Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7: Sinh con

Vào cái buổi sáng Chu Khắc Hiên được sinh ra, cha đứa bé rốt cuộc cũng có mặt.

Sau hơn mười ba tiếng bị cơn đau đẻ dày vò, bác sĩ quyết định cho Thấu Kỳ Sa Hạ mổ sinh, đứa bé rút cuộc cũng an toàn ra đời. Nhìn thấy đứa con mà mình sinh ra, nàng chỉ biêt khóc, khóc vì vui sướng.

Chu Tử Du lại giống như không nhìn thấy nước mắt của nàng, chỉ lo nói chuyện cùng con: "Con tên là Chu Khắc Hiên, sau này là người thừa kế của ta, con phải thật thông minh, thật tài giỏi, từ nay trở đi cha sẽ dùng phương thức của cha để giáo dục con".

Thấu Kỳ Sa Hạ có một dự cảm không tốt, trong mắt chồng chỉ nhìn thấy mỗi con, người mẹ như nàng không có một chút vị trí nào sao.

"Cô để em ôm con một lát..." nàng vươn tay, định chạm vào đứa bé.

"Nàng mệt rồi, nghỉ ngơi cho tốt đi" Chu Tử Du bế con, xoay người đi đến phòng trẻ sơ sinh.

Nhìn bóng dáng cao lớn của cô, nước mắt vui sướng của nàng chuyển thành nước mắt đau khổ, sầu não. Nàng rút cuộc cũng đã hiểu được, chồng mình sẽ không vì đứa con mà yêu thương nàng, tất cả chỉ là giấc mơ của nàng, giấc mộng xa vời.

Vài ngày sau, Thấu Kỳ Sa Hạ xuất viện, phát hiện chồng mình mời về hai người bảo mẫu. Ngoài mặt thì nói là để cho nàng khỏi phải vất vả, bởi vì khi sinh con nàng đã mệt mỏi lắm rồi, bây giờ cần tĩnh dưỡng nghỉ ngơi. Trên thực tế là tước đoạt quyền làm mẹ của Thấu Kỳ Sa Hạ. (Thằng này không phải người mà !!!!)

Đúng vậy, Thấu Kỳ Sa Hạ muốn được ôm con chăm con, nhưng người bảo mẫu lo lắng không giữ được công việc của mình, nào là tắm rửa, thay tã tất cả xong xuôi mới đem thiên sứ bé nhỏ đến cho nàng.

Không có cơ hội để làm cái gì đó cho con, nàng giống như một vị phu nhân nhàn rỗi, là bắt buộc nhàn rỗi.

Một đêm của ba tháng sau đó, Chu Tử Du lại lần nữa đi vào phòng của nàng, bật duy nhất một bóng đèn sáng mờ ảo, không nói một câu, cởi bỏ áo ngủ của nàng.

Đã lâu không ôm phụ nữ, du͙ƈ vọиɠ sớm đã mau chóng chật ních rồi, nhưng trong quá trình hoan ái rút cuộc cô cũng yên lặng mà làm, chỉ có tiếng ồ ồ thở dốc là hơi chút lộ ra trào dâng của cô.

Kỳ thật cô hoàn toàn có thể đi ra ngoài tìm một người tình nhân, thậm chí là vài người cũng được, nhưng không hiểu tại sao cô rất lười ra ngoài phát triển, phụ nữ đều là những sinh vật có tâm tư phức tạp, cô đã chọc phải một lần kết hôn, chẳng lẽ còn muốn lần thứ hai?

Nếu an him lặng khiến người ta không thể hít thở nổi, thì nàng lại có thói quen cắn môi dưới. Nếu kɦoáı ƈảʍ ngẫu nhiên đến quá mãnh liệt thì mới phát ra một tiếng thở gấp.

Nàng không dám thừa nhận với cô cũng như vớichính bản thân mình, cho dù những lúc thế này không hề kết hợp với những lờinói ngon ngọt, nhưng cũng làm nàng tim đập không thôi. Mỗi lần nghe tiếng bướcchân cô đến gần, nàng lại giống như nàng gái của năm đó, trong lòng ngượngngùng chờ mong.

Cuối cùng nàng cúi đầu mở miệng nói: "Em muốn tự mình chăm sóc Khắc Hiên, có đượckhông?".

"Nàng tự chăm sóc bản thân mình là đủ rồi" cô ngồi dậy mặc quần áo, nhanh chóngrời đi, không cho mình có thời gian mà lưu luyến nơi này.

Nhìn theo bóng dáng mơ hồ của cô, nàng rút cuộc hiểu được thế nào là "mẫu lấy tửvì quý" (Không hiểu nghĩa của câu này lắm), không thể áp dụng trên người cô được,hoạc là cô không muốn mở cửa trái tim mình, là cô cố ý trả thù nàng.

Ban ngày ngoài mặt thì hòa bình, đêm đến thì lại mãnh liệt, đó là nỗi phật phồngtrong lòng nàng, đi từ thất vọng cho đến tuyệt vọng.
Chu Tử Du cố ý không muốn một lần nữa sinh thêm con, mỗi lần chính mình đều sửdụng biện pháp an toàn coi như "một lần bị rắn cắn mười năm chưa hết sợ". Tronglòng thầm nghĩ không nên bảo nàng uống thuốc tránh thai, tránh để mình lại bịtrúng kế của nàng một lần nữa.

Sức mạnh của Thấu Kỳ Sa Hạ cứ từng giọt từng giọt bị hút cạn, trước nàng vì yêumà hạ quyết tâm, giờ chỉ mang lại kết quả là sự lạnh lẽo.

Quả nhiên tình yêu là không thể miễn cưỡng, mà nay nàng chuyển hướng cho conmong có tình thân an ủi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro