Chương 95: Phiên ngoại: Ngọt ngào - ( Hoàn )
Không có gì ngạc nhiên khi thủ khoa ban tự nhiên năm đó là Kỷ Lưu Thành, Thích Âm thi cũng không tồi, cũng chỉ kém Kỷ Lưu Thành ba điểm.
Nhưng Thích Âm không vui.
Cô tràn đầy tin tưởng nói chính mình sẽ đạt được hạng nhất, kết quả liền kém ba điểm, chỉ kém ba điểm!
Kỷ Lưu Thành liền dỗ cô: “Không có quan hệ, bảo bối, không khó chịu, em luôn đứng đầu trong lòng anh, hay là chúng ta lên giường trước, anh giúp em vui?”
Thích Âm: “Không!”
Kỷ Lưu Thành thi tốt hơn cô, cô hiện tại muốn Kỷ Lưu Thành ba tháng không được lên giường của cô!
Đương nhiên ba tháng là không có khả năng, không đến ba ngày, Thích Âm liền rầm rì mà ôm chăn nhỏ đi tìm Kỷ Lưu Thành.
Liền tính không làm loại chuyện này, được Kỷ Lưu Thành ôm ngủ cũng thoải mái.
Đương nhiên người trẻ tuổi củi khô lửa bốc, ở cùng một chỗ ngủ cũng không có khả năng, đến cuối cùng hai người ôm ôm nổi lên lửa nóng, vẫn là làm tình.
Kỳ nghỉ biến thành tình chàng ý thiếp nhão nhão dính dính.
Sau đó hai người lên đại học.
Cùng một nơi.
Hoắc Dung từ năm ấy về sau cũng không trở về, không có Hoắc Dung, vẫn có ong bướm khác vây quanh Kỷ Lưu Thành.
Nhưng Kỷ Lưu Thành đối với tất cả đều không chút dao động, trong mắt trong lòng hắn chỉ có Thích Âm, việc học với hắn mà nói quả thực rất nhẹ nhàng, phương diện xã giao hắn cũng như cá gặp nước, chỉ có một chút làm hắn thập phần buồn bực.
Đó chính là rõ ràng hắn đã biểu thị công khai chủ quyền vô số lần, như thế nào vẫn còn nam nhân không biết sống chết thổ lộ với Thích Âm?
Kỷ Lưu Thành ghen, Thích Âm nói với hắn lòng cô chỉ có hắn, hoàn toàn không có người khác, hắn cũng mặc kệ, hắn ghen, Thích Âm không có biện pháp, chỉ có thể cởi quần áo dỗ hắn.
Chiêu này thật sự dùng được.
Vì thế Kỷ Lưu Thành ăn dấm liền bắt đầu nghiện rồi.
Chờ Thích Âm phát hiện không đúng, Kỷ Lưu Thành đã tiến hóa thành thùng dấm lớn.
Thích Âm bất đắc dĩ không biết nói gì.
Có thể làm sao bây giờ, cẩu nam nhân này còn không phải là do mình?
Cũng may bọn họ sủng ái là lẫn nhau, theo thời gian trôi đi, Kỷ Lưu Thành đối với Thích Âm tình yêu có tăng chứ không có giảm, sủng nịch cũng đồng dạng có tăng không giảm.
Cứ như vậy sủng nhau, liền lại đến tốt nghiệp.
Tốt nghiệp xong hai người liền kết hôn.
Tuy rằng nói phu thê không thích hợp làm đồng nghiệp, nhưng Kỷ Lưu Thành cùng Thích Âm vẫn cùng nhau làm việc tại công ty gia đình.
Mâu thuẫn đương nhiên là có, nhưng đều là việc nhỏ, cuối cùng luôn là có thể nhẹ nhàng giải quyết.
Thẳng đến hai năm sau Thích Âm tính toán rời khỏi Kỷ thị ra bên ngoài gây dựng sự nghiệp.
Kỷ Lưu Thành muốn náo loạn: “Ra bên ngoài có cái gì tốt? Anh không ở đó, ai sủng em, ai giúp em?”
Thích Âm: “Chính là bởi vì anh luôn sủng em luôn nhường nhịn em luôn giúp em, nên em mới muốn ra ngoài rèn luyện, nếu không như vậy em vĩnh viễn sẽ không trưởng thành được.”
Hai người cãi nhau một trận.
Kỷ Lưu Thành khó chịu uống say, sau đó liền lôi kéo Thích Âm cùng nhau làm.
Không mang bao, cũng không có bất kì phương thức phòng tránh nào.
Sau đó không lâu, Thích Âm phát hiện kinh nguyệt mình không đến, đi kiểm tra, cô mang thai.
Thích Âm quăng vỡ cái ly: “Kỷ Lưu Thành anh cố ý làm em mang thai có phải hay không? Như vậy em có thể ở nhà làm đương gia chủ mẫu, anh nghĩ như vậy đúng không?”
Kỷ Lưu Thành không trốn tránh, chỉ dỗ Thích Âm, xin lỗi cô: “Thực xin lỗi, Âm Âm, anh thật sự không cố ý......”
Thích Âm: “Em mới 23 tuổi, em không nghĩ sẽ làm mẹ ô ô ô......”
Nói xong liền cầm món đồ ném đi, cái này trực tiếp đập vào đầu Kỷ Lưu Thành.
Thích Âm nhìn trên mặt ông xã mình chảy máu, liền hối hận, cô không quản mình mang thai hay không, không quản cái gì đương gia chủ mẫu, cô vừa khóc vừa lôi kéo Kỷ Lưu Thành đi bệnh viện, “Sao anh không né?”
Kỷ Lưu Thành: “Còn không phải muốn em nguôi giận hay sao?”
Thích Âm liền ở trong lồng ngực hắn nói cô sai rồi.
Kỷ Lưu Thành ôm cô ở trong ngực, ôn nhu mà xoa đầu cô, dỗ: “Bảo bối không sai. Tất cả đều là anh sai, ngoan.”
Lần sau Thích Âm nổi giận, cũng không ném đồ vào người Kỷ Lưu Thành nữa.
Cô quay lưng về phía Kỷ Lưu Thành rồi ném.
Bất quá số lần cô tức giận rồi ném đồ cũng không nhiều, bởi vì cô mang thai, trên dưới Kỷ gia đều coi cô như bảo bối, muốn sao có sao, muốn trăng có trăng, thiếu chút nữa sủng lên tận trời.
Lúc cô mang thai, mẹ cô Quan Nguyệt cũng về thăm cô.
Hiện tại Thích Âm có chồng yêu thương, có mẹ chồng sủng ái, còn mang thai, đối với người mẹ này, cô bỗng nhiên cũng không còn canh cánh trong lòng.
Thích Âm nói với Quan Nguyệt: “Mẹ, cảm ơn người.”
Quan Nguyệt hốc mắt hồng hồng: “Con đứa nhỏ này, cảm ơn mẹ làm cái gì? Mẹ không có chăm sóc con tốt.”
Thích Âm cười: “Bởi vì người không chăm sóc tốt cho con, nên con mới kiên định phải chăm sóc thật tốt cho con gái của con.”
Quan Nguyệt nghẹn ngào.
Dù nói thế nào, trong lòng Quan Nguyệt vẫn có đứa con gái này, trở về chăm sóc cô mang thai là chuyện thứ nhất, về chuyện khác, chính là bàn giao tài sản.
Buổi tối, Kỷ Lưu Thành trở về trêu ghẹo Thích Âm: “Âm Âm của chúng ta có thể trở thành phú bà nha.”
Thích Âm xoa bụng: “Nhưng em vốn dĩ chính là phú bà.”
Kỷ Lưu Thành: “Cũng đúng, phú bà về sau nhớ phải bao dưỡng anh.”
Thích Âm trợn trắng mắt đẩy ông xã mình ra.
Đương nhiên buổi tối ngủ vẫn là ngủ chung.
Đến lúc sinh con.
Kỷ Lưu Thành rất vui vẻ, Tô Tuyết cùng Kỷ Uyên vui vẻ, Quan Nguyệt cũng vui vẻ, chỉ có Thích Âm là không mấy vui vẻ.
Cô muốn con gái, kết quả sinh ra lại là con trai.
Quá thất vọng.
Sau khi Thích Âm ở cữ, bồi dưỡng thân thể xong liền đi ra ngoài oanh oanh liệt liệt xây dựng sự nghiệp, lần này Kỷ Lưu Thành cũng không ngăn cản.
Tô Tuyết về hưu trước, bắt đầu thảnh thơi sống cùng cháu nội.
Tóm lại mọi người đều rất vui vẻ.
5 năm sau, Thích Âm trở thành nữ cường nhân nổi danh, con của cô cùng Kỷ Lưu Thành dần dần lớn lên, không biết là do Tô Tuyết giáo dục tốt, hay là do bản tính, đứa con trai này đối với Thích Âm thân mật không chịu được, không sợ Thích Âm lạc mất hắn.
Vì thế Thích Âm mềm lòng.
Tuy rằng đây là con trai, nhưng hắn cũng muốn mẹ sủng ái.
Thích Âm dứt khoát từ bỏ sự nghiệp đang trên đỉnh, trở về gia đình, chuẩn bị trở thành đương gia chủ mẫu.
Buổi tối Kỷ Lưu Thành cắn cô, hàm hồ nói: “Cho nên bảo bối sẽ mỗi ngày làm cơm rồi chờ anh về ăn sao?”
Thích Âm nhấc chân đá đá hắn: “Anh đừng tưởng bở, tiểu tiên nữ như em sẽ không chạm vào những cái đó đâu.”
Kỷ Lưu Thành: “Được được được, anh cho em làm.”
Thích Âm: “Anh cho em làm cái gì?
Chẳng lẽ nhà của chúng ta nuôi những đầu bếp cùng bảo mẫu đều là để ăn cơm trắng sao?”
Kỷ Lưu Thành: “Vậy làm tình đi.”
Thích Âm: “?”
Đúng là chồng mình.
Nhiều năm qua, Kỷ Lưu Thành càng ngày càng đẹp trai, chính mình cũng càng ngày càng thích hắn.
Thời điểm bị làm đến mơ mơ màng màng, Thích Âm bỗng nhiên nhớ tới, liền hỏi Kỷ Lưu Thành: “Anh có chán em không?”
Kỷ Lưu Thành cắm vào tiểu huyệt cô rồi hỏi lại: “Em nói gì vậy?”
Nói xong càng thao càng mạnh, còn nói: “Xem ra là ông xã không đủ nỗ lực, mới làm em sinh ra ảo giác.”
Thích Âm vừa đau vừa sướng, hừ hừ xin tha: “Chậm một chút ~ ông xã chậm một chút ~ ”
Sau khi buông bỏ sự nghiệp, Thích Âm cũng không làm đương gia chủ mẫu
Ngược lại cô bắt đầu mang theo con trai và mẹ chồng đi du lịch khắp nơi, Kỷ Lưu Thành nhớ vợ còn muốn đuổi theo ra nước ngoài, dần dà, hắn cũng chịu không nổi.
“Anh muốn từ chức.”
Thích Âm: “?”
Kỷ Lưu Thành ha ha: “Vợ, anh cũng muốn cùng em đi du lịch khắp nơi.”
Thích Âm: “Công việc không làm?”
Kỷ Lưu Thành: “Tiền nhà chúng ta đủ để chúng ta ăn vài đời.”
Thích Âm hôn Kỷ Lưu Thành, cười quyến rũ: “Tùy anh, dù sao anh không làm gì, em cũng sẽ nuôi anh.”
Nhưng mà Kỷ Lưu Thành đi chơi cùng vợ vài ngày, ba của hắn, lão gia Kỷ Uyên, liền tự mình bay qua bắt hắn trở về làm việc.
Thích Âm chỉ có thể phất tay với Kỷ Lưu Thành, cảm thán nói: “Không có biện pháp, đàn ông phải làm như vậy.”
Kỷ Lưu Thành cảm thấy bi thương khi phải để vợ ở lại, không thể để cô chạy khắp nơi.
Vì thế đêm đó hắn lên kế hoạch trong lòng, từ sau lưng ôm lấy Thích Âm đang tưới hoa, cùng cô nói: “Vợ, hay chúng ta sinh đứa thứ hai đi.”
Thích Âm sao có thể không biết Kỷ Lưu Thành muốn trói chặt cô, nhưng cô cũng không thể chống lại dụ dỗ.
Cô cũng muốn có con gái.
Con gái của cô và Kỷ Lưu Thành.
Lần này có chút lâu, ba tháng sau Thích Âm mới mang thai, đứa con trai hưng phấn, nhảy nhót mà nói chính mình phải có em gái.
Thích Âm lại có chút lo lắng: “Lỡ như không có em gái mà vẫn là em trai thì sao?”
Kỷ Lưu Thành thử thăm dò: “Vậy... Sinh đứa thứ ba?”
Thích Âm: “Em không cần!”
Kỷ Lưu Thành liền ôm cô dỗ: “Được được được, không muốn không muốn.”
Thích Âm nói: “Nếu vẫn là đứa con trai, em sẽ chấp nhận, có thể cuộc đời không thể nào quá viên mãn, luôn là phải có chút khuyết điểm?”
Kỷ Lưu Thành: “Dù sao anh vẫn sẽ ở bên cạnh em, yêu em thương em, chăm sóc em và con.”
Thích Âm dựa vào trong lồng ngực hắn, cười hạnh phúc, cô nói: “Như vậy cũng đủ rồi.”
Mười tháng qua đi, Thích Âm vẫn được như ước nguyện hạ sinh một tiểu cô nương phấn điêu ngọc trác.
Kỷ Lưu Thành ngồi ở mép giường ôm con gái cho Thích Âm xem, lại hôn cô: “Lúc trước em còn lo lắng lung tung, xem xem, hiện tại đã sinh được con gái.”
Kỷ Lưu Thành nói xong lời này, tiểu cô nương liền “Oa” mà một tiếng khóc.
Kỷ Lưu Thành luống cuống tay chân, còn hỏi Thích Âm: “Đây là làm sao vậy?”
Thích Âm suy đoán: “Có phải hay không bởi vì anh hôn em mà không hôn con?”
Kỷ Lưu Thành liền cúi đầu hôn cô con gái bảo bối. Tiểu gia hỏa quả nhiên dừng khóc.
Thích Âm khóe mắt run rẩy.
Cái gì vậy, vật nhỏ này như thế nào vừa sinh ra liền biết tranh sủng với mình?
Cô tự nhiên có một chút hối hận khi sinh con gái.
Bất quá cũng không liên quan, nhìn đứa bé dễ thương kia, cô lại không còn hối hận chút nào.
Có gì đâu chứ?
Cô mới không sợ.
Cô có nhiều năm kinh nghiệm như vậy, luận tranh sủng, tiểu cô nương sao có thể so sánh với cô.
“Ông xã.” Thích Âm lại hỏi, “Em và con gái anh yêu ai hơn?”
Kỷ Lưu Thành: “Đương nhiên đều yêu.”
Thích Âm: “Không được, phải nói một người anh yêu nhất.”
Kỷ Lưu Thành: “Tất nhiên là em, không có em, sao có thể có con gái?”
Thích Âm thè lưỡi với con gái mình: “Thấy không, ba con yêu mẹ nhất, con phải hiểu rõ vị trí của mình, biết không?”
Tiểu cô nương lại oa một tiếng khóc.
Kỷ Lưu Thành bất đắc dĩ cười.
Vợ của hắn nhiều năm như vậy, vẫn đáng yêu như trước.
______ HOÀN ______
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro