Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4. Ghen tị

Truyện do Mén Tini edit, beta và chỉ đăng tại wattpad!

--- ---

Cũng may Hứa Tích Sương quản lý biểu cảm rất tốt, cho nên bất cứ ai ngoài cậu ra đều không phát hiện biểu cảm của cậu có chút thay đổi không thích hợp trong nháy mắt.

Trì Tư Nguyên trực tiếp ngồi xuống bên cạnh cậu, một bên chuyên viên trang điểm hóa trang, một bên cùng Hứa Tích Sương nói về kịch bản, nói đến hôm nay bọn họ muốn quay cảnh diễn này.

Trì Tư Nguyên tới sớm hơn một ít, từ chỗ phó đạo diễn biết được hôm nay sẽ quay những cảnh nào, quay những đoạn ngắn, chủ yếu là cảnh nhân vật Úc Tưởng bị bạo lực học đường, sinh hoạt bi thảm của Úc Tưởng.

Hứa Tích Sương nghe Trì Tư Nguyên nói, yên lặng nhớ lại ở tin tức của Trì Tư Nguyên. Trì Tư Nguyên xuất đạo không lâu, cũng xuất thân từ nam đoàn.

Cốt truyện trong nguyên tác, Trì Tư Nguyên chính thức bước vào vòng điện ảnh, chính là bằng đoạt giải văn nghệ điện ảnh bộ << mùa hè giảm cân >>. Cục diện hoàn toàn mở ra theo sau Trì Tư Nguyên, liên tục quay chụp phim truyền hình, còn tham gia một show tống nghệ lớn, như cá gặp nước thật mau liền một bước lên mây, cùng Yến Yến Ngọc Sơn tiếp xúc cũng dần dần có nhiều biến chuyển, sau đó cả hai đều có tình cảm với nhau, tác giả cho bọn họ một kết thúc có hậu.

Bên này Yến Ngọc Sơn đã an bài tốt buổi quay chụp hôm nay, nhưng là xem xét ở nội dung quay chụp, Yến Ngọc Sơn hơi siết kịch bản, suy tư một hồi lâu, cuối cùng hướng phó đạo diễn nói: "Đem đoạn này xóa."

Phó đạo diễn tập trung nhìn vào kịch bản, biết Yến Ngọc Sơn nói chính là đoạn ngắn diễn viên quần chúng khi dễ Hứa Tích Sương diễn vai Úc Tưởng, hắn có một ít khó xử hỏi Yến Ngọc Sơn: "Nếu không trên thế thân?"

"Không cần" Yến Ngọc Sơn nói "Chụp vài tấm Úc Tưởng bị thương ở đằng sau, phía trước liền không cần chụp, ẩn dụ một chút là được."

Phó đạo diễn gật gật đầu, nhìn bóng dáng Yến Ngọc Sơn rời đi, chính mình bắt đầu đoán mò tâm lý của tuổi trẻ.

Hắn tuy rằng chưa cùng Hứa Tích Sương hợp tác qua, nhưng là hắn cũng nghe đồn về Hứa Tích Sương, nghe nói thân thể Hứa Tích Sương vô cùng kém, đón gió ho ra máu là sự thật, nhưng là Hứa Tích Sương vô cùng chú trọng tính diễn viên chuyên nghiệp, có thể không cần thế thân liền không cần, rất nghiêm túc mà quay chụp mỗi một nhân vật, kỹ thuật diễn cũng không tồi, cũng không có gì gièm pha, nói tóm lại hợp tác lên phi thường bớt lo diễn viên, nếu không phải Hứa Tích Sương thân thể thật sự quá kém, thì sớm đã tỏa sáng.

Lại nói đến Yến Ngọc Sơn, trong giới giải trí Yến Ngọc Sơn có tiếng đôi mắt dung không dưới một hạt cát, bất luận kẻ nào ở trước mặt hắn dùng thủ đoạn dơ bẩn đều phải  có thể hay không gánh được kết cục khi chọc giận Yến Ngọc Sơn.

Phó đạo diễn nhớ tới một sự kiện, thời điểm trước kia Yến Ngọc Sơn còn ở trong nam đoàn, trực tiếp trên phát sóng mắng người đến giật gân, nhưng là cuối cùng xác định sẽ xuất đạo Bình hoa nam sinh, đạo bá lại không dám mở miệng nói ra một lời, càng không dám nói lại, cũng chỉ có thể để Yến Ngọc Sơn tùy ý chửi mắng.

Phó đạo diễn thật lòng nói, cái kia Bình hoa nam sinh lớn lên không thể so kém ít nhiều với Hứa Tích Sương, lại còn đặc biệt sẽ khóc, khóc đến hoa lê dính hạt mưa*, lông mi dài cùng đôi mắt đỏ vì khóc, rất nhiều người xem đều không đành lòng, nhưng mà Yến Ngọc Sơn vẫn như cũ không nương tay mà mắng, trực tiếp đem người mắng tới rút lui.

(hoa lê dính hạt mưa hay lê hoa đái vũ vốn dùng để miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả dáng vẻ khi khóc của người con gái.)

Đương nhiên sau sự tình này Bình hoa nam sinh vẫn thành công xuất đạo từ con đường khác, hơn nữa xuất phát từ giới nghệ sĩ, khắp nơi đều trốn tránh Yến Ngọc Sơn, hoàn toàn không dám xuất hiện trong tầm mắt của hắn, càng không dám cùng hắn hợp tác, xem ra Yến Ngọc Sơn để lại cho người ta bóng ma tâm lý không hề nhỏ.

Cho nên vì cái gì Yến đạo diễn đặc biết chiếu cố Hứa Tích Sương?

Phó đạo diễn trầm tư suy nghĩ, Yến Ngọc Sơn đã đi tới phòng hóa trang.

Kịch bản là do hắn viết, hắn đương nhiên biết rõ thiết lập hình tượng của Úc Tưởng tương đối phức tạp, điểm chính là Úc Tưởng ở trong trường học để tóc tiếp tục mọc dài có phần che khuất đi đôi mắt, bất luận lão sư có khuyên nhủ thế nào cũng không chịu cắt tóc, chính là đẻ che đi vết sẹo ở cổ mà ba của Úc Tưởng lấy nước sôi đổ lên.

 Úc Tưởng cho rằng vết sẹo của mình rất xấu xí, là tượng trưng cho sự sỉ nhục, hơn nữa còn vô cùng dọa người, nếu để người khác thấy được vết sẹo này sẽ đem cậu coi thành quái vật, cho nên vẫn luôn đem vết sẹo này dấu đi, không tiếc bị đánh.

Yến Ngọc Sơn đối với hình tượng Úc Tưởng do mình thiết lập vô cùng vừa lòng, nhưng hiện tại sau cổ của Hứa Tích Sương có dấu cắn của hắn, hơn nữa rất có thể Hứa Tích Sương chưa biết điểm này.

Yến Ngọc Sơn rất khó nói bản thân xuất phát từ việc gì mà muốn đi tìm Hứa Tích Sương, nhưng khi vừa đẩy cửa phòng hóa trang ra, thời điểm nhìn đến diễn viên Trì Tư Nguyên thiếu chút nữa cùng Hứa Tích Sương mặt dán mặt trong lòng hắn xuất hiện một tia không vui.

Hứa Tích Sương đang đề cử vài video ngắn hài hước cùng Trì Tư Nguyên thì vừa ngẩng đầu lên liền thấy sắc mặt Yến Ngọc Sơn hông được tốt lắm, cũng phát hiện tầm mắt Yến Ngọc Sơn dừng trên người Trì Tư Nguyên, lập tức liền ý thức được vấn đề.

Vai chính công đây là đang ghen tị!

Hứa Tích Sương vội vàng đem Trì Tư Nguyên sắp dán lên di động của cậu đẩy đẩy ra bên ngoài, ý bảo hắn ngồi trở lại chuyên tâm hóa trang, đừng làm Yến Ngọc Sơn ghen tị, cậu không nhận nổi sự tức giận từ vai chính công đâu.

Nguyên lai vai chính công sớm như vậy liền nhất kiến chung tình sao?

Hứa Tích Sương nhận thức chính mình là một công cụ sinh nhãi con tăng thêm vài phần, cậu dùng ánh mắt phức tạp nhìn vẻ mặt vui tươi hớn hở của Trì Tư Nguyên, không nghĩ tới gia hỏa mày rậm mắt to Trì Tư Nguyên cue nhiên đã sớm cùng Yến Ngọc Sơn ám độ trần thương!

Hứa Tích Sương tự nhận là cùng vai chính công phủi sạch quan hệ, mà ở trong mắt Yến Ngọc Sơn đầu tiên là Hứa Tích Sương đầy thân mật đẩy đẩy mặt Trì Tư Nguyên, Trì Tư Nguyên ăn ý mà ngồi trở về, sau đó Hứa Tích Sương còn dùng ánh mắt đầy lưu luyến không muốn rời nhìn Trì Tư Nguyên, hai người liền ở trước mặt hắn mắt đi mày lại*.

(mắt đi mày lại là kiểu giống liếc mắt đưa tình á mụi ngừi)

Yến Ngọc Sơn nhất không biết nên diễn tả cảm xúc như thế nào.

... Nguyên lai hai người kia như vậy liền chín* sao? Vẫn là nói bọn họ trước kia liền nhận thức*?

(chín ở đây với cái nghĩa là nảy sinh tình cảm hoặc tương tự vậy chứ hông phải trái cây chín hay đồ ăn nấu chín âu nha. Nhận thức ở đây là nhận ra tình cảm của mình ấy hay là nhận ra cả hai đều có tình cảm với nhau ý.)

Hắn có phải hay không quấy rầy bọn họ?

Nhưng mà chuyện nên làm vẫn phải làm, Yến Ngọc Sơn đi tới, từ trên tay nhà tạo hình cầm lấy tóc giả, nhìn nhà tạo hình nói: "Để tôi làm được rồi."

Không đợi nhà tạo hình có phản ứng, Hứa Tích Sương liền từ chối.

Cậu làm sao dám để vai chính công mang tóc giả cho mình? Hứa Tích Sương vội vàng xua tay cự tuyệt động tác của Yến Ngcoj Sơn: "Không cần đâu, tôi..."

"Cậu sau cổ còn dấu vết chưa mất." Yến Ngọc Sơn thấp giọng nói vào lỗ tai Hứa Tích Sương, thân thể cậu lập tức cứng lại.

Tuy rằng ngay từ đầu đã biết Hứa Tích Sương vô cùng chán ghét mình, vả lại đối phương chán ghét mình cũng là chuyện đương nhiên, Yến Ngọc Sơn nhìn phản ứng sau khi cự tuyệt của Hứa Tích Sương, vẫn là có chút không được tự nhiên, trầm mặc mà giúp Hứa Tích Sường mang tóc giả, sau đó từ tay chuyên viên trang điểm cầm lấy nhân thể vệt sáng cần dùng keo cố định, giúp Hứa Tích Sương họa sau cổ một hết sẹo phỏng.

Từ lúc Yến Ngọc Sơn giúp cậu mang tóc giả, cả người liền choáng váng, mỗi một ngón tay thon dài của Yến Ngọc Sơn lướt qua những sợi tóc cậu liền nhớ tới buổi tối hôm đó, Yến Ngọc Sơn cũng thế này đem ngón tay cường thế mà cắm / tiến tóc của cậu, làm cậu ngửa đầu cùng hắn hôn môi.

Hứa Tích Sương tại chỗ muốn nổ mạnh về phía trước, Yến Ngọc Sơn rốt cuộc cũng giúp cậu mang tốt tóc giả.

Hứa Tích Sương còn chưa kịp thở phào một hơi liền cảm giác được sau cổ bị sờ nhẹ qua một chút, cả người nổi lên một tầng da gà, thiếu chút nữa đứng dậy tại chỗ cho người phía sau một đấm.

Hứa Tích Sương từ trong gương nhìn đên Yến Ngọc Sơn đang nghiêm túc họa vết sẹo ở cổ cho cậu, Hứa Tích Sương như thế nào, đột nhiên nhớ tới tư liệu của Yến Ngọc Sơn trên mạng, nghe nói Yến Ngọc Sơn ở trường phía nghệ thuật cũng rất có thiên phú, đã từng trực tiếp khai qua triển lãm tranh, có người còn bình luận nói Yến Ngọc Sơn vẽ tranh ánh mắt tựa như nhìn người mình yêu.

Hứa Tích Sương lúc trước đọc bình luận này khịt mũi có đôi chút coi thường, nhưng không ngờ thời điểm cậu lạc trong cảnh này phải thừa nhận người này bình luận thật khéo, cậu cảm giác phía sau cổ của chính mình bị Yến Ngọc Sơn nhìn chằm chằm muốn phát hỏa, nếu không phải đôi tay hung hăng mà nắm lấy tay vịn của ghế dựa, hai chân cũng mười ngón trảo địa, cậu thật sự sẽ nhảy lên thoát khỏi thế giới này.

Cậu lén lút nhìn thoáng qua bên cạnh Trì Tư Nguyên, Trì Tư Nguyên đã hóa trang xong, hắn tùy tiện đứng lên, nhìn Hứa Tích Sương nói tạm biệt, chính mình đi qua chỗ phim trường trước, sau đó liền vui sướng mà đi, giống như không hoàn toàn để ý đến chuyện Yến Ngọc Sơn đang họa vết sẹo cho Hứa Tích Sương.

Hứa Tích Sương có một chút nghi hoặc mà thu hồi tầm mắt, cũng không chú ý tới trong gương, phía sau cậu Yến Ngọc Sơn vốn dĩ đang nhìn chằm chằm lỗ tai càng hồng của cậu sau cổ, lộ ra nụ cười nhợt nhạt, nhưng mà Yến Ngọc Sơn đang mỉm cười Hứa Tích Sương liền nhìn về phía Trì Tư Nguyên trong nháy mắt nụ cười liền biến mất không thấy đâu.

Biểu tình của Yến Ngọc Sơn trừ bỏ chính hắn ngoài ra không ai phát hiện được, nhà tạo hình cùng chuyên viên trang điểm bên cạnh đã thất nghiệp, đầu tiên là vẻ mặt khiếp sợ nhìn Yến Ngọc Sơn tự mình phục vụ cho Hứa Tích Sương, cuối cùng là cảm thấy chính mình hết sức dư thừa nên vô cùng tự giác mà ngồi xa cả hai ra nhiều chút.

Tốc độ vẽ của Yến Ngọc Sơn kỳ thật rất nhanh, hơn nữa còn rất chuyên nghiệp, họa ra vết sẹo nhìn thập phần chân thực, Hứa Tích Sương đưa lưng về phía gương, tò mò mà gạt qua một bên tóc giả, quay đầu nhìn nhìn vết sẹo sau cổ, vô cùng vừa lòng gật gật đầu, nhìn Yến Ngọc Sơn nói: "Cảm ơn Yến đạo diễn."

Họa thật đẹp mắt nha!

Yến Ngọc Sơn nhìn Hứa Tích Sương còn mang theo vài ý cười, phảng phất trong đôi mắt chứa đầy ánh sao, trong nháy mắt ánh mắt có chút ngây người: "Không cần... khách khí."

--- ---

Editor: đang edit thì thằng bạn được bia đia rủ đi uống tà tưa, vừa vô trong quán thì thấy một cặp nam x nam é, cả hai đẹp troai lắm nhe, uống tà tưa mà còn chéo tay như uống rượu giao bôi zị ó, còn nắm tay làm nũng nữa nhìn cưng lắm lun á. Nên là hôm ni đăng hơi muộn mọi ngừi thông cảm nhe I LOVE YOU chịt chịt <333






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro