Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1. Thiếu chút nữa sảng khoái mà chết

Truyện do Mén Tini edit và chỉ đăng tại wattpad!!!
... ...

Trong phòng tắm hơi nước bốc lên làm mặt kính mờ không rõ ràng, lại bị ngón tay mảnh khảnh lướt qua, biến thành giọt nước dừng trên bồn rữa tay.

Hứa Tích Sương đứng dậy không được, cậu miễn cưỡng chồng tường đứng dậy, thân thể nghiêng về phía trước, duỗi tay kéo áo tắm dài trên người lại, nhìn vào bản thân mình trong gương.

Từ trong gương chiếu ra một khuôn mặt cùng cậu không khác là mấy, nhưng thần sắc thập phần tái nhợt, đã trắng tới không bình thường, bởi vì hơi nóng từ phòng tắm bốc ra mà đuôi mắt có điểm hồng, ánh mắt mịt mờ dính vài giọt nước nhỏ, đáng thương vô cùng, thoạt nhìn cả người như không sống được bao lâu nữa.

Hứa Tích Sương hít vào một hơi.

Cậu xác định được chính mình đã xuyên thư, xuyên vào một vai phụ trong cuốn tiểu thuyết đam mỹ mà cậu đọc tối qua, không đúng là pháo hôi mới phải, chính xác hơn là một công cụ sinh nhãi con.

Công cụ này là một mỹ nhân bệnh tật, thân thể yếu ớt đi một bước nghĩ ba hơi,  vì ngoài ý muốn cùng đỉnh lưu* Đại ma vương cũng là vai chính công trong sách Yến Ngọc Sơn tình ái một đêm, vô tình mang thai con của đối phương.

(đỉnh lưu là từ dùng để chỉ những ngôi sở hữu lượng fans lớn, hàng đầu làng giải trong từng giai đoạn.)

Bởi vì nghe tiếng dữ bên ngoài của Yến Ngọc Sơn mà không dám cùng đối phương dính quan hệ, đặc biệt là cùng hắn làm tai tiếng người người đều biết, chẳng những sẽ bị xóa tên khỏi giới giải trí hoàn toàn, tai tiếng không đi xuống, còn bị Yến Ngọc Sơn khởi tố, nữa đời sau có lẽ đều không được bình an. mỹ nhân bệnh tật không dám nói ra chân tướng, trực tiếp kéo thân thể yết ớt từ giường bệnh mà chạy, sau đó nhanh chóng rời khỏi giới giải trí, làm Yến Ngọc Sơn căn bản không biết đêm đó mình đã ngủ với ai.

Hứa Tích Sơn nhìn vào thời điểm này, còn tưởng rằng mỹ nhân bệnh tật là mang con chạy truy thê hỏa táng tràng kịch bản, kết quả mỹ nhân bệnh tật rời khỏi giới giải trí bặt vô âm tín, cuối cùng thân thể thật sự quá kém, sinh xong nhãi con liền rời khỏi thế gian.

Hứa Tích Sương: ?

Mỹ nhân bệnh tật trước khi chết cũng đã nói cha của đứa bé là ai, bên bệnh viện liền đi liên lạc cho Yên Ngọc Sơn, mà Yên Ngọc Sơn mang theo nhãi con, quay đầu liền cùng vai chính thụ cuồng cuồng nhiệt nhiệt yêu đương, được toàn bộ giới giải trí điên cuồng chúc phúc, thành một  nhà ba người hạnh phúc.

Hứa Tích Sương: ??

Cậu một bụng thô tục đều không kịp nói, liền ở trong phòng tắm bị giật điện mà chết sau đó xuyên qua đây.

Hiện tại, biết mình sau khi xuyên vào trong sách cùng mỹ nhân bệnh tật cùng tên cùng họ Hứa Tích Sương càng muốn nói thô tục.

Nhưng cậu không có thời gian để nói, bởi vì Yến Ngọc Sơn sẽ bị người khác hạ dược, ngoài ý muốn vào phòng của cậu, xông vào phòng tắm, cùng cậu tình ái một đêm.

Cậu liền đi đến cửa phòng tắm muốn mở ra nhưng không đủ sức, Hứa Tích Sương tuyệt vọng mà nhìn cánh cửa gần ngay trước mắt nhưng lại xa ở tận chân trời. Nổ lực duỗi tay chạm vào, gian nan cử động hai chân như ông lão đã 90 —

Sau đó cậu trượt chân.

Trước một giây, Hứa Tích Sương nhắm chặt mắt lại, nghĩ thầm cậu là xuyên thư giả sống ngắn nhất từ trước tới nay, hơn nữa còn ở trong phòng tắm ngã chết này quả thật rất mất mặt, đời này cậu và phòng tắm có thù với nhau đi...

Chời một chút.

Hứa Tích Sương cảm giác được chình mình rơi vào một vòng tay ấp áp mà cứng rắn, mũi truyền tới cảm giác đau xót, thiếu chút nữa rơi lệ.

Hứa Tích Sương ngẩng đầu chịu đựng cơn đau, một gương mặt tuấn mỹ âm trầm hiện ra ngay trước mặt cậu, đối phương giật giật mắt nhìn cậu, Hứa Tích Sương dừng một chút nghĩ nghĩ người nọ là ai.

Nhưng không đợi cậu nghĩ ra, người nọ liền cắn vào cổ cậu.

Đúng vậy, là cắn!

Hứa Tích Sương đau đến run người, nước mắt cũng nhịn không được một đường tuôn ra, cậu cắn răng duỗi tay muốn đẩy người nọ ra, nhưng về điểm này cậu cũng chỉ giống gãi ngứa cho người ta, người nọ căn bản không để ý, ngược lại dùng cánh tay còn lại khống chế cổ tay của cậu, một lúc sau động tác của người nọ cũng dừng lại, kéo ra một chút khoảng cách với cậu.

Hứa Tích Sương há mồm muốn mắng người, lại bị người nọ hiểu sai ý, người nọ nhìn giọt nước mắt đọng trên lông mi của cậu, đuôi mắt mang theo một chút mị ý, đôi môi hồng nhuận mở ra như mời gọi người khác gặm nhấm, ánh mắt mê ly mà hôn xuống.

Hứa Tích Sương phát ngốc.

Sau đó cậu chợt nhận ra người này lại chính là Yến Ngọc Sơn!!

Cái kia, cậu sắp phải ngủ cùng hắn sao, còn làm cậu mang thai, cuối cùng coi cậu là công cụ bỏ cha lấy con!!!

Hứa Tích Sương mang theo tức giận hung hăng cắn đầu lưỡi đang đảo tới đảo lui của Yến Ngọc Sơn, Yến Ngọc sơn dừng một chút, tựa hồ tỉnh táo lại vài phần, Hứa Tích Sơn vừa định cùng hắn nói chuyện, "lễ phép" ném hắn ra ngoài đã bị hắn bế ngang lên, ra khỏi phòng tắm, sau đó ném lên trên giường mềm mại.

Hứa Tích Sương:...

Cậu kéo áo tắm dài che lại mình, ngây người nhìn Yến Ngọc Sơn cởi quần áo, tầm mắt cậu dừng trên cơ bắp rắn chắc mê người của đối phương, nghĩ thầm chính mình dù sao cũng không chạy được, cũng không có đủ sức lực mà xuống giường, dứt khoát hưởng thụ một đêm này.

Vì thế cậu an nhiên mà nằm.

... ...

Ngày hôm sau Hứa Tích Sương tỉnh lại ở bệnh viện dại ra nhìn trần nhà trắng toát, hận không thể trở về tối hôm qua đánh chết chính mình để sắc đẹp mê hoặc.

Tuy rằng tối hôm qua thật sự rất sảng khoái, nhưng mà thiếu chút nữa trở thành xuyên thư giả đầu tiên chết vì sảng khoái ở trên giường.

Cách chết này so với ở phòng tắm còn mất mặt hơn, hơn nữa sẽ làm khí tiết tuổi già khó giữ được, Hứa Tích Sương oán hận mà tưởng, đều do cẩu Yến Ngọc Sơn thật sự là quá mạnh, cái kia gì mà đại sống lại tốt, căn bản không giống một người say rượu, hơn nữa tác giả cam đoan người này là xử nam, này so với cẩu không khác nhau đi!

Tuy rằng một phần cũng do chính cậu, cậu không nên dùng chân đi câu Yến Ngọc Sơn, làm đối phương lại tới thêm một lần... Vẫn là tới hai lần?

Hứa Tích Sơn chuyển dời tầm mắt, quyết định không nghĩ tới chuyện này nữa, cũng không suy nghĩ tới ai là người đứa cậu tới bệnh viện, để cho chuyện này qua đi, cảm ơn.

Tuy rằng cậu không từ trên giường bò dậy chạy, làm Yến Ngọc Sơn không tìm thấy người, nhưng chắc là , không có vấn đề gì lớn?

Ngoài cửa phòng, Yến Ngọc Sơn ngồi ở trên ghế ở hành lang, thần sắc mang theo nhàn nhạt mệt mỏi.

Khương Dương Trạch ngồi ở bên cạnh, vẫn là vẻ mặt khiếp sợ, không thể tin được bằng hữu của mình lần đầu tiên thoát xử nam xong, liền đem người ta vào bệnh viện, còn là phải vào phòng ICU*.

(ICU là phòng bệnh luôn phải được theo dỏi chặt, liên tục bởi các bác sĩ chuyên, đây là nơi chăm sóc bệnh nhân nguy kịch, bị thương nặng cần kéo dài sự sống.)

"Tôi mẹ," Khương Dương Trạch tấm tắc cảm thán nói. "Lão Yến, vẫn là cậu mạnh, cậu một đêm bảy lần a?"
Yến Ngọc Sơn không để ý đến hắn.

Hắn căn bản không nghĩ đến kêu Khương Dương Trạch lại đây, nhưng hắn lớn như vậy, lần đầu tiên không mặt mũi thấy một người, không thể không tìm người trung gian tới đây hòa giải.

Hắn biết chính mình tối qua trúng chiêu, vốn dĩ muốn tìm một phòng tự mình trải qua, ai ngờ khách sạn đưa sai phòng, hắn hôn hôn trầm trầm đi vào phòng của người khác, muốn vào phòng tắm xối qua nước lãnh, kết quả thấy cả người mềm mại, quyến rũ của Hứa Tích Sương.

Sau khi sự tình phát sinh hắn đều nhớ, bao gồm hắn làm thế nào đem đối phương ngất đi.

Yến Ngọc Sơn nhắm mắt, hắn là đạo diễn điện ảnh chụp xử nữ nam chủ, hắn vố nghĩ rằng trong đoàn phim đều là người một nhà, liền uống mấy chén, không nghĩ đến như vậy liền chúng chiêu.

Nội tâm hắn đã xác định được người hạ dược hắn là ai, mà Hứa Tích Sương lần này lại là tai bay vạ gió, hắn quỳ xuống cầu xin có lẽ đều không được đối phương tha thứ.

Không ái biết, hắn sáng nay tỉnh lại, ánh mắt đầu tiên liền thấy được người trong lòng mình đầy rẫy dấu vết xanh tím, hơi thở mỏng manh, thiếu chút nữa trái tim của hắn rớt khỏi lồng ngực.

Mặt sau binh hoang mã loạn những dấu vết ái muội không cần nói, tuy rằng Hứa Tích Sương có nói qua thân thể không tốt, nhưng Yến Ngọc Sơn không nghĩ tới đối phương sẽ không tốt tới mức độ này.

Dưới tình huống như vậy, Hứa Tích Sương không muốn ở lại điện ảnh nam chủ cũng là đương nhiên, hắn sẽ bồi thường gấp đôi tiền vi phạm hợp đồng, sau đó sẽ đáp ứng điều kiện Hứa Tích Sương đưa ra, chỉ cần trong phạm vi mà hắn làm được.

Yến Ngọc Sơn suy nghĩ rất nhiều, thẳng đến khi hộ sĩ nhắc nhở bọn họ người trong phòng bệnh đã tỉnh Yến Ngọc Sơn mới hoàn hồn, mang theo Khương Dương Trạch vẻ mặt muốn ăn dưa vào phòng bệnh.

Vào thời điểm hộ vệ nói chuyện, Hứa Tích Sương đem chăn kéo qua đỉnh đầu, không muốn đối mặt với hiện thực.

Quá xấu hổ, thật sự quá xấu hổ.

Hứa Tích Sương hận không thể biến mất tại chỗ, cậu tình nguyện tối hôm qua dưới thân Yến Ngọc Sơn sảng khoái mà chết, hiện tại liền không cần phải đối mặt với người ta.

Cậu ngừng thở, làm bộ chính mình đã ngủ rồi, dựng lỗ tai lên nghe động tĩnh bên ngoài.

Cậu không nghe được giọng trầm thấp của Yến Ngọc Sơn, mà là nghe được một âm thanh khác: "Lão Yến, này sao lại kéo chăn qua đỉnh đầu a? Cậu sẽ không, sẽ không làm người ta đến chết đi?"

Hứa Tích Sương:...

Yến Ngọc Sơn:...

Hứa Tích Sương chuẩn bị tốt tâm lý, thong thả mà kéo chăn xuống, mặt vô biểu tình mà nhìn hai người cuối giường.

Khương Dương Trạch nhìn Hứa Ngọc Sương hít hà một hơi, hắn không nghĩ tới người ngủ cùng Yến Ngọc Sơn cư nhiên ở trong giới giải trí có tiếng mỹ nhân bệnh tật, đối phương hằng năm ở nhà dưỡng bệnh, lâu lâu mới đi công tác, cũng không sinh động cho nên mặc dù kĩ thuật diễn tốt, nhưng ở giới giải trí cũng không phi thường hỏa, miễn cưỡng tính là diễn viên tuyến bốn.

Hắn đồng thời cũng lý giải được vì cái gì mà Yến Ngọc Sơn làm tới vào bệnh viện— bởi vì thân thể của Hứa Tích Sương thật sự là quá yếu a!

Hắn đã từng gặp qua Hứa Tích Sương ho ra máu, có thể đem so với trường hợp của Lâm muội muội.

Yến Ngọc Sơn có điểm chột dạ mà dời tầm mắt không xem dấu cắn ái muội trên cổ Hứa Tích Sương nữa, mở miệng hỏi trước: "Cậu tốt lên chút nào chưa?"

Hứa Tích Sơn nhìn qua Yến Ngọc Sơn, ừm, vẫn là rất tuấn mỹ, cậu hồi tướng lại một chút tình tiết miêu tả Yến Ngọc Sơn trong tiểu thuyết, vẫn là quyết định không đắc tội Yến Ngọc Sơn ở bên ngoài, dù sao cậu hiện tại cũng là chiếm lý, muốn Yến Ngọc Sơn như thế nào cũng đều có thể.

Vì thế Hứa Tích Sương ho nhẹ một tiếng, chậm rãi mở miệng: "ừm."

Khương Dương Trạch xem không khí xấu hổ giữa hai người, chủ động phát huy tác dụng của mình: "Cái kia, tiểu Hứa a, tối hôm qua là Lão Yến của chúng tôi không đúng, hôm nay tới đây là để xin lỗi cậu, cậu có gì tức giận hoặc không hài lòng cứ việc nhắm vào cậu ấy phát tiết, cậu ấy tuyệt đối không đánh, không mắng, không cải lại!"

Yến Ngọc Sơn lập tức nói: "Thực xin lỗi, tối hôm qua là tôi sai, tôi sẽ bồi thường cho cậu."

Hứa Tích Sương cả người hiện tại đều mềm oặt, muốn đánh không có sức để đánh, mắng chửi người cũng hao thể lực, cậu loại bỏ hai phương thức trên, cẩn thận load lại cốt truyện của tiểu thuyết, sau đó mở miệng nói: "Tôi muốn thuốc bổ."

Yến Ngọc Sơn cùng Khương Dương Khanh sửng sốt một chút.

"Đặc biệt là bổ dược." Hứa Tích Sương bổ sung thêm.

Cậu muốn bổ thân thể, trong truyện gốc, mỹ nhân bệnh tật bởi vì thân thể không tốt mới chết, cho nên cậu muốn bồi bổ thân thể.

Hung hăng mà bổ!!!

--- ---

Editor: mới chương đầu mà muốn bị trĩ rùi mấy chương sau sẽ khá hơn khum ;-;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro