12
Nhà Jimin
-"Jimin, ra ngoài đi, sẽ bị cảm đó"
-"???": Jimin bất ngờ choàng tỉnh
-"Mẹ...": Jimin khóc nức nở, giọng nói lúc nãy chắc chắn là của mẹ, ko thể nhầm lẫn được. Ko gian xung quanh lặng như tờ, chẳng có lấy 1 tiếng động hồi đáp
-"Lại thế nữa rồi, dạo này mình căng thẳng quá": Jimin nhấc cái thân ướt sũng ra khỏi bồn tắm, vệ sinh cá nhân qua loa rồi lại leo lên giường ngủ tiếp
Sáng hôm sau
Đúng như tiên đoán, Jimin thật sự bị cảm, sốt cao triền miên, lúc này có điện thoại gọi tới
-"Park Jimin, m chết ở xó nào rồi?": 1 giọng đàn ông cay nghiệt vang lên
-"Con đang bị sốt, có thể lùi lại ngày mai được ko?": Jimin yếu ớt nói, mặc dù cậu biết thừa câu trả lời nào sẽ dành cho cậu
-"Thằng O như m mà cũng dám đòi hỏi à? Mau vác xác m đến điểm hẹn đi": ông ta lại chửi bới vào điện thoại
-"...Con ko đến được": Jimin nói rồi cúp máy, lại nằm đó nức nở
Kẻ lúc này Jimin vừa nói chuyện cùng là bố ruột của cậu - Park Sungy. Ông ta là 1 người giàu có nhưng độc tài có tiếng, chỉ có Jimin là con trai, nhưng cậu lại phân hóa thành O. Vì ko đúng ý ông ta nên cậu bị đuổi ra khỏi nhà.
Flashback
-"Chết tiệt, t nuôi m bao nhiêu năm, thế mà m lại phân hóa thành O. M đúng là thứ dơ bẩn, chỉ biết chổng mông lên cho A đuj vào lỗ": ông ta dùng mọi lời lẽ cay nghiệt với cậu, cầm roi liên tục quất lên người cậu
-"...": Jimin im lặng hứng chịu mọi đòn roi
-"T kinh tởm m, m giống y chang con đĩ mẹ của m": Ông ta rền rĩ như 1 con thú hoang
-"Cha đừng nhắc đến mẹ tôi như thế": Jimin đẩy ông ta ra, lần đầu tiên cậu chống cự, nhưng sức của O thì làm gì được A, hắn ta túm tóc cậu rồi vứt cậu ra ngoài đường, mặc cho cậu tự sinh tự diệt
Thân là O lại lang thang ngoài đường buổi đêm, mấy lần suýt gặp nguy hiểm, cũng may là trước khi đi, quản gia còn nhét thẻ vào trong túi Jimin để cậu tiêu dần
Thuê 1 căn nhà rồi kiếm việc làm, còn đủ tiền đi học, cuộc sống vui vẻ giúp cậu quên đi chuyện quá khứ, thế mà...
6 năm ko liên lạc, ko chu cấp, ko hỏi han, nay ông ta lại gọi cho Jimin.
Hôm qua
-"Hửm? Số của ai vậy?": Jimin nhìn điện thoại đầy nghi ngờ
-"Ai gọi à? Vào phòng nghỉ nghe đi, chưa đông khách lắm": Jin thấy vậy liền nói
-"Vậy em xin phép": Jimin đi vào phòng nghỉ dành cho nhân viên rồi ấn nghe máy
Giọng nói vang lên khiến Jimin run rẩy, là cái giọng nói mà cậu ko bao giờ muốn nghe lại thêm 1 lần nào nữa
-"Park Jimin, t có nhiệm vụ cho m đây, thằng O vô dụng": giọng nói cay nghiệt từ những từ đầu tiên
-"Cha? Có chuyện gì sao?": Jimin hơi giật mình nhưng cũng ko dám làm gì hơn
-"T đã sắp xếp 1 hôn ước cho m, giờ là lúc m nên làm gì đó báo đáp những năm tháng t nuôi m hộ con đ* mẹ m chứ": ông ta nói, chất giọng mang đầy sự khinh bỉ và trịch thượng
-"...con từ chối được ko?": Jimin run rẩy
-"M ko có quyền, nếu m dám trốn, t sẽ cho m chết y chang mẹ m": ông ta gằn giọng rồi tắt máy
Jimin trầm ngâm, ngày đó...cái ngày mà ông ta xuống tay với mẹ cậu...cái ngày mà cả đời cậu ko bao giờ quên được
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro