Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Trở về

'Người chấp hành số 3370309 đã hoàn thành nhiệm vụ'

'Người chơi 3370309 có muốn truyền tống đến không gian Chủ Thần hay không?'

Tiếng hệ thống máy móc liên tục vang lên thông báo.

"Truyền tống về không gian Chủ Thần."

Thanh niên nhẹ giọng lên tiếng. Hắn biết lần này truyền tống đến không gian Chủ Thần là có mục đích gì.

Trước, phải nói đến thân phận của hắn.

Hệ thống gọi hắn là người chấp hành số 3370309, tuy nhiên tên của hắn là Phó Thu, còn được gọi là người chấp hành của Chủ Thần.

Mỗi một tiểu thế giới đều có một tên gọi khác là 'Vị diện số x', lấy thế giới thực tại làm gốc. Mỗi một bộ phim, tiểu thuyết, câu truyện,... được tạo ra, thế giới bên trong đó đều trở thành một 'vị diện'. Có lẽ năm mới, hình thành phong trào xuyên không. Những 'vị diện' ban đầu vì sự xuất hiện của các 'Xuyên việt giả' mà trở nên bất ổn định, đi lệch với quỹ đạo ban đầu. Chính vì vậy mà mới có các 'Người chấp hành'.

Những 'Người chấp hành' này sẽ vào các 'vị diện' và đưa nó trở về với quỹ đạo vốn có bằng các tìm và loại bỏ những nhân tố gây bất ổn định.

Việc nặng lương cao. Sau khi những 'Người chấp hành' đạt đủ chỉ tiêu, họ có thể đến không gian Chủ Thần để đổi lấy một cơ hội trở về.

Phó Thu đã hoàn thành xong chỉ tiêu của mình, giờ đây hắn đang mong đợi được trở về. Hàng vạn năm, hắn đều mong chờ khoảnh khắc này.

Chỉ trong chớp mắt, hắn được truyền tống đến không gian Chủ Thần. Chủ Thần là một người đặc biệt, nhưng chưa ai được gặp. Tiếp đón những Người Chấp hành cũng chỉ có một màn hình máy tính mà thôi.

'Thân ái, Người chấp hành cấp cao Phó Thu. Thời gian qua bạn đã hoàn thành xuất sắc những nhiệm vụ được đề ra, chúc mừng bạn đã nhận được một vé Hồi Quy.'

'Hiện tại, thế giới gốc của bạn đang chuẩn bị đối mặt với nguy cơ khủng khiếp, tương tự với những vị diện mạt thế mà bạn đã trải qua.'

'Xét thấy biểu hiện xuất sắc của bạn, hệ thống đặc biệt cho phép bạn lựa chọn tối đa hai năng lực mà bạn từng sở hữu trong các vị diện mạt thế mà bạn đã trải qua để đem về thế giới gốc, đồng thời tặng bạn một món quà đặc biệt khác mừng bạn đã hoàn thành vai trò của mình.'

'Hành trình của chúng ta đến đây là kết thúc. Hi vọng con đường của bạn sau này trải đầy hoa hồng, thuận buồm xuôi gió, vạn sự bình an.'

'Thân ái.'

Lần đầu tiên, Phó Thu cảm thấy Chủ Thần quả thực không tệ.

Hắn cũng hi vọng tương lai của hắn có thể giống như lời chúc của Chủ Thần.

Ngay sau đó, trước mặt hắn xuất hiện một màn hình giả lập.

Hãy viết lựa chọn của bạn.

Phó Thu suy nghĩ một lát, liền nhập vào màn hình.

Không gian, lôi điện.

Một cái cần thiết cho việc tích trữ, một cái mang tính công kích cực kì cao.

Lần đầu tiên Phó Thu cảm thấy mình là đứa con của trời, mang đôi bàn tay vàng siêu quý giá được Chủ Thần cấp cho. Cuối cùng cũng được hít một ít cảm giác 'nhân vật chính' trong các bộ tiểu thuyết Marry Sue, Jack Sue rồi.

Ha ha ha.

'Người chấp hành 3370903 hãy chuẩn bị sẵn sàng, chuẩn bị truyền tống trở về không gian gốc.'

Tiếng hệ thống máy móc lần nữa vang lên. Phó Thu theo thói quen nhắm mắt lại. Dường như đã trải qua rất lâu, hàng giờ đồng hồ. Khi mở mắt ra, Phó Thu đã không còn ở không gian trắng toát toàn ánh sáng máy móc điện tử nữa, mà đã trở về căn phòng vừa quen vừa xa lạ khi xưa.

Chậm trãi ngồi dậy, chớp mắt vài cái để thích nghi với ánh sáng, Phó Thu không kìm được mà thoải mái thở ra một hơi.

Hắn về nhà rồi.

Căn phòng đơn giản của một gia đỉnh đơn giản tiêu chuẩn với tông màu xanh bạc hà, đây chính là phòng ngủ của hắn.

Quay đầu nhìn, hắn với lấy điện thoại ở bên cạnh để xem giờ.

Tám giờ sáng, lúc này có lẽ mẹ hắn vừa đưa em gái đi học, em trai thì có lẽ đang ngủ, nếu không thì là đang xem ti vi. Còn bố thì chắc đang ngủ bù vì làm đêm mệt mỏi và vất vả.

Gia đình năm người, đầm ấm quen thuộc.

Phó Thu bước xuống giường, đi vào nhà vệ sinh chuẩn bị đánh răng. Lúc này tâm trạng hắn lâng lâng, vui mừng không thể tả. Từng bước chân, cảm giác mát lạnh từ sàn nhà đang nhắc nhở hắn rằng hắn đang thực sự ở nhà.

Mở cửa nhà vệ sinh, nhìn vào gương, hắn thiếu chút nữa không kìm được mà kêu lên.

Trên đầu hắn hiện tại đang có một vòng sáng màu bạc, không khác gì vòng sáng của thiên sứ.

Trên mặt gương dần hiện lên dòng chữ.

'Món quà từ Chủ Thần, tặng cho bạn năng lực Chúc Phúc từ Thiên sứ. Hãy từ từ tìm hiểu năng lực mới mà Thần dành tặng cho bạn.'

Chúc Phúc từ Thiên sứ? Tên gì nghe sặc mùi bàn tay vàng của Marry Sue thế? Còn không tặng kèm hướng dẫn sử dụng? Phải thu cái thứ của nợ trên đầu này kiểu gì đây!? Mẹ hắn nhìn thấy có khi còn nghĩ con trai mình thăng thiên rồi về thăm nhà đấy!

Áp dụng công thức thường gặp ở các vị diện mà hắn từng trải qua, chỉ cần nghĩ nó thu vào là nó sẽ biến mất thôi.

Thật may mắn, thu vào thật.

Thở ra một hơi, hắn nhanh chóng đánh răng rửa mặt rồi xuống nhà. Không thể kìm được, hắn muốn gặp người nhà của mình!

Xuống đến tầng hai, Phó Thu liền nghe được tiếng ti vi. Xuống đến tầng một liền nhìn thấy đứa em trai đang nằm dài trên bàn gỗ xem chương trình yêu thích.

Em trai hắn mắc chứng trí não chậm phát triển, tâm trí chỉ dừng lại ở một đứa trẻ tiểu học. Năm nay nó được 14 tuổi rồi. Bố mẹ quyết định không cho thằng bé học tiếp mà ở nhà phụ giúp bố mẹ việc nhà, một phần cũng sợ thằng bé sẽ bị bạn bè bắt nạt.

"Phong ơi, mẹ đâu rồi?"

Em trai hắn tên Phó Thường Phong, là một bé ngoan.

"Mẹ đang quét sân bên ngoài ấy, anh Thu ra mà xem."

Phó Thu đứng trên cầu thang, đôi mắt nhìn về phía em trai mình. Thằng bé vẫn như xưa, không thay đổi gì. Tất cả đều không thay đổi, duy chỉ có một mình hắn.

Ngàn vạn năm đã trôi qua ở hệ thống Chủ Thần, hắn đã chẳng thể nào trở về làm một cậu thanh niên mới lớn, chuẩn bị bước sang tuổi hai mươi nữa rồi. 

Từ cửa phụ đi ra, hắn nhìn thấy mẹ của mình đang sơ chế nguyên liệu, chia thức ăn ra thành từng phần chuẩn bị đem đi trữ đông. Nhà Phó Thu thường như vậy, mua thật nhiều đồ tích trữ ăn dần ở nhà, không phải ra chợ nhiều lần phiền phức.

"Mẹ."

Phó Thu kìm nén sự nghẹn ngào, khẽ gọi một tiếng. Mẹ hắn nghe thấy thì quay lại, gương mặt vẫn lạnh lùng liếc hắn một cái rồi tiếp tục sơ chế nguyên liệu.

Mẹ hắn là như vậy, ngoài lạnh trong nóng.

"Hôm nay dậy sớm thế? Mẹ nấu sẵn bún để trong phòng ăn đấy, lên gọi em với bố xuống ăn sáng đi."

Phó Thu vẫn đứng yên một chỗ, nhìn mẹ của mình thật lâu. Hắn đã xác định đây không phải là mơ, hắn thật sự về nhà rồi.

Thấy Phó Thu vẫn đứng ở cửa, Thanh Hoan nhìn đứa con ngốc nghếch nhà mình đang ngẩn ngơ cười liền cảm thấy bất lực, liền hơi cao giọng lên tiếng.

"Sao còn đứng đấy? Đi nhanh lên đi chứ?"

Phó Thu giật mình, liền nhanh chóng chạy lên nhà gọi bố mình dậy, khi xuống còn không quên kéo theo thằng em đang nằm ườn một chỗ xem ti vi xuống ăn sáng.

Không khí này, cảm giác này, là thứ mà hắn khao khát.

Về nhà rồi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro