Chương 5 - Có gì đó không ổn
Mười giờ đêm, ngoại trừ nhà hàng trên tầng năm của trung tâm thương mại vẫn nhộn nhịp, hầu hết các cửa hàng khác đều đóng cửa, nhiều đèn đã tắt.
Các gian hàng thương hiệu làm đẹp ở trung tâm tầng 1 cũng được thu dọn một cách ngăn nắp, khu vực đó giờ đây trống trải và yên tĩnh.
Dara vào nhà vệ sinh, thay đồng phục và giày cao gót trong buồng.
Thoải mái với áo phông, quần jeans và giày trắng.
Khi cô bước ra, Jiyeon đang tẩy trang ở bồn rửa mặt, nhìn thấy cô, Jiyeon mỉm cười với người xuất hiện trong gương: "Sandy, cuối cùng cũng đã mười giờ rồi."
"Ừ." Dara gật đầu, mở vòi nước để rửa tay.
Phòng vệ sinh ở khu mua sắm này cũng rất cao cấp, diện tích lớn hơn nhiều so với nhà cô thuê, cũng không có mùi khó chịu.
Bồn rửa được làm bằng đá cẩm thạch, tạo ra sự phản chiếu rõ ràng.
Dara cẩn thận tẩy trang.
Cô đã học kỹ thuật tẩy trang này từ Chaerin, nhưng cô không đủ tiền mua loại nước tẩy trang và sữa rửa mặt mà Chaerin sử dụng, chỉ mua những phiên bản thay thế có giá trị tương xứng với số tiền bỏ ra.
Một lúc sau, cô lau nước trên mặt, lông mi, tóc trên trán vẫn còn hơi ướt, dưới ánh đèn, đôi mắt cô trông có vẻ ướt át.
Jiyeon chu đáo đưa khăn mặt tới: "Lau đi."
"Cám ơn." Dara nhận lấy.
"Tiện tay thôi mà."
Dara lau mặt, mím môi, liếc nhìn Jiyeon, hỏi: "Khi nào cậu có thời gian? Jiyeon, tôi muốn đãi cậu một bữa."
Jiyeon đã giúp đỡ và cô muốn đáp lại.
Không muốn nợ ai cả.
"Tối mai có được không?" Jiyeon buộc tóc thành đuôi ngựa, "Tôi sẽ không khách khí đâu nha."
Dara nghiêm túc gật đầu: "Được."
Tốc độ thanh toán lương của nhãn hiệu này rất nhanh, chiều mai tiền làm thêm sẽ được trả, cô sẽ có thêm một ít tiền, chiêu đãi Jiyeon một bữa cũng không có vấn đề gì.
Hai người cất đồng phục và áo vest vào lại nhà kho, khi đi ra thì đụng phải một số nhân viên bán thời gian khác.
Trong đó, cô gái tóm lấy Dara lớn tiếng nói: "Chà chà, có một số người bề ngoài trông ngây thơ, ai biết được tâm tư có nhiều thủ đoạn như thế nào?" Cô vẫn ngăn Dara lại, cười hỏi: "Sandy, cô nghĩ sao? Điều này có đúng không?"
Jiyeon đẩy vai cô ta, cau mày nói: "Giữ cái miệng sạch sẽ đi."
"Tôi còn chưa nói là ai mà, làm gì đã ngồi không yên rồi?" Vẻ mặt cô ta không có tức giận, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào Dara.
Sự khó chịu như mong đợi đã không xuất hiện.
Dara nghe thấy lời của cô, bình tĩnh gật đầu: "Cực kỳ thủ đoạn, nhưng có một số người thủ đoạn nhưng lại không có cơ hội thể hiện... phải không?"
Giọng nói của cô rất nhẹ nhưng ngữ khí lại rất lớn.
Jiyeon khoác vai Dara, vừa cười lớn vừa dẫn cô ra ngoài: "Sandy! Chỉ là có người ghen tị với biểu hiện tốt của cậu thôi! Chua quá trời!"
Cô ấy cao hơn Dara một chút, nên thực hiện tư thế này rất dễ dàng.
Sau khi cách xa những người đó một đoạn và ra khỏi cửa, Dara bình tĩnh bỏ cánh tay của Jiyeon đang khoác trên vai mình. Cô thực sự không quen với khoảng cách gần như vậy, huống chi vai còn có chút mệt mỏi, càng nặng nề hơn khi bị giữ như thế này. "Nói chuyện với những người đó cũng vô dụng, dù sao sau này chúng ta sẽ không gặp lại." Jiyeon chia sẻ kinh nghiệm của mình, "Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách."
"Ừm."
Có một lối vào ga tàu điện ngầm dẫn thẳng đến trung tâm mua sắm, chỉ cách cửa ra năm mươi mét.
Tàu điện ngầm sẽ không ngừng hoạt động cho đến mười một giờ tối. Đèn ở lối vào tàu điện ngầm vẫn sáng, có vài người bước ra từ lối vào tàu điện ngầm với khuôn mặt mệt mỏi, không biết mệt mỏi vì đi chơi về hay là vì công việc
Hai ngày trước, Dara cũng đi tàu điện ngầm về cùng Jiyeon.
Nhưng bây giờ cô nhìn thấy chiếc hơi màu đen đậu bên đường, Chaerin đang dựa vào xe, đầu óc cô như ngừng hoạt động trong giây lát, nghĩ rằng sau khi chạm mặt Chaerin vào buổi chiều hôm nay thì sẽ không gặp nữa.
Dưới ánh đèn đường, Chaerin đã thay trang phục, nàng mặc một chiếc áo sơ mi thông thường và quần âu.
Cơn gió chiều khiến không khí dường như gợn thành những vòng tròn.
Mái tóc dài của Chaerin khẽ đung đưa, hai tay khoanh trước ngực, nàng nhìn thẳng về phía Dara, trên khuôn mặt không có nụ cười khiến vẻ mặt có phần nghiêm túc.
Dara siết chặt điện thoại, quay sang Jiyeon và nói: "Jiyeon, hãy cho tôi biết trước là cậu muốn ăn gì, rồi chúng ta sẽ gặp nhau vào tối mai." Cô dừng lại, "Tối nay tôi sẽ không đi tàu điện ngầm về. "
Jiyeon hỏi: "Vậy cậu về như thế nào?"
"Bạn tôi đến đón."
"Vậy tôi sẽ cùng cậu đợi..."
"Không cần." Lời từ chối của Dara không quá cụ thể.
Jiyeon: "Được."
Cô nói: "Vậy khi về nhà chúng ta sẽ nói chuyện sau nhé?"
"Ừ, được."
Jiyeon không còn do dự nữa mà đi về phía lối vào ga tàu điện ngầm. Thời gian của cô thực sự sắp hết rồi.
Khi gần đến thang cuốn, cô quay đầu lại, dưới ánh đèn xe trên đường, cô nhìn thấy Dara đang đi đến bên cạnh một chiếc hơi màu đen.
Giây tiếp theo.
Người phụ nữ đứng bên cạnh xe vòng tay qua eo Dara, lại nhìn về phía cô, dù nhìn không rõ đối phương trông như thế nào, nhưng lại có thể cảm nhận được sự áp bức nặng nề. Cô ngừng nhìn và nhanh chóng bước ra khỏi thang cuốn.
-
"Sao lại..." Dara có hơi kinh ngạc, muốn hỏi Chaerin làm sao có thể ôm cô như vậy ở bên ngoài, đây là chuyện xưa nay chưa từng xảy ra.
Còn chưa kịp nói xong, những lời còn lại của cô lại không thể thốt ra được.
Bởi vì nó không quan trọng.
Cho dù mấy ngày không gặp, Chaerin vẫn có mùi thơm.
Tuy nhiên, Chaerin đã sớm buông tay nàng ra, cô mở cửa phụ cho Dara và nói với giọng bình tĩnh: "Tôi sẽ đưa cậu về."
Vẻ lạnh lùng trên lông mày và trong mắt nàng khi nhìn thấy đồng nghiệp khoác vai Dara vẫn chưa biến mất. Nàng nhìn chằm chằm vào vai Dara, ánh mắt dần dần ngước lên, dừng lại trên cặp kính gọng đen bắt mắt của Dara.
Dara suy nghĩ hai giây rồi nói với Chaerin: "Tối nay mẹ tôi sẽ ở nhà."
San Kyung ban đầu được nghỉ vào ngày lễ tháng Năm, nhưng bà ấy đã chọn ở lại làm việc ở Lee gia nên sẽ chuyển kỳ nghỉ sang ngày hôm sau.
San Kyung vừa trở về nhà hai giờ trước.
Khi Dara đang nghỉ ngơi giữa giờ làm việc, cô nhận được tin nhắn từ mẹ, hỏi cô mấy giờ sẽ về.
"Tôi không nói sẽ đi lên nhà."
Tâm trạng của Chaerin dường như bị bao phủ bởi một đám mây dày đặc, nhưng giọng điệu của nàng vẫn như cũ.
Dara nói "hmm" và ngồi vào ghế phụ.
Không lâu sau, chiếc xe rời khỏi nơi này và đi vào đường chính.
Từ đây đi tàu điện ngầm mất hơn một tiếng mới đến Sân số 35 khu Guryong, đi ô tô 20 km nếu thuận lợi có thể đến đó trong hơn nửa tiếng.
Đã muộn như vậy, trên đường cũng không có nhiều xe, Chaerin tâm tình u ám, mím chặt môi, ôm vô lăng suốt chặng đường, trong khi những cảnh tượng nhìn thấy hôm nay cứ lởn vởn trong đầu.
Trên đường không có ai nói chuyện, trước khi kịp nhận ra, một giọng nữ dẫn đường đã nhắc nhở rằng vẫn còn cách đích đến hai km.
Vẻ mặt Chaerin thoải mái, không còn căng thẳng nữa, nàng đậu xe ở bên đường.
Có quá nhiều chung cư lân cận, có vẻ hơi đông đúc, nhưng nơi nàng chọn không nằm trên đường chính và hơi xa.
Những chiếc lá đang đung đưa và những ánh đèn đang tỏa sáng.
Hầu như không có người tản bộ dưới tán cây.
Chaerin quay đầu lại nhìn Dara, người đang ngủ say trên ghế phụ.
Nghĩ đến Dara trước mặt nàng rất ngoan ngoãn hứa hẹn, nhưng sau lưng lại không tạo cách với người khác, trong mắt càng thêm tức giận.
Dara không biết Chaerin đang nghĩ gì, cô làm việc liên tục từ mười giờ sáng đến mười giờ tối trong ba ngày. bị chóng mặt một chút. Có lẽ vì hoạt động của gian hàng này quá mệt mỏi, khuôn mặt cô hơi trở nên cứng đờ khi cười.
Xe của Chaerin có mùi thơm, chỗ ngồi thoải mái, thần kinh đang căng thẳng của cô nhẹ nhõm hơn, cô tự nhiên chìm vào giấc ngủ.
Cô nhận thấy tâm trạng của Chaerin đêm nay có gì đó không ổn, cô đã sớm nhận ra, nhưng cô không còn sức lực để nghĩ.
Bây giờ nghĩ lại... có phải là do người đàn ông gầy gò lúc chiều không?
Dara không chắc chắn về câu trả lời, nhưng cô biết rằng mình phải dỗ dành Chaerin, bày tỏ quan điểm của mình vào lúc này.
Cô nhẹ nhàng mím môi, "tách" một tiếng, cô tháo dây an toàn, tháo kính ra, cúi người hôn lên khóe môi Chaerin.
"Tôi là của cậu, Chaerin." Giọng nói của Dara vang vọng trong xe.
Chaerin: "Ừ."
Nàng nhướng mi nhưng thái độ vẫn thờ ơ.
Ánh mắt Dara khẽ động, đang do dự có nên tiếp tục hay không, Chaerin mở miệng nói: "Dara, cậu không thể về nhà."
Chaerin chậm rãi liếc nhìn sắc mặt Dara, sau đó chậm rãi nhếch môi, bổ sung những lời sau.
"Đi đến khách sạn."
___
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro