Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 45

Nghe nói chị bất ngờ rộ tin chia tay với Du Trịnh Nghiên và bị cha đá ra khỏi nhà riêng lạnh lùng không thương tiếc vì cãi nhau về chuyện gì đó không rõ, hiện giờ chị đang trắng tay, phải ở nhờ nhà của bạn bè thân thiết, may mắn sẽ xảy ra nếu Thấu lão gia nguôi giận, từ đó nàng mới có thể trở về với thời hoàng kim ấy....Nghe qua là một câu chuyện vui đối với nhiều người, đặc biệt là những kẻ đã từng bị chị cho ăn ớt và uống dấm nguyên chất.Nó cũng là một trong những người đó, nhưng trái lại, nó thấy lo lắng xót xa rất nhiều.Là một người đã quen với hơi ấm của tiền bạc, chị chắc chắn không dễ dàng chấp nhận sống một ngày đơn giản được.
Nó buồn bã nhìn chị từ đằng xa, đáng tiếc làm sao không thể đến gần...Hôm nay Thấu Kì Sa Hạ đi trên sân trường với gương mặt nhợt nhạt thiếu sức sống có thể nhìn thấy rõ, chị không còn ngẩn mặt lên cao kiêu hãnh như mọi ngày, vì một giây xích mích với gia đình mà bây giờ cứ phải cuối mặt xuống đi.
Du Trịnh Nghiên và chị không phải vở kịch đang đi theo hướng tốt sao? Sao lại bất ngờ dừng lại khi đang trên đà thắng lợi như vậy. Du Trịnh Nghiên hôm nay cũng không thấy mặt mũi ở đâu, nó không biết có chuyện gì xảy ra nữa, mọi thứ xoay mặt đi nhanh quá, hiện giờ nó chỉ thấy chị như một cái bóng cô đơn...
"Chị ấy đang ở tạm nhà của ai vậy?" Nó lo lắng hỏi người đứng cạnh, ánh mắt còn mãi dõi theo người dưới sân..
"Nhà của Tôn Thái Anh và Lâm Nhã Nghiên.Nhưng nghe nói là không thể ở lâu, cả hai người kia đều ở chung với gia đình, việc Thấu Kì Sa Hạ đột nhiên dọn đến ở sẽ khiến cho họ có ánh nhìn không hay." Danh Tỉnh Nam cẩn trọng giải thích, nghiêng đầu nhìn xuống sân trường, không phải nhìn Sa Hạ mà là dõi theo  một trong hai người đi cùng với nàng ấy.
"...không phải chị ấy có rất nhiều bạn bè sao?"
"Lòng tự trọng của chị ấy khá cao.Mình đoán chị ấy không thể nhờ vả ai khác."
"Vậy...phải làm sao đây?"
"Cậu đừng nên dính líu đến chị ấy nữa thì tốt hơn, những lần trước có nhớ hay không, Thấu Kì Sa Hạ gây khó khăn cho cậu, nếu vừa rồi không có Bình Tỉnh Đào thì cậu đã bị cho ra khỏi danh sách học sinh của trường rồi.Hơn nữa Thấu lão gia đang bắt đầu điều tra về cậu...dù sao cũng là không nên đến gần mối nguy đang cháy lửa!"
"Mình biết rồi..."
Nói thì nói vậy...
Nó buông tay chị, là để Du Trịnh Nghiên có thể thay nó bảo vệ chị, xác định có người ở phía sau chị rồi nó mới quyết định chia tay.Nó đã cầu mong cho chị cuộc sống ấm êm.Nhưng không ngờ là bây giờ, nó hoàn toàn không cảm nhận được ai nữa vây quanh chị.Nó thấy bối rối, loạn trí thêm một lần nữa...có chút cảm tính không hay, nhưng nó thực sự muốn bảo vệ chị.
"M... mình xin lỗi, Tỉnh Nam.Mình nghĩ là mình đang bối rối!"
"Biết ngay mà!" Danh Tỉnh Nam nhíu mày, quay sang vỗ mạnh vai bạn một cái."Cậu không thể mạnh mẽ hơn nữa sao? Thiếu người ta hơn một tuần đã không chịu nổi!"
"..không phải, không phải.Mình chỉ muốn cho chị ấy một chỗ ở tạm!"
"Haizz...cậu nói mình điên, nói mình ngu ngốc khi cứ bám theo Lâm Nhã Nghiên.Vậy còn cậu, cậu cũng đang giống mình đó thôi!"
"Xin lỗi!"
"Khỏi cần xin lỗi, mình không có cách giải quyết khác đâu.Nếu cái chị tiểu thư khó chìu đó đồng ý thì cậu dắt chị ta về nhà mình đến lúc sinh con đẻ cái luôn cũng được...!"
Cách nói kì cục quá thể, Chu Tử Du nghĩ là khá hài hước.Nó cười xem đó là sự đồng ý rồi ngay sau đó xoay người đi. Danh Tỉnh Nam đập tay lên trán, thật là chỉ lỡ miệng nói vậy mà ai đó tin là thật, giờ thì đi tìm người rồi, mặc dù biết chị tiểu thư kia sáu mươi phần trăm sẽ không thèm đến nhưng cũng vẫn lo lắng, nếu chị ấy xui xẻo đến thì sao...?A~Mấy chị tiểu thư như Thấu Kì Sa Hạ là cực kì khó ở, khó chìu...ngày nào cũng phải gặp mặt không phải rất nguy hiểm sao.
.
.
"Chị!Đợi một chút."
Giữa sân trường mà lên tiếng gọi quá to, Chu Tử Du đã nhanh chóng làm cho người ngoài cuộc chú ý đến...
Ba con người ngay trước mắt cũng dừng bước, nhưng chỉ có hai người quay người lại còn người ở chính giữa lại đứng im như tượng không dám quay lại nhìn nó...
"Có chuyện gì? Nếu mà đến để trêu ghẹo thì mặc kệ hôm nay thời tiết có xấu, chúng tôi bụp cô một trận nhé!" Lâm Nhã Nghiên trừng mắt nhắc nhỡ."Để Sa Hạ yên!Động đến chị ấy thì đừng có trách!"
"Không.Tôi không tìm Sa Hạ để trêu ghẹo đâu!" Nó căng thẳng lắc đầu, rồi bước đến gần Thấu tiểu thư, nhẹ giọng..."Chị có thể nói chuyện riêng với em được không?"
Người kia không quay mặt lại, cũng không trả lời, hình như đang cố tình né tránh nó.
Có gì phải xấu hổ? Chị sợ nó sao?
"Em cam đoan chỉ muốn nói chuyện!"
" Giữa hai người còn gì để nói? Thấu lão gia sắp tìm đến cô rồi, tin tôi đ-"
"Lâm Nhã Nghiên!"
Người đang nói bỗng im bặc khi bị nhắc nhỡ, Chu Tử Du nhìn Thấu Kì Sa Hạ rồi nhìn Tôn Thái Anh, cảm nhận được lời vừa rồi là có ý muốn cảnh cáo không phải đe dọa.Nó cả gan nắm lấy tay Thấu Kì Sa Hạ rồi chủ động mang nàng rời đi ở một nơi riêng tư.
"Có cần đi theo không đây?" Lâm Nhã Nghiên nghiêng đầu nhìn Tôn Thái Anh.
"Chắc là không.Để họ nói chuyện!Điều này tốt cho Sa Hạ, chúng ta chỉ việc đợi thôi."
"Ừ."
.
Sân sau luôn vắng người, là một địa điểm đặc biệt bắt đầu giữa hai con người vừa xuất hiện, cũng là địa điểm từng chấm dứt giữa họ...
Chu Tử Du cẩn thận quan sát xung quanh rồi mới nhìn đến gương mặt nhợt nhạt, buồn rầu của Thấu Kì Sa Hạ."Chị không sao chứ?"
"...tôi mất tất cả rồi!" Nàng cười chua chát, mới ngày hôm qua còn là Thấu tiểu thư, còn ăn chơi không tiếc tiền của, hôm nay có cảm giác như mình trở thành một người hoàn toàn tầm thường, trong tay không có gì cả.Nhà, những chiếc xe đắt tiền, ...mọi thứ đều không nằm trong sự kiểm soát của nàng nữa.
"Sao chị lại cãi nhau với cha?"
"Là chuyện của tôi!"
"Vậy tại sao lại dừng vở kịch với Du Trịnh Nghiên!? Nó tốt cho chị mà!!"
"Đó cũng là quyết định của tôi!Cô quan tâm làm gì, chính cô nói là bỏ rơi tôi rồi mà!Giữa chúng ta có gì đặc biệt mà cô trông mong tôi kể chuyện vui cho cô nghe?Cô đã từng nói để tôi sống cuộc sống riêng, cô không xen vào...sao bây giờ lại mò đến nữa!!?"
"Đừng có làm mấy chuyện theo sở thích của mình chứ, chị không thể mạo hiểm đến vậy được, chị không thể chống đối với mọi người.Rồi chị sẽ sống ở đâu?!"

"Bản tính của tôi kiêu ngạo, đương nhiên không hợp với nhiều người, gia đình cũng không ngoại lệ.Nếu họ không chịu nhận tôi là con nữa...thì...cùng lắm tôi đi làm gì đó tự kiếm sống!Không khó khăn lắm đâu!"
Chu Tử Du cười nhạt, nó giữ chị lại khi chị có ý định muốn rời đi, chân thành nhìn chị với đôi mắt nâu...
"Chị có thể ở lại nhà của em.Ít nhất nó an toàn!"
"Nhảm nhí!Không được!"
"Tại sao?"
Thấu Kì Sa Hạ có gì đó khó nói, vừa mở miệng định nói nhưng lại câm nín đi.Nàng bậm môi cho qua.
"Chị chưa nghĩ ra được lý do để từ chối thì cứ đồng ý trước đi đã!"
"..."
"Em luôn chào đón chị.Nhìn thẳng vào mắt em đi, em thề là mình hoàn toàn không có ý xấu!"
Thấu Kì Sa Hạ lại càng lãng tránh, xoay lưng về phía nó rồi nhìn sang chỗ khác."K...không phải là đã đá tôi hay sao? Có hứng thú muốn chơi lại lần nữa à?"
Chu Tử Du nghiêng đầu sang bên trái, bước vài bước đến gần Thấu Kì Sa Hạ hơn nữa, nó chuyển hướng về phía chị đang nhìn để mình lọt vào tầm nhìn của chị, nó chắc chắn nói ra thứ mình suy nghĩ.
"Đây là muốn giúp đỡ chị.Điều này không liên quan đến vấn đề yêu đương!"
"...n...nói gì ?"
"Chắc chắn!Chỗ của em khá an toàn.Nếu chị không chê có thể ở lại!"
"..."
"Im lặng là đồng ý!"
"Không, tôi sẽ đến nhà Tôn Thái Anh."
"Cô ấy sống với gia đình."
"Lâm Nhã Nghiên!"
"Cô ấy cũng sống với gia đình."
"Tôi còn nhiều bạn!!"
"Chị có mặt mũi để đi xin xỏ người ta cho ở nhờ sao??"
Thấu Kì Sa Hạ càng nói càng tức, nàng xúc động rồi đưa tay lên ôm mặt run rẩy khóc...Tất cả cũng bởi vì lòng tự trọng quá cao, nàng kiêu hãnh trước đó đối xử với mọi người không ra gì đến bây giờ không thể nhờ vả được ai, kể cả những đứa em út trong những cuộc chơi đêm mình đã tham gia.Nàng cảm thấy hận mình, hận bản tính khó sửa đổi của mình!
Chu Tử Du nhích chân thu hẹp khoảng cách đứng với Thấu Kì Sa Hạ, nó chần chừ, băn khoăn thêm vài giây, cuối cùng cũng nhẹ nhàng quàng tay ôm lấy đối phương, công khai che chở.
"Đừng khóc...em luôn chào đón chị!Hãy dừng lo lắng lại, chị có khả năng lấy lại tất cả những gì mình đã có mà, tuy là không phải lúc này...!"
"Cô không quay lưng hay sao, sau tất cả những chuyện vừa qua? Tôi không còn tiền bạc hay những thứ cao sang đâu..." nàng nói trong sự nghẹn ngào, nhanh bắt thời cơ giấu mặt vào tấm lòng ấm áp mình đã khá lâu không thể chạm đến.
"Chị bị bệnh hoang tưởng nên em không giận đâu, haha.Chị có thể quay lưng với em, nhưng em thì không thể quay lưng với  chị.Em đã yêu chị thật lòng, cái này đã nói qua nhiều lần rồi.Yên tâm, lần này em sẽ kiềm chế mình, sẽ không để cả hai bắt đầu lại nữa đâu.Lần này em chỉ muốn giúp đỡ, lấy lại mọi thứ và che chở cho chị trong thời gian này thôi!"
Những lời vừa rồi nghe vừa cảm động vừa đau lòng, không thể bắt đầu lại nữa?Đúng là không thể thật, nó đã không muốn điều đó rồi, nàng đâu thể cố gắng giữ lại một mình.
Thấu Kì Sa Hạ thẳng người dậy, cuối đầu đặt cầm lên vai Chu Tử Du.Cảm thấy hối hận rất nhiều.Cảm xúc trộn lẫn vào nhau cứ dâng lên, bản thân theo đó mà càng lấn đến đối phương, dính chặt với nhau.Nàng không kịp suy nghĩ đến nguy cơ rủi ro mình đang đối mặt, sự im lặng là đồng ý thay cho cái gật đầu.
"Em vẫn che chở cho chị! Hãy yên tâm!"
Phía sau cái cây to gần đó, vài học sinh không biết tại sao lại rình lén được câu chuyện thú vị giữa vị tiểu thư độc nhất Trường và nữ sinh tầm thường từ nông thôn chuyển đến, họ trợn mắt nhìn nhau rồi bàn tán, khéo léo rút quân khỏi vị trí đó rồi chạy ào vào sân trường tìm bạn bè để truyền tin...
"Sao ???!Thấu Kì Sa Hạ với Chu Tử Du???"
"Đúng vậy, đây, A Trấn và hai người này có thể làm chứng cho tôi.Ngay phía sau sân trường.Chuyện vừa rồi tôi kể là có thật!"
"Hây da, tôi tưởng Chu Tử Du với Bình Tỉnh Đào mới...chứ!"
"Tôi cũng nghĩ thế, ai chà, tôi nghĩ là cái người họ Chu đó hẹn hò với Bình tiền bối của chúng ta mới phải, họ thân mật lắm mà, đoạn video kia nữa...nói không quen nhau ai mà tin!"
"Bình Tỉnh Đào là bạn gái của Chu Tử Du mà, đoạn video ngày hôm đó không lẽ lại là giả ?Đã là hoa có chủ rồi thì lý nào mà Thấu Kì Sa Hạ lại yêu đương với Chu Tử Du.Hư cấu quá!"
"Tóm lại cái người họ Chu đó toàn vớt được những mỹ nhân hạng nhất của Trường này!Hết Bình Tiền bối rồi lại đến Thấu tỷ!Tôi thấy cô ta không phải dạng tầm thường!!!"
"Thấu Kì Sa Hạ với cô ta nói cái gì mà yêu đương, yêu đương, tôi đoán là giữa họ có gian tình!"
"Mau đi kể cho mọi người nghe đi!Chuyện này sốc lắm đấy!!"
Danh Tình Nam chỉ đi tìm khăn chùi đi vết bẩn trên áo, không ngờ đi ngang một dãy ghế đá lại nghe mấy lời bàn tán xôn xao quá thể, cô sốc không kịp thở...
Chu Tử Du vừa bỏ đi tầm mười phút, sao lại có chuyện rồi, vừa rồi nó còn hứa với cô là không đụng đến chuyện yêu đương cùng Thấu Kì Sa Hạ.Những tin tức vừa rồi là sao?!Hai người họ nói chuyện yêu đương ở đâu đó rồi bị phát hiện à?
Chuyện này mà để lan ra xa thì quả thực nảy sinh lửa lớn, Thấu Kì Sa Hạ dù sao cũng vừa chia tay Du Trịnh Nghiên, bây giờ lại rầm rộ tin với Chu Tử Du, cha của nàng ta mà nghe đến tin này thì nguy to!
Chu Tử Du tại sao cứ mỗi lần đến gần Thấu Kì Sa Hạ là y như mọi khi sẽ có chuyện xảy ra.Danh Tỉnh Nam không biết đã bao nhiêu lần rồi.

——-
Tui đăng nhầm lên thôi cho 2 chap luôn-.-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #satzu