Lâu ngày sinh tình (7)
Chỉ chớp mắt trời đã chuyển đông.
Sa Hạ mỗi tối thứ sáu có thời gian, đều sẽ đi quán rượu, cùng Chu Tử Du lên giường. Không biết từ khi nào, hai người đã không còn điên cuồng như lúc mới bắt đầu, các nàng tối thứ sáu gặp mặt, thoả thích làm tình đến ba, bốn giờ, sau đó ôm nhau ngủ thẳng đến giữa trưa ngày thứ bảy, cùng nhau ăn bữa trưa, đi xem phim, hoặc là tản bộ, hoặc là tại trung tâm tùy tiện đi dạo, hoặc là trực tiếp về khách sạn, tiếp tục làm tình.
Buổi tối chủ nhật cũng chán chê quấn lấy nhau, đến 12 giờ dù sao cũng kết thúc, ngày thứ hai từng người đi làm.
Đương nhiên cũng có thời điểm ngoại lệ, có một lần cuối tuần vừa vặn Sa Hạ được nghỉ lễ, hai người không gặp mặt, đến thứ tư tuần sau nàng liền bị Chu Tử Du câu dẫn, thực sự không nhịn được, liền đi khách sạn.
Nữ nhân trước khi lên giường nói rất hay, làm đến 12 giờ liền ngủ, kết quả ở trên giường làm nàng đến hơn ba giờ sáng, ngày hôm sau cả người nàng đều hỏng, đến trường cũng không biết chính mình đang giảng cái gì.
Sau đó nàng cũng không dám trong tuần đi gặp Chu Tử Du lần nào nữa.
Cùng nhau khá lâu, nàng cũng dần dần hiểu rõ Chu Tử Du dưới giường là người thế nào, nhìn cao lãnh, trên thực tế lại rất ôn nhu, đi trên đường sẽ cẩn thận kéo nàng sát người mình, cũng cố ý để nàng đi vào phía trong, chống đỡ xe cộ người đi đường, mua trà sữa thì sẽ theo bản năng đâm sẵn ống hút, những chuyện nhỏ nhặt này Chu Tử Du xưa nay đều là chỉ làm không nói, lại làm cho Sa Hạ sinh ra một loại cảm giác được che chở.
Thậm chí có một lần, hai người đang xem phim trong rạp, cùng nhau ăn một hộp bỏng ngô, không cẩn thận đồng thời đưa tay vào, hai cái tay đụng vào nhau, Sa Hạ rút ra trước tiên, một giây sau trong miệng nàng bị nhét vào viên bỏng.
Một khắc đó nàng cảm giác như mình được nữ nhân này yêu.
Thế nhưng Chu Tử Du không đề cập tới việc thay đổi mối quan hệ của hai người, Sa Hạ liền cũng không đề cập tới, như bây giờ cũng rất tốt, không cần thiết liều lĩnh theo đuổi ái tình mờ mịt.
Hơn nữa Chu Tử Du đúng là bạn tình hoàn mỹ.
Đợt nghỉ đông trước Sa Hạ lại bắt đầu bận bịu, hai người nửa tháng không gặp mặt.
Trước ngày nghỉ cuối cùng, Sa Hạ còn ở trường học chấm bài thi, bài thi ngữ văn thật nhiều chữ như vậy, sửa đến chậm, toàn ban chỉ còn lại mình nàng còn tí phấn khởi chấm bài.
Vào lúc này nàng nhận được tin nhắn của Chu Tử Du, là một cái định vị, tiếp theo điện thoại di động lại chấn động một chút, vẫn là Chu Tử Du.
"Trực tiếp tới nhà của tôi, đã làm sẵn cơm cho chị."
Hai người vẫn luôn đi khách sạn, đây là lần đầu tiên Chu Tử Du mang nàng về nhà cô.
Điều này làm cho nàng có chút ngoài ý muốn, càng bất ngờ chính là nữ nhân kia nói đã làm cơm chờ nàng.
Thế nhưng nàng lại trả lời lại là, "Em xác định lúc gặp mặt chúng ta còn có thời gian ăn cơm?"
Đều nửa tháng không gặp mặt, chẳng lẽ không phải vừa thấy mặt đã làm nàng sao?
Phía bên kia trầm mặc một hồi lại nhắn hình mèo vẻ mặt hừ hừ, "Tôi nói đồ ăn đã chuẩn bị xong rồi."
"Chị là nữ nhân đầu tiên đến nhà tôi."
Sa Hạ không nhịn được nở nụ cười, nữ nhân này thực sự là càng ngày càng đáng yêu, nàng đều có thể tưởng tượng đến vẻ mặt ngạo kiều cau có của cô.
"Được, là vinh hạnh của tôi." Nàng đáp ứng rồi, có thể vừa gặp mặt liền nhẫn nhịn không được làm tình, ngược lại cũng không phải một mình nàng nhẫn.
Không nghĩ tới Chu Tử Du vẫn đúng là nhịn xuống, vừa mở cửa chỉ nghiêng đầu nhẹ nhàng hôn nàng một hồi, liền xoay người đi vào nhà bếp bưng thức ăn.
Trong phòng không khí ấm áo sung túc, Sa Hạ đổi giày, cởi ra áo khoát to dày, hơi hơi đánh giá một hồi, nhà rất lớn, phòng trang trí giản lược, không có cái gì dư thừa, như là chỉ một người ở.
Nàng lại đi nhà bếp giúp Chu Tử Du bưng thức ăn, hai người rất nhanh ngồi vào trước bàn ăn.
Nàng mặc một bộ áo len màu vàng nhạt, vóc người quyến rũ chết người, lộ ra eo thon cùng no đủ ngực.
Có một số việc liền không thể không nhớ tới, vừa nhìn thấy ngực nàng như có chút lớn hơn, Chu Tử Du lập tức liền nghĩ đến lúc ở trên giường cô liếm láp hai vú mềm mại trắng mịn, bằng phẳng bụng dưới, xuống chút nữa là tiêu hồn tiểu huyệt.
Cô lặng lẽ nuốt ngoạm thức ăn, cảm giác nơi đó đang nhanh chóng biến cứng.
Nhưng ở bề ngoài cô vẫn là một bộ dạng cao lãnh hờ hững, thậm chí còn lấy bát canh cho Sa Hạ.
"Cảm ơn." Sa Hạ nhận lấy nếm thử một miếng, lại so với nàng tưởng tượng tốt hơn, lập tức khen, "Rất ngon."
"Vậy chị ăn nhiều một chút." Chu Tử Du nhìn môi nàng vì dính lên chút nước canh liền trở nên mộng nước, hạ thân càng cứng hơn, cô thấp giọng nói, "Chị mặc bộ này nhìn rất đẹp."
"Hả?" Sa Hạ ngẩng đầu nhìn cô.
"Lộ ra ngực rõ như vậy, tôi nhìn thôi liền cứng rồi." Cô nhìn chằm chằm nữ nhân đối diện, ánh mắt nóng hừng hực.
Như nàng đoán, quả nhiên là không nhịn được!
Nữ nhân mắt phượng tràn đầy dục vọng, Sa Hạ bị cô nhìn chằm chằm như vậy, miệng huyệt dĩ nhiên hơi ướt át.
Nàng kẹp chặt chân, trừng mắt nữ nhân một chút, "Là em nói ăn cơm trước."
"Ừm, ăn cơm trước." Chu Tử Du cũng không có phủ định nàng, thế nhưng lại bỏ thêm câu, "Chị ăn no, mới có thể cho tôi ăn no."
. . . Còn chưa lên tới giường liền bắt đầu nói chuyện giường chiếu thật sự được sao?
Hơn nữa, đến cùng ai cho ai ăn no cũng không nói trước được, quá khứ nhiều như vậy cả ngày lẫn đêm, rõ ràng là côn thịt của cô đem nàng nhét đến tràn đầy, tại chính mình tiểu huyệt rót đầy tinh dịch.
Nghĩ như vậy, tiểu huyệt nàng càng chảy thêm nướt, quần lót lập tức bị ướt nhẹp một mảnh.
Sa Hạ cũng không kịp tinh tế thưởng thức bữa ăn đầu tiên Chu Tử Du làm cho nàng, liền theo bản năng tăng nhanh tốc độ.
Chu Tử Du so với nàng ăn càng nhanh hơn, nàng mới ăn rồi hơn một nửa, cô liền để đũa xuống đứng dậy, đi tới bên cạnh nàng, dùng đũng quần đã nhô lên đi sượt cánh tay của nàng, nóng lòng muốn thử, "Hay là tôi đút cho cả miệng dưới được ăn no?"
"Không muốn, tôi lập tức liền ăn xong." Sa Hạ tuy rằng cũng muốn, thế nhưng nữ nhân đây cũng quá nóng ruột đi, nàng vẫn nên ăn cơm xong rồi tính.
"Tôi đã 13 ngày 18 tiếng không có chạm vào chị..." Chu Tử Du ngoài miệng đáng thương làm nũng, trên tay nhưng không chút do dự mà cởi quần của chính mình, lộ ra khí thế hung hăng côn thịt.
Được rồi, còn ăn cơm cái gì a! Làm tình quan trọng!
Sa Hạ đột nhiên đứng lên, lôi kéo cổ cô chủ động hôn lên.
Chu Tử Du hôn nàng, tay phải linh hoạt mở ra khóa quần nàng, nàng phối hợp cởi quần của chính mình, hai người nửa người dưới trơn trụi liền hợp vào nhau.
Khí ấm rất đủ, không có chút nào lạnh, huống hồ trên người đã dấy lên hừng hực dục vọng.
Chu Tử Du một bên nhiệt tình hôn nàng, một bên sờ nàng phía dưới, tìm thấy một bãi nước.
Cô nhất thời nở nụ cười, đem bàn tay ướt giơ lên trước mặt nàng, hai ngón tay tách ra, kéo dài đường chỉ bạc tinh tế, ám muội cực kỳ.
Sa Hạ giận dữ và xấu hổ quay đầu đi, không muốn để ý cái nữ nhân ngày càng độc mồm này.
Chu Tử Du lại không chịu buông tha nàng, "Chị phía dưới đều khát khao đến chảy nhiều nước như vậy, còn mạnh miệng."
"Vì lẽ đó tôi phải cho cái miệng nhỏ này ăn thật no." cô nói xong, ngồi xuống ghế, sau đó để nàng quay lưng, đem tiểu huyệt nhắm ngay côn thịt đứng thẳng, dùng sức ép xuống.
Sa Hạ tầng tầng thở dốc một hồi, vừa bắt đầu liền đi vào rất sâu, đã lâu không gặp khoái cảm này thật khiến nàng nhớ nhung.
Chu Tử Du cảm thụ côn thịt bị tiểu huyệt căng mịn ẩm ướt chăm chú bao lấy đến khuây khoả, nhưng lại không động, chỉ ở sâu trong hoa huyệt chậm rãi nghiền nát, lại bên tai nàng nói, "Tiếp tục ăn."
"Ha. . ." Khoái cảm nhàn nhạt xông tới, Sa Hạ đã không còn tâm tư đi ăn cơm, "Không ăn. . ."
"Chị không phải bảo ăn rất ngon sao?" Chu Tử Du vẫn từ từ ma sát nàng, cầm lấy chiếc đũa kẹp lấy miếng sườn xào chua ngọt, đưa đến bên mép nàng, "Ah..."
Sa Hạ không thể không há mồm ngậm lấy.
"Thật ngoan." Chu Tử Du cười nhẹ khen nàng một câu, dưới thân lại đột nhiên dùng sức đâm nàng một hồi, "Như vậy không phải rất tốt sao?"
"Cái miệng bên trên bị tôi cho ăn no, phía dưới cái miệng này cũng bị tôi cho ăn no."
"Em... Aah. . ." Trong miệng ngậm lấy đồ ăn, lời nói không cách nào thốt lên, Sa Hạ mới phát sinh một âm tiết, những lời còn lại đã hoá thành tiếng rên rỉ.
"Là sườn ăn ngon hay côn thịt của tôi ngon hơn?" nữ nhân ngồi sau lại buông lời trêu chọc, gia tăng tốc độ cắm rút, nàng bị cô làm đến nghẹn ngào không ngớt.
Nàng căn bản là không có cách nào trả lời, Chu Tử Du biết rõ ràng, nhưng cố ý hãm lại tốc độ, lại hỏi một lần, "Vừa nãy chị ăn không ít sườn, cái kia xem ra là sườn ăn càng ngon hơn?"
Cô nói xong liền bất động, đứng yên trong cơ thể nàng.
Nữ nhân này càng ngày càng sẽ trêu chọc nàng, Sa Hạ thẳng thắn chính mình chuyển động, sau đó nhả ra xương sườn trong miệng.
Cô nhưng nắm lấy eo nàng không cho phép nàng động, còn vỗ cái mông của nàng, trầm giọng nói, "Không cho phép nhúc nhích, trả lời tôi."
"Là của em, của em." Sa Hạ không thể không xin tha, "Em nhanh lên một chút động. . ."
"Là cái gì của tôi?" Chu Tử Du còn càng muốn được voi đòi tiên.
"Côn thịt của em!" Sa Hạ vừa xấu hổ vừa tức giận lại rất muốn, quay đầu ngay ở miệng cô nặng nề cắn một cái, "Nhanh lên một chút làm tôi!"
"Tuân lệnh." Chu Tử Du ngậm lấy môi nàng không tha, lại mút lại cắn, tay cũng luồn vào áo len, cách tầng nội y đến xoa xoa ngực mềm mại, dưới thân dung lực đâm vào.
Cô một bên làm nàng, một bên thở hổn hển hỏi liên tục.
"Thoải mái sao? Tôi làm chị có thoải mái không?"
"Ha. . . Có thích tôi làm chị hay không?"
"Chị cắn tôi thật chặt. . . Này. . . Chị làm sao sẽ khẩn trương như vậy? Aah . . Nước vẫn như thế nhiều?"
Sa Hạ chịu đựng cô hung ác đâm xuyên, nghe cô hỏi linh tinh, mơ mơ màng màng nghĩ, nữ nhân này sẽ không phải là cấm dục quá lâu, ngột ngạt điên rồi sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro