Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13.2

Trong lòng thật ấm áp ngọt ngào đầy mật đường.

Trịnh Tranh hôn xong, Chử Tiểu Du hé mắt, hoảng hốt nhìn hắn, làm nũng.
“Sao lại về muộn như vậy?”

Trịnh Tranh cười: “Lão thái trong nhà bắt đi xem mắt.”

Chử Tiểu Du giật mình mở to hai mắt, đầu óc tỉnh táo, khẩn trương dựng thẳng đuôi: “Xem mắt?”

“Không xinh đẹp bằng em thì sao uy hiếp em được.” Trịnh Tranh đùa.

Cậu chỉ có xinh đẹp là ưu điểm thôi sao, Chử Tiểu Du bất mãn: “Bị bắt buộc ạ?”

“Một giờ một người, gọi tận 5 người, tịch thu điện thoại.” Trịnh Tranh nhớ lại cuộc chiến đấu trường kì vừa kết thúc, thật khó chịu. Tuy nhiên chỉ cần lão thái thấi không đụng đến Chử Tiểu Du, hắn có thể thỏa hiệp cùng bà.

Chử Tiểu Du cũng không rõ tư vị trong lòng, sao chọn vợ cho kim chủ giống như tuyển hoàng hậu vậy? Hơn nữa Từ Hi thái hậu thật bức người, phỏng vấn con gái nhà người ta tận một giờ, sắp xếp xem mắt đến đêm khuya. Như này thật làm xấu mặt con gái nhà người ta lại còn cổ hủ. Đúng chỉ có lão thái thái là làm được.
Nhưng Chử Tiểu Du cũng biết được căn bản cậu không cần phải để ý đến chuột lông vàng hay chim hoàng yến. Người vừa có thể uy hiếp được cậu vừa môn đăng hộ đối với kim chủ chỉ có thể là người ngoài. Chuột lông vàng hay chim hoàng yến cũng chỉ là sủng vật như cậu – không thể tiến tới với kim chủ.

Nhưng trong tình huống này làm sao có thể nói cho kim chủ biết cậu đang mang thai!

Trong lòng từng đợt chua xót, Chử Tiểu Du cười không nổi, khóc cũng không xong, cảm giác này khác hẳn với sợ hãi trước kia, trong tim vừa chua xót vừa nghẹn ngào, giống như là sắp mất đi cái gì đó, rất rất sợ hãi.

“Có manh mối về người đứng sau vụ tai nạn rồi.” Bỗng nhiên Trịnh Tranh lên tiếng.

Chử Tiểu Du “A” một tiếng, không hiểu gì hết: “Người đứng phía sau cái gì ạ?”

Trịnh Tranh nhìn bộ dáng đáng yêu của cậu lại không nhịn được hôn môi cậu: “Không có gì, nửa tháng tới em phải ngoan ngoãn ở trong nhà, không có sự cho phép của tôi không được ra ngoài, nghỉ đông cũng không cho phép về nhà, tôi phải đi Tân Hải một chuyến.”
Chử Tiểu Du nhíu mày, bỗng dưng nhớ ra, chuột lông vàng đang quay phim ở đấy!

Còn nửa tháng nữa, nửa tháng nữa bụng cậu sẽ nhìn rõ.
Chử Tiểu Du buồn sầu, nắm tay Trịnh Tranh làm nũng: “Không đi có được không?”

Trịnh Tranh cắn môi cậu: “Không cho phép làm nũng, cũng không cho phép phản kháng.”

Chử Tiểu Du càng buồn bực, nhưng cậu không dám cãi lời Trịnh Tranh: “Không được về thì em đón năm mới kiểu gì?”

“Thì đón cùng tôi.”

“Hiện tại anh còn không ở cùng em.” Chử Tiểu Du càng bực mình, trong lòng như bị đá chèn ép, chỉ mới phải chờ kim chủ đến nửa đêm mà cậu đã phải nếm trải qua thống khổ, giờ còn là nửa tháng, chả khác gì bảo cậu đi chết đi.

Cậu luôn cảm thấy một khi kim chủ đi có lẽ bọn cậu sẽ xa cách mãi mãi. Chử Tiểu Du lôi kéo tay Trịnh Tranh đặt ở trên bụng mình, cầu xin nói: “Anh xem nó có ổn không?”
Trịnh Tranh thấy Chử Tiểu Du đang nói “Nó”, cười Chử Tiểu Du. Ngón tay thô ráp đặt trên bụng cậu nhẹ nhàng sờ, đè nhẹ lên cậu.

Chử Tiểu Du thầm nhủ: “Con trai, đây là cha con!”
Nửa tháng nữa cha con không về, ba sẽ mang con đi chạy trốn!

Sau đó cậu không nghĩ được nhiều đã bị Trịnh Tranh làm cho thở hổn hển liên tục. Khi Chử Tiểu Du nhích người nằm trong lòng Trịnh Tranh, cậu mới phát hiện ra nửa tháng tới gặp mặt kim chủ mới là đúng, nếu không sớm hay muộn cậu cũng vì thiếu tao ><

Sáng hôm sau Trịnh Tranh cũng lưu luyến không muốn đi, trước khi ra sân bay còn đè Chử Tiểu Du ở trên giường hôn một trận mới đi. Chử Tiểu Du mắt nhìn hắn đi đi đi lại, mãi đến lúc kim chủ xuống lầu, quần áo chưa mặc xong đã chạy đến cửa sổ, vén rèm nhìn xe Trịnh Tranh chạy khuất mắt mới thôi.
Không biết vì sao cậu có cảm giác chia cách mãnh liệt, giống như lần này kim chủ đi cậu sẽ không được gặp hắn nữa.

Cậu không muốn từ bỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro