẹ nhàng gật đầu, "Thật sự."

Lâm Yên Nhiên rất ngạc nhiên.

"Tôi tưởng chị Hồng đang đùa tôi."

Cố Tư Nghiệp quay lại, mỉm cười mở cửa ghế phụ và ra hiệu cho Lâm Yên Nhiên ngồi vào.

"Là cùng nhau."

Lâm Yên Nhiên, người đã bị Hồng Tuệ Tuyết cố tình che giấu, sau khi nghe Cố Tư Nghiệp nói, cảm giác có chút quá mức trùng hợp.

Nhưng nếu sống trong cùng một cộng đồng nên nếu Cố Tư Nghiệp muốn quay lại bây giờ, anh thực sự có thể đi nhờ.

Vì vậy Lâm Yên Nhiên trực tiếp ngồi vào ghế phụ của Cố Tư Nghiệp, cúi đầu thắt dây an toàn.

Trí nhớ của anh tương đối tốt, tuy mới đến nhà mới một lần nhưng về cơ bản anh vẫn nhớ rõ đường đi.

Vì vậy, khi Cố Tư Nghiệp vừa lái xe ra khỏi tầng hầm của công ty, anh chợt nghĩ đến lần đầu tiên anh ngồi xe của Cố Tư Nghiệp, đối phương đã lái xe một quãng đường dài để đưa anh về nhà.

"Anh Cố, nếu anh thường sống ở đây, lần trước chẳng phải anh phải đi một đoạn đường rất xa sao?"

Người đàn ông luôn nói rằng mình sống cách nhà Lâm Yên Nhiên không xa là người đã giành được giải thưởng ảnh đế cho khả năng diễn xuất của mình, hắn nhìn về phía trước mà không thay đổi vẻ mặt và nói: "Không, thỉnh thoảng tôi sẽ đến hoa viên bên kia."

Lin Yanran gật đầu sau khi nghe.

Đúng vậy.

Làm sao một đỉnh lưu như Cố Tư Nghiệp chỉ có một bất động sản?

Cho nên lần đó đối phương có lẽ không phải cố ý đi đường dài đưa anh về, có lẽ là do anh suy nghĩ nhiều.

Chiếc xe sang trọng của Cố Tư Nghiệp rất rộng rãi và thoải mái.

Lâm Yên Nhiên tựa lưng vào ghế nhắm hờ lại, giúp Cố Tư Nghiệp nhìn vào con đường phía trước.

Khi đi ngang qua một nhà hàng Tây, Lâm Yên Nhiên đột nhiên chợt nhớ ra Cố Tư Nghiệp đêm qua còn ở nước ngoài gọi điện thoại cho mình.

"Anh Cố, sao anh về sớm thế?"

Anh tính thời gian, phát hiện đối phương hẳn là vừa mới trở về Trung Quốc.

Cố Tư Nghiệp không nói cho Lâm Yên Nhiên biết lý do thực sự mà chỉ nhẹ nhàng bâng quơ nói, "Tôi quay lại ngay sau khi quay quảng cáo, không quen ở lại."

Lâm Yên Nhiên tin là thật, quay đầu nhìn Cố Tư Nghiệp và phát hiện dưới mắt hắn có quầng thâm mờ nhạt, rõ ràng là không nghỉ ngơi đầy đủ.

"Anh nghỉ ngơi đi, tôi sẽ lái xe."

"Không sao đâu." Cố Tư Nghiệp cười lắc đầu, "Tôi không mệt, cậu cứ nói chuyện với tôi đi."

Cố Tư Nghiệp đã nói vậy thì Lâm Yên Nhiên tiếp tục trò chuyện với hắn.

"Chị Hồng trước đó đã nói với tôi rằng anh là sếp của tôi."

Tất nhiên, Lâm Yên Nhiên không nói câu tiếp theo: "Không quấy rầy anh ta thì quấy rầy ai."

Giọng điệu của Hồng Tuệ Tuyết nghe như đang nói đùa.

Nhưng anh cũng cảm thấy đối phương sẽ không vô cớ mà nói đùa như vậy.

Dù sao bây giờ anh cứ gác đang nói chuyện phiếm với Cố Tư Nghiệp nên trực tiếp hỏi luôn.

Sau lời nói của Hồng Tuệ Tuyết, thực ra Lâm Yên Nhiên có nghĩ tới khả năng Cố Tư Nghiệp có cổ phần trong Tư Vũ.

Kết quả, không ngờ đối phương lại cười phủ nhận: "Đừng nghe cô ấy nói bậy."

Lâm Yên Nhiên đang định trả lời, nhưng Cố Tư Nghiệp lại nói một câu khác.

"Bạch Thịnh Đằng là anh họ của tôi."

Bạch Thịnh Đằng là ông chủ của Tư Vũ.

Ông chủ là anh họ của Cố Tư Nghiệp...

Có một tầng quan hệ như vậy, Lâm Yên Nhiên chợt hiểu tại sao Hồng Huệ Tuyết lại nói như vậy.

Nhưng dường như không ai trong vòng biết quan hệ giữa Cố Tư Nghiệp và Bạch Thịnh Đằng.

Lâm Yên Nhiên không thích đi đào sâu vào chuyện riêng tư của người khác, nên sau khi chủ đề này kết thúc, anh cũng không nhắc lại nữa.

Ánh đèn bên đường tỏa ra ánh sáng mờ ảo.

Chưa đến bảy giờ mà trời đã tối hẳn.

Lâm Yên Nhiên nghĩ đến chuyến bay vừa rồi của Cố Tư Nghiệp, đoán rằng hắn có thể chưa ăn tối nên hỏi: "Anh Cố, anh đã ăn gì chưa?"

Người đàn ông lái xe lập tức quay lại: "Vẫn chưa."

Quả nhiên, Lâm Yên Nhiên chủ động mời đối phương: "Nếu không ngại... Đến nhà tôi ăn cơm nhé?"

Cố Tư Nghiệp đã giúp đỡ anh rất nhiều và là một trong số ít những người bạn mà anh có trong thế giới này.

Trước đây anh đã nghĩ đến việc mời đối phương đi ăn cơm, nhưng lần nào cũng do anh quá bận rộn với công việc hoặc vì lịch trình của đối phương không phù hợp với lịch trình của anh.

Vì vậy, khi nói đến việc ăn cơm, chưa bao giờ có cơ hội để thực hiện nó.

Hôm nay hai người hiếm khi gặp nhau, chọn ngày chi bằng nhằm ngày, Lâm Yên Nhiên liền mời đối phương.

Nghe được Lâm Yên Nhiên muốn mời mình ăn cơm, trong mắt Cố Tư Nghiệp tràn đầy ý cười.

"Được."

Đồng ý xong, Cố Tư Nghiệp liếc nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ xe, nói: "Nhưng hôm nay hơi muộn, chúng ta ra ngoài ăn cơm trước rồi hôm khác đến nhà cậu được không?"

Chuyển nhà là một chuyện vô cùng rườm rà.

Cố Tư Nghiệp biết Lâm Yên Nhiên mới chuyển nhà nên chắc chắn sẽ có rất nhiều việc phải làm.

Trong hoàn cảnh như vậy, nếu đối phương còn phải dành tinh lực để chiếu cố mình, xuống bếp nấu ăn, phí sức lại rất mệt.

Cố Tư Nghiệp không muốn tăng thêm gánh nặng cho anh, nên hôm nay hắn miễn cưỡng từ chối đến nhà anh ăn tối.

Sau khi nghe Cố Tư Nghiệp nói, Lâm Yên Nhiên suy nghĩ một chút, cảm thấy lần này quả thực không thích hợp.

Dù sao anh vẫn chưa về nhà mới, cũng không biết Tiểu Vương đã chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho anh hay chưa.

Hơn nữa bây giờ cũng đã khá muộn, sau khi về cần phải siêu thị mua đồ về nấu nướng, chắc phải sau chín giờ mới chuẩn bị xong.

"Vậy hẹn lần sau chỉ mời mình anh."

"Được."

Sau khi Cố Tư Nghiệp đồng ý, liền hỏi Lâm Yên Nhiên, "Cậu muốn ăn gì?"

Lâm Yên Nhiên mỉm cười, "Không phải tôi mới là người nên hỏi anh hay sao? Dù có ra ngoài ăn cũng nên là tôi đãi."

Cố Tư Nghiệp không cạnh tranh với anh, vì vậy đưa ra đề nghị: "Ăn thịt nướng thì sao? Có một nhà hàng có bầu không khí rất tốt."

Nếu đã đãi khách, Lâm Yên Nhiên đương nhiên sẽ không nói không được.

Vì vậy, sau khi thảo luận nhanh, Cố Tư Nghiệp đổi hướng ở ngã tư phía trước và đi về phía khu thương mại sầm uất.

Cố Tư Nghiệp quen biết ông chủ nên trực tiếp gọi điện để đặt chỗ.

Thế là hai mươi phút sau, hai người xuất hiện ở một nhà hàng đồ nướng cao cấp.

Lâm Yên Nhiên đi theo Cố Tư Nghiệp, đeo khẩu trang và kính râm rồi đi đến một căn phòng riêng tương đối hẻo lánh trên tầng hai.

Bên trong xe có mở điều hòa nên anh không cảm thấy lạnh.

Nhưng trên đường lên sau khi xuống xe, một cơn gió lạnh thổi qua, thậm chí quần áo cũng bị nhiễm từng cơn gió lạnh.

Sau khi Lâm Yên Nhiên bước vào căn phòng ấm áp, anh liền cởi áo khoác điều hòa ra.

Khi quay lại chỗ ngồi, Cố Tư Nghiệp ngồi đối diện đưa cho anh chiếc khăn nóng do người phục vụ mang đến để lau tay.

Sau khi lau tay, những đầu ngón tay bị gió lạnh thổi qua cuối cùng cũng ấm trở lại.

Sau khi hai người thảo luận gọi món, Cố Tư Nghiệp nhìn Lâm Yên Nhiên, hỏi về diễn biến tiếp theo của sự việc ngày hôm qua.

"Nghi phạm đã bị bắt chưa?"

"Bắt được, đã bị giam rồi."

"Cảnh sát có cho cậu biết động cơ bí mật lắp đặt camera của hắn không?"

Đây chính là vấn đề Cố Tư Nghiệp quan tâm nhất.

Không biết chuyện gì đang xảy ra, hắn lo lắng đối phương có ý đồ xấu nên cố tình nhắm vào một mình Lâm Yên Nhiên

"Động cơ? Có lẽ vì hắn ta có sở thích đặc biệt trong phương diện này?"

Lâm Yên Nhiên nhấp một ngụm nước, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cảnh sát nói hắn ta không chỉ lắp camera trong nhà tôi mà còn ở một số ngôi nhà khác trong khu. Nạn nhân đều là đàn ông độc thân."

"Hắn ta nói hắn ta chỉ là cảm thấy đó là niềm vui thôi."

Nghe được câu cuối cùng này, Cố Tư Nghiệp khẽ cau mày.

Nghĩ nó vui à?

Làm sao ai có thể tin được lý do này?

"Chỉ có lắp camera phòng của nam giới. Hắn ta có thể là gay." Cố Tư Nghiệp trực tiếp chỉ ra xu hướng tính dục của đối phương.

Lâm Yên Nhiên gật đầu đồng ý: "Có lẽ là vậy."

Cố Tư Nghiệp không trả lời, một lúc sau hắn mới hỏi Lin Yanran, "Cậu có cảm thấy ghê tởm không?"

Trong khi nói chuyện, Cố Tư Nghiệp giống như không có việc gì rót một ít nước vào ly của Lâm Yên Nhiên nhẹ nhàng kiểm tra sự chấp nhận đồng tính của đối phương.

Lâm Yên Nhiên không trả lời ngay.

Sau khi suy nghĩ vài giây về ý nghĩa của những lời này, anh nói.

"Tôi sẽ cảm thấy ghê tởm hành vi xem trộm, nhưng người đồng tính thì không."

Khi Lâm Yên Nhiên đang nói chuyện, người dì đang giúp nướng thịt nhìn anh và Cố Tư Nghiệp nhiều thêm vài lần.

Lâm Yên Nhiên nghĩ rằng dì có thể không tiếp nhận được chủ đề này nên anh không tiếp tục nói.

Nhà hàng BBQ này có bầu không khí rất tốt.

Một sân khấu nhỏ được dựng bên dưới để khách mời có thể tự mình lên hát.

Phòng riêng ở tầng hai không được bọc kín hoàn toàn, mọi thứ trong đại sảnh đều có thể được nhìn thấy qua lớp kính trong suốt.

Sau khi Lâm Yên Nhiên ăn xong miếng thịt ba chỉ nướng, anh nghe thấy một giai điệu quen thuộc phát ra từ dàn âm thanh trong cửa hàng.

Cùng với tiếng hát, Lâm Yên Nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ.

Trên sân khấu nhỏ bên dưới, một chàng trai đang cầm micro hát.

Nhạc đệm của bài hát là "Tuổi 17".

Chàng trai nhìn về một hướng nào đó phía trước và hát rất cảm xúc.

Có một hàng những người bạn đang đứng ở phía truớc vui vẻ vỗ tay.



Những thực khách xung quanh cũng đang quay video bằng điện thoại di động.

Không khí rất vui vẻ.

Lâm Yên Nhiên mỉm cười quan sát một lúc, rồi nhận thấy rằng ngoài những người cổ vũ cho chàng trai, còn có rất nhiều người đang xếp hàng quanh cửa để chờ chỗ ngồi.

"Cửa hàng này kinh doanh thực sự rất tốt, có rất nhiều khách hàng đợi."

Cố Tư Nghiệp nhìn theo ánh mắt của Lâm Yên Nhiên, liếc nhìn đại sảnh bên dưới, rồi mỉm cười, "Có lẽ vì hôm nay là Giáng sinh."

Cố Tư Nghiệp vừa nói xong, dưới lầu liền vang lên tiếng la hét cùng tiếng vỗ tay.

Chàng trai hát sau khi hát xong câu cuối cùng đã trực tiếp tặng một bó hoa hồng cho cô gái trước mặt.

Người thân, bạn bè xung quanh bắt đầu yêu cầu bọn họ hôn một cái.

Trước mặt rất nhiều người, hai người không hôn nhau mà chỉ ôm nhau thật chặt.

Nhìn đôi trẻ ôm nhau, Lâm Yên Nhiên mỉm cười nói: "Giáng sinh thật sự là thời điểm thích hợp để hẹn hò và tỏ tình."

Nghe vậy, Cố Tư Nghiệp nhìn Lâm Yên Nhiên Lin với nụ cười nhẹ trên môi.

"Ừm, thật sự rất thích hợp để hẹn hò."

Ăn xong, Cố Tư Nghiệp lái xe đến Đông Giao Quân Đình.

Lâm Yên Nhiên cúi đầu và chơi với điện thoại di động trong khi nghe bài hát.

Bài hát trên xe được phát ngẫu nhiên đến"Tuổi 17" do chàng trai hát trước đó.

Lâm Yên Nhiên không khỏi nghĩ đến cái ôm ngọt ngào của cặp đôi trẻ vừa rồi theo bài hát.

Nhưng giây tiếp theo, anh nghĩ về cách người dì giúp nướng thịt nhìn qua lại giữa anh và Cố Tư Nghiệp trong bữa ăn.

Sau khi nhận ra, anh đột nhiên ngừng lướt điện thoại di động.

Chẳng lẽ dì đó. .. hiểu lầm mối quan hệ của mình với Cố Tư Nghiệp?


Anh nhớ lại những khách hàng trong nhà hàng là các cặp đôi hoặc các gia đình đang ăn tối cùng nhau.

Hôm nay anh và Cố Tư Nghiệp đã ngồi đối mặt và nói về chủ đề đồng tính...

Dì có vẻ dễ bị hiểu lầm nhỉ?

Về đến nhà, Lâm Yên Nhiên lập tức đi tắm.

Khi nằm trên chiếc giường lớn trong phòng ngủ chính, anh không ngủ nhanh như thường lệ.

Anh nhắm mắt lại, một số cảnh tượng trong quá khứ vô tình hiện lên trong đầu anh.

Cũng là Giáng sinh.

Bạn tốt dẫn anh đến một góc quảng trường để xem bắn pháo hoa.

Khi pháo hoa bay lên trời và thắp sáng màn đêm, đối phương ngồi bên cạnh anh chơi đàn ghi-ta, hát bài《Tuổi 17 》.

Bài hát đã kết thúc nhưng pháo hoa vẫn tiếp tục.

Sau đó, đối phương hỏi anh: "Cậu còn muốn nghe không? Hát cho cậu một bài khác."

Anh mỉm cười vỗ tay: "Hát đi."

Vì vậy, đối phương thực sự tiếp tục hát.

Khi pháo hoa lại nổ tung trên bầu trời.

Người bên cạnh anh, hát bài,《 Thích cậu 》.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro