Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 48 - Ai đó gõ cửa phòng thay đồ

Edit:jen
Beta:Miriam
......................

Là người hâm mộ, điều hạnh phúc nhất là khi thần tượng có show.

Khi biết hôm nay Lâm Yên Nhiên chuẩn bị ghi hình "Bảo vật quốc gia" trên đài truyền hình Bồ Đào, người hâm mộ đã bắt đầu rút thăm trúng thưởng trên siêu thoại để hâm nóng chương trình, đồng thời cũng giúp tổ chương trình quảng bá.

Lâm Yên Nhiên vừa mới tuyên bố ký hợp đồng với Tư Vũ vài ngày trước, đã được tàu nguyên tốt đến mức nhiều người trong giới fan phải ghen tị.

Suy cho cùng, trong mắt nhiều người, Lâm Yên Nhiên ký hợp đồng với Tư Vũ gần như tương đương với việc có được nửa chân trong hàng nghệ sĩ tuyến một.

Tư Vũ rất mạnh, cung cấp nguồn tài nguyên rất tốt cho các nghệ sĩ của mình.

Mặc dù Lâm Yên Nhiên vẫn là một kẻ trong suốt so với một số tiền bối trong cùng công ty, nhưng nếu công ty thực sự nỗ lực hết mình để hỗ trợ anh, việc thăng tiến của anh sẽ chỉ là vấn đề thời gian.

Vì thế khi biết anh đã vào Tư Vũ, nhiều người đã ghen tị với vận may của anh.

Vốn dĩ mọi người đều đoán rằng vì anh đã ký hợp đồng với Tư Vũ, gần đây phong độ rất tốt nên nguồn tài nguyên đầu tiên khi gia nhập công ty chắc chắn sẽ là một tạp chí chất lượng cao, hoặc một một bộ điện ảnh và chương trình tạp kỹ chất lượng và những dự án hay hơn để hỗ trợ.

Nhưng ai mà biết được rằng chương trình tạp kỹ đầu tiên lại là một chương trình tạp kỹ trên Bồ Đào...

So với "Siêu cấp thần tượng" và "Chuyến du lịch đáng kinh ngạc" nổi tiếng trước khi ký hợp đồng với Tư Vũ thì chương trình này thực sự kém xa.

Vì vậy, khi người hâm mộ của Lâm Yên Nhiên đang vui vẻ rút thưởng để chúc mừng chương trình tạp kỹ mới của anh, thì có người đã đến để bỏ đá xuống giếng.

[Vậy sau khi ký hợp đồng cao cấp với Tư Vũ, đây là tài nguyên đầu tiên được công bố chính thức?? Các fan của chương trình tạp kỹ vừa rồi có vui không? ]

[Mấy hôm trước làm tôi buồn cười quá, fan gà rừng bay lên cành cao biến thành phượng hoàng, kết quả tài nguyên đầu tiên hóa ra lại là một chương trình tạp kỹ vớ vẩn]

[ Kể cho nghe câu chuyện cười nè, tôi ký hợp đồng với Tư Vũ, tô nhận được"Bảo vật quốc gia"]

[Như đã hứa, Tư Vũ dành cho Yên Nhiên rất nhiều sự chú ý, hahaha, vả mặt đến nhanh vậy sao.]

[Cho nên Tư Vũ cũng không coi trọng Yên Nhiên lắm, có lẽ sang năm sẽ chấm dứt hợp đồng]

[Yên Nhiên... Tôi cũng không biết anh ta dựa vào cái gì để được ký hợp đồng.]

Những người này công khai chế giễu Lâm Yên Nhiên, nhưng bên trong cũng đang dẫn dắt fan xé Tư Vũ.

Rất nhiều fan của Lâm Yên Nhiên tương đối có kinh nghiệm, khi nhìn thấy có người đến dàn dựng nhịp độ và nói những lời không hay, họ sợ một số fan mới sẽ theo nhịp và gây rắc rối với Tư Vũ, nên một số fan lớn đã bước ra để trấn an mọi người.

[Tin Yên Nhiên, tin Tư Vũ, đừng để thủy quân dẫn dắt.]

[Lần trước chỉ nghe bảo bối chơi ba bản thôi, lần này cuối cùng cũng có cơ hội nghe lại. Cảm ơn Tư Vũ! ]

[Đừng để ý đến mấy tên hề nhảy nhót, chỉ cần có sân khấu, đối với chúng ta là tốt nhất.]

[Mong chờ màn trình diễn tuyệt vời của Nhiên  Nhiên trong “Bảo vật quốc gia”! ]

Cũng may những người hâm mộ cũng tương đối nhạy bén, họ đã nhìn thấu những chiêu trò này từ lâu, cũng lười nhìn những người này mà tập trung ủng hộ Lâm Yên Nhiên.

Bọn họ càng tung tin thất thiệt thì người hâm mộ càng phải dành sự ủng hộ lớn nhất cho thần tượng của mình.

Kết quả là, người hâm mộ đã ăn ý chia nhiệm vụ, những người có thể đến ủng hộ bên ngoài tòa nhà đài truyền hình Bồ Đào đều chạy tới.

Những người không thể đi sẽ giúp rút thăm trúng thưởng và chuyển tiếp, đồng thời giúp quảng bá "Bảo vật quốc gia".

Khi Lâm Yên Nhiên đến Đài truyền hình vệ tinh Bồ Đào, đã có rất nhiều người hâm mộ đợi anh bên ngoài tòa nhà.

Từ xa, trong xe bảo mẫu, anh đã nhìn thấy đám đông người hâm mộ đen nghìn nghịt bên ngoài.

Các biểu ngữ và bảng đèn do những người hâm mộ này cầm đều có in ảnh và tên của anh  trên đó.

Không phải Lâm Yên Nhiên chưa bao giờ tiếp xúc với người hâm mộ, nhưng phần lớn thời gian anh đều tiếp xúc với một số ít người hâm mộ bên ngoài tòa nhà siêu cấp thần tượng.

Đây là lần đầu tiên anh thấy nhiều fan đến cổ vũ cho mình đến vậy.

"Truyền hình vệ tinh có cho họ vé không? Tại sao lại có nhiều người đến vậy?"

Lâm Yên Nhiên không biết nhiều về fandom nên anh hỏi Oánh Oánh bên cạnh.

Hầu hết đoàn đội của nghệ sĩ đều theo dõi xu hướng của các nghệ sĩ trên các trang web khác nhau. Là một trong những người theo dõi xu hướng, Oánh Oánh chắc chắn biết chuyện gì đã xảy ra, vì vậy cô đã nói với Lâm Yên Nhiên về những gì mình biết được.

“Sáng sớm có rất nhiều anti-fan đến cười nhạo anh, nói anh ký hợp đồng với công ty lớn như Tư Vũ, nhưng cuối cùng lại nhận được nguồn tài nguyên vớ vẩn như vậy.”

Lâm Yên Nhiên:......

Không có gì ngạc nhiên khi tình trạng tranh đua trong ngành giải trí lại nghiêm trọng đến vậy. Thậm chí antifan con quan tâm đến nguồn tài nguyên mà nghệ sĩ nhận được.

“Đương nhiên, kỳ thực còn có một nguyên nhân khác…” Oánh Oánh liếc nhìn một nhóm fan nhà khác giơ đèn tiếp ứng màu trắng rồi nhỏ giọng nói: “Hôm nay Bạch Thiên Vũ cũng đang ghi hình một chương trình của đài truyền hình Bồ Đào. Fan nhà chúng ta không muốn thua khí thế."

Nói xong, cô chỉ vào nhóm người hâm mộ đông đảo không kém Lâm Yên Nhiên đối diện với người hâm mộ của anh.

"Bên kia đều là fan Bạch Thiên Vũ."

Lâm Yên Nhiên nhìn theo ánh mắt của Oánh Oánh và nhìn sang.

Đúng như dự đoán, một lượng lớn mênh mông cuồn cuộn cũng từ phía đối diện đi tới.

Đây không phải là lần đầu tiên Lâm Yên Nhiên nghe thấy cái tên Bạch Thiên Vũ từ người khác.

Kể từ lần trước anh tham gia "Đối kháng toàn năng" gặp Thượng Trình Trình, từ miệng Oánh Oánh biết được mối ân oán giữa hai bên, anh liền lập tức tìm kiếm video về mâu thuẫn giữa nguyên chủ và Bạch Thiên Vũ.

Bởi vì đã lâu rồi nên video anh xem được đều là cửa fan Bạch Thiên Vũ lưu giữ.

Mặc dù video rất mờ nhưng toàn bộ quá trình vẫn được ghi lại rõ ràng.

Nguyên chủ sau khi luyện xong bài hát "Thái Vân Truy Nguyệt", trực tiếp mắng Bạch Thiên Vũ trước ống kính.

Lâm Yên Nhiên nhớ lại cảnh đó. Nguyên chủ mặc một bộ quần áo màu trắng cổ kính, tràn ngập khí chất thần tiên đang nói chuyện với mọi người, trông rất đẹp.

Kết quả sau khi đi qua điểm mù của camera, lúc xuất hiện trở lại, cậu ấy lùi lại một bước, hung hãn chỉ vào Bạch Thiên Vũ trước mặt, mắng: "Bạch Thiên Vũ, đồ rác rưởi, tránh xa tôi ra!"

Trong mắt người xem bình thường, một người đẹp như vậy lại quá vô học, vô học trong cách ăn nói, trước sau quá tương phản nên bị chỉ trích đến tận bây giờ.

Có lần đó làm tiền đề, người hâm mộ Bạch Thiên Vũ đương nhiên không thích nhìn thấy Yên Nhiên trong nhiều năm.

Trước đây, họ cảm thấy Yên Nhiên không bằng một kẻ trong suốt, cho dù có mắng chửi mỗi ngày cũng căn bản không để đối phương vào trong mắt.

Theo lời của người hâm mộ Bạch Thiên Vũ, khi họ mắng Yên Nhiên là kẻ ngốc, họ thực sự đang mang lại cho anh danh tiếng như một người nổi tiếng cấp 180.

Nhưng ba mươi năm ở Hà Đông và ba mươi năm ở Hà Tây, ai có thể biết rằng Yên Nhiên người trong suốt nhiều năm, gần đây đột nhiên trở nên nổi tiếng và hôm nay còn cùng thần tượng của mình đều tham gia ghi hình cho chương trình của đài truyền hình Bồ Đào.

Dù cả hai không tham gia cùng một chương trình nhưng thời lượng ghi hình gần như giống nhau khiến người hâm mộ Bạch Thiên Vũ rất không hài lòng.

Vì vậy, trước khi Lâm Yên Nhiên đến, bọn họ đã âm dương quái khí trước mặt fan của Lâm Yên Nhiên một hồi lâu.

Nghe vậy, một số người hâm mộ nóng tính đã lập tức nổi trận lôi đình.

Cũng may đại đa số người hâm mộ đều tương đối tỉnh táo, không muốn làm liên lụy đến Lâm Yên Nhiên, thật vất vả mới lấy lại danh tiếng, cho nên đều khuyên nhau không cần phản ứng lại đối phương, nhờ đó tránh được một cuộc ẩu đả thực sự giữa các fan.

Hai nhà vốn có hiềm khích từ lâu, hôm nay tình cờ gặp nhau nên người hâm mộ hai bên đang âm thầm so kè tiếp ứng  tại hiện trường.

Lâm Yên Nhiên vừa mới xuống xe, các fan tinh mắt nhìn thấy liền hét lên: "Yên Nhiên tới rồi!"

Sau đó, người hâm mộ la hét và nhìn về phía anh, nhiệt tình vẫy đồ vật tiếp ứng và hét tên anh.

Ở một bên khác, fan của Bạch Thiên Vũ nhìn thấy Lâm Yên Nhiên tới liền lập tức lắc mạnh vật phẩm tiếp ứng thần tượng của mình trong tay, bắt đầu cố ý gọi tên Bạch Thiên Vũ, cố gắng ngăn chặn tên Lâm Yên Nhiên, rất là mất lịch sự.

Lâm Yên Nhiên không tỏ ra tức giận trước chuyện cố ý nhằm vào, mà chỉ vẫy tay chào người hâm mộ để bày tỏ lòng biết ơn vì họ đã đến.

Sau khi bước vào cổng Bồ Đào, Lâm Yên Nhiên hỏi Oánh Oánh: "Nhiệt độ hôm nay thế nào?"

Oánh Oánh bật điện thoại lên và kiểm tra nhiệt độ theo thời gian thực, "2 độ."

Lâm Yên Nhiên gật đầu, nhìn những người hâm mộ đang vất vả tiếp ứng cho mình và nói: "Bên ngoài khá lạnh. Hãy mua cho mỗi người bọn họ một cốc trà sữa nóng."

Oánh Oánh gật đầu ngay lập tức vội vàng gọi trà sữa cho những người hâm mộ đã vất vả tiếp ứng.

Sau khi Oánh Oánh rời đi, Lâm Yên Nhiên đi vào hậu trường của chương trình bắt đầu trang điểm.





Để phù hợp với màn trình diễn tối nay, chuyên gia trang điểm của tổ chương trình tạo hình cho Lâm Yên Nhiên theo phong cách cổ trang.

Nhưng không giống như lần trước ở Pháp, thanh tao trong bộ đồ trắng, lần này Lâm Yên Nhiên mặc đồ màu đỏ, toàn bộ tóc được buộc cao sau đầu.

Cả người có phần phóng khoáng và vô tư hơn một chút, khá giống một thiếu niên trong tiểu thuyết võ hiệp.

Vì chương trình không nổi tiếng và kinh phí có hạn nên quần áo chuẩn bị cho khách mời cũng không đắt lắm.

Nhưng làn da của Lâm Yên Nhiên rất trắng, mặc loại màu đỏ này khiến nước da của anh trông đẹp hơn, cộng với lông mày sáng và khí chất nổi bật.

Bộ quần áo vốn không mấy ấn tượng khi mặc vào trông như người bước ra từ tranh, khiến nhà tạo mẫu thực sự ngạc nhiên.

Sau khi tạo kiểu xong cho Lâm Yên Nhiên, cô còn kéo anh đi chụp vài bức ảnh tập thể.

Mặc dù chương trình bắt đầu ghi hình lúc bảy giờ nhưng "Thủy Long Ngâm" được xếp vị trí gần cuối, nhân viên đã thông báo với anh rằng anh sẽ phải đợi thêm một thời gian nữa.

Vì vậy sau khi trang điểm xong, Lâm Yên Nhiên lại xuống lầu luyện lại một lần nữa.

Sau khi đi vào thang máy, cửa vừa đóng lại, lại bị người bên ngoài ấn mở.

Sau đó có một người vội vã bước vào.

Người đến đội một chiếc mũ lưỡi trai, mặc áo khoác đen kín mít và đeo khẩu trang đen che kín toàn bộ khuôn mặt.

Lâm Yên Nhiên liếc nhìn người đối diện và cảm thấy người này trông quen quen, như thể đã từng gặp ở đâu đó.

Sau đó anh nhớ lại nó trong đầu, và ngay sau đó một cái tên hiện lên trong đầu anh.

Lúc này, đối phương cũng nhận ra anh.

"Yên Nhiên?"

Nghe được giọng nói này, Lâm Yên Nhiên càng thêm chắc chắn về suy đoán của mình.

Anh hướng đối phương khẽ gật đầu: “Trình Trình.”

Thượng Trình Trình mở khẩu tranh ra, đôi mắt cười hơi cong cong: “Đã lâu không gặp, thật trùng hợp lại gặp mặt."

Lâm Yên Nhiên và Thượng Trình Trình  đã không liên lạc với nhau  kể từ "Đối kháng toàn năng" lần trước, quả thực họ đã không gặp nhau một thời gian.

Lâm Yên Nhiên không ngờ rằng họ sẽ gặp lại nhau ở đây.

Thượng Trình Trình nói xong, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Lâm Yên Nhiên.

Vừa rồi cậu ta chỉ mơ hồ nhìn dung mạo của đối phương xuyên qua vách thang máy, ánh mắt đã bị thu hút.

Bây giờ nhìn trực diện lại thấy còn đẹp hơn nữa.

Bất quá Thượng Trình Trình lại không tập trung vào việc này, mà là nghĩ tới một số chuyện cũ, nụ cười trên mặt lập tức trở nên có chút mất tự nhiên.

"Tại sao cậu vẫn trông đẹp như vậy trong bộ trang phục này?"

Lời nói của Thượng Trình Trình nghe như đang khen ngợi, nhưng giọng điệu lại có chút không được tự nhiên.

Lâm Yên Nhiên cảm thấy kỳ lạ và hỏi cậu ta: "Cái gì?"

Thượng Trình Trình nhận ra giọng điệu của mình có phần chua lòm, vội vàng cụp mắt xuống để giấu đi cảm xúc phức tạp trong mắt, nhanh chóng giải thích: “Gần đây trên nền tảng video ngắn có rất nhiều video quay lại cảnh cậu chơi đàn tranh. Tạo hình kia của cậu rất xinh đẹp."

Cậu ta dừng lại một chút rồi nói thêm: "Hôm nay cái này cũng rất phù hợp với cậu."

Nói xong, Thượng Trình Trình không muốn đề cập đến chủ đề này nữa, lập tức hỏi: “Tối nay cậu ghi hình ở đây à?”

"Ừm, ghi hình "Bảo vật quốc gia".

Sau khi nghe cái tên này, vẻ mặt của Thượng Trình Trình có vẻ thoải mái hơn một chút, "À đúng rồi. Tôi có xem một tập của chương trình này, cũng khá hay."

Lâm Yên Nhiên mỉm cười và không hỏi đối phương có thực sự xem hay không, anh chỉ lịch sự hỏi: "Cậu cũng tham gia ghi hình chương trình à?"

Thượng Trình Trình lắc lắc đầu nở nụ cười gượng, mơ hồ nói: "Không, tôi đi cùng một người bạn."

Tại thời điểm cuộc trò chuyện của họ, thang máy vừa dừng lại.

Thượng Trình Trình lập tức vẫy tay với Lâm Yên Nhiên rồi bước ra khỏi thang máy, "Tôi xuống trước, hôm nay tôi có việc phải làm, hẹn lần sao nhé."

"Được."

Nhìn đối phương rời đi, Lâm Yên Nhiên thu lại nụ cười trên môi.

Tính cả lần "Đối kháng toàn năng" vừa qua, đây là lần tiếp xúc thứ hai của anh với Thượng Trình Trình.

Nhưng so với lần trước, thái độ và giọng điệu của đối phương hôm nay hoàn toàn khác với trước, đặc biệt cổ quái.

Lâm Yên Nhiên có một sự nghi ngờ mơ hồ dựa trên những gì đối phương nói khi họ gặp nhau lần đầu.

Thượng Trình Trình có lẽ đã biết nội tình mâu thuẫn giữa nguyên chủ và Bạch Thiên Vũ.

Dù sao Oánh Oánh có nói, Thượng Trình Trình từng là bạn thân của nguyên chủ, nhưng bạn thân của cậu ấy cuối cùng lại đứng về phía Bạch Thiên Vũ.

Điều đó có nghĩa là có điều gì đó không ổn trong tình bạn của họ.

Nguyên chủ là một người hiền lành, thậm chí có thể chịu đựng được những việc mà ba mẹ và Tuyên Diệc Hàm đã làm.

Với tính cách như vậy, Lâm Yên Nhiên tin rằng nguyên chủ sẽ không bao giờ vô cớ mắng người.

Cho nên vấn đề nhất định nằm ở Bạch Thiên Vũ.

Nhưng đã lâu như vậy, anh cũng không còn ký ức của nguyên chủ nên không cách nào biết được chân tướng.

Nếu muốn tìm hiểu, trừ phi có một người trong hai là Thượng Trình Trình và Bạch Thiên Vũ đứng ra giải thích.

Nhưng sự việc này người được lợi chính là Bạch Thiên Vũ, hắn tuyệt đối sẽ không nói ra sự thật cho mọi người biết.

Còn Thượng Trình Trình...

Trực giác mách bảo anh, đối phương chắc chắn cũng sẽ không nói cho anh biết.

Cửa thang máy lại đóng lại, chặn hoàn toàn bóng lưng của Thượng Trình Trình.

Lâm Yên Nhiên một mình đến phòng tập để tập đàn tranh một lúc, không lâu sau, Thạch Linh Tiêu cũng đến.

Ba người lại cùng nhau tham gia luyện tập hai lần nữa, nhân viên đã thông báo họ vào hậu trường chờ đợi.

Trước khi Thạch Linh Tiêu lên sân khấu, bà lấy một chiếc gương nhỏ ra để xem tóc và trang điểm của mình có vấn đề gì không.

Ông Ngôn Tài nhìn thấy liền nói đùa với bà: "Đủ xinh rồi, không cần xem nữa."

Thạch Linh Tiêu vuốt tóc, cười nói: "Không được không được, hôm nay có rất nhiều bạn tới ủng hộ tôi. Mọi chi tiết đều phải hoàn hảo."

Khi Thạch Linh Tiêu lên tiếng, bạn bè của bà đã đến hiện trường và đã xem một số tiết mục khác.

Khang Tuệ Nhàn cũng nằm trong số đó.

Bà lặng lẽ ngồi ở rìa, nhìn về phía sân khấu trước mặt, lặng lẽ lắng nghe những người xung quanh.

"Nghe mc giới thiệu, sắp tới sẽ là "Thủy Long Ngâm"."

“Linh Tiêu sắp ra rồi.”

“Đã lâu lắm rồi tôi mới nghe thấy lão Ông chơi đàn nhị.”

“Tối nay còn có thanh niên nào biểu diễn cùng họ đúng không?”

"Có một người trẻ tuổi, Linh Tiêu rất coi trọng, có thể mong chờ."

Khi Khang Tuệ Nhàn nghe mọi người nhắc đến Yên Nhiên, bà cũng bắt đầu mong chờ.

Bà thực sự tò mò không biết chàng trai trẻ này sẽ mang đến những điều bất ngờ gì khi làm việc với hai vị đại sư.

Xét cho cùng, chơi trong một nhóm hòa tấu hoàn toàn khác với chơi solo.

Đặc biệt khi đàn tranh và đàn nhị được chơi cùng nhau, người chơi đàn tranh sẽ bị đàn áp nếu không xử lý tốt.

Hơn nữa còn là hợp tác với Ông Ngôn Tài, người đã trở thành bậc thầy về đàn nhị...

Nghĩ đến đây, sự mong đợi của Khang Tuệ Nhàn cũng tăng lên.

Ngay sau đó người dẫn chương trình đã công bố tên của "Thủy Long Ngâm."

Ánh đèn trên sân khấu mờ đi, làn khói cuộn lên, tiếng đàn xa xăm ngân dài.

Ánh đèn trên sân khấu dần dần sáng lên theo tiếng nhạc, chàng trai mặc áo đỏ ở bên phải sân khấu xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Giai điệu du dương và tĩnh lặng tràn ngập trường quay, ngay lập tức cảm nhận được bầu không yên tĩnh và cổ xưa.

Trái tim của mọi người đều lặng đi theo giai điệu này.

Những người bạn của Thạch Linh Tiêu nhìn chàng trai trẻ trên sân khấu, trong mắt họ hiện lên một chút kinh ngạc.

Khúc dạo đầu của đàn tranh này nghe rất hay.

Sau một giai điệu ngắn, chàng trai dừng động tác một cách ưu nhã.

Sau đó, hai chùm đèn đuổi bắt sáng lên, bóng dáng Ông Ngôn Tài và Thạch Linh Tiêu xuất hiện, theo sau là tiếng đàn nhị và sáo.

Bầu không khí nhẹ nhàng và yên tĩnh phía trước thay đổi theo tiếng nhạc, khí thế lập tức trở nên dâng trào.

Trong buổi biểu diễn này, Ông Ngôn Tài và Thạch Linh Tiêu, một người nhắm mắt và người kia mỉm cười, cả hai đều trông khá thoải mái và hài lòng.

Khi hai người chơi sâu hơn, cao trào của âm nhạc cũng đến.

Đàn tranh vừa dừng lại, lại một lần nữa vang lên.

Chàng trai trẻ trông có vẻ điềm tĩnh và ngón tay rất linh động.

Tiếng đàn không còn nhẹ nhàng, duyên dáng như xưa nữa mà hòa vào bản hòa tấu với đàn nhị, co giãn vừa phải và hoành tráng.

Chàng trai tuy tuổi không lớn, nhưng khí thế lại lớn.

Sự hợp tác với hai đại sư qua lại, xét về khí thế và kỹ năng thì không hề thua kém hai vị nhiều năm kinh nghiệm này.

Khang Tuệ Nhàn nhìn chàng trai đang đắm chìm trong âm nhạc, trong mắt hiện lên sự tán thưởng.

Trước kia bà đều là nhìn thấy đối phương qua điện thoại.

Hôm nay cuối cùng bà cũng nhìn thấy con người thật, dù là ngoại hình, khí chất hay kỹ năng, mọi mặt đều không khiến bà thất vọng.

Trước đây, trong kiểu hòa tấu này, bà sẽ chỉ tập trung vào hai người còn lại.

Nhưng hôm nay, ánh mắt bà vô tình bị chàng trai trẻ này hấp dẫn, từ đầu đến cuối vẫn dán mắt vào anh.

"Thủy Long Ngâm " chỉ kéo dài hai phút.

Giai điệu rung động lòng người kết thúc ngay sau đó.

Diễn tấu xong một tiết tấu cuối cùng, Lâm Yên Nhiên thu tay lại, cuối cùng ngẩng đầu lên, đứng dậy cúi chào khán giả.

Khang Tuệ Nhàn dưới khán đài cùng mọi người vỗ tay và nhìn chàng trai nho nhã lễ độ trên sân khấu.

Một người ở trong ánh sáng và người kia ở trong bóng tối.

Nhưng khi bà bắt gặp ánh mắt của chàng trai trẻ, trong lòng bà chợt lóe lên một điều gì đó.

Ngay khi cử động của tay dừng lại, một cảm giác yêu thương và thương tiếc bất giác dâng lên trong lòng bà.

Trong chốc lát, bà có cảm giác như mình có loại tình cảm thân thiết như người trong gia đình đối với chàng trai trẻ này.

Điều này khiến Khang Tuệ Nhàn cảm thấy rất kỳ lạ.

Bà cảm thấy mình thực sự thích chàng trai trẻ này đến mức trong đầu chỉ có một ý tưởng, vội vàng vào hậu trường tìm kiếm nguoit.

Ánh đèn sân khấu lại mờ đi.

Lâm Yên Nhiên rời khỏi sân khấu và đi thẳng vào phòng thay đồ ở hậu trường để tẩy trang sau buổi biểu diễn.

Vì phải thay quần áo nên trong phòng thay đồ của anh không có ai khác.

Ngay khi anh chuẩn bị cởi chiếc áo khoác đỏ, có người gõ cửa phòng thay đồ.

__________________________
Beta: Bên Trung thật sự có chương trình Bảo vật quốc gia nha mọi người, của CCTV nói về những văn hóa lịch sử của Trung. Mình có để bài Thủy Long Ngâm cũng trong chương trình Bảo vật quốc gia lun.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro