Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 50

Lúc Tiêu Chiến lái xe tới Vương gia, ba mẹ cậu đang cùng cha Vương mẹ Vương nói chuyện, mà Vương Nhất Bác còn chưa tới đây.

“Tiểu Chiến con đã tới rồi! Dì kêu Nhất Bác đi đón con, nó không đón con sao?” mẹ Vương cười nói.

“Con cách bên này gần, nên tới đây trước.” Tiêu Chiến cười nói. Nơi của cậu và Vương Nhất Bác căn bản không tiện đường, chờ Vương Nhất Bác tới đón, không phải là lãng phí thời gian sao?

Mẹ Vương thực nhiệt tình với Tiêu Chiến, cha Tiêu mẹ Tiêu cùng trừng mắt nhìn Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến cũng không giận, cười cùng bọn họ nói chuyện.

Cha Tiêu mẹ Tiêu quả nhiên không banh mặt được bao lâu.

Tiêu Chiến về nhà chưa bao lâu, Vương Nhất Bác cũng tới.

Anh nhìn thấy cha Tiêu mẹ Tiêu, lập tức kêu: “Chú Tiêu, dì Tiêu, đã lâu không gặp.”

Lúc này cha Tiêu mẹ Tiêu không trừng con trai nữa, đổi thành trừng anh.

Cha Vương mẹ Vương còn lại là vẻ mặt xấu hổ.

Da mặt con trai bọn họ thật dày, lúc trước còn kêu là anh, hiện tại thế nhưng có thể không đổi sắc mặt gọi chú.

Da mặt dày Vương Nhất Bác kỳ thật cũng có xấu hổ, nhưng rốt cuộc vẫn là người làm ăn, vẻ mặt của anh một chút cũng không đổi.

Lúc ăn cơm, không khí vẫn lạ, cũng may không bị ảnh hưởng đến ăn uống của mọi người, tất cả đều ăn không ít.

Ăn cơm xong, Vương Nhất Bác phải về công ty, người thứ nhất đi rồi, buổi chiều Tiêu Chiến kỳ thật cũng không có việc gì, nhưng lấy cớ còn muốn tới chỗ Giang đạo, nên cũng đi.

Cậu đương nhiên không tới chỗ Giang đạo, cậu trực tiếp đi tới tập đoàn Minh Lợi tìm Vương Nhất Bác.

Từ khi biết việc Vương Nhất Bác tới thành phố S làm gì, cậu vui vẻ nói không nên lời, lúc trước nói chuyện với Vương Nhất Bác qua điện thoại thì còn tốt, hôm nay nhìn thấy người, còn hơi khắc chế không được.

Cố tình lại đang ở Vương gia, cũng không tìm được cơ hội nói chuyện với Vương Nhất Bác.

Tới tập đoàn Minh Lợi, Tiêu Chiến trực tiếp lên văn phòng của Vương Nhất Bác

Vương Nhất Bác đang bận rộn, nhưng nhìn thấy Tiêu Chiến, lại buông công việc xuống.

“Sao em lại tới đây?” Vương Nhất Bác hỏi.

“Em có chuyện muốn nói với anh.” Tiêu Chiếnnói.

“Nói cái gì?” Vương Nhất Bác hỏi.

“Chú Vương, lúc trước anh đi thành phố S, hai tháng trước anh đã kêu ba em là chú rồi sao?” Tiêu Chiến tò mò hỏi han.

Vương Nhất Bác: “….”

“Chú Vương, thì ra anh đã sớm thích em!” Tiêu Chiến lại nói.

“Em thì sao, không phải nói với anh đi gặp cha mẹ phải tạo khoảng cách một thời gian sao? Hôm nay sao lại thế này?” Vương Nhất Bác hỏi.

Tiêu Chiến: “…”

Vương Nhất Bác cười cười: “anh thật vui vẻ.”

Tiêu Chiến…. cũng thật vui vẻ.

Lúc này Vương Nhất Bác đột  nhiên đứng lên, đi tới bên người Tiêu Chiến.

Trong ánh mắt Vương Nhất Bác toàn là ảnh ngược của mình…. Tiêu Chiến biết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì, mà cậu còn thật chờ mong.

Vương Nhất Bác hạ một nụ hôn lên môi cậu, sau đó lại làm sâu nó hơn.

Đây là lần đầu tiên bọn họ hôn môi, cảm giác còn thật không tồi.

Hai người còn hơi luyến tiếc dừng lại nụ hôn này, đáng tiếc vài phút sau, điện thoại ở văn phòng Vương Nhất Bác vang lên.

Vương Nhất Bác cũng chỉ có thể buông Tiêu Chiến ra, sau đó tiếp điện thoại.

Điện thoại là thư ký bên ngoài gọi vào, có người tìm Vương Nhất Bác.

Hít sâu mấy hơi, Vương Nhất Bác mới nói: “Để cho hắn đi vào.”

Mà Tiêu Chiến, lúc này cậu đã đi vào phòng nghỉ bên cạnh—- qua mấy tháng thanh tâm quả dục, sống cuộc sống trong sáng, vừa rồi bị Vương Nhất Bác chêu trọc, cậu có hơi nhịn không được, nếu tiếp tục ở bên ngoài, sợ là sẽ xấu mặt.

Đám người đi rồi, Tiêu Chiến mới từ trong phòng nghỉ đi ra, sau đó liền kéo một cái ghế ngồi bên cạnh Vương Nhất Bác, giúp Vương Nhất Bác sửa sang lại văn kiện, lại bưng trà rót nước cho Vương Nhất Bác.

Cậu không biết gì về tập đoàn Minh Lợi, giúp Vương Nhất Bác làm việc là không có khả năng, nhưng giúp đỡ làm mấy chuyện vặt, lại một chút vấn đề cũng không có.

Tiêu Chiến ở tập đoàn Minh Lợi một lát, còn mượn máy tình của trợ lý Chu viết vài thứ.

Cha Tiêu tuy rằng vẫn để Thang Đằng đi theo Tiêu Chiến, nhưng tiền lương của Thang Đằng là ông phát, nên vẫn giữ liên lạc với Thang Đằng, vì thế ông liền từ chỗ Thang Đằng biết được, con của ông cả buổi chiều vẫn ở tập đoàn Minh Lợi.

Lừa bọn họ nói có việc, kỳ thật là đi tìm Vương Nhất Bác…. Cha Tiêu rất muốn gọi điện thoại cho con trai, răn dạy vài câu, nhưng nếu thật sự làm vậy, chuyện Thang Đằng là người của ông, cũng sẽ bị lộ.

Lúc ông gọi điện cho con trai rốt cuộc không răn dạy, chỉ kêu con trai nhanh về nhà.

Lần này trước khi Tiêu Chiến đi biệt thự nhà mình, liền trở về nhà Vương Nhất Bác một chuyến, mang bút ký máy tính của mình đi.

Biệt thự Tiêu gia cũng có máy tính, nhưng tư liệu của cậu vẫn luôn đặt trong bút ký của mình, sử dụng sẽ quen hơn.

Đã vài ngày không làm việc nghiêm túc, buổi tối hôm nay Tiêu Chiến mở máy tính, lập tức liền bận rộn.

Cậu trả lời một ít tin nhắn trước, lại gửi tin nhắn cho Điền Thịnh Đông, nói cậu chỉ sợ không thể mang Điền Thịnh Đông tới đoàn phim của Giang đạo xem, đồng thời lại mở ra khung chát của Giang đạo, uyển chuyển từ chối Giang đạo.

Hai người đều không lập tức hồi âm, cậu liền mở văn bản viết văn ra, tiếp tục viết tiểu thuyết.

Cậu ở trên mạng viết tiểu thuyết mới số liệu cũng rất tốt, tuy rằng không nhiều người xem, nhưng số liệu tăng trưởng vẫn ổn định.

Bản thảo này cậu có lưu lại, nhưng vẫn luôn không viết, sợ rằng bản thảo sẽ sớm bị sử dụng, lúc này Tiêu Chiến liền quyết định tiếp tục viết nó.

Cậu viết được bốn ngàn chữ thì không viết nữa, mà lúc này, Điền Thịnh Đông và Giang đạo đều đã trả lời.

Điền Thịnh Đông nói anh ta vừa mới ngủ một lát, cho nên không thấy được tin nhắn, còn nói không sao, dù sao anh ta cũng bận rộn, cũng không nhất định sẽ rảnh để đi đoàn phim Giang đạo học tập.

Về phần Giang đạo… ông trả lời nhiều hơn: “Cậu từ chối, là bởi vì những biên kịch kia sao? Hôm nay tôi đã từ chối bọn họ, bọn họ sẽ không gia nhập đoàn phim, cậu yên tâm.”

“Chuyện kịch bản, tôi đã bàn bạc với Tịch Trạch An, đã nghĩ ra đại khái, tôi còn hy vọng cậu có thể giúp tôi sửa chữa.”

“Nếu cậu đồng ý, thì ngày mai qua đây một chuyến.”

Tiêu Chiến nhìn thấy tin nhắn, cùng Giang đạo nói chuyện một chút, thế mới biết sau khi Giang đạo bàn bạc với Tịch Trạch An, liền quyết định cắt đi một số đoạn, lấy kiếm tiền làm trọng.

Tuy rằng vẫn muốn lấy thưởng, nhưng làm phim nếu mà không kiếm ra tiền, sau này đầu tư sẽ không dễ dàng như vậy….

Hơn nữa, Giang đạo rất hiểu biết bản thân, ông ấy quả thực không am hiểu kiểu quay phim tinh tế.

Về phần chuyện biên kịch….

Hôm nay biên kịch tới chỗ Giang đạo tổng cộng có tám người, bọn họ cũng không phải ai cũng có địch ý với Tiêu Chiến, trong đó cũng có người xem trọng Tiêu Chiến, cuối cùng Giang đạo để lại hai người, hy vọng Tiêu Chiến có thể làm việc với họ, khiến kịch bản càng hoàn thiện hơn.

Giang đạo đã nói như vậy, Tiêu Chiến cũng đồng ý.

Ngày hôm sau, cậu lại tới chỗ Giang đạo.

Lần này lúc bàn bạc kịch bản, mọi người cũng rất hữu hảo, đồng thời cũng rất nhanh bàn bạc ra kết quả.

Giang đạo quyết định, khúc dạo đầu sẽ chụp nam chính ở trường đại học tiêu tiền như nước, mời bạn gái đi ăn cơm, mà lúc này, cha mẹ hắn ở nhà đang liều mạng kiếm tiền.

Mỗi lần cơm nước xong, nam chủ liền tiêu hết tiền, liền gọi điện thoại đòi tiền trong nhà, mà khi đó, cha hắn đã xảy ra chuyện…

Cuộc sống của hắn thay đổi như vậy, chờ hắn nhặt được cái vali tiền kia, thì tương lai của hắn lại lờ mờ không biết gì.

Cứ như vậy, tiết tấu của toàn bộ bộ phim có hơi nhanh.

Về phần những chuyện trong nhà trước khi nam chính vào đại học, bọn họ quyết định quay một ít đặt ở đoạn nhớ lại.

Kịch bản được sửa như vậy, lập tức trở nên chặt chẽ hơn rất nhiều, Giang đạo cũng thực vừa lòng: “Tôi muốn chính là như vậy! haiz! Lúc trước bị người khác ảnh hưởng, đầu óc đều rối loạn.”

Đoàn phim của Giang đạo đã chuẩn bị xong, yêu cầu nhanh chóng đưa kịch bản, mà kịch bản này không phải Tiêu Chiến phụ trách nên không thể đưa cho nhân viên phòng làm việc của mình viết được, nên cũng bận rộn hơn.

May mắn, cha mẹ ở thành phố B chỉ có ba ngày thì đi, hắn cuối cùng cũng bớt đi một chuyện.

Nhưng cho dù như vậy, cậu vẫn như cũ bởi vì bận quá, nên chuyện yêu đương cũng chỉ là nói xuông.

Việc biên kịch này, nhìn thì không có tổn thất gì, kỳ thật là tổn thất rất  nhiều, có đôi khi suy nghĩ nhiều muốn viết nhiều hơn, não đều cảm thấy đau.

Cũng may người viết không chỉ có một mình Tiêu Chiến. Giang đạo để lại hai biên kịch kia tuổi cũng không nhỏ, sức tưởng tượng thì kém hơn so với Tiêu Chiến, nhưng kiến thức cơ bản vững chắc hơn Tiêu Chiến, bọn họ không giống Tiêu Chiến có rất nhiều việc phải hoàn thành, nên cũng không phân tâm, làm việc rất là nghiêm túc.

Bọn họ thậm chí trực tiếp ở lại nơi này của Giang đạo, mà Tiêu Chiến mỗi ngày về nhà có vẻ không làm việc đàng hoàng.

Thế nhưng cho dù như vậy, ấn tượng của bọn họ với Tiêu Chiến, cũng vẫn càng ngày càng tốt.

Những cái khác của Tiêu Chiến không nói, ý tưởng so với bọn họ nhiều hơn, trong kịch bản có nhiều điểm quan trọng, đều là Tiêu Chiến nghĩ ra.

Lúc trước chuyện Tiêu Chiến sao chép, bọn họ không dám khẳng định không liên quan đến Tiêu Chiến, nhưng hiện tại bọn họ dám khẳng định.

Buổi tối tám giờ hôm nay, Tiêu Chiến bắt đầu dọn dẹp đồ đạc của mình, chuẩn bị rời khỏi phòng làm việc của Giang đạo.

“Tiểu Tiêu, nhà cậu cũng không gần? mỗi ngày qua lại không thấy mệt sao?” một biên kịch khó hiểu hỏi han.

Bọn họ cho dù bận rộn, cũng đồng ý ở bên ngoài…. Mỗi ngày đều ở trong nhà thì có ý gì?

“Không phiền…. hơn nữa tôi có gia đình, khẳng định phải về nhà.” Tiêu Chiến nói.

“Có gia đình? Cậu đã kết hôn rồi sao?” một biên kịch khác cũng rất ngạc nhiên.

Lúc trước, trong giới đồn đại Tiêu Chiến có quan hệ với quản lý cấp cao của giải trí Tinh Duyệt, nhưng bọn họ cùng Tiêu Chiến ở chung một thời gian, lại biết hoàn toàn là nói vô căn cứ.

Tiêu Chiến là người ngay thẳng, không có khả năng đi làm chuyện như vậy, với dựa vào bản lĩnh của hắn, cũng không cần phải làm như vậy.

Bọn họ cảm thấy chính là có người ghen tị với Tiêu Chiến nên mới nói lung tung như vậy.

“Chưa kết hôn, chính là có bạn trai.” Tiêu Chiến cũng không giấu diếm, nói thẳng.

“Bạn trai?” một biên kịch sửng sốt, ở trong giới  này, đồng tính luyến ái cũng không xa lạ, nhưng ở tuổi bọn họ, cũng không có khả năng thoải mái như vậy: “Hai nam nhân không thể kết hôn, cũng không thể có con, cậu cũng nên lo lắng cho bản thân nhiều hơn chút.”

“Đúng vậy, hiện tại cậu còn trẻ không có việc gì, lớn tuổi rồi làm sao bây giờ? Tuy  nói hiện tại nuôi lớn con cái, nó sẽ đi thành phố khác hoặc là ra nước ngoài, một năm cũng không gặp được vài lần, nhưng có con, trong lòng cũng có nơi nương tựa, nếu già đi, nó cũng không thể không quan tâm tới cha mẹ.” Người biên kịch còn lại cũng nói.

Tiêu Chiến biết bọn họ không có ác ý, cũng biết mình không thể thay đổi ý tưởng của bọn họ, cũng chỉ cười cười: “Tôi cũng lo lắng chuyện dưỡng lão, cho nên bây giờ đang cố gắng kiếm tiền…. tôi đi trước.”

Tiêu Chiến đi rồi, hai biên kịch còn lại nhịn không được nói thêm vài câu.

Tiêu Chiến về nhà đã khuya, Vương Nhất Bác đang ở trong phòng sách đọc sách.

Vương Nhất Bác bận rộn một thời gian, gần đây cũng không bận rộn nữa, thế nhưng Tiêu Chiến lại bận rộn, lúc này thật là hơi buồn bực.

“Trong phòng bếp còn có đồ ăn, có muốn ăn không?” Vương Nhất Bác hỏi.

Gần đây Tiêu Chiến bề bộn nhiều việc, không rảnh nấu cơm, cho nên hai người đều ăn ở bên ngoài. Thế nhưng buổi tối mỗi ngày, Vương Nhất Bác sẽ gọi một ít đồ ăn cho người đem tới, sau đó cùng Tiêu Chiến cùng nhau ăn thêm cơm, trò chuyện.

Tiêu Chiến gật đầu.

Lao động trí óc và lao động chân tay giống nhau đều tiêu hao thể lực, lúc này cậu thật sự đói bụng.

Vương Nhất Bác mang ra cháo củ từ sườn lợn, còn nóng hổi, hai người chia nhau ăn, Vương Nhất Bác lại nói: “Buổi tối em còn muốn viết nữa sao?”

“Vâng.” Tiêu Chiến gật đầu.

Hiện tại thời gian không còn sớm, Tiêu Chiến còn viết nữa, vậy thì cũng phải tới nửa đêm…. Vương Nhất Bác cũng chỉ có thể kiểm nén ý tưởng trong lòng mình: “Nhanh chóng đi viết đi, viết xong thì sớm đi ngủ một chút.”

“Vâng.” Tiêu Chiến gật đầu.

“Sau này loại việc lớn như vậy, vẫn là đừng nhận nữa.”

“Sau này em sẽ không nhận nữa! chờ <Giang Sơn> chiếu phim, em có tiếng tăm, đến lúc đó còn rất nhiều việc chờ em chọn, không cần phải làm như vậy nữa.” Tiêu Chiến nói: “Chờ khi đó, kịch bản trên tay em hẳn cũng xong.”

Vương Nhất Bác tuy rằng đầu tư cho <Giang Sơn>, thậm chí khoản đầu tư kia khi <Giang Sơn> còn chưa chiếu phim, đã thu hồi vốn về, nhưng anh chú ý tới <Giang Sơn> thật cũng không nhiều lắm.

Hiện tại nghe lời nói của Tiêu Chiến, anh mới chờ mong với bộ phim này.

Anh hy vọng bộ phim này, có thể nhanh chóng chiếu phim.

Như vậy Tiêu Chiến mới nhanh chóng nhàn rỗi.

Người hy vọng <Giang Sơn> có thể nhanh chiếu phim, cũng không phải có mình Vương Nhất Bác.

Điện ảnh và truyền hinh Gia Thành cũng hy vọng <Giang Sơn> có thể nhanh chiếu phim.

Đầu tư của <Giang Sơn> không cao, sau khi điện ảnh và truyền hình Gia Thành đem nó bán đi, còn đem bản quyền chiếu phim bán cho một trang web, bởi vậy, bộ phim này đã thu hồi vốn.

Đây là con đường trước nay điện ảnh và truyền hình Gia Thành vẫn đi… bọn họ chỉ muốn ổn thỏa.

Nhưng bọn họ tuy rằng mong ổn thỏa, nhưng cũng hy vọng bộ phim này có thể kiếm lời thật nhiều tiền cho bọn họ, bọn họ cùng đài truyền hình ký hợp đồng, nếu bộ phim này có lượt xem cao, phí quảng cáo thu về nhiều, bọn họ có thể tóm được một phần tiền quảng cáo thu vào, trang web chiếu phim cũng sẽ chia cho bọn họ một phần tiền.

Ngoại trừ cái này, bọn họ có thể bán bản quyền chiếu phim hai lần ba lần, có thể bán ra nước ngoài, có thể bán ra chung quanh, thậm chí có thể làm trò chơi…

Nơi kiếm tiền sau  này cũng rất nhiều, cũng là bởi vì như vậy, nên mới có công ty có thể bỏ ra cả triệu để quay một bộ phim truyền hình.

Gia Thành đã tìm không ít người xem <Giang Sơn>, hiện tại đối với bộ phim này rất xem trọng, thậm chí cảm thấy bộ phim năm nay bọn họ chiếu là bộ phim tốt nhất, hiện tại đương nhiên là rất chờ mong.

Mà giải trí Tinh Duyệt, bọn họ cũng thực chờ mong <Giang Sơn> chiếu phim.

<Giang Sơn> và <Nhà của ngươi> của giải trí Tinh Duyệt giống nhau, đều là hoàng kim, nhưng thời gian chiếu phim <Nhà của ngươi> sớm hơn <Giang Sơn> một tuần.

<Nhà của ngươi> rất hot, nếu chiếu trước một tuần, lượt người xem sẽ rất cao.

Đầu năm nay người xem TV vốn rất ít, khi bọn họ đã xem <Nhà của ngươi>, đương nhiên sẽ không muốn xem <Giang Sơn>, đến lúc đó lượt xem của  <Giang Sơn>, cũng nhất định thực thảm.

Ngại sự tồn tại của Vương Nhất Bác, cha Bành không thể tìm Tiêu Chiến phiền toái, nhưng ông ta lại quyết định, muốn dùng <Nhà của ngươi> để ngăn cản <Giang Sơn>, vì có thể làm được như vậy, ông ta thậm chí bỏ ra không ít tiền tuyên truyền.

Trong lúc nhất thời, trên mạng có vô số người nói đến <Nhà của ngươi>.

Cũng chính là lúc này, <Nhà của ngươi> rốt cục chiếu phim.

<Nhà của ngươi> là có nguyên tác, đây là một bộ tiểu thuyết của một tác giả ngôn tình nổi tiếng, mà nữ chính của tiểu thuyết, cô là một nhà thiết kế.

Tiểu thuyết viết chủ yếu về tình yêu và sự nghiệp của nữ chính, viết rất giỏi, có vô số fan, hiện tại phim truyền hình vừa lên sóng, những fan này liền lên xem.

Ngoài ra, đài truyền hình mua bộ phim truyền hình này rất nổi tiếng, đài truyền hình này chiếu phim, lượt xem cơ bản là trên 1, bởi vậy đã tự có lưu lượng.

Vì thế, ngày đầu tiên chiếu <Nhà của ngươi>, lượt xem đạt được là 1.82.

Lượt xem phim này nếu là trước kia thì không là gì, hai mươi năm trước, có một ít phim truyền hình lượt xem có thể vượt ngoài 90%, nhưng hiện tại tình huống không giống như trước kia.

Hiện tại hằng năm có rất nhiều phim truyền hình, lựa chọn của mọi người cũng nhiều, dưới tình huống như vậy, ngày đầu tiên đã đặt được lượt xem như vậy cũng rất tốt, bộ phim <nhà của ngươi> có hy vọng phá 2 phá 3 trở thành bộ phim có lượt người xem cao nhất trong năm nay.

Nhìn thấy <Nhà của ngươi> có số liệu tốt như vậy, Tinh Duyệt liền mở một bữa tiệc khánh công yến nhỏ.

Bộ phim truyền hình <Nhà của ngươi>, mấy tập đầu là theo nguyên tác, nam chính đẹp trai nữ chính đẹp gái, nhìn thấy quả thật rất xứng đôi.

Bởi vậy ngay từ đầu đánh giá cũng rất tốt, trong lúc nhất thời, có thể nói nơi nơi đều đang chú ý tới <nhà của ngươi>, thế cho nên điện ảnh và truyền hình Gia Thành hơi có chút buồn bực.

Sớm biết rằng <Nhà của ngươi> sẽ nổi như vậy, bọn họ nên đè <Giang Sơn> xuống một chút…

Đáng tiếc bên đài truyền hình không đồng ý, thậm chí đài truyền hình mua <Giang Sơn> chính là muốn cho <Giang Sơn> đấu với <Nhà của ngươi>.

Điện ảnh và truyền hình Gia Thành thực lo lắng, mỗi ngày đều chú ý số liệu <Nhà của ngươi>, mà ngay ngày thứ ba chiếu <Nhà của ngươi>, bộ phim truyền hình cực hot này, lại đột nhiên có rất nhiều đánh giá phản đối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro