chương 48
Sau khi cha Tiêu mẹ Tiêu biết được người con mình yêu thầm là Vương Nhất Bác, liền nhìn con trai mình không vừa mắt.
Ngay từ đầu bọn họ cũng không nói chuyện, sau đó lại mở miệng, hai vợ chồng chỉ để ý tới nhau, hoàn toàn không để ý tới con trai.
Tiêu Chiến chỉ có thể tận dụng mọi nơi nói vào vài câu, chứng minh tồn tại của mình.
Kết quả, mẹ Tiêu nhìn cậu một cái, thế nhưng cùng cha Tiêu nói chuyện công ty, nhắc tới dự án Tiêu thị muốn thu mua một công ty con.
Tiêu Chiến trầm mặc.
Mẹ Tiêu nhìn con trai mình, thấy con trai không thể chen vào nữa, liền hơi đắc ý, nhưng rất nhanh lại bất đắc dĩ. Con trai bà không thích việc mua bán, Cố thị sau này chẳng lẽ phải mời người về quản lý sao?
"Ba mẹ, con cảm thấy việc thu mua này không thể được." lúc này Tiêu Chiến đột nhiên nói.
Ba mẹ cậu không nói, cậu thiếu chút nữa đã quên, một năm này Tiêu thị dã tâm bừng bừng thu mua một công ty, kết quả không thể kiếm ra tiền, thế nhưng lại phải bồi thường một ít.
Đương nhiên, bồi thường một ít tiền đối với Tiêu thị hùng mạnh mà nói, kỳ thật không ảnh hưởng gì, lúc trước cha mẹ cậu đem chuyện này ra nói, chỉ là muốn nhắc nhở cậu cẩn thận làm việc, cho nên lúc trước hắn mới không thể không nhớ tới.
Ở trên thương trường, bồi thường rất bình thường.
Thế nhưng hiện tại cậu nghĩ tới... Tiêu Chiến tự hỏi một lúc, liền nói ra cái nhìn của bản thân: "ngành sản xuất này hiện tại phát triển rất tốt, nhưng cũng bởi vì như vậy, công ty trong ngành này cũng rất nhiều, trong đó có một ít công ty giá rẻ nhưng sản phẩm lại đẹp, sau này cạnh tranh sẽ rất mạnh, mặc khác.... Ba mẹ, con nghe nói thành phố H đang tính toán quản lý những công ty gây ô nhiễm môi trường, công ty này nói không chừng là một trong số đó."
Công ty ba mẹ cậu thu mua hiện tại phát triển rất tốt, kiếm được rất nhiều tiền, sản xuất sản phẩm thì Tiêu thị vẫn thấy so với những công ty khác sản xuất tốt hơn nhiều, nhìn thì rất thích hợp thu mua, nhưng trên thực tế, sản phẩm công ty kia sản xuất thì những công ty khác cũng làm được, sau này kiếm tiền không có khả năng kiếm được nhiều như vậy.
Đương nhiên đây cũng không phải là vấn đề, sau khi thu mua nhiều nhất chỉ là kiếm ít tiền mà thôi, cố tình công ty kia lại nằm ở thành phố H, mà vài năm sau thành phố H lại đặc biết chú ý vấn đề môi trường, mà trong quá trình công ty này sản xuất sản phẩm, lại tạo thành ô nhiễm nhất định với môi trường.
Tiêu thị thu mua nó không lâu, chính phủ liền yêu cầu tạm dừng chỉnh đốn cải cách, sau đó liền muốn đem nhà xưởng rời đi, gây sức ép một phen như vậy, Tiêu thị không kiếm được tiền, ngược lại còn phải bồi thường tiền.
Tiêu Chiến đem toàn bộ ý nghĩ của mình nói ra.
"Con sao lại biết những thứ này?" vẻ mặt cha Tiêu phức tạp nhìn con trai mình.
"Có một ít là Vương Nhất Bác nói, có một ít là con tự mình nghĩ ra." Tiêu Chiến nói.
"Suy nghĩ của con rất tốt, ba sẽ tìm người đi hỏi lãnh đạo bên thành phố H." cha Tiêu nói, hiện tại công ty kia là một con cá thơm, muốn thu mua nó không chỉ có Tiêu thị, nhưng Tiêu thị có hy vọng lớn nhất. Ông không có khả năng chỉ vì mấy lời nói của Tiêu Chiến, mà dừng cả kế hoạch thu mua.
"Con cũng chỉ là tùy tiện nói mà thôi." Tiêu Chiế khiêm tốn nói.
Nhưng hiển nhiên cha Tiêu không cho rằng con mình là tùy tiện nói, ông rất nhanh liền hỏi Tiêu Chiến những vấn đề khác.
Tiêu Chiến chỉ dám nói một ít suy nghĩ của bản thân, cũng không dám nói nhiều.
Cậu sợ mình biểu hiện quá tốt, bị ba cậu nhớ thương đem cậu về....
Nhưng mà, Tiêu Chiến không dám nói nhiều, cha Tiêu mẹ Tiêu vẫn thực kinh ngạc thực vui mừng.
Ban đầu bọn họ nghĩ, con mình bỏ nhà ra đi bốn năm, cái gì cũng không biết, không nghĩ tới thế nhưng lại có ý tưởng độc đáo như vậy.
Trong lúc nhất thời bọn họ tràn ngập chờ mong vào con trai, đồng thời với Vương Nhất Bác cũng rất vừa lòng.
Kiến thức của con trai bọn họ như vậy, cách thức suy nghĩ như vậy, không có thực sự tiếp xúc qua chuyện thương trường, là không có khả năng có được, nhưng trước kia cậu ở Tiêu gia, kỳ thật cũng không tiếp xúc qua việc làm ăn của Tiêu thị, sau khi bỏ nhà ra đi vài năm, lại không có khả năng tiếp xúc.
Nếu như thế, chỉ sợ là Vương Nhất Bác dạy.
Bữa cơm này ăn thật lâu.
Sau khi ăn xong, Tiêu Chiến đưa cha Tiêu mẹ Tiêu đến biệt thự nhà mình.
"Lúc trước không phải con đem biệt thự cho mượn quay phim sao? Bộ phim kia quay thế nào rồi?" sau khi mẹ Tiêu nhìn thấy biệt thự nhà mình, hỏi một câu.
"Bộ phim kia còn phải cắt nối biên tập, phải qua một khoảng thời gian nữa mới có thể chiếu phim." Tiêu Chiến nói.
Mẹ Tiêu gật đầu: "Chờ chiếu phim nói cho mẹ biết, mẹ đi xem."
Lúc trước chuyện của Tiêu Chiến ở trên mạng ầm ĩ một hồi, nhưng cha Tiêu mẹ Tiêu không chú ý tới những thứ này, cũng không hề biết gì, chỉ biết con mình viết kịch bản cho hai bộ phim.
Tiêu Chiến kinh ngạc nhìn mẹ mình, cười nói: "Mẹ, lúc đó con sẽ gọi mẹ xem!"
Cha mẹ cậu rất yêu thương công việc, hơn nữa có thể từ trong công việc tìm ra sự vui vẻ, bình thường có rất ít hoạt động giải trí, ít xem phim truyền hình, không nghĩ tới hiện tại lại đồng ý đi xem phim truyền hình mà cậu viết kịch bản....
"Chúng ta chỉ là muốn xem con đang làm cái gì! Con cũng nên nghĩ lại con đường tương lai của bản thân, con viết được cả đời, cũng không nhất định kiếm được số tiền một ngày ba mẹ kiếm được, con viết cái này thì có ý gì?" cha Tiêu lại nói.
Mẹ Tiêu cũng thực đồng ý với những lời này: "Qủa thật, con xem những tác giả nổi tiếng, ngày sau có thể qua tốt như chúng ta sao? Càng đừng nói con bây giờ còn chưa có tiếng tăm gì."
Tiêu Chiến bất đắc dĩ sờ sờ mũi mình.
Cậu biết cùng cha mẹ tranh luận chỉ có thể làm mẫu thuẫn lớn hơn mà thôi, nên trực tiếp không đi tranh luận.
Dù sao cậu muốn viết, ba mẹ cũng không thể làm gì cậu.
Cha Tiêu mẹ Tiêu còn muốn tiếp tục giáo dục con trai, nhưng con trai không nói gì.... Sau khi bọn họ nói vài câu, cũng chỉ có thể tán gẫu với con trai chuyện khác: "Con cũng lâu rồi không gặp chúng ta, hôm nay ở nơi này đi! Đừng ở chỗ Vương Nhất Bác."
Tiêu Chiến ngoan ngoãn đồng ý.
Cha Tiêu mẹ Tiêu đều chuẩn bị tâm lý con trai không nghe lời, không nghĩ tới Tiêu Chiến vẫn thực nghe lời, sắc mặt liền dịu đi không ít, cha Tiêu lại nói: "Chúng ta sẽ ở bên này ba ngày, ba ngày này, liền mang con đi làm quen những người này."
Tiêu Chiến lập tức từ chối: "Ba, ngày mai con muốn tới chỗ của đạo diễn Giang Thụy, đạo diễn Giang Thụy rất xem trọng con, muốn con viết kịch bản giúp ông ấy, cái này đối với sự phát triển sau này của con rất tốt..."
"Giang Thụy là ai?" Cha Tiêu mẹ Tiêu cùng nhau hỏi.
Tiêu Chiế : "..."
Tiêu Chiến mở ra thông tin của Giang Thụy đưa cho cha mẹ mình nhìn, cha mẹ cậu mới có ấn tượng với Giang Thụy, tỏ vẻ đã xem qua phim của ông ấy.
Thế nhưng bọn họ vẫn như cũ không hiểu nổi sự tôn sùng của Tiêu Chiến với Giang Thụy.
Cũng may bọn họ không ngăn cản Tiêu Chiến đi, chỉ là đối với thái độ vội vàng của Tiêu Chiến hơi bất mãn: "Chẳng qua là một đạo diễn nhỏ, trước kia cha cũng nhìn qua đạo diễn nổi tiếng, người ta cũng lộ ra khuôn mặt tười cười chào đón cha..."
Tiêu Chiến: không vui cười chào đón cha, chẳng lẽ trừng mắt với cha sao?
Tiêu Chiến dỗ cha mẹ hồi lâu, cho tới khi cha mẹ về phòng nghỉ ngơi, mới trở lại phòng mình, sau đó liền gọi video cho Vương Nhất Bác.
Vừa mới xác định quan hệ, hai người cũng đã bị phân biệt hai nơi, cũng thật đáng thương.
Sáng sớm ngày hôm sau, Thang Đằng đưa Tiêu Chiến tới chỗ của Giang đạo.
Giang đạo tự mở phòng làm việc, địa chỉ nằm ngay tại bên cạnh điện ảnh và truyền hình thành phố B.
Hằng năm đỉnh đầu ông ấy bóng lưỡng, cả người hơi lôi thôi lếch thếch, nhưng lại rất chú ý phòng làm việc của mình.
Phòng làm việc là thuê một tầng lầu nhỏ cổ kính trong một đám tòa nhà cao tầng bên cạnh điện ảnh và truyền hình, bên trong tu sửa theo phong cách cổ, còn để rất nhiều vật trang trí theo phòng cách cổ xưa, dọn dẹp một chút, trực tiếp có thể làm bối cảnh quay phim cổ trang.
Nhưng trên thực tế.... Giang đạo rất ít quay phim cổ trang.
Lúc Tiêu Chiến đi qua, Giang đạo đang cho người di chuyển bình phong cổ kính trong đại sảnh đi, lại kêu mọi người bê hai cái bàn bát tiên cùng tám cái ghế ở bên cạnh tới đây.
"lát nữa người tới không ít, lấy cái bàn này lại đây, hẳn là đủ ngồi, xong rồi có thể ăn cơm ở trong này luôn." Thanh âm của Giang đạo không nhỏ.
Lập tức một giọng nữ liền vang lên: "Vậy anh vì sao lại không ở nhà ăn thảo luận luôn đi?"
Giang đạo: "... Anh quên mất."
Tiêu Chiến đi vào, liền thấy được một nữ nhân trung niên mặc sườn xám đang lườm Giang đạo, đúng là vợ của Giang đạo trước kia cậu đã gặp qua.
Giang phu nhân là họa sĩ quốc họa rất nổi danh, làm việc rất có điều độ, thế nhưng Giang đạo không kiên nhẫn làm những thứ này, hai người luôn luôn có mâu thuẫn.
Nhưng bọn họ chưa bao giờ cãi nhau, cảm tình rất tốt, ai cũng nói Giang đạo là vợ quản nghiêm.
"Anh lại đem bàn về chỗ cũ, lúc ăn cơm chúng ta sẽ họp luôn." Giang đạo cười làm lành với vợ.
"Quên đi nơi này lớn." Giang phu nhân nói: "Em lại kêu người mang thêm mấy cái bàn lại đây là được."
Giang phu nhân nói xong, liền thấy Tiêu Chiến: "Là tiểu Tiêu, tới thật sớm, đến, cháu ngồi một lát đi."
Giang phu nhân cười chào đón, tìm một bộ trà xinh đẹp pha trà cho Tiêu Chiến, lại bưng lên rất nhiều hoa quả.
Tiêu Chiến cảm thấy Giang đạo có thể lấy được Giang phu nhân tuyệt đối là do vận may của ông ấy.
Đương nhiên, Giang phu nhân ở bên Giang đạo cũng rất tốt.
Trong giới này rất loạn, nhất là đạo diễn, bị hấp dẫn rất nhiều, nhưng cho tới bây giờ Giang đạo đều giữ mình trong sạch, cũng rất khó có được.
Tiêu Chiến ngồi trong chốc lát, lại gặp được người trước đây cậu đã quen biết, là ảnh đế của Tinh Duyệt lúc trước, Tịch Trạch An.
Tiêu Chiến hơi kinh ngạc nhìn về phía Tịch Trạch An, những người khác đều qua chào hỏi, cùng lúc này, Tiêu Chiến mới biết được nam diễn viên mà Giang đạo chọn cho bộ phim này, dĩ nhiên là Tịch Trạch An.
Điều này không giống với đời trước....
Nhưng cũng không kỳ quái, Giang đạo và Tịch Trạch An đã từng hợp tác, hai bên hợp tác còn thực vui vẻ, Giang đạo mời Tịch Trạch An cũng thực bình thường, về phần đời trước vì sao nam diễn viên chính không phải Tịch Trạch An....
Khi đó Tịch Trạch An tuy rằng hủy hợp đồng với Tinh Duyệt, nhưng hai bên là vui vẻ kết thúc hợp đồng, Tịch Trạch An còn đồng ý nhận cát xê thấp để diễn một bộ phim cho Tinh Duyệt, lúc này anh ta đã ký hợp đồng bộ phim kia với Tinh Duyệt, đương nhiên không thể quay phim của Giang đạo.
Lại nói tiếp, đó là chủ ý của anh ta.
Sống lại một lần, có rất nhiều chuyện không giống nhau, cũng không biết bộ phim này của Giang đạo, có thể nổi tiếng hay không...
Tiêu Chiến đối với bộ phim này rất chờ mong, mà lúc này, cha Tiêu mẹ Tiêu bàn bạc một chút, quyết định đi chào hỏi Vương gia một chút.
Hai người trên đường tới Vương gia tâm tình rất phức tạp.
Cha Vương mẹ Vương vẫn là trưởng bối của bọn họ, nhưng hiện tại tình huống đã thay đổi, những người từ nhỏ bọn họ vẫn gọi là chú thím, hiện tại muốn thành thông gia với bọn họ!
Cha Tiêu mẹ Tiêu đã bắt đầu rồi rắm vấn đề xưng hô, lúc này mẹ Vương lại đang buồn rầu.
Con trai của bà, không biết đã theo đuổi được Tiêu Chiến hay chưa... haiz, hiện tại bà cũng không biết nên đối mặt với chị em của mình như thế nào!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro