Lâu ngày sinh tình (Ngoại truyện)
Đến tối thứ sáu, là phiên trực của Sa Hạ, nàng một bên trông nôm học sinh tự học buổi tối, một bên sửa bài, đã hết giờ tự học chỉ còn khoảng mười bài, nàng liền ở lại làm tiếp.
Chu Tử Du lúc đó đến đón nàng, thấy nàng vẫn chưa xuống lầu, nhắn tin cũng không trả lời, liền chính mình đi văn phòng tìm nàng, kết quả phát hiện trong phòng làm việc chỉ có bạn gái mình cùng nam lão sư, một nam một nữ, không biết đang thảo luận cái gì, nam lão sư kia mang mắt kính gọng đen, hơi khom xem xét gì đấy trên bàn làm việc, cách bạn gái mình cũng gần quá đi.
Sắc mặt cô đanh lại, gõ gõ cửa.
Lúc này hai người trong phòng làm việc mới phát hiện ra có người tới, Sa Hạ cười nói, "Em tới rồi."
"Ừm." Chu Tử Du đi vào, hỏi, "Làm sao còn chưa tan làm?"
"Còn có vài phần chưa viết xong, em chờ tôi một chút." Sa Hạ nói với nàng xong, lại quay sang hỏi nam lão sư, "La lão sư, còn có vấn đề gì không?"
"Không có, cảm tạ Thấu lão sư." Nam lão sư đứng dậy, nói, "Vậy tôi đi trước, cô cũng nên sớm một chút tan làm."
"Bye bye."
Người lão sư kia vừa đi, Chu Tử Du cũng cúi đầu đến xem vật trên bàn, là bài thi, mặt trên còn có chữ viết của Sa Hạ, cô hừ lạnh, "Xem ra đúng là hỏi vấn đề."
"Làm sao, em có thế liền ghen?" Sa Hạ cười cô, lại giải thích một hồi, "Là thực tập sinh mới tới, rất hiếu học."
"Hiếu học cũng không cần đến gần như thế." Chu Tử Du khom lưng, hôn một cái lên vành tai nàng, hơi nóng phun lên, thấp giọng cười nói, "Chị còn là người đã có bạn gái..."
Sa Hạ tay đang viết run lên một cái, nghiêng đầu, nhỏ giọng nói, "Đừng nghịch, còn đang sửa bài đây..."
Chu Tử Du lại chua xót nói, "Sửa bài quan trọng hay em quan trọng hơn?"
"Bảo bảo ngoan, đương nhiên là em quan trọng." Sa Hạ dở khóc dở cười, "Ngoan, viết xong tôi liền theo em về nhà."
Chu Tử Du lúc này mới an phận ngồi xuống, ở một bên xem bạn gái mình làm việc.
Sa Hạ có hơi cận, bình thường để cho tiện nàng không mang kính, bây giờ lại mang mắt kiếng gọng vàng, cúi đầu chuyên tâm sửa bài, ở dưới ngọn đèn có vẻ điềm đạm ngoan ngoãn cực kỳ.
Nhìn xong Chu Tử Du có chút ngứa ngáy trong lòng, các nàng hình như còn chưa từng làm ở trường học văn phòng?
Cô lặng lẽ đóng cửa phòng làm việc, thuận tiện khóa trái.
Sau mười mấy phút, Sa Hạ dừng bút, gỡ xuống kính, thở phào nhẹ nhõm, "Được rồi, về nhà thôi."
"Ở lại thêm chút đi." Chu Tử Du ngồi lên bàn làm việc của nàng, cúi người nhìn xuống, "Chúng ta ở văn phòng thử xem..."
"Thử cái gì..." Sa Hạ vẫn chưa phản ứng lại, một giây sau liền bị hôn.
Đầu lưỡi đối phương quen thuộc chui vào, càn quét hàm răng, cạy mở ra, cuối cùng cuốn lấy đầu lưỡi nàng, quấn quýt lấy nhau.
Này bá đạo hôn môi dễ dàng bốc lên Sa Hạ dục vọng, nàng rất nhanh sẽ phản ứng lại, lý trí còn đang nhắc nhở nàng không thể ở trong phòng làm việc làm, thân thể nhưng không thể khống chế, ôm đồm lên cổ Chu Tử Du, rơi vào ẩm ướt hôn môi.
Vừa hôn xong xuôi, Sa Hạ đã có chút thở hổn hển, nhưng nàng còn sức từ chối, "Đừng... Đừng ở văn phòng..."
"Cũng không có ai." Chu Tử Du không buông tha nàng, đem nàng kéo tới trên người mình, lại đi hôn nàng, tay từ vạt áo luồn vào trong, cách nội y nhào nặn ngực nàng, bắp đùi đẩy ra hai chân nàng, ma sát phía dưới, dụ dỗ nàng, "Cửa cũng đã khoá rồi."
Sa Hạ ở trước mặt cô từ trước đến giờ không có một chút nào sức đề kháng, bị cô mơn trớn, tiểu huyệt đã có chút ướt át, hơn nữa cách quần nàng cũng đụng tới nữ nhân cứng rắn hạ thân.
"Được rồi..." Sa Hạ lập tức liền thỏa hiệp, lại thở hổn hển bổ sung một câu, "Nhưng phải tắt đèn."
"Cởi quần áo, tôi đi tắt đèn."
Chu Tử Du tắt đèn, lúc trở lại lần nữa tìm thấy thân thể trần trụi, nhẹ nhàng nở nụ cười, "Bảo bối thật ngoan, ướt sao?"
Sa Hạ đem cô đè xuống ghế, cúi đầu đi hôn cô, "Em đoán xem."
Chu Tử Du liền đưa tay sờ nàng phía dưới, đầu ngón tay lập tức bị ướt, cô rút tay ra, đặt ở bên mép liếm liếm, cố ý phát sinh âm thanh, "Ướt, chỉ là còn chưa đủ..."
Loại này đùa giỡn Sa Hạ đã có thể thong dong đối đáp, "Vậy em còn không cố lên?"
"Được rồi, Thấu lão sư." Chu Tử Du vừa cười, không biết tiếng nói mình trầm thấp êm tai cực trêu người, cô cúi đầu đi liếm cắn ngực Sa Hạ, tay lại dò xét xuống, xoa xoa cánh hoa.
"Đừng gọi Thấu lão sư..." Danh xưng này tại ngay lúc này bị cô gọi ra, đặc biệt khiến người ta ngượng ngùng, Sa Hạ bấm eo cô một cái.
Không đến nơi đến chốn, Chu Tử Du ngậm lấy đầu vú, âm thanh cũng là mơ hồ không rõ, "Được rồi lão sư."
"Em... Này..." Sa Hạ cực thẹn, vừa vặn muốn nói cái gì, lại bị ngón tay đột nhiên tiến vào hoa huyệt làm thành một tiếng rên rỉ.
"Lão sư người ướt đẫm..." Chu Tử Du ngẩng đầu hôn cổ của nàng, ngón tay cắm rút làm tiểu huyệt, cười nói, "Lão sư giúp em cởi quần có được không?"
Càng nói nàng, nữ nhân này liền càng mạnh tay hơn, Sa Hạ nhìn rõ được cô muốn làm gì, "Ha... Không cởi..."
Chu Tử Du cũng không có tiếp tục đùa nàng, rút ra ngón tay, thẳng thắn dứt khoát tuột xuống khóa kéo, móc ra côn thịt đã thủ thế sẵn.
Trong bóng tối hai người hô hấp ồ ồ, Chu Tử Du nâng Sa Hạ cái mông, để côn thịt tại ướt nhẹp cánh hoa ma sát mấy lần, liền chống đỡ tại miệng huyệt, chậm rãi cắm vào.
Côn thịt vẫn chưa hoàn toàn đi vào, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng bước chân, Sa Hạ thân thể lập tức cứng lại, không nhúc nhích.
Có vẻ là hai lão sư nữ, trong đó một người nghi ngờ nói, "Văn phòng Thấu lão sư vừa nãy không phải còn sáng đèn sao? La lão sư nói nàng còn ở lại sửa bài."
Chu Tử Du tiếp tục hướng về tiểu huyệt bên trong thẳng tiến, Sa Hạ tiểu huyệt thật chặt kẹp lấy nàng, vội vã cuống cuồng đi cắn môi nàng.
Một thanh âm khác nói, "Nhưng có thể đã về, đi thôi."
Côn thịt đi vào sâu nhất.
Tiếng bước chân dần dần đi xa, rồi biến mất.
Sa Hạ lúc này mới thanh tĩnh lại, nhỏ giọng sẵng giọng, "Em thật không thể chờ đợi nửa phút sao?!"
Chu Tử Du cũng cố ý nhỏ giọng trả lời, "Thấu lão sư làm em không nhịn được!"
"... Lần sau không cho phép ở văn phòng làm." Sa Hạ bắt cô không có cách nào.
"Bảo bối rõ ràng chị cũng rất yêu thích..." Chu Tử Du ngắt lấy cái mông của nàng, bắt đầu cắm rút, tiểu huyệt vừa nhanh cắn vừa ẩm ướt, để cô thoải mái cực kỳ, "Lần này đặc biệt cắn chặt... Ha... Thật là thoải mái..."
"..." Xác thực có chút kích thích, thế nhưng Sa Hạ là không thừa nhận, nàng không tiếp tục nói nữa, phối hợp nữ nhân làm việc, vặn vẹo vòng eo, tiểu huyệt cùng côn thịt ma sát mang đến từng làn từng làn khoái cảm, nàng nhỏ giọng rên rỉ lên.
Cái ghế là làm bằng gỗ, cũng đã hơi cũ, theo động tác của hai người cọt kẹt cọt kẹt vang lên.
"Ha..." Sa Hạ nghe được, lo lắng còn có lão sư chưa tan làm, vừa sốt sắng lên tiếng, "Uhm... Đi trên bàn... Ha... Bàn ổn..."
Chu Tử Du đem nàng ôm lấy, đặt ở bàn bên cạnh, lại gia tăng cường độ cắm rút.
Bàn độ cao vừa vặn, Sa Hạ hai chân chăm chú ôm chặt eo cô, chịu đựng va chạm. Chu Tử Du không có cởi quần áo, vải vóc ma sát má đùi mềm mại của nàng, có loại khoái cảm đặc biệt.
Quá thoải mái, nàng một cái tay kéo xuống đầu cô, nỗ lực dùng hôn môi ngăn chặn rên rỉ ngày càng khó khống chế.
Một cái tay khác chống đỡ tại trên bàn, nhưng đã sờ trúng tờ giấy, nàng lúc này mới phát hiện cái mông của chính mình đang ngồi trên giấy, thật giống là cái kia bài thi.
"Aah ha... Bài thi muốn bẩn rồi..." Sa Hạ cảm giác giữa hai chân mình nước càng ngày càng nhiều, vừa vặn theo mông cong chảy xuống, nhất định sẽ rơi lên bài thi
"Ừm... Không phải chỉ một tờ đi..." Chu Tử Du thấp giọng thở dốc, "Cũng không thể lại rơi lên báo cáo..."
Cô nở nụ cười.
"..." Sa Hạ không có gì để nói, trên mặt bàn xếp đầy báo cáo cùng giáo án, còn có máy tính, làm bẩn bài thi đã là lý tưởng nhất.
Quên đi, nàng cũng quản không được nhiều như vậy, trước tiên hưởng thụ đã, một lát lại để Chu Tử Du dọn dẹp.
Nàng ôm chặt người cô, đè thấp rên rỉ, nhẹ nhàng ám muội âm thanh vang vọng ở trong phòng làm việc tối mù.
Chu Tử Du cũng vùi đầu tàn nhẫn làm, rất nhanh đem Sa Hạ đâm đến cao trào, chính mình lại không bắn, vẫn bên trong tiểu huyệt cắm rút.
Sa Hạ bị cô làm đến ý thức mông lung, lúc này màn hình di động đặt trên bàn sáng lên một cái, nàng nhìn đến thời gian, đột nhiên nhớ tới một chuyện, rên rỉ nói, "Ừm... Em làm sao còn không bắn..."
"Hả?" Chu Tử Du không rõ, thở hổn hển, "Tôi có bao giờ nhanh như vậy..."
"A... Nhanh lên một chút..." Sa Hạ thúc giục cô, "Trường học sắp đóng cửa..."
Trường học quản lý nghiêm ngặt, mỗi đêm đúng giờ phải đóng cửa chính, đến thời điểm muốn đi ra ngoài, nhất định sẽ bị bảo vệ hỏi rất lâu.
Chu Tử Du cũng biết chuyện này, đành phải tăng nhanh tốc độ, mỗi một lần đều đẩy đến nơi sâu nhất.
Sa Hạ bị cô chạy nước rút đến hét lớn, lại không nhịn được rầm rì xin tha, "AH... Chậm... Chậm một chút... Được... Không chịu được..."
"Nói một đằng làm một nẻo..." Chu Tử Du cảm thụ tiểu huyệt nàng so với bình thường càng kịch liệt co rút nhanh, nên không cử động chậm lại, trái lại càng lúc càng nhanh, mấy phút sau Sa Hạ lần thứ hai bị đưa lên cao trào, chính cô cũng kêu rên bắn ở trong người nàng.
Cách thời gian đóng cửa chỉ còn mấy phút, hai người cũng không tốn thêm thời gian, Chu Tử Du bắn xong liền đem côn thịt rút ra, mở đèn.
Đột nhiên ánh đèn sáng lên có chút chói mắt, Sa Hạ cũng tỉnh táo lại, mau mau mặc quần áo.
Cái kia sấp bài thi đã dính đầy chất lỏng không rõ, ẩm ướt đến không ra hình thù gì, Sa Hạ trước tiên thu dọn đồ đạc.
Chu Tử Du "Sách" một tiếng, cầm lấy lại chuẩn bị ném xuống.
Sa Hạ nhìn thấy sấp bài thi, mặt càng đỏ, liền đoạt lại nhét vào trong một túi nilon, cái này nhất định phải mang đi, vứt trong thùng rác văn phòng, người khác nhìn thấy nàng biết giải thích thế nào.
Nàng trừng mắt Chu Tử Du một chút, vẻ quyến rũ mười phần, Chu Tử Du không nhịn được nhẹ hôn một cái.
"Được rồi được rồi, đi mau." Sa Hạ đẩy ra cô, lung tung thu thập một hồi, hai người liền chạy tới trên xe, vừa vặn đúng lúc bảo vệ chuẩn bị đóng cửa lái xe ra.
"Hô..." Sa Hạ rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, tựa ở trên ghế phụ, không được tự nhiên giật giật thân thể, tinh dịch Chu Tử Du vừa bắn vào đang từ bên trong tiểu huyệt chảy ra, quần lót nàng đều ướt đẫm, dính nhớp khó chịu.
Chu Tử Du phát hiện nàng kì quái, hỏi, "Không thoải mái?"
"Quần đều ướt..." Sa Hạ nhỏ giọng nói, lại nghĩ tới đến người bên cạnh mình chính là kẻ cầm đầu, "Đều do em!"
"Bảo bối, không phải chị cũng rất yêu thích à?" Chu Tử Du biểu thị oan ức, thế nhưng Sa Hạ lại bấm một cái lên bắp đùi cô, cô liền mau mau đổi giọng, "Đều do tôi đều trách tôi, trở về liền bồi thường cho chị."
"Làm sao bồi thường?" Sa Hạ có loại dự cảm xấu.
"Đêm nay sẽ cho chị khẩu giao." Chu Tử Du không có ý tốt nở nụ cười, "Sau đó làm đến khi nào chị triều phun mới thôi..."
"... Lưu manh!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro