Chương 1: Tân sinh
Ở đế đô của Hoa quốc.
Hôm nay là ngày tựu trường của đại học Đế Đô.
Đầu tháng chín, dưới cái nắng nóng bức người của mặt trời, học sinh tới báo cáo mỗi người đều mồ hôi đầm đìa, chỗ tiếp đãi học sinh mới người chen người, tỏa ra luồng nước nóng có thể đem một người xông ngất đi.
Một tân sinh mặc áo T-shirt trắng quần bò, trên đầu còn đeo một mũ lưỡi trai.
Tân sinh ấy kéo rương hành lý đứng ở giao lộ, nhìn dòng người đang chen chúc kia, bước chân hơi chần chờ dừng lại.
"Xin chào! Là tân sinh à? học ở hệ nào?" Ở giao lộ có một học tỷ phụ trách chiêu đãi thấy cậu đứng như thế, cho rằng cậu là đang không tìm được đường.
Tân sinh ngẩng đầu, cười nhạt: "Xin chào học tỷ! ta là thuộc hệ khảo cổ."
Học tỷ ngốc lăng nhìn gương mặt tân sinh kia, lúc lâu mới phục hồi tinh thần lại: "A, hệ khảo cổ ở bên kia, ta dẫn ngươi đi qua đó."
"Học đệ thật là đúng dịp nha~" "Ta cũng là thuộc hệ khảo cổ, ta gọi Phương Đường, ngươi tên là gì?"
Phương Đường tâm tư xuân xanh nhảy lên, nhưng cực lực làm bộ bình tĩnh mà đánh nghe tên của người ta. Cô không có ý gì khác chỉ là vị học đệ mới tới này thực sự là quá đẹp, so với rất nhiều minh tinh trên truyền hình vẫn là đẹp hơn!
Hơn nữa quan sát vị sư đệ ở khoảng cách gần này mà thấy. Cái làn da trắng nõn thấu phấn này, so với rất nhiều da dẻ nữ sinh khác càng muốn đẹp hơn.
"Học tỷ khỏe! ta gọi Tạ Ngọc." Tân sinh cười nhạt nói.
-------------------------tuyến phân cách-----------------------------
Đại học Đế Đô khai giảng, trước cổng lớn trường học siêu xe tấp nặp, trong đó có một chiếc siêu xe đặc biệt làm người khác chú ý, bởi vì là xe của Tô gia.
"Mau nhìn, là tứ tiểu thư Tô gia Tô Uyển Uyển."
"Tứ tiểu thư Tô gia? Chính là cái Tô gia kia?"
"Chính là nàng, không nghĩ tới nàng cũng là tân sinh, chúng ta quá là may mắn, nếu có thể cùng tô tứ tiểu thư tạo mối quan hệ, liền không cần lo cuộc sống về sau!"
"Đừng có mà mơ mộng, người nhà họ Tô làm sao sẽ cùng người như chúng ta trở thành bạn bè."
"Tới rồi.!!"
Cửa trường học tưng bừng nhưng rối loạn, không ít người nhìn thấy Tô Uyển Uyển đều âm thầm mà kích động trong bóng tối.
Mà Tô Uyển Uyển không chỉ có tới một người, bên cạnh người nàng còn có một vị nữ sinh khác, thoạt nhìn không bằng Tô Uyển Uyển, thế nhưng quần áo gọn gàng, tóc dài phất phới nhìn qua rất thanh tú.
"Kia là ai a, thoạt nhìn cùng Tô Uyển Uyển quan hệ rất thân mật."
"Đó là tam tiểu thư của Tạ gia, Tạ Vũ."
"Tạ gia?"
"Tạ gia và Tô gia có mối quan hệ thông gia, mẹ của Tạ Vũ chính là cô của Tô Uyển Uyển ,Tô Nhược Mai."
"Tô Nhược Mai tên này nghe có chút quen tai? ta nhớ ra rồi! chính là nàng đem đối tượng đính hôn của thái tử nhà Phó gia lừa gạt chạy kia?"
"Đó là Tạ Ngọc, tuy rằng cũng là người nhà họ Tạ, nhưng cha hắn là người nắm quyền Tạ gia Tạ Triều Sinh, cùng Tô gia không liên quan, hơn nữa Tạ Ngọc sớm bị trục xuất khỏi cửa."
"Cũng không biết cái người tên Tạ Ngọc sau đó thế nào rồi?"
"Ai biết? Sớm nghe nói bị đại học nghệ thuật đuổi học rồi, loại con hào môn vô học thì làm sao có thể so với tứ tiểu thư họ Tô cùng tam tiểu thư họ Tạ, đại học Đế Đô nhưng là một trong những học phủ hàng đầu, có thể thi được tới đều là học bá."
Tạ Vũ giơ tay kéo phát, nhẹ nhàng đảo mắt một vòng, biểu tình nhìn như quạnh quẽ, kì thực rất hưởng thụ cảm giác những ánh mắt nhìn lên mình có hâm mộ pha thêm ước ao cùng đố kị.
Nếu như hôm nay là xe Tạ gia đưa nàng lại đây, có lẽ cũng có thể gây nên náo động, mà khẳng định không như như bây giờ, tất cả mọi người đang nhìn người kế bên nàng.
Khu vực ở trong Đế đô này, hào môn thưa thớt, đứng ở đỉnh kim tự tháp lại đã ít lại càng ít, Tô gia miễn cưỡng có thể xếp hàng đầu, Tạ gia nhưng kém nhiều hơn, năm ngoái Tạ gia vì chuyện Tạ Ngọc bê bối kia dẫn đến thanh danh xấu đi, còn làm phiền hà người vô tội bọn họ này đó!
Ánh mắt Tạ Vũ lóe lên một vệt hận ý, nhưng mà rất nhanh lại biến mất.
"Biểu tỷ, chúng ta đi thôi." Tô Uyển Uyển nói.
"Được." Tạ Vũ đối với nàng ôn nhu nở nụ cười.
Tô Uyển Uyển cùng Tạ Vũ rời đi, trước cửa trường học đã được dẹp loạn, sau đó không lâu lại có một chiếc xe đứng ở cửa.
Bất quá cùng Tô gia biểu lộ ra thân phận siêu xe bất đồng, chiếc xe này rất biết điều.
Một người nhuộm mái tóc màu xanh lam, quần áo rất ngầu, là một tân sinh bước từ trong xe xuống dưới, vận chuyển xuống đất một cái vali.
"Đồ vật lấy đủ?"
"Đủ rồi đủ rồi, anh thật dông dài!"
"Là ai thường thường vứt bừa bãi, không tìm được đồ vật liền khóc thét cầu cứu ?"
"Đều là chuyện đã qua, ngược lại là ngươi, ngươi một năm này là số con rệp, vẫn là nên lo lắng chính mình đi, mẹ cho ngươi đi trong miếu bái phật đấy.. bye bye đây."
"Nó chỉ là trùng hợp, đừng có loại tư tưởng mê tín này."
Băng lam tóc tai muốn nói lại thôi, mà người trong xe đã không cho hắn cơ hội nói, xe cửa đóng lại liền rời đi.
【 giải thích một chút chiều ngang thời gian: Tạ Đại lão năm ngoái trọng sinh, sau khi trùng sinh mới báo danh thi đại học và thi đậu đại học Đế Đô nên có dáng dấp như vậy, trước mắt cậu trọng sinh tiếp cận với thế giới một năm, à mà vẫn chưa tới một năm. 】
【 Tạ đại lão mục tiêu là hưởng thụ cuộc sống sinh hoạt của một người bình thường, đọc sách thi đại học làm xã súc tuy rằng cậu từ đầu đã được chú định không thể bình thường được nha ~】
T^T Do không ai beta cũng như edit khiến tôi phải lết xác đi làm
Lần đầu làm con non trẻ nên m.n nhớ giúp tôi nha~~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro