Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

13.1 : Kế hoạch chia tay (13)

Nhân vật bị yêu quái đánh chết, chơi lại thì rất nhàm chán. Chử Tiểu Du tắt máy tính, cất dọn mấy quyển sổ trên bàn, thấp thỏm nhìn điện thoại không thôi.

Cậu có nên gọi hỏi kim chủ một câu không? Nghiêm tính như kim chủ không đến nỗi để cậu ở nhà còn hắn chạy ra ngoài tìm chim hoàng yến hay chuột lông vàng đâu. Chắc hẳn là có công việc giữ chân rồi.

Nhưng kim chủ bảo cậu chờ hắn về.

Chử Tiểu Du rầu rĩ ngồi một lúc, bắt đầu ngủ gà ngủ gật, mắt thấy đồng hồ điểm 12 giờ, mắt mèo không thể nào trụ thêm được nữa, nằm gục trên bàn trong thư phòng, một bàn tay tìm điện thoại, khép hờ mắt nhìn.

Cậu rất muốn kim chủ về a.

Vẫn nên gọi điện thì hơn.

Trước khi gọi điện cho kim chủ cậu hay nghĩ thật kĩ để lấy cớ. Nếu kim chủ quên cậu thì cậu chỉ việc hỏi hắn hôm nay cậu phải ngủ ở phòng nào.

Quá hay√

Chử Tiểu Du bấm số, điện thoại phát ra hai tiếng “tút tút”, cuộc gọi được kết nối.

Chử Tiểu Du tận lực làm như không có chuyện gì xảy ra: “Trịnh tiên sinh.”

“Cậu là ai?” Bên kia truyền đến toàn âm thanh hét hò hỗn loạn.

Chử Tiểu Du kinh ngạc như gặp thần, cái gì gọi là buồn ngủ quẳng ngay ra sau đầu, đừng nói với cậu là kim chủ mới bao dưỡng thêm người khác đi? Lại còn đưa điện thoại cho người ta cầm? Kim chủ cũng không quá đáng đến mức như vậy chứ?!

Trong lòng có chút không vui, Chử Tiểu Du ngang bướng nói: “Tôi tìm Trịnh tiên sinh.”

“Khuya rồi còn tìm Trịnh Tranh?” Rõ ràng bên kia cảm thấy thật hứng thú.
“…” Trong những người cậu đã gặp, gọi tên kim chủ một cách đầy đủ chỉ có một người, bỗng nhớ đến hôm nay kim chủ phải về nhà chính, Chử Tiểu Du nhẩm lại từng người cậu biết ở trong Trịnh gia một lần, còn cả giọng nói này nữa, lập tức biết đối phương là ai.

Trịnh Quốc Lương, chú nhỏ của kim chủ.

Tuy tên Trịnh Quốc Lương giống tên của các bậc trưởng bối, lại còn là chú của kim chủ, nhưng lại nhỏ hơn kim chủ 3 tuổi, nổi tiếng là thiếu gia ăn chơi xa đọa, khách quen của giới giải trí, thường xuyên gặp gỡ các đại minh tinh.

Vì Trịnh Quốc Lương thay bạn gái như cơm bữa cho nên Chử Tiểu Du thường xuyên thấy hắn trên các tin tức giải trí, cũng có chút ấn tượng với vẻ mặt đê tiện của hắn.

Biết được thân phận đối phương, Chử Tiểu Du liền căng thẳng, nhưng trong giọng không có địch ý: “Tôi tìm Trịnh tiên sinh có chút việc, anh ấy có nghe máy được không?”

Đối phương rất thẳng thắn: “Bây giờ không được.”

“… Tôi có thể hỏi là anh ấy đang làm gì không?”

Đối phương càng dứt khoát hơn: “Đại sự triều đình, không nói được.”

Chử Tiểu Du bái phục tên này. Cậu biết Trịnh Quốc Lương không đáng tin cậy. Chử Tiểu Du cắn môi, nói: “Vậy làm phiền anh nói với Trịnh tiên sinh một câu? Tôi không chờ anh ấy nữa, đi ngủ trước.”

Bên kia Trịnh Quốc Lương còn chưa tải nỗi dữ liệu “Không chờ anh ấy, đi ngủ trước” của đối phương thì Chử Tiểu Du đã tắt máy.
Cậu buồn bã ra khỏi thư phòng, như mèo con đông nhảy một cái, tây sờ một cái, cái gì cũng tò mò nhìn một lần, thấy kim chủ thật sự không gọi điện trả lời mới quay về phòng ngủ.

Thật sự rất mệt, Chử Tiểu Du làm gì cũng thấy lười, chậm lờ đờ đi tắm rửa một cái, sau đó mới mò lên giường kim chủ.

Dù sao cũng lạ giường, Chử Tiểu Du còn nghĩ là sẽ không ngủ được, không biết có phải do mang thai thèm ngủ hay không, cậu nằm trên giường không tới 10 phút đã ngủ say.
Không biết lúc nào, Chử Tiểu Du nghe thấy có người mở cửa phòng.

Cậu đi ngủ không bao giờ tắt đèn, mà còn ngủ nông, Chử Tiểu Du cố gắng mở to mắt nhìn thấy kim chủ đi vào. Cậu theo bản năng ngồi dậy, bị kim chủ ôm thắt lưng.
“Xin lỗi.” Trịnh Tranh nói.

Chử Tiểu Du mơ mơ màng màng, than thở: “Trên người anh lạnh quá, đi tắm đi.”

Trịnh Tranh cười cười, chóp mũi chạm kề sát cậu. Chử Tiểu Du cảm nhận được hơi thở của kim chủ càng ngày càng gần, sau đó hôn môi cậu, vừa nghiền vừa cắn vừa tiến công.

Chử Tiểu Du ngồi không vững, thân thể như nhũn ra, hai tay bám trên người Trịnh Tranh hưởng thụ, âm thanh rêи ɾỉ hừ hừ phát ra từ cổ họng.

Thật thoải mái a.

Chủ nhân trấn an thật sự rất thoải mái.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro