Chương 1. Cô gái nhỏ
Editor: Jeng1912
Ôn Nhu mở di động ra, nhìn vào phần mềm vừa download, bấm đăng kí.
"Này này, làm gì vậy" Bạn tốt Lâm Tuyết ôm lấy bả vai cô.
Ôn Nhu ngẩng đầu lên , dáng người cô cao 1m65, nặng 130 cân*, gương mặt cùng cơ thể một chút cũng không phải kiểu dịu dàng, tính tình cũng tuỳ tiện, chỉ duy nhất mỗi giọng nói cùng tên là có chút quan hệ.
*130 cân= 65kg ( bên Trung 1 cân = 0,5 kg)
"Tớ vừa mới tải phần mềm này để nói chuyện phiếm" Giọng nói của cô không nũng nịu như em bé mà phảng phất mang theo chút mềm mại, đáng yêu.
"Nói chuyện phiếm? Cậu còn có tâm tình nói chuyện phiếm sao? Tớ gần đây đều cảm thấy thật mệt mỏi, mỗi ngày đều là học tập học tập" Lâm Tuyết ngồi ở cạnh Ôn Nhu than thở.
"Dù có học cũng không vào, cho nên mới muốn tìm người tâm sự" Ôn Nhu dựa vào thành giường, nhìn Lâm Tuyết.
"Tớ gần đây đều mất ngủ, chúng ta chỉ còn bảy ngày đếm ngược thôi!" Lâm tuyết nắm chặt tay nghiêm túc nói.
Hai người bắt đầu từ cao trung* đã quen biết, mặc dù chịu nhiều áp lực trong quá trình học nhưng vẫn cùng nhau tiến bộ.
*cao trung: cấp 3
"Đi ngủ sớm một chút đi, ngày mai 6 giờ rưỡi liền phải rời giường" Lâm Tuyết nằm lên giường, đúng 9:30 ký túc xá liền tắt đèn. Ôn Nhu cũng buông di động, nhắm hai mắt, trong đầu hiện lên các loại công thức, từ đơn. Không bao lâu liền ngủ say.
Sáng sớm ánh nắng thật chói chang, hai nữ sinh mặc đồng phục, từ nhà ăn đi về phòng học, Lâm Tuyết quay đầu lại nhìn về cô gái phía sau, làn da trắng nộn, đôi mắt hai mí ngập nước mở to, gương mặt trái xoan có chút thịt, mái tóc nâu thẫm buộc đuôi ngựa, ánh mặt trời chiếu vào người khiến làn da trắng nõn của cô ấy đều phát sáng.
"Này này, tớ khi nào mới có thể trắng như cậu" Lâm Tuyết uể oải nắm lấy tay Ôn Nhu, hai màu da có chút đối lập.
"Tuyết tuyết, cậu cũng không đen..." Ôn Nhu có chút ngượng ngùng, cũng có chút bất đắc dĩ cười, thời điểm học quân sự, bởi vì quá trắng, huấn luyện viên lúc ấy còn tưởng rằng cô có bệnh, sắp té xỉu liền bảo cô về phòng học nghỉ ngơi.
Hai người đến lớp tương đối sớm, vào chỗ ngồi, Ôn Nhu mở ra phần mềm ghép đôi. Xuất hiện trên giao diện là hình ảnh phong cảnh xinh đẹp của ao hồ, bãi cỏ cùng bầu trời xanh.
" Xin chào " Người tên Gu nhắn qua.
" Xin chào, chúng ta đồng thời đăng nhập nên mới hiện ra cái này sao?" Ôn Nhu có chút kinh ngạc mới chỉ một giây mà thôi.
" Hình như là vậy, tôi cũng là vừa mới tải xuống." Gu cũng trả lời thật nhanh
" Không quan trọng, anh cũng thức dậy thật sớm nha." Ôn Nhu cười ra tiếng
" Nơi này đã giữa trưa rồi, tôi ở New Zealand" Gu có chút ngoài dự đoán.
" Là như vậy sao, tôi bây giờ phải đi học, buổi tối mới có thể xem điện thoại, không thể nhắn tin nhiều được." Ôn Nhu chuẩn bị kết thúc đề tài, ôn tập một chút tiếng Anh cuối kì.
" Đi học? Em còn đi học sao?"
" Đúng vậy, đã cao tam*, nhìn dáng vẻ của anh là người đã đi làm." Ôn Nhu trả lời lại sau đó mở ghi chú tiếng Anh ra.
*cao tam : lớp 12
"Liền sắp thi đại học? Cố lên, tôi có thể chờ em thi xong lại sử dụng app này." Ôn Nhu nhìn khung tin nhắn, cười cười.
" Tôi cũng không nghĩ thời điểm học tập này tìm người để tâm sự, khi nào có thời gian lại liên lạc" Cô lễ phép trả lời lại.
" Tốt, cô gái nhỏ hẹn gặp lại."
Ôn Nhu nhìn trên màn hình, có chút thẹn thùng, cô từ trước tới bây giờ chưa từng được kêu là cô gái nhỏ đâu, bất quá cũng chỉ là tên gọi, trước mắt ôn tiếng Anh mới là việc quan trọng.
-----------
Nay demo tặng mọi người một chương khai hố, ủng hộ truyện và mình thật nhiều nhé😘😘😘
( 05.01.22)
❌( Đăng duy nhất tại wattpad Jeng1912, những nơi khác đều là ăn cắp).
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro