Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Kết thúc buổi họp lớp Quý Dư cũng chẳng thắc mắc gì về hành động của Thương Viễn Chu trong bữa tiệc.

Anh luôn biết cách kìm chế sự tò mò của mình, không bao giờ vượt quá giới hạn để tìm hiểu về suy nghĩ của người khác, nhìn thì có vẻ dễ gần, nhưng thực chất lại rất bảo thủ, luôn phân rõ ranh giới với mọi người.

Kể từ khi rời khỏi trường cấp ba, anh không còn liên lạc với bất kỳ bạn học nào nữa, lần này bị Tôn Tài Thừa kéo tới tham gia buổi họp lớp, cũng chỉ tự cảm thán về mối quan hệ bạn bè của mình.

Anh cũng chỉ cảm thán vậy thôi, chứ không hề có ý định thay đổi điều gì.

Ngày thứ hai luôn bị rất nhiều người ghét bỏ, dù hôm nay là một ngày vô cùng đẹp trời, cũng không thể khiến văn phòng ảm đạm có sức sống hơn.

Quý Dư đến công ty, giao bản ppt mình đã làm cho Khương Y Bạch.

Khương Y Bạch cười khẩy: "Làm phiền cậu rồi Quý Dư, nếu không có cậu giúp, tôi đã không thể gặp lại người bạn cũ ở thành phố A rồi."

Quý Dư mỉm cười lịch sự, không nhắc gì đến buổi họp lớp của mình vào chủ nhật, "Không có gì."

Trong lòng lại không chút để tâm việc người kia có thể lại kiếm cớ nhờ mình.

Quý Dư không thích việc Khương Y Bạch làm nũng, càng bài xích việc tiếp xúc thân mật, nhưng tính cách anh lại không quá cứng rắn.

Cũng biết chắc chắn rằng nếu nói thẳng là mình không thích việc Khương Y Bạch quá thân mật, cậu Omega kia sẽ tổn thương đến phát khóc, không phải vì Quý Dư là người quan trọng, mà vì bị một Beta từ chối một Omega tới gần, nói vậy khác nào bảo Omega cũng ưa nhìn kia là không biết nhục.

Quý Dư không muốn gây rắc rối ở công ty, anh chỉ muốn làm việc một thời gian, sau đó ra nước ngoài, hoặc chuyển đến thành phố khác.

"Quý Dư, lại đây." Trưởng phòng đi tới, vẫy tay gọi Quý Dư: "Phó tổng giám đốc tìm cậu."

Quý Dư gật đầu, trước ánh mắt ngạc nhiên của những người khác đi tới thang máy, lên thẳng văn phòng của Tôn Tài Thừa.

Anh gõ cửa, bên trong liền đáp vào đi.

Tôn Tài Thừa là Alpha, điều kiện sống giàu có, anh ta cũng tận dụng nó triệt để, mối quan hệ khá rộng rãi, thấy Quý Dư tới, liền hỏi thẳng: "Hôm qua trong buổi họp lớp cậu có trao đổi số điện thoại với Thương tổng không?"

Quý Dư hơi ngạc nhiên, sau đó liền bật cười: "Sao có được chứ, Tôn tổng."

"Tôi với Thương tổng đâu phải người cùng tầng lớp, người như ngài ấy sao có thể cho tôi số điện thoại được."

Tôn Tài Thừa nói: "Bị từ chối à? Cũng đúng, cũng bình thường thôi."

Quý Dư ừ một tiếng, thực ra anh còn không nghĩ đến chuyện xin số điện thoại của Thương Viễn Chu.

Tôn Tài Thừa nhíu mày suy nghĩ: "Cậu nói xem sao cậu ta lại đến buổi họp lớp?"

Đối với anh ta, tình cảm bạn bè chỉ là phụ, chủ yếu ở đó đa số là những người anh ta có thể hợp tác, sau này cũng có thể trao đổi lợi ích.

Thương Viễn Chu không học chung với bọn họ ba năm liền, hắn vào sau, Thương Viễn Chu cũng chướng mắt đám bọn họ.

Tôn Tài Thừa còn đang chờ Quý Dư sẽ tiết lộ thêm điều gì đó, kết quả Quý Dư lại nói: "Vì tình bạn à?"

Tôn Tài Thừa:....

Anh ta nghi ngờ hỏi: "Cậu thật sự không xin số điện thoại của cậu ta à?"

Quý Dư đành phải nói: "Thật mà, làm sao tôi dám làm phiền Thương tổng."

Tôn Tài Thừa xua tay: "Cậu nói cũng đúng, cậu không đủ đẳng cấp, tôi cũng vậy, nghĩ nhiều cũng vô ích."

"Thôi, về làm việc đi."

Quý Dư trở lại chỗ làm, đối phó với những câu hỏi tò mò của đồng nghiệp bằng vài câu trả lời qua loa.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, Quý Dư bất ngờ nhận được một cuộc điện thoại từ số lạ.

Điện thoại reo lên, số điện thoại trên màn hình Quý Dư chưa từng nhìn thấy, anh vừa làm việc vừa nghe máy: "Alo, ai vậy?"

"Là tôi, Thương Viễn Chu." Bên kia là giọng nói trầm ấm, lời nói ngắn gọn nhưng không lạnh lùng.

Quý Dư ngạc nhiên.

Quý Dư nghĩ rằng, mình sẽ không còn liên lạc gì với Thương Viễn Chu nữa mới đúng, bây giờ lại...

"Thương tổng?" dù có hơi khó hiểu, nhưng Quý Dư vẫn nói: "Thương tổng tìm tôi có việc gì vậy?"

Thương Viễn Chu: "Ngày mai cậu có rảnh không? Chúng ta gặp mặt rồi nói."

Ngày mai là thứ bảy, Quý Dư rảnh, nhưng anh không hiểu tại sao Thương Viễn Chu lại muốn gặp mình. "...Nếu không quá quan trọng, thì chúng ta có thể nói qua điện thoại."

"Tôi muốn gặp cậu để bàn về việc hợp tác."

"Gặp nhau đi Quý Dư."

Thương Viễn Chu cắt ngang lời anh, cho đến khi hai người đã xác nhận thời gian địa điểm gặp nhau, Quý Dư vẫn còn ngơ ngác.

Cuộc gọi vẫn chưa kết thúc, Quý Dư tưởng đối phương còn gì muốn nói, nhưng đợi một lúc, chỉ nghe thấy tiếng hít thở nhè nhẹ truyền đến.

Cả hai đều im lặng trông rất kỳ quái, Quý Dư định cúp máy, thì thấy một vài file tài liệu được gửi qua. "Quý Dư cậu kiểm tra những số liệu này đi, báo cáo lại cho tôi vào thứ Hai tuần sau."

Quý Dư nhận nhiệm vụ, "Được."

Một lúc sau Thương Viễn Chu lên tiếng: "Cậu còn làm việc à?"

Quý Dư ừ một tiếng, mở folder ra xem, thuận miệng nói: "Tôi tăng ca."

Thương Viễn Chu: "Vậy không làm phiền cậu nữa."

Hắn hơi dừng lại: "Nghỉ sớm một chút."

Quý Dư: "Thương tổng cũng nghỉ ngơi sớm một chút."

Đoạn đối thoại giữa hai người đầy khách sáo, Quý Dư cũng không để tâm chuyện này lắm, chỉ là không biết tại sao lại muốn tìm mình hợp tác.

Thương Viễn Chu nói chỉ muốn gặp mình, trong khi lại từ chối tham gia các dự án của nhà họ Quý, điều này khiến Quý Dư càng cảm thấy khó hiểu.

Đến ngày hẹn, Quý Dư đến quán cà phê.

Vào lúc Thương Viễn Chu nói ra câu: "Chúng ta kết hôn đi."....

Biểu cảm trên mặt Quý Dư vô cùng đặc sắc, miệng hơi há ra, mắt trợn tròn, không cần soi gương, anh cũng biết nhìn mình lúc này ngố bao nhiêu.

Quanh quẩn bên mũi là mùi cà phê, ngồi trên ghế sô pha mềm mại trong quán, Quý Dư lại cảm thấy mình như không còn ở đây, cứ như đang mơ vậy.

Nhưng sao anh có thể mơ mình kết hôn với Thương Viễn Chu được chứ, cũng quá kỳ lạ rồi.

Vậy nên đây là thực tại.

Quý Dư không tin vào tai mình: "Ngại quá Thương tổng, anh vừa nói gì vậy?"

Nếu không phải động tác này có chút khiếm nhã, anh còn muốn ngoáy lỗ tai thử.

Thương Viễn Chu ngồi đối diện trong bộ vest đen, chắc là được thiết kế riêng, vừa vặn với dáng người hắn, nếu nói bộ vest xám bạc ở buổi tiệc kia là lạnh lùng xa cách, thì hôm nay lại có chút bí ẩn, thêm chút diu dàng, nhưng vẫn khí chất như vậy.

Bàn tay Thương Viễn Chu đặt trên trang giấy, tay người đàn ông rất lớn, gần như che khuất hơn nửa bản hợp đồng, ngón tay thon dài, mu bàn tay nổi chút gân xanh.

Quý Dư vậy mà lại cảm thấy có chút thích thú khi nhìn vào tay của hắn, nếu như cái tay không đặt trên bản hợp đồng hôn nhân này, có lẽ Quý Dư sẽ tận hưởng khoảnh khắc này hơn.

Thương Viễn Chu nói một cách rất bình tĩnh, như thể không phải đang bàn chuyện hôn nhân, mà đang thương lượng việc thu mua công ty nào đó, giọng điệu xử lý công việc: "Vì một số lý do, tôi cần một người đóng vai người yêu của mình."

"Người đó phải là Beta, gia thế không quá cao."

Hắn nhìn Quý Dư đối diện, mỉm cười: "Tôi cảm thấy cậu rất phù hợp."

Quý Dư: "... Có rất nhiều người như vậy, tại sao lại là tôi."

Thương Viễn Chu: "Tôi không muốn phiền phức, nếu sau khi xong việc mà người đó không chịu ly hôn, tôi sẽ phải tốn thời gian để giải quyết."

Nếu lời này do người khác nói, sẽ cảm thấy họ quá kiêu ngạo, cảm giác tự mãn vô cùng.

Nhưng khi Thương Viễn Chu nói, Quý Dư lại trầm mặc, cảm thấy điều đó là hoàn toàn hợp lý.

"Cậu cần tiền hơn nữa chắc sẽ không có chuyện dây dưa, chúng ta lại từng là bạn học cấp ba nữa,"

Thương Viễn Chu dừng một chút, nhìn chằm chằm Quý Dư từ tốn nói: "Việc tôi không kiềm chế được mà yêu cậu sẽ càng hợp lý hơn."

Thân là Alpha cấp cao, dáng vẻ của hắn vô cùng xuất sắc, đôi mắt hẹp dài, coi ngươi đỏ nhạt nhìn chằm chằm Quý Dư khi nhẹ nhàng nói ra những lời này, cứ như thâm tình lắm vậy.

Quý Dư:...

Quý Dư cảm thấy nếu một ngày nào đó Thương Viễn Chu phá sản, vào giới giải trí nói không chừng còn có thể trở thành ảnh đế.

Quý Dư cảm thấy hơi bối rối và xấu hổ, không trả lời lại, mà hỏi: "Tôi có thể biết lý do tại sao Thương tổng lại cần một cuộc hôn nhân giả không?"

Hai người đang ngồi ở phòng riêng trong một quán cà phê, không lo xung quanh sẽ có người nghe được, Quý Dư nghĩ có lẽ đây là lý do Thương Viễn Chu hẹn mình ở đây.

Thương Viễn Chu thẳng thắn nói: "Chắc cậu cũng biết chuyện tôi là con riêng rồi, nếu không phải vì những người họ hàng khác không đủ khả năng, cũng sẽ không tới lượt tôi lên nắm quyền."

"Ông nội tôi vừa qua đời, những người họ hàng kia đã bắt đầu có âm mưu chiếm đoạt, nhưng họ sợ tôi, tôi phải kích động bọn họ, để họ hành động."

"Lúc còn sống ông nội đã định sẵn một hôn ước cho tôi, tôi lại muốn cùng với một Beta không có chút lợi ích nào kết hôn, lúc đó tôi đã từ hôn, người đó liền ở trước mặt ông nội nói tôi giả tạo, là kẻ không biết điều ngu dốt, muốn đẩy tôi vào cuộc hôn nhân tôi không muốn."

Quý Dư nhíu mày, nhận ra rằng Thương Viễn Chu có thể lên cầm quyền được hiện giờ không hề đơn giản như vẻ ngoài. "Nếu anh không đạt được mục đích của mình, vậy tôi phải diễn vai này đến khi nào?"

Thương Viễn Chu đưa ra một cột mốc: "Tối đa là ba năm, nếu mọi việc thuận lợi thì không tới một năm."

"Muốn xem hợp đồng không, nếu làm việc lâu dài, cậu sẽ kiếm được nhiều tiền hơn đấy, yên tâm đi."

Quý Dư cầm hợp đồng lên xem qua, dù chỉ là một cái nhìn sơ lược, anh cũng nhận ra được những điều khoản quan trọng.

Hợp đồng này nêu rõ những yêu cầu về sự hợp tác của đối phương, đồng thời cũng đặt ra những giới hạn rõ ràng để ngăn cản anh can thiệp vào cuộc sống riêng tư của Thương Viễn Chu.

Tất nhiên, thù lao cũng rất hấp dẫn.

Quý Dư nói: "Tôi cần thời gian suy nghĩ."

"Sao vậy? Có điều khoản nào không vừa ý à?"

Thương Viễn Chu như không để ý nói: "Hợp đồng này là do trợ lý tin cậy của tôi soạn thảo, nội dung bên trong tôi đã xem qua, nếu cậu thấy có gì bất hợp lý, chúng ta có thể thảo luận lại."

"Không phải vậy." Quý Dư lắc đầu, ngược lại những điều khoản rõ ràng trong hợp đồng khiến anh cảm thấy an tâm hơn.

Nếu không chi tiết như vậy, có khi anh sẽ còn lo lắng hơn nữa.

Khi cả hai rời khỏi quán cà phê, Thương Viễn Chu muốn Quý Dư suy nghĩ kỹ rồi gọi cho hắn.

Quý Dư không ngờ rằng mình lại bàn chuyện kết hôn với Thương Viễn Chu chỉ sau ba lần gặp mặt, nói đùa: "Thương tổng không sợ đến lúc đó tôi sẽ dây dưa với anh à?"

Dù sao thì cũng là Alpha cấp cao, 1m9, dáng tam giác ngược, dáng vẻ xuất chúng lại có gia thế hiển hách, người như vậy đặt ở cao tầng giới thượng lưu, cũng rất được săn đón.

Lúc nói lời này Thương Viễn Chu đã đứng dậy, vóc dáng hắn cao lớn, gần như che khuất cả một góc đèn, ánh sáng chiếu vào khuôn mặt tuấn tú của hắn tạo hai nửa sáng tối, dường như cười nhạt một tiếng, âm thanh nhẹ nhàng truyền đến: "Thật không?"

Vậy thì tôi rất mong chờ.

Quý Dư không nghe rõ, hỏi lại: "Cái gì?"

Thương Viễn Chu kiềm chế cảm xúc, trở lại vẻ xa cách như đang bàn chuyện làm ăn: "Hôm đó ở buổi họp lớp, tôi đã cảm thấy cậu không phải người như vậy."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro