Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

28. Nhân quả luân hồi

Đạp Vân Phong.

Bởi vì có lưu ảnh thạch, tất cả những sự việc một đường phát sinh của Ngôn Tẫn bất kể chuyện lớn hay nhỏ đều được tiết lộ.

Thanh Hư Chân Nhân bình tĩnh xem.

Nhìn Ngôn Tẫn đỡ kiếm cho các tiểu sư đệ sư muội bằng tay mình.

Ông cũng thấy đồ nhi một mình đối mặt với yêu thú bất chấp hiểm nguy, thậm chí còn hết lần này đến lần khác ngã xuống khỏi thác nước huyền nhai để lấy được Tuyết Cốt Thảo.

Băng trùy đâm xuyên vào tay hắn vô số lần.

Máu tươi đầm đìa.

Cảnh tượng này làm các Phong chủ đều nhíu mày.

Đặc biệt là Phong Chủ Vạn Linh Phong.

Hắn xem đến da đầu đều tê dại.

Thẳng đến cuối cùng khi Ngôn Tẫn sắp hái được Tuyết Cốt Thảo, nhưng lại bị lâm vào ảo cảnh do Tuyết Cốt Thảo tạo ra vì bảo trì thanh tỉnh, hắn mạnh mẽ cắm tay vào băng, sắc mặt Thanh Hư Chân Nhân đã rất đen.

Bất cứ ai cũng cảm nhận được bầu không khí ngột ngạt xung quanh Tông chủ

Lưu ảnh thạch mờ dần.

Nhưng trong đám đông vẫn không một người dám mở miệng nói chuyện.

Ngay cả Phong Nhủ Vạn Linh Phong ngày thường luôn luôn nói sai linh tinh, hôm nay cũng hiếm khi ngậm miêng.

Mãi đến thật lâu sau, Phong Chủ Đan Phong mới thở dài, nói: "Chưởng môn sư huynh, Tuyết cốt Thảo dùng tốt nhất là ba ngày sau khi hái, như thế mới có thể phát huy được hiệu quả đến mức tốt nhất."

Dừng một chút, Phong Chủ Đan Phong lại nói: "Dù sao Ngôn Tẫn vất vả lấy được, Không thể để hắn chịu khổ vô ích."

Thanh Hư Chân Nhân không nói gì.

Trầm mặt một lát , ông liền thu hồi lưu ảnh thạch, đi về phía buồng trong.

Những Phong Chủ khác nhìn bóng lưng Thanh Hư Chân Nhân bắc đắc dĩ thở dài

Nhưng lần này bọn họ vẫn là cảm tạ Ngôn Tẫn.

Rốt cuộc, những đệ tử mà hắn bảo hộ đều là tiểu đệ tử của các Phong chủ, trong đó có Đoạn Ly chính là tiểu đồ đệ của Phong Chủ Tụ Luyện Phong.

Nhìn đến Đại sư huynh chúng nó, cũng chính là Tông chủ tương lai có thể bảo hộ bọn họ như thế nào.

Điều này làm cho họ, những người làm sư tôn trong lòng cảm thấy yên tâm một ít.

*

Buồng trong.

Thanh Hư Chân Nhân đang ngồi bên cạnh giường của Ngôn Tẫn nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán hắn, từ đầu đến cuối không nói một lời.

"Chưởng môn sư huynh."Phong Chủ Tụ Luyện Phong nhẹ nhàng đi vào.

Thanh Hư Chân Nhân nhàn nhạt lên tiếng.

Theo sau là các vị phong chủ khác, trong đó Phong chủ Đan Phong triệu hoán ra một bình đan dược men ngọc đưa cho chưởng môn sư huynh.

Bên trong là Hồi Nguyên Đan trân quý.

Toàn bộ Tu chân giới cũng không có mấy viên.

Mà cái này là Phong chủ Đan Phong cất giữ đã lâu, có cầu hắn cũng không cho.

Thanh Hư Chân Nhân liếc nhìn Phong chủ Đan Phong.

Phong chủ Đan Phong bất đắc dĩ cười khổ nói: "Tổng không thể để Tông chủ tương lai thật sự bị phế bỏ."

Thanh Hư Chân Nhân ánh mắt khẽ động.

Ông nhận lấy, sau đó trầm giọng nói: "Cứ trực tiếp trừ từ phần của ta đi."

Phong chủ Đan Phong gật đầu.

Mọi người trong Quy Nguyên Tông đều có điểm cống hiến của riêng mình, tông chủ cũng không ngoại lệ.

Mà chưởng môn sư huynh tại vị gần hai ngàn năm, danh nghĩa cũng càng nhiều.

Đặc biệt chưởng môn sư huynh còn không có thu bao nhiêu đồ đệ,  chỉ có một vị đệ tử thân truyền là Ngôn Tẫn.

Vì vậy, không chi tiêu gì nhiều.

Tỉ như pháp bảo, đan dược cùng linh thạch trong tay còn rất nhiều.

Nhưng lần này e rằng sẽ trừ hơn một nửa, dù sao thì Hồi Nguyên Đan thật sự là quá trân quý.

"Đại sư huynh." Phong chủ Tụ Luyện Phong nhẹ giọng nói.

Sau khi trở thành Tông chủ đã rất lâu ông không còn nghe ai gọi như vậy nữa.

Thanh Hư Chân Nhân nhìn Phong chủ Tụ Luyện Phong.

"Ta cảm giác gần đây Ngôn Tẫn có gì đó không ổn."Phong chủ Tụ Luyện Phong nói.

"Xác thật." Phong chủ Đan Phong gật đầu nói: "Ta cảm thấy tựa hồ Ngôn Tẫn có tâm sự gì đó, tựa hồ là từ lần nhận hình phạt trước."

Thanh Hư Chân Nhân trầm mặc.

Phong chủ Vạn Linh Phong dường như cảm ứng được cái gì, hắn vội vàng nói: "Không liên quan gì đến ta nha."

Phong chủ Đan Phong không nói nên lời tát lên đầu vị sư đệ này một cái .

Sau đó hắn tiếp tục nói: "Ý ta là, trong lòng Ngôn Tẫn tựa hồ cảm thấy rất có lỗi. Đặc biệt là đối với ngươi, chưởng môn sư huynh."

Phong chủ Tụ Luyện Phong gật đầu, hắn cũng nghĩ như vậy.

"Ta cảm thấy hình phạt có chút tàn nhẫn, hơn nữa chưởng môn sư huynh lúc ấy ngươi còn nói' ta đối với ngươi thực thất vọng ', ngày hôm sau Ngôn Tẫn chống chọi cơ thể đang suy yếu mà tới chủ phong." Phong chủ Vạn Linh Phong nhỏ giọng nói.

Kí ức về ngày đó vẫn còn nhớ rất rõ.

Bởi vì bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy bộ dáng Ngôn Tẫn như vậy.

Thanh Hư Chân Nhân ngón tay run lên, ông tiếp tục quay đầu nhìn về phía Ngôn Tẫn.

Khi đó, sắc mặt Ngôn Tẫn đã tốt hơn rất nhiều, nhưng hắn tựa hồ gặp phải ác mộng, cho nên vẫn luôn chau mày rồi lầm bầm cái gì đó trong mơ.

Thanh Hư Chân Nhân cúi xuống gần hơn để nghe rõ.

Ông phát hiện toàn bộ đều là ' Sư tôn ' hoặc là ' thực xin lỗi ', cuối cùng nỉ non hai tiếng cuối cùng là ' Đoạn Di '.

Lập tức tâm của Thanh Hư Chân Nhân bị một thứ gì đó đâm mạnh vào.

Nhưng ông không biết là, những từ mà đôi môi mỏng mấp máy của Ngôn Tẫn nói sau đó là' ta buông tha ngươi. '

"Chưởng môn sư huynh......" Thấy hốc mắt chưởng môn sư huynh tựa hồ đều đỏ lên, Phong chủ Vạn Linh Phong sửng sốt.

Hắn chưa bao giờ nhìn thấy chưởng môn sư huynh như thế này.

"Hắn chưa bao giờ cố chấp như thế." Thanh Hư Chân Nhân nhìn Ngôn Tẫn thấp giọng nói.

Mọi người đều biết sư huynh nói chính là chuyện Ngôn Tẫn yêu Đoạn Di.

Điều này làm bọn họ trầm mặc một lát.

"Có lẽ, là ta hại hắn." Thanh Hư đạo tôn vuốt tóc Ngôn Tẫn nói.

"Chưởng môn sư huynh......"

Vài vị Phong chủ hai mặt nhìn nhau, ai cũng không nghờ rằng chưởng môn sư huynh lại nhắc đến chuyện này.

"Nhân quả luân hồi, thân tử đạo tiêu, ta cũng chưa từng sợ. Nhưng không nghĩ tới một ngày báo ứng sẽ ở trên người đồ đệ ta."

Lúc này Thanh Hư Chân Nhân cảm thấy ông như một kẻ xấu khi còn trẻ đã làm đủ chuyện ác.

Ông không sợ bất cứ điều gì.

Cho dù là cái chết, ông cũng đã sớm nghĩ tới rồi.

Nhưng một ngày nọ, ông dưỡng dục một hài tử, mà những báo ứng chưa bao giờ ứng nghiệm trên người ông tất cả đều rơi xuống trên người đứa nhỏ này.

Này so với giết' phụ thân ' còn làm ông càng thêm đau hơn.

Thanh Hư Chân Nhân chậm rãi đứng lên.

Thấy thế Phong chủ Vạn Linh Phong không khỏi hỏi: "Chưởng môn sư huynh, ngài định đi đâu?"

Thanh Hư Chân Nhân không đáp, chỉ nói: "Giúp ta chiếu cố tốt cho Ngôn Tẫn."

Nói xong Thanh Hư Chân Nhân liền rời đi.

Nhìn bóng lưng của sư huynh, Phong chủ Vạn Linh Phong lẩm bẩm nói: "Chưởng môn sư huynh... Hắn không phải đi Bình Cơ Phong phải không?"

Những người khác đều trầm mặc im lặng.

Phong chủ Vạn Linh nhìn nhìn Ngôn Tẫn trên giường, thở dài nói: "Một đời ngạo cốt của Sư huynh sắp bị Ngôn Tẫn hủy rồi."

Nhưng nhớ lại sự kiện năm đó......

Phong chủ Vạn Linh Phong lại không biết nên nói những gì, hắn lẩm bẩm: "Thế gian này thật sự có nhân quả luân hồi sao?"

Năm đó......

Lăng Vi sư huynh cùng Chưởng môn sư huynh lúc đó chưa phải là Tông chủ kết làm đạo lữ.

Nhưng chỉ sau một tháng họ đã phân tịch.

Lý do?

Không có lý do gì.

Chưởng môn sư huynh sở dĩ năm đó cùng Lăng Vi sư huynh kết làm đạo lữ nguyên nhân chính là muốn lợi dụng nguyên dương của Lăng Vi sư huynh, song tu đột phá Nguyên Anh kỳ.

Bởi vì lúc ấy Lăng Vi sư huynh là người mạnh nhất trong thế hệ của bọn họ vào thời điểm đó.

Là người đầu tiên đột phá Hóa Thần kỳ.

Mà sau khi chưởng môn sư huynh đột phá thành công, hắn trực tiếp lạnh lùng tỏ vẻ muốn cùng Lăng Vi sư huynh phân tịch.

Lý do là một câu nhạt nhòa ' Ta không muốn vì ngươi mà ảnh hưởng tương lai sau này'.

Lúc ấy sắc mặt Lăng Vi sư huynh đều thay đổi.

Đó là lí do tại sao mà Đạp Vân Phong bị chia làm hai nửa, là Lăng Vi sư huynh năm đó dưới sự giận dữ làm ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro