Night#5
"Em tưởng chỉ phạt đêm qua là đã xong?"
"Cháo, đang nấu cháo mà. Du...Bệnh Du còn chưa khỏi, ưmm..." sẽ lây cho em. Đáng tiếc câu này nàng không nói ra được, Tử Du đã ôm lấy nàng, ép nàng giữa bàn và hai tay cô, phủ kín miệng nàng.
Tử Du hơi khom người, hai tay chống lên bàn, giam Sa Hạ vào giữa hai tay, làm nàng không thể động đậy. Miệng cô ngậm môi nàng, mút mút rồi cắn. Trên môi có cảm giác hơi đau, Sa Hạ nhíu nhíu mày, con người này đích thực là đang trừng phạt nàng. Nàng chấp nhận việc mình tự ý bỏ đi du lịch với bạn bè là sai nhưng mà đã phạt nàng cả đêm qua rồi, bây giờ vẫn không tha. Thật ép người quá đáng!
Cô nhìn cánh môi nàng như muốn sưng đỏ, đáy mắt tràn ngập ý cười, buông môi nàng ra, đổi thành tấn công bằng lưỡi. Cô rà đầu lưỡi dọc viền môi nàng, rà một vòng lại một vòng. Sa Hạ nhận ra ý chí của mình dần dần suy giảm, vì thế đưa tay để lên ngực cô, thở hổn hển nói: "Đừng...Cháo..." Tử Du lập tức hiểu nàng muốn nói gì, một tay ôm nàng, xoay một vòng, cánh tay dài duỗi ra, tắt bếp gas, sau đó xoay tròn trở lại, tiếp tục thưởng thức "món ngon" trước mắt.
Đầu lưỡi cô liếm láp qua lại trên cổ nàng, còn mút vành tai nàng, khiến nàng ngứa ngáy khó nhịn. Cô táo tợn hơn, ở vành tai sử dụng đầu lưỡi không ngừng khiêu khích nàng. Lúc này nàng đã không còn sức lực để phản kháng, chỉ cảm thấy râm ran, đành thử tránh né tấn công của cô, nghiêng đầu chuyển qua môi cô. Tử Du đi từ vành tai đến trái tai rồi gò má đến môi nàng, tiếp tục tấn công, đoạt thành chiếm đất. Tay cô cũng không để yên, một bàn tay chống lên bàn, tay kia lần theo đường cong nàng vuốt ve.
Lưỡi cô tiến thẳng mục tiêu, lần lượt chiếm cứ. Bàn tay theo đường cong hướng lên trên, sau đó lần ra phía trước, đi đến gò núi cao ngất. Bàn tay phủ lên gò núi thỏa sức vuốt ve, tạo ra đủ loại hình dạng. Sa Hạ thở gấp gáp, thân thể như nhũn ra nóng lên, phải dựa người vào bàn, nhưng lòng thấy trống rỗng, theo bản năng lại ưỡn người về phía Tử Du, hai tay ôm cổ cô, như gấu koala bám dính trên người cô.
Hai tay Tử Du nâng lên, ôm nhấc Sa Hạ ngồi lên bàn, nhìn thẳng vào mắt nàng, trong mắt cô đã tràn ngập ham muốn, nóng bỏng thiêu đốt đối phương. Tim Sa Hạ bỗng đập thật nhanh, đầu óc nháy mắt rỗng không. Tử Du lại hôn nàng, lưỡi cô và lưỡi nàng chơi trò rượt đuổi. Tay cô luồn vào trong áo sơ mi, ôm ra sau lưng, cởi móc áo ngực, kéo ra, ném áo lót ren màu đen lên bàn, sau đó bàn tay chạm vào đồi ngực trắng.
Ngón trỏ và ngón giữa cô kẹp đầu vú, mặc sức chơi đùa, khi thì kéo dài, khi thì vo tròn. Chỉ trong chốc lát, đầu vú đã cứng ngắc, đứng sững. Cô đẩy áo cơ mi của nàng lên, rồi cởi ra, sau đó cúi đầu ngậm đầu vú, bắt đầu khiêu khích.
Một bên ngực được miệng cô tôn thời, ngực bên kia được tay cô cung phụng, Sa Hạ mắt đờ đẫn, tự giác ngửa người, ưỡn ngực ra trước, nhìn lên trần nhà, tiếng rên rỉ khe khẽ tràn ra. Lưỡi cô liếm láp vòng quanh quầng vú, cảm xúc ướt át khiến nàng run lên. Vật nóng rực dưới thân cô đội vào chỗ kín, nàng nhẹ rên, bàn tay vô thức cách lớp quần nắm lấy vật cứng. Tử Du từ trên ngực nàng ngẩng phắt lên, nhìn vào mắt nàng, yết hầu trượt lên xuống.
Cô kéo tay nàng chạm vào quần lót, kéo nhẹ xuống, cầm lấy thằng bé. Sa Hạ bị vật thô nóng làm giật mình, trượt tay lên xuống, muốn lòng bàn tay giảm bớt sức nóng, nào ngờ lại nghe Tử Du cúi đầu rên rỉ, cô cúi bên tai nàng nói khẽ: " Em đúng là yêu nghiệt mà...Aa...trượt nhanh lên..."
Nàng nhìn vật nóng càng lúc càng lớn, cứ như sắp bùng nổ bất cứ lúc nào, bên tai lại vang vảng tiếng thở gấp của cô, tay vô thức trượt lên xuống càng lúc càng nhanh. Tử Du bỗng nắm chặt tay nàng, rên lên một tiếng, toàn thân run lên, bạch dịch nóng bỏng bắn ra, chất lỏng màu trắng đục dính đầy váy đen của nàng, trắng đen đối lập, rất nổi bật. Hình ảnh kích tình như vậy khiến nàng cảm giác như có dòng nước nhẹ chảy ra giữa hai chân, bất giác kẹp chặt hai chân lại.
Bỗng nàng cảm giác ngực lành lạnh, nhìn lên mới phát hiện cô từ khi nào đã cầm trong tay hũ mật ong, ngón tay dính đầy mật đang vẽ vời quanh đầu vú nàng. Sa Hạ hoảng hồn, cô cười cười rút tay lại, hài lòng nhìn thành quả của mình, cười cười mờ ám. Tử Du cuối đầu, vươn lưỡi liếm lên, liếm rồi liếm, mút nhẹ, cảm giác ngứa ngáy từ đầu vú lan truyền khắp người, nàng bất giác uốn éo người, đồi ngực theo thế mà nảy lên.
Cô đem tay dính đầy mật vàng óng đưa đến miệng nàng, bảo: "Nếm thử xem." Nàng chần chờ hé miệng, ngậm đầu ngón tay, lưỡi liếm liếm mật, vị ngọt tan trong khoang miệng. Lưỡi nàng liếm láp khiến cô khẽ run lên, rút lại tay đưa lên miệng mình, ra vẻ "mút ngón tay thật vô cùng sung sướng", khiến nàng đỏ mặt, khẽ mắng: "Không biết ai mới là yêu nghiệt a.." Cô nhìn nàng, cúi đầu hết sức chăm chút mút mát vị ngon lành trên đầu vú, đầu lưỡi mút sạch mật, còn phát ra âm thanh.
"Ăn thật ngon, tiếp theo nên ăn gì đây?" Tử Du mỉm cười nhìn nàng, nếu nói là hỏi, chi bằng nói là báo cho nàng biết một tiếng. Cô cầm hộp sữa đặc bên cạnh hũ mật, bôi thẳng lên bên ngực còn lại. Cảm giác sền sệt lành lạnh trên ngực lan ra, Sa Hạ không chịu nổi phản đối, đẩy cô ra, "Đừng làm vậy. Thật khó chịu..."
"Du ăn hết giúp em." Tử Du nói xong bắt đầu ăn, chậm chạp liếm láp, đầu lưỡi như có như không khiêu khích suýt chút nữa khiến nàng phát điên, thân thể như có luồng điện xẹt qua, dưới bụng có luồn khí nóng len lỏi, nàng cảm thấy bản thân như không kiềm chế nổi khao khát. Nàng nhắm mắt lại, ôm đầu cô, để cô càng sát gần nàng, ngón tay luồn vào tóc cô, bật ra tiếng rên rỉ.
"Em, em muốn..." Không thể đùa tiếp nữa, phía dưới nàng đã chảy tràn ướt đẫm cả quần lót. Nàng biết mình sắp không chịu nổi, rất muốn cô.
"Hửm? Vợ nói gì?" Cô ngẩng lên, đã biết còn hỏi.
"Em, em...Du vào đi..." Nàng ấp úng.
"Em đang mời mọc Du đó sao? Bảo bối hôm nay thật nhiệt tình." Cô cười, ngón tay khéo léo tuột dây kéo, cởi váy nàng ném xuống đất. Người nàng chỉ còn lại chiếc quần lót nhỏ màu đen ướt sũng.
Vì nàng ngồi trên bàn, Tử Du liếc sơ đã thấy dấu vết ẩm ướt trên đáy quần, cô cười gian manh, kề sát tai nàng nói nhỏ: "Em gấp gáp đến vậy sao, quần lót ướt hết rồi này, tối qua vẫn chưa cho em ăn no sao?" Cô còn cố ý dịch mông, chạm thằng bé vào chỗ kín của nàng.
Sa Hạ khó chịu quay đầu, mặt đã đỏ bừng bừng. Tuy nàng không còn là cô gái ngây thơ chưa từng trải, nhưng mỗi lần đối mặt với sự khiêu khích trêu đùa của cô, nàng lúc nào cũng cảm thấy ngượng ngùng, nói đến cùng là do Tử Du mặt quá dày.
Tử Du lướt tay qua nơi thầm kín của Sa Hạ, dù cách lớp quần lót, nhưng cảm giác vẫn rất mạnh, khiến cả người nàng run rẩy, chất dịch chảy ra không dứt, tay Tử Du cũng bị ướt.
"Em muốn lắm rồi phải không?" Cô thì thầm bên tai nàng, Sa Hạ chưa kịp phản ứng, ngón tay cô đã đẩy vào bên trong mang theo cả quần lót. Kích thích bất ngờ khiến nàng bật kêu lên. Cô thấy phản ứng của nàng, mỉm cười, tốc độ ra vào nhanh hơn. Một ngón tay không thỏa, dùng luôn cả hai ngón. Nhưng còn cách lớp vải, không thể vào sâu bên trong, cô nâng hai chân nàng lên, kéo quần lót xuống.
Không còn được che đậy, khu vườn màu hồng của nàng bị nhìn rõ mồn một. Chất dịch thấm ướt cánh hoa, lấp lánh nhiều chỗ.
Cô không kìm được đưa tay vuốt ve, nơi đó của nàng có chất dịch chảy ra, cô chậm rãi xoay tròn chạm vào cửa mình. Ngón giữa nhẹ nhàng tiến vào, vì được bôi trơn, ngón tay vào rất dễ dàng, đi lại thoải mái trong lối vào. Ngón tay vừa nhẹ nhấc lên đã đụng đến nhụy hoa, vuốt ve nhè nhẹ. Chậm rãi, cô chen ngón trỏ vào thêm, ngón trỏ và ngón giữa khép lại ra vào rất nhanh, hòa với chất dịch, phát ra âm thanh mê hoặc.
"Aa...aa..." Sa Hạ hai tay nắm chặt cánh tay Tử Du, không chịu nổi phải rên rỉ. Nàng cảm thấy cả người lơ lửng, bồng bềnh, cảm giác sung sướng dâng đầy trong người, cảm giác cực khoái khiến người ta mê muội. Nàng bất giác co thắt kẹp chặt ngón tay, lúc co thắt bên trong siết mút thật mạnh, Tử Du có thể cảm thấy bên trong bao bọc, hút ngón tay thật chặt, suýt chút nữa đã không thể động đậy. Cô có thể tưởng tượng cảm giác vật của cô được bên trong tuyệt vời này mút chặt, cảm giác đó như lọt vào thiên đường ở trần gian.
Một bàn tay cô đặt ở dưới bụng nàng, ấn từ trên xuống, tay kia thì di chuyển trong nàng, khiến bên trong càng thêm hút chặt ngón tay cô. Ngón tay trong lối đi tìm kiếm điểm G, từ cửa vào khoảng 5cm phía trên có một gò nhỏ như hạt đậu, cô bỗng đè mạnh nó, rồi buông ra, cứ thế lặp lại không ngừng. Dưới sự kích thích, điểm G đã nhô lên, nàng cảm thấy như đã lên đến thiên đường, hưng phấn khó diễn tả thành lời.
Ngón tay cô làm tư thế ngoắc ra ngoài, cô quan sát vẻ mặt nàng, lực tay và chiều sâu tùy theo ý muốn của nàng mà thay đổi. Nàng bám chặt tay cô, rất chặt, cánh tay cô đã nổi lên mấy vết hồng hồng. "Vào đi, Du cho vào đi..." Nàng ngại ngùng khẩn cầu.
Tử Du thấy nàng mặt mày đỏ ửng, mồ hôi đổ đầm đìa, thì không trêu nữa, để nàng nằm ngửa trên bàn, cô đứng thẳng, tiến vào theo gốc 180 độ. Vật nóng rực chầm chậm tiến vào, đưa vào một ít lại rút ra gần hết chỉ còn dính đỉnh đầu, khiến nàng khó chịu vô cùng. Nàng tức giận vỗ vỗ lưng cô, trừng mắt. Cô mỉm cười, rồi đẩy vào hết, nhưng không đưa đẩy mà ngoáy đảo. Của cô và của nàng áp vào nhau, ma sát nhau, nhất là cánh hoa cùng nhụy hoa được cọ xát kích thích thỏa mãn cực kì.
Cô dán sát tai nàng hỏi: "Cảm giác thế nào? Thoải mái không?" Sa Hạ không trả lời, chỉ nhẹ rên rỉ. Cô vỗ vỗ mông nàng, nâng hai chân nàng để lên trên khuỷu tay, trong lúc thay đổi tư thế vẫn cắm sâu bên trong, thừa cơ dồn sức, tiếp tục đẩy vào rút ra. Cô cố không để mình thỏa mãn, cô không muốn giao nộp vũ khí quá sớm. Hai chân nàng kẹp chặt cô, để cô đè hẳn lên mình. Cô điên cuồng tiến vào hai phút, Sa Hạ đã không khống chế nổi, "Aaa..." Nàng đã lên đỉnh diểm.
Nàng ghé lên vai cô mà thở, khắp người thỏa mãn, chất dịch ấm áp từ trong chảy ra, dính trên đùi rồi chảy xuống. Cô vén tóc nàng: "Du vẫn chưa thỏa mãn..."
"Hửm..." Nàng khó hiểu nhìn cô.
"Em nằm sấp lại." Cô cười cười, chỉ vào ghế dựa cách đó không xa. Cô nói rồi ôm nàng đi qua, nàng xoay người, nằm sấp lên ghế, nắm lưng ghế, đưa mông ra. Cô hôn cổ và lưng nàng. Cô đi vào từ phía sau, tay từ sau luồn qua khe hở giữa người cô và lưng ghế, một ngón tay phối hợp, chà xát hoa hạch. "Aa!" Sa Hạ không ngờ cô dùng cách này, nàng hơi hoảng sợ. Cô tấn công hai mặt, ra vào rất nhanh, nàng không còn chịu được, cực sướng lại lần nữa kéo đến.
Rong ruổi hai phút, cô cũng không kiềm được, chuẩn bị kết thúc. Cô ôm bụng nàng quỳ xuống, sau đó hít sâu vài cái, bỗng đẩy vào lần cuối cùng. Nàng hét lên, toàn thân run rẩy, bạch dịch nóng hổi phun ra, kéo dài mạnh mẽ. Bạch dịch hòa với chất dịch từ nơi ân ái chảy ra, dính hết lên đùi.
Hai người vẫn giữ nguyên tư thế, thở hổn hển dựa sát nhau. "Sau này còn dám bỏ đi như vậy nữa không?" Hơi thở ấm áp phả lên tấm lưng trần trụi trơ bóng của nàng, nàng rụt rụt người. "Em, em biết sai rồi. Đừng phạt nữa sẽ hư mất." Nàng vô thức lẩm bẩm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro