Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2. Hoá ra phải gọi là "chú"

Editor: Jeng1912

Thời điểm trở về ký túc xá cũng đã 8 giờ rưỡi, rửa mặt xong nằm trên giường, cô lấy điện thoại ra nói chuyện cùng bà ngoại một lúc, sau đó bỗng nhiên nhớ tới cuộc trò chuyện buổi sáng với người đàn ông lạ.

" Ngủ rồi sao ?" Ôn Nhu gửi tin nhắn, bên kia đã 12 giờ rưỡi, hẳn là người ấy đã ngủ rồi.

"Không có, tôi mới về nhà vừa tắm rửa xong." Bên kia cũng trả lời lại thật nhanh.

Vừa mới về sao, Ôn Nhu méo miệng, ngón tay ở trên màn hình nhắn như bay.

" Trễ như vậy sao???"

"Đúng vậy, không giống với học sinh các em, tôi phải đi xã giao." Anh gõ màn hình di động, cười ra tiếng, xoa đầu tóc ướt, ngồi xuống trước cửa sổ sát đất.

" Anh đừng nói cái gì mà học tập tốt, còn công việc thì vất vả."

"Vốn dĩ chính là như vậy, về sau đi làm em liền biết được đi học có bao nhiêu vui vẻ."

" Hừ, tôi đã sớm biết." Ôn Nhu dùng sức gõ bàn phím.

"Đúng vậy, cho nên, cô bé, em hiện tại vẫn nên tập trung vào học đi, không nên lại chơi điện thoại."

" Tôi mới không làm chậm trễ việc học đâu, dù sao cũng phải có thời gian thả lỏng chứ."

"Em bây giờ đang thả lỏng nhưng những các bạn xung quanh không có như vậy đâu." Ôn Nhu bẹp miệng, này là muốn giáo huấn cô sao!

" Đã biết !! Anh thật giống  giáo viên chủ nhiệm của tôi!"

"Hửm? Chê tôi lải nhải? Ok tôi không nói nữa."Ôn Nhu nhìn lên thành đầu giường, bỗng nhiên nhớ tới cái gì.

" Anh ở New Zealand, chắc nói tiếng anh tốt lắm??"

"Sinh hoạt hằng ngày không thành vấn đề, làm sao vậy?"

" Khả năng nghe của tôi có hơi không tốt, anh có thể giúp tôi một chút không?"

"Có thể, cái này muốn gọi điện phải làm như thế nào?"

Ôn Nhu bấm vào vị trí gọi điện thoại, người cần liên hệ rất nhanh xuất hiện trên dòng thông báo màu đỏ, Ôn Nhu đồng ý trải nghiệm, trước tiên thêm anh vào vòng bạn bè, chân dung cùng tên là giống nhau, không có gì, đều là phong cảnh. Nhưng thật ra đều là phong cảnh rất đẹp. Ôn Nhu tìm được nút gọi, sau đó bật thông báo trò chuyện.

Rất nhanh liền có người nghe máy. Ôn Nhu cắm tai nghe vào, bỗng nhiên có chút khẩn trương.

"Ôn Nhu?" Tiếng nói người đàn ông trầm thấp mang theo ý cười, Ôn Nhu chợt cảm thấy... Hình như cô là thanh khống.

*thanh khống: người luôn có ấn tượng, yêu thích những giọng nói hay.

"Ừm..." Ôn Nhu nhỏ giọng đáp lại

"Gọi là Ôn Nhu sao?" Tiếng cười bên kia có chút trầm.

"Ừm... Tên của tôi đã bị anh đoán được rồi, còn anh thì sao?"

"Cố Quyền"

Hành lang có chút ầm ĩ, Ôn Nhu nhỏ giọng nói xin lỗi với người bên kia.

"Không có việc gì, em muốn tôi đọc cho em nghe? Là ý này sao?"

"Có thể hay không nhân tiện phiên dịch giúp..." Ôn Nhu cười nói.

"Tôi lớn như vậy rồi, còn bị một cô gái nhỏ chỉ dẫn" Người đàn ông thở dài.

"Lớn tuổi?? Tôi 98, còn anh bao nhiêu?"

"So với em hơn mười tuổi."

"Hoá ra phải gọi là "chú" sao?" Giọng nói cô gái ở trong phòng kín tương đối rõ ràng, Cố Quyền nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ bật cười thành tiếng.

- - - - - - -
Chương 2 đâyyyyy, mọi người nhớ cmt và vote ủng hộ truyện nhé 😘😘😘
(060122)

❌(Đăng duy nhất tại wattpad Jeng1912, những nơi khác đều là ăn cắp.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro