Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1:

"Để bọn hắn tiến vào....."

Một nam tử ăn mặc trường bào màu đen vàng ngồi nghiêng trên giường, hắn nằm nghiêng dựa trên đó, một tay chống cằm, vẻ mặt mất hết hứng thú, tôi tớ bên cạnh hắn hơi cong eo, cụp mi rũ mắt vẻ mặt cung kính mà đáp lại một tiếng rồi chậm rãi lui xuống.

Theo tiếng roi vang lên từ bên ngoài, một đám người mặc đủ loại áo bào cà sa từng người tiến vào trong điện, từng người đưa mắt nhìn xuống chân, mặt mày cung kính.

Tiến vào trong điện, những người này cúi đầu bái lạy, Hạ Chương mất hứng phất phất tay, tiểu thái giám bên cạnh hắn lập tức hiểu ý, hắn mở miệng nói: "Đứng~."

Trình Nhất Thư chậm rãi đứng dậy, cậu chậc một tiếng, trong lòng có chút bực bội, nhưng vẫn ổn, qua lần tuyển chọn quốc sư lần này, cậu liền được giải phóng.

Đối với chuyện xuyên việt này, đặc biệt là xuyên đến cổ đại, Trình Nhất Thư từ chối, nếu như thật sự xuyên đến cổ đại, vậy không bằng đi chết đi thì hơn.

Hết cách, người tính không bằng trời tính, cậu thật sự xuyên việt, còn xuyên đến cổ đại, vốn dĩ cậu muốn đợi cái chết nhưng, cậu trói buộc với một hệ thống.....

Lúc ấy cậu muốn đồng quy vô tận với hệ thống, hệ thống khi đó cũng bỏ cuộc, một người một thống chỉ kém tay trong tay cùng nhau bay vào không gian.

(*) Nguyên văn — 摆烂: chủ động chấp nhận một tình huống đang xấu đi, thay vì cố gắng xoay chuyển tình hình.

Khi một người một thống chuẩn bị chết ở nơi nào đó thì Trình Nhất Thư buồn chán trò chuyện cùng hệ thống của cậu một lát, sau khi tìm hiểu tình huống biết rõ chuyện, tiền thân của hệ thống tơ hồng là hệ thống phản diện, hơn nữa sau khi dẫn ký chủ trước làm oanh động một thế giới, mới bị ném đến tổ tơ hồng nguyệt lão, sau khi trói buộc với cậu, nó thật sự bị chọc tức cười.

Mà dựa theo cách nói của hệ thống, cậu vốn dĩ không cần trói buộc hệ thống, có thể an an ổn ổn hồn về với chân trời, nhưng chủ hệ thống chọn cậu, ném hệ thống tới nên bọn họ mới cùng nhau nắm tay đến một vị diện cổ đại hư cấu.

Trình Nhất Thư quả thật muốn nổ tung, cậu lập tức hối hận, chết cái gì mà chết? Cho dù cậu muốn chết, cậu cũng muốn nghĩ ra biện pháp thêm rắc rối cho chủ hệ thống!

Cậu nhìn hệ thống mèo nhỏ tức đến mức biến thành heo bên cạnh, nếu phá hủy một không gian vẫn có thể tiếp tục làm nhiệm vụ, vậy có nghĩa, hệ thống này, người ta là người có bối cảnh có năng lực, hơn nữa, theo như lời hệ thống mèo nhỏ nói, quyết định là ký chủ làm, mặc kệ hệ thống có chuyện gì cũng không phải là nó khống chế ký chủ làm, không trừng phạt ký chủ mà là trừng phạt hệ thống? Tuyệt đối không có đạo lý này.

Dù sao sau khi trói buộc, cậu nghiên cứu qua quy tắc chuẩn mực của hệ thống, hệ thống chỉ phụ trách giúp đỡ, không phụ trách giám thị khống chế, cho nên, hệ thống nhỏ này là một bé ngốc bạch ngọt.

Nghĩ vậy, cậu mỉm cười rũ mắt xoa vuốt mèo nhỏ béo mập nói: "Ra vậy, chủ hệ thống của các ngươi thật quá đáng, rõ ràng không phải lỗi của Miêu Miêu, tại sao hắn lại muốn phạt Miêu Miêu của chúng ta? Dựa theo quy tắc chuẩn mực của hệ thống các ngươi, chuyện này hình như không liên quan đến Miêu Miêu của chúng ta......"

Hệ thống Miêu Miêu giống như tìm được một tri kỷ, nó điên cuồng gật đầu, một cái móng vuốt vỗ vỗ cái chăn bên cạnh nói: "Đúng vậy, sao lại trách ta? Thế giới đó lại không phải hải ly! Ký chủ phá hủy thế giới đó, ta còn có thể ngăn cản sao? Với tư cách là một hệ thống, ta chỉ có thể cung cấp vũ khí, ký chủ chỉ cần đưa điểm! Lại nói, ở thế giới đó ý thức của người ta còn không nói chuyện, chủ hệ thống dựa vào đâu trừng phạt ta! Còn khóa cả kim khố nhỏ cùng cửa hàng của ta nữa?"

Nói đến đây, nó khó chịu dùng đầu cọ cọ Trình Nhất Thư bên cạnh nói: "Bây giờ quần lót của Thống Tử cũng không còn nữa."

Trình Nhất Thư bật cười, cậu nhỏ giọng thì thầm vài câu vào tai hệ thống, nói hệ thống Miêu Miêu nhảy lên chiến đấu cùng chủ hệ thống, hai mắt hệ thống Miêu Miêu càng lúc càng sáng.

Cậu xoa đầu nhỏ của hệ thống Miêu Miêu nhỏ giọng nói: "Đi thôi, hệ thống phản diện tà mị của ta, mặc kệ là nhân sinh hay là thống sinh đều phải dùng để đấu tranh!"

Hệ thống Miêu Miêu gật đầu, xương cốt trên người đột nhiên biến thành phản cốt hoàn toàn, nó biến mất trước mặt Trình Nhất Thư, hùng hổ đi tìm chủ hệ thống tính sổ.

Với tư cách là một hệ thống phản diện tà mị cuồng quyên(*), năng lực của nó rất mạnh, nếu không phải do chủ hệ thống lợi dụng sơ hở, thật đúng là không thể làm được gì nó, bây giờ, nó tìm ra được chỗ hở, vậy chủ hệ thống kia đừng tưởng CPU nó nữa!

(*) Tà mị cuồng quyên 邪魅狂绢: là một từ thông dụng trên Internet dùng để mô tả chung cho các CEO độc đoán, trùm thế giới ngầm, giới kinh doanh tinh hoa, siêu sao quốc tế, lính canh đen tối và các nhân vật Alpha độc đoán trong nhiều tiểu thuyết khác nhau.

Nghĩ đến hệ thống tự mình hùng hổ đi đánh nhau, ý cười nơi đáy mắt của Trình Nhất Thư không giảm, cũng không biết bây giờ hệ thống như thế nào rồi, tùy ý đứng ở một bên nhìn những người khác phát huy, cậu yên yên tĩnh tĩnh làm người qua đường.

Hạ Chương buồn chán ngáp một cái, lẳng lặng nhìn đám đại thần nhảy loạn phía dưới, hắn rất có hứng thú nhìn toàn bộ, nhưng chỗ sâu trong đáy mắt lại đầy lạnh lẽo.

Nếu không thể khiến hắn nổi lên hứng thú, vậy đều giết hết đi....

Nghĩ đến đây, trên khuôn mặt diễm lệ của Hệ Chương đầy ý cười, tiểu thái giám bên cạnh run cầm cập, sắc mặt hắn chậm rãi chuyển sang trắng......

Mà hệ thống nhỏ đi tìm chủ hệ thống đánh nhau cũng đắc thắng trở về, nó đắc ý nói bên tai Trình Nhất Thư: "Ta về rồi đây! Ta nói với ngươi, chủ hệ thống tức đến mức thiếu chút nữa loạn số hiệu! Tiểu kim khố của ta chính là bị hắn nuốt, cho nên dưới sự tức giận ta trực tiếp thoát khỏi số hiệu giám thị của chủ hệ thống, mặc dù không thể biến thành hệ thống phản diện, nhưng mà! Trong cửa hàng của ta bây giờ cái gì cũng có hết."

Trình Nhất Thư hứng thú, vốn dĩ mặt ủ mày cau lập tức có sức sống hẳn lên, cậu ở đáy lòng nói: "Để ta xem xem."

Hệ thống Miêu Miêu ừm một tiếng nói: "Ta đi khởi động lại số hiệu tơ hồng nguyệt lão, đợi ta sửa một chút, tơ hồng gì đó đều hủy hết cho ta, tình sâu duyên mỏng động hay không động, kẻ thù thành đôi cũng sẽ không có hạnh phúc."

Trình Nhất Thư mỉm cười, cậu thích bộ dáng chống đối này của hệ thống nhỏ, yêu đương cái gì? Đều chia tay hết cho ta.

Phá hủy CP là sở trường của cậu, hệ thống nhỏ nói không sai, đều là kẻ thù, ở bên nhau sẽ không có hạnh phúc, cậu chính là đang làm công đức.

Ánh sáng hồng nhạt chuyển động trong đôi mắt đào hoa của cậu, vốn dĩ khuôn mặt như yêu tựa tiên càng thêm như ẩn như hiện, nhưng một màn tuyệt đẹp này lại không ai nhìn thấy, chỉ có gạch nền dưới chân lẳng lặng thưởng thức.

Công năng của hệ thống, mở ra.

Trình Nhất Thư không quan tâm những cái khác, cậu mở ra cửa hàng hệ thống trước, nhìn thấy đồ vật bên trong, Trình Nhất Thư đột nhiên cảm thấy, nơi này cũng không phải không thể sống......

Chờ qua lưu trình này, cậu sẽ cẩn thận tìm hiểu thế giới này một chút, trước tiên chọn một nơi thật tốt chuẩn bị sống cuộc sống hưởng thụ.

Sau khi hiểu biết qua công năng của tơ hồng, Trình Nhất Thư ngước mắt nhìn người bên cạnh.

Trong tay mỗi người đều có sợi tơ hồng, tơ hồng như ẩn như hiện, sẽ liên kết cùng người định mênh, có tốt có xấu, vận mệnh tương thích.

Làm một ký chủ, Trình Nhất Thư có thể nhìn thấy độ xứng đôi của bọn họ hoặc là có thích hợp ở bên nhau hay không, và còn kết cục cùng quá trình trải qua của bọn họ sau khi ở bên nhau.

Mà với tư cách là một bà mối, điều kiện tiên quyết để dắt tơ hồng là hiểu rõ tình huống hai bên, cho nên, Trình Nhất Thư có thể nhìn thấy chuyện liên quan đến hai bên tơ hồng.

Đối với chuyện này, Trình Nhất Thư tỏ vẻ, cái này thích hợp ăn dưa~

Nhìn mấy người xung quanh xong, Trình Nhất Thư bị một sợi tơ hồng trong đó hấp dẫn ánh mắt, đi theo tơ hồng cậu ngước mắt nhìn đế vương ngồi nghiêng ở trên kia.

Sau khi nhìn thấy dây trên người đế vương rối tung lộn xộn, Trình Nhất Thư nhướng mày.

Cậu nhỏ giọng hỏi hệ thống: 【 Thống tử, sao trên người đế vương này lại nhiều dây như vậy? 】

Hệ thống Miêu Miêu nhỏ giọng ba ba nói: "Của hắn là tơ hồng nhân quả, không giống mấy tơ hồng bình thường, đừng nói nữa, ngươi đừng nói nữa, ngươi mau nhìn tiểu thái giám kia."

Trình Nhất Thư nhìn tiểu thái giám trắng nõn sạch sẽ bên cạnh đế vương, tơ hồng cậu vừa nhìn thấy liên kết với tiểu thái giám này, cậu chớp chớp mắt thiếu chút nữa cười ra tiếng.

【 Oa, tiểu thái giám này thật sự...... luyến ái não vô cùng tận, vì tình lang thật sự dám đưa đầu treo ở eo, chẳng trách lại tuyển chọn quốc sư....... cảm tình là khi hắn nửa đâm gãi chân người ta, giả thần giả quỷ, thật không sợ chết, mau kết thúc đi, kết thúc rồi ta sẽ chạy trốn, Thống Tử, ngươi muốn đi đâu? 】

Cả người đám người xung quanh run rẩy....... Không phải, tình huống gì vậy? ? ? Giọng nói từ đâu? Người này không muốn sống nữa? ? ?

Phía trên, Hạ Chương nổi lên hứng thú, lòng tràn đầy sát ý chậm rãi giảm xuống, hắn liếc nhìn tiểu thái giám đang run rẩy.

Chuyện tiểu thái giám làm hắn biết, vốn dĩ hắn muốn trực tiếp kêu người chém, nhưng bởi vì nhân sinh quá mức không thú vị, nên hắn muốn xem thử, y muốn làm cái gì, dựa theo lời tiểu thái giám nói, mở cái gọi là tuyển chọn quốc sư.

Sau khi nhìn thấy những người này, hứng thú của hắn trực tiếp giảm xuống, vốn dĩ muốn giết hết, nhưng hiện tại, hắn lại có hứng thú rồi......

Có đúng không?

Hạ Chương không tin thần phật, hắn rất hứng thú ngồi thẳng dậy, trên gương mặt diễm lệ mang theo ý cười, ánh mắt hắn hướng đến nơi phát ra giọng nói, khi nhìn thấy khuôn mặt kia, Hạ Chương khẽ động, đáy mắt hiện lên một tia hứng thú, đây là một khuôn mặt thế nào, đẹp đẽ tựa như bông hoa, nhưng mà, cả người giống như tiên trong thiên cung, đứng ở nơi đó không hợp với thế giới này, dối diện với ánh mắt của người nọ, khóe miệng hắn gợi lên tạo thành một độ cung, đáy mắt đè xuống cảm xúc không rõ, nhìn con ngươi thanh thuần của cậu, dục vọng ác liệt trong lòng tựa như không thể áp chế, thật muốn tô thêm loại sắc thái khác vào đôi mắt cậu.

Thật đẹp...... Sao ban nãy hắn không nhìn thấy? Khuôn mặt đẹp như vậy, thích hợp ở bên cạnh hắn, muốn chạy?

Hạ Chương cười ác liệt, hắn quét mắt nhìn tiểu thái giám vẻ mặt tro tàn, ra hiệu người kéo y xuống, tiểu thái giám toàn thân run rẩy, muốn mở miệng nhưng còn chưa kịp mở ra đã bị bịt lại kéo xuống.

Chờ Trình Nhất Thư ngẩng đầu, bóng dáng của tiểu thái giám đã biến mất, cậu còn chưa kịp trào phúng cùng hệ thống liền nghe thấy đế vương phía trên nói: "Quốc sư..... là hắn....."

Trình Nhất Thư sửng sốt, cậu chỉ vào mình vẻ mặt hoài nghi? ? ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro