Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15

Hiện nay

Hắn thích ngắm nhìn cô ngủ. Mái tóc màu hồng của cô xõa dài trên gối như những dây leo mọc trên tường, biến những thứ bình thường thành một kiệt tác.

Indra nhẹ nhàng vuốt ve làn da cô khi mặt trời chiếu những tia nắng đầu tiên vào phòng. Cô đắp hờ một tấm ga trải giường mỏng màu trắng, mặc một áo choàng nhạt màu càng làm tăng thêm vẻ đẹp thuần khiết trái ngược với sức mạnh của nắm đấm của cô. Hắn cảm thấy thật bình yên, lần đầu tiên sau một nghìn năm hắn có thể ngủ thoải mái như vậy. Những buổi hoàng hôn và bình minh vừa qua đã mang lại cho hắn thời gian bên cạnh người hắn yêu, thời gian để tìm hiểu nhau như thuở mới yêu.

Thời điểm đó đang đến, hắn có thể cảm nhận được điều đó. Sự biến đổi của cô thành Indrani gần như đã hoàn tất, nếu không muốn nói là hoàn toàn. Cô đã nhớ tất cả mọi thứ, từ cách cô tỏ ra thích thú khi đi dạo chân trần trên cát cho đến tiếng cười nhẹ nhàng khi hạnh phúc. Tuy nhiên, những phẩm chất riêng của Sakura vẫn còn hiện hữu và mặc dù Indra thích điều đó nhưng hắn biết rằng chúng đi kèm cùng với những ký ức mờ nhạt về cuộc đời mà cô cần phải quên đi.

Hắn biết Sakura sẽ không hoàn toàn giống vợ của hắn. Mặc dù có vô số điểm tương đồng, chẳng hạn như ngoại hình và trái tim nhân hậu, nhưng phiên bản này có ý chí và giọng nói mạnh mẽ cùng quan điểm vượt xa những gì phụ nữ cùng thời với hắn. Indra thích điều đó. Hắn đón nhận những phẩm chất tốt đẹp mới này, những giá trị mạnh mẽ của Sakura sẽ được truyền lại cho gia tộc mới của họ sau khi họ tái lập lời thề.

Họ không thể hạnh phúc trọn vẹn cho đến khi quá khứ của cô hoàn toàn bị xóa sạch khỏi cơ thể. Sakura đã chấp nhận rằng vị trí của cô là ở bên hắn, đó là điều chắc chắn. Dù vậy, trong tiềm thức, vẫn tồn tại một mối đe dọa mong manh liên kết cô với ngôi làng và Indra lo sợ, về Sasuke. Một khi họ uống cùng một cốc rượu sake, nói những lời giống nhau, cô ấy sẽ không còn là kunoichi mà hắn từng gặp trong chuyến thăm Trái đất nữa.

Công tác chuẩn bị đang được tiến hành cho sự tái hợp chính thức của họ ở nơi không tưởng này. Cuộc sống sẽ hoàn hảo lần nữa sau hai ngày nữa.

"Chỉ hai ngày nữa thôi, tình yêu của ta," Indra thì thầm, đôi mắt Sakura từ từ mở ra.

Cô mỉm cười ngọt ngào với hắn, thay đổi tư thế cho đến khi họ đối mặt với nhau và vén một lọn tóc ra sau tai. Indra tưởng tượng cô ấy trong bộ kimono màu hoa hồng, mái tóc cô được trang trí bằng đá quý và hoa, đứng bên cạnh hắn khi họ hòa làm một.

Sakura lướt đầu ngón tay qua má người yêu, vẽ những đường tưởng tượng. Hắn luôn là tất cả của cô, ngay cả trước khi cô biết điều đó có nghĩa gì. Trái tim cô đã luôn thuộc về hắn.

"Hai ngày nữa thì sao?" cô hỏi, hoàn toàn biết được câu trả lời nhưng vẫn muốn nghe.

Đôi mắt đen của Indra nhìn những đường nét xinh đẹp, thanh tú của cô. "Chúng ta sẽ lập lại lời thề và bắt đầu một cuộc sống mới. Một cuộc sống chỉ có ta và nàng. Ở đây, nơi không bệnh tật nào có thể chạm đến nàng và không cuộc chiến nào có thể giết chết ta. Nơi chúng ta không nhầm lẫn giữa đời trước và đời sau, nơi này là vĩnh cửu. Nơi chúng ta có thể nhìn thấy những đứa con của chúng ta lớn lên. Và rồi, khi thời điểm đến, chúng ta sẽ cùng nhau chào đón sự vĩnh hằng với vòng tay rộng mở."

Cô vùi đầu vào ngực hắn, cảm nhận sự tươi mát mà hắn mang lại và để hắn ôm cô bằng đôi tay rắn chắc. "Đó là điều em luôn mong muốn."

Quá trình chuyển đổi của hắn gần như đã hoàn tất. Hắn có đầy đủ sức mạnh, đã lấy lại từng chút charka còn sót lại trong sự tồn tại của thằng nhóc Uchiha. Thằng nhóc này chắc đã chết từ lâu rồi, vì bản thân Indra có thể thực hiện tất cả các kỹ thuật mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

Một khi Sakura đạt đến đỉnh cao. Cô sẽ trở lại là tình yêu của hắn cả thể xác lẫn tâm hồn.

--------------------------------------------------

Bàn chân của Naruto cắm sâu vào đất sau khi tiếp đất. Nếu là trước kia, chắc chắn cậu sẽ mất thăng bằng và ngã dập mông vì lực va chạm mạnh. Cậu nhìn sang bên cạnh, thấy Sasuke đang đứng đó, hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì bởi cú tiếp đất thô bạo của họ. Có lẽ một số điều dù qua bao nhiêu thời gian cũng sẽ không bao giờ thay đổi. Mắt cậu bắt đầu quét qua khu vực, cảnh vật trước mặt trái ngược với những gì Naruto tưởng tượng.

Khi họ bước vào chiều không gian này, Naruto nghĩ rằng cậu sẽ tìm thấy một khung cảnh địa ngục, đầy dung nham giống như Kaguya đã tạo ra. Có vẻ như, dù chung huyết thống nhưng sở thích về môi trường của Indra khác với bà của mình. Naruto gần như sửng sốt trước sự thanh bình của nơi này; những ngọn núi, những hàng cây hoa anh đào, những bãi cát dài và biển xanh vô tận.

Không thể cảm nhận được chakra của Sakura ở đâu, có lẽ do sự ảnh hưởng của chiều không gian này. Tuy nhiên, cả Naruto và Sasuke đều không mất cảnh giác. Rốt cuộc thì đây là chiều không gian của Indra và hắn sẽ sớm được thông báo về sự xuất hiện của họ. Ai mà biết được trong khoảng thời gian ở đây người đồng đội của cậu đã xảy ra chuyện gì.

Tốt nhất cô ấy nên được an toàn và nguyên vẹn, Naruto nghĩ. Sakura đã bên cạnh cậu trong một khoảng thời dài nhưng cậu lại hối hận vì không hỗ trợ cô nhiều trong quá trình luyện tập (vì cậu không hiểu biệt ngữ y khoa của cô và Tsunade) cũng như cuộc sống cá nhân của cô (cậu thà để cô và Sasuke ở bên nhau). Bây giờ, trong tình huống này, không còn cách nào để quay lại cho đến khi tìm được cô, Naruto dự định sẽ trả ơn cô ấy vì tất cả những khoảng thời gian mà lẽ ra cậu phải là một người bạn tốt hơn.

"Chúng ta cần phải qua đó," Sasuke nói, đôi mắt nhìn về phía đông. Suy cho cùng, họ không có nhiều thời gian ở không gian này, trước khi charka của Asura cạn kiệt, họ vẫn cần tìm cách thoát ra ngoài.

Bàn tay anh nắm và mở, Sasuke vẫn đang dần quen với việc cánh tay thuận quay trở lại. Một làn gió nhẹ lướt qua mặt khiến Sasuke nhớ đến mùa xuân ở Konoha. Bất chấp vẻ điềm tĩnh của nơ này, anh biết rằng họ vừa đáp xuống môi trường khốc liệt nhất từng tồn tại.

Và thế là họ chạy. Họ chạy về phía đông, đi theo dấu hiệu chakra mờ nhạt và âm thanh của biển. Sasuke không biết tại sao, nhưng có điều gì đó sâu thẳm trong anh nói rằng đó chính là nơi họ nên đến. Có lẽ bằng cách nào đó anh vẫn có mối liên hệ với Indra, hoặc chakra của Asura đang hướng dẫn họ đi theo con đường không tên này. Hoặc có thể là do mối liên kết bền chặt giữa anh và Sakura trong suốt nhiều năm qua.

Những dãy núi như vô tận, khiến họ cần phải nhảy từ đỉnh núi này sang đỉnh núi khác trước khi đến đích. Indra chắc hẳn đã đầu tư rất nhiều thời gian trong hàng nghìn năm qua để xây dựng không gian này. Dù vậy, vẫn có những điểm không hoàn hảo giống như trong thế giới của họ, động vật, cây cối và đất đai, điều đó gợi nhớ đến những điểm không hoàn hảo trong chuyến du hành của Sasuke.

Ở đây, bầu trời trong xanh và mặt trời mọc là chính. Nơi này có thể được coi là đẹp nếu nó không phải do Indra sáng tạo ra.

"Sasuke!" Naruto hét lên, bỏ xa người bạn thân nhất của mình. "Tôi nghĩ tôi đã tìm thấy nó!"

Anh đuổi kịp người bạn tóc vàng của mình và cả hai dừng lại ở rìa một vách núi, ngay phía dưới là biển xanh thăm thẳm, cảnh tượng những con mòng biển bay lượn trên mặt nước trông giống như những chấm trắng di chuyển xung quanh theo kiểu ngẫu nhiên. Sasuke đưa mắt dõi theo dải cát màu nâu nhạt, cố gắng ước tính xem sẽ mất bao lâu cho đến khi tìm thấy thứ gì đó ở cuối bãi biển.

Một pháo đài. Ít nhất thì những gì trông giống như một pháo đài hoặc tàn tích nào đó, ai mà biết được. Nhưng có điều gì đó ở phía trên, cách xa nơi họ đang đứng hàng dặm, anh biết chắc đó chính là nơi họ cần đến.

Naruto nói với anh, "Đó là nơi họ ở. Tớ có thể cảm nhận được sự hiện diện của hai dấu hiệu charka."

Tuy nhiên, vì lý do kỳ lạ nào đó, Sasuke cảm thấy trong lòng nặng trĩu. Anh biết rằng mục tiêu của họ là đem Sakura trở về bằng bất cứ giá nào (một sự kiện trớ trêu xảy ra sau nhiều năm xa cách), nhưng một phần trong anh thấy sợ hãi cuộc hội ngộ này. Họ chỉ mới xa nhau được hơn một tuần trong dòng thời gian của Sasuke. Anh vẫn có thể nhớ rõ ràng những lời của Asura rằng quy luật thời gian sẽ khác ở không gian này.

Đối với Sakura, có thể đã hàng tuần, hàng tháng, hàng năm kể từ lần cuối cô gặp anh. Có khi cô ấy thậm chí không còn là chính mình nữa.

Đây có phải là cảm giác của cô và Naruto sau khi anh rời bỏ làng và đoàn tụ với họ trong một thời gian ngắn? Chắc cô sẽ rất sợ phải gặp lại anh, không biết anh có đáng tin hay không. Rốt cuộc, họ đã từng cố gắng giết nhau tại một thời điểm. Nếu điều đó xảy ra, Sasuke sẽ không còn là con người như ngày hôm nay.

Đột nhiên anh cảm thấy vô cùng có lỗi vì đã gây ra cho cô nỗi đau bao năm qua. Anh cũng đã cảm thấy như vậy sau khi chiến tranh kết thúc, nhưng cảm giác tội lỗi dường như đè nặng lên vai anh ấy ở không gian này. Có lẽ nó đang tái hiện lại nỗi đau mà kiếp trước của anh đã gây ra cho cô và buộc anh phải cảm nhận nó để cuối cùng anh cũng làm được điều đúng đắn trong kiếp này...

Anh cần phải để dành những suy nghĩ đó cho sau này. "Naruto," anh nói, "chúng ta cần lập một kế hoạch. Indra có Susano'o, vì vậy tôi sẽ tấn công trực diện trong khi cậu đi tìm Sakura. Chúng ta không biết liệu có phải chỉ có hai người họ ở  đó hay không, nhưng tôi thích hợp hơn để chiến đấu chống lại ông ta. Cậu phải tìm được cô ấy, hiểu không?

Naruto dùng nắm đấm đẩy vai anh. "Có vẻ như cậu đã đánh giá thấp tớ, teme. Tớ là người mạnh nhất trong hai người, Hokage tương lai và tất cả những thứ đó. Tất nhiên là tớ sẽ cứu được Sakura, cậu lo lắng vì không muốn cô gái của cậu nhìn thấy tớ cứu cô ấy sao?"

Sasuke nắm chặt tay, quai hàm căng thẳng và sự quyết tâm bừng cháy trong mắt anh. Mặc dù anh biết tại sao người bạn thân nhất của mình muốn làm dịu bầu không khí nhưng đây không phải là lúc để đùa giỡn.

"Cứ làm như tôi nói. Đây là Sakura. Tôi không thể - chúng ta không thể mất cô ấy được."

Anh thả tay ra khỏi cánh tay Naruto - mặt đang cứng đờ. "Cậu và cô ấy có rất nhiều điểm chung khi cứu đồng đội."

"Đi nào."

--------------------------------------------------

Đôi mắt của Indra mở to, dần chuyển sang màu đỏ và tức giận.

Họ đang ở đây.

Hắn phải ngăn khuôn mặt mình biến dạng vì giận dữ, đề phòng trường hợp Sakura đang say giấc trong vòng tay hắn sẽ tỉnh giấc và bắt gặp hắn trong trạng thái này. Hắn thấy tức giận với chính mình. Tức giận và thất vọng.

Bởi vì hắn có thể cảm nhận được Sasuke đang lang thang khắp vùng đất của mình. Và cậu ta không đơn độc - không, tất nhiên là không. Bên cạnh cậu ta là thân thể tái sinh của em trai hắn, vì các dấu hiệu chakra quá quen thuộc để trở thành một người khác.

Hắn rút một cánh tay của mình ra khỏi cơ thể Sakura, cảm giác trống rỗng ập tới gần như ngay lập tức vì không ôm trọn lấy cô, hắn nhấc ngón trỏ và ngón giữa lên. Một làn khói xuất hiện thay hắn ôm cô, còn hắn rời khỏi phòng ngủ. Indra nhìn Sakura lần cuối trước khi rời đi, hắn hoàn toàn nhận thức được cô là một trong những kunoichi mạnh nhất từng gặp, và đã từng lao qua lâu đài của hắn với tốc độ đáng kinh ngạc.

Tuy nhiên, đây là trận chiến của riêng hắn và cô không được can thiệp bằng bất cứ giá nào. Indra không muốn nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô làm vậy. Hắn chưa bao giờ nghĩ mọi chuyện sẽ đi đến mức này. Thằng nhóc tộc Uchiha đáng lẽ phải chết từ lâu rồi. Trừ khi...

"Asura," Indra nghiến răng khi nghe cái tên đó.

Em trai hắn đã can thiệp vào việc này. Luôn như vậy. Asura đã cướp lấy vị trí người thừa kế của Ōtsutsuki, giết chết tình yêu của đời hắn một nghìn năm trước, đẩy hắn đến một thế giới bóng tối và cuộc chiến, đồng thời nguyền rủa hắn bằng những kiếp tái sinh bi thảm. Bây giờ cậu ta trở lại, dù không phải về mặt thể chất, dự định lần nữa đánh cắp cơ hội có được một cuộc sống hạnh phúc của hắn. Indra biết một phần charka của Asura đã theo hắn lên mặt trăng với lý do bảo vệ người bà bị phong ấn của họ.

Nhưng Indra biết rõ hơn thế; hắn chỉ biết người thân đáng tin cậy duy nhất anh từng có là Kaguya, người đã dạy anh những giá trị cơ bản. Cha và em trai, chú bác, anh em họ, họ hàng xa và người hầu của hắn, tất cả những người khác không bao giờ xứng đáng với thời gian của anh. Bây giờ, cậu em của hắn phải biết rằng cậu ta sẽ phải trả giá cho bất cứ thứ gì đã lấy đi từ hắn.

Tốc độ ngày càng tăng, Indra giận dữ cắn ngón tay cái của mình và thực hiện kết ấn bằng tay phải. Một làn khói lớn bao phủ hắn trong giây lát trước khi Airvata xuất hiện, hẵn cưỡi trên lưng vật triệu hồi hùng vĩ của mình. Con voi phát ra một tiếng động vang dội, giống như cảm giác của chủ nhân khi họ dậm chân ra khỏi lâu đài.

Indra thực hiện kết ấn lần nữa bằng tay phải của mình và tự điều chỉnh lại trên cổ Airvata khi sinh vật này bay lên khỏi mặt đất về phía kẻ thù của họ.

Hắn có thể nhìn thấy họ từ rất xa. Hai chàng trai chạy hết tốc lực dọc theo bãi biển mà hắn vô cùng trân trọng. Chúng phải bị tiêu diệt trước khi Sakura nhận ra hắn đã rời đi. Airvata biến mất trong một đám khói lớn khác, Indra đứng dậy, tay đặt trên chuôi kiếm trong khi tròng mắt đen bắt đầu thay đổi hình dạng. Hắn bắt đầu kích hoạt kỹ thuật đã lâu không sử dụng.

Cơ thể của Indra được bao phủ hoàn toàn trong ngọn lửa màu tím như một bộ giáp lớn hơn Airvata hay bất kỳ sinh vật sống nào. Tốt nhất hắn nên kết thúc chuyện này nhanh chóng, sử dụng Susano'o là ​​phương pháp hiệu quả nhất.

Và ở phía xa, hắn có thể nhìn thấy một cơ thể tương tự có ngọn lửa màu tím.

--------------------------------------------------

"Đúng như tôi nghĩ," Sasuke nói khi phân tích về Indra. Susano'o của anh đã trở lại hình dạng hoàn chỉnh, điều mà anh chưa thể đạt được kể từ khi căn bệnh đáng nguyền rủa này xâm chiếm cơ thể anh. Anh phải cảm ơn Asura vì charka của ngài; không có nó thì không điều nào trong số này có thể thực hiện được. "Naruto!"

"Hiểu rồi 'ttebayo!" người bạn thân nhất của anh kêu lên trước khi một ngọn lửa màu cam khác bao trùm cơ thể cậu ấy.

Naruto gật đầu với Sasuke lần cuối trước khi cả hai tiến về phía trước. Naruto lao về phía ngọn núi trong khi Sasuke bay dọc theo bờ biển. Cả hai đều áp sát đối thủ của mình, Indra cũng được bao phủ bởi Susano'o lộng lẫy giống như của Sasuke, sẵn sàng tấn công. Cho đến nay, kế hoạch của họ vẫn đi đúng hướng; Indra dường như quá tập trung vào việc tấn công nên không chú ý khi Naruto bay ngang qua hắn và hướng tới lâu đài trong khi Susano'o của Sasuke đụng độ với tổ tiên của anh.

Mặt đất nứt ra và gần như thể một trận động đất. Sasuke không rời mắt khỏi Indra, truyền tải từng tấc phẫn nộ mà anh dành cho người đàn ông lẽ ra đã phải chết từ lâu.

"Tại sao cậu vẫn còn sống?" Indra hét lên, dang rộng cánh tay Susano'o của mình cho đến khi chúng khóa chặt vai Sasuke. Mặt khác, chàng trai Sasuke vẫn đứng vững trên mặt đất khi bộ giáp bảo vệ anh.

"Tôi mới là người hỏi câu hỏi đó."

"Cậu không có quyền!"

Hắn tung một cú đá và đôi cánh của Sasuke nhanh chóng nâng anh lên tránh khỏi nó. Anh ném một ngọn giáo vào Susano'o của Indra, nhưng Ōtsutsuki nhanh chóng né tránh bằng nhảy lên cho đến khi hắn ở cùng độ cao với đối thủ của anh, bắt đầu tung ra nhiều cú đá và cú đấm hơn.

Trận chiến trước mắt rất hoành tráng, tạo ra phản ứng địa chấn trên mặt đất và những cơn thủy triều lớn trên đại dương. Nước dâng đến đỉnh núi, nhấn chìm một phần dải cát ngăn cách chúng. Indra không quan tâm tới sự thay đổi về địa lý; hắn có thể khôi phục không gian này trở lại vẻ đẹp ban đầu của nó sau khi xử lý xong tên nhóc nhà tộc Uchiha này.

"Ông không có việc gì phải sống lại, Indra."

Hắn nheo mắt trước câu nói của Sasuke. Ha, cứ như thể cậu bé biết mình đang nói gì vậy. Hắn đã không ở lại mặt trăng trong một nghìn năm để cuối cùng bị chỉnh bởi tái sinh của chính mình, kẻ đáng phải nhận đau khổ vì đã những lựa chọn sai lầm của bản thân. Sakura không bao giờ có ý định quay trở lại với Sasuke, và đó là lỗi của thằng nhóc này khi cậu ta không hiểu được điều đó.

Chưa kể tên tái sinh của anh trai hắn cho rằng cậu ta có thể lẻn vào lâu đài của hắn mà không gặp hậu quả gì. Việc hai tên này nghĩ rằng họ có thể đánh bại hắn như là một trò đùa.

--------------------------------------------------

"Sakura-chan, tớ tới đón cậu đây!" cậu thốt lên, nhưng khung cảnh hiện ra trước mắt anh lại cho thấy điều ngược lại.

Lâu đài đủ gần để Naruto cảm thấy tự tin về việc cứu người bạn thân của mình. Tuy nhiên, hắn không ngờ rằng sẽ thấy một trong các mặt của nó nổ tung thành đống đổ nát và bụi bặm, càng không ngờ rằng một con voi lớn (lớn hơn bất kỳ con mà anh từng thấy ở các Quốc gia Shinobi) sẽ xuất hiện và bay ra khỏi đó. Naruto phải dừng bước khi tâm trí chìm đắm vào những gì cậu vừa chứng kiến.

Con voi lớn bay qua cậu với tốc độ đáng kinh ngạc. Đầu Naruto giật lùi lại khi lần theo dấu vết của nó. Lúc cậu bắt kịp được nó. Xuất hiện hình ảnh về mái tóc hồng và chakra quen thuộc mà cậu đã không cảm nhận được trong nhiều tuần.

"Sakura-chan!"

Cậu đi theo phía sau sinh vật và người cưỡi nó, vẫn còn quá bối rối để hiểu chuyện gì đã thực sự xảy ra. Họ chắc hẳn đang hướng đến nơi Indra và Sasuke đang ở, và Naruto cảm thấy như có một tảng đá rơi xuống bụng trước khả năng xảy ra chuyện gì đó.

"Hm, nhóc. Có vẻ cậu khá kích động ."

"Không phải bây giờ, Kurama!" cậu hét to, cáu kỉnh với nhịp đập bên trong cơ thể. "Ta cần sức mạnh của ngươi!"

Cậu ấy cần phải bắt kịp họ. Dù sao thì cậu cũng là con trai của Tia Chớp Vàng.

Một vụ phun trào lớn trên mặt đất xảy ra, đẩy cậu bay lên trên với cường độ mạnh mẽ. Tất cả đều quá quen thuộc với những người cậu đã biết từ khi cậu mười lăm tuổi.

Không không không không không không không!

--------------------------------------------------

Sasuke gần như không thể ghi nhận được điều gì xảy ra trước khi mặt đất tách hoàn toàn làm hai, tạo ra những vết nứt và miệng hố ở mọi hướng khi anh ngã xuống. Với cú va chạm bất ngờ, Susano'o của anh ngừng hoạt động và anh thấy mình bị rơi sâu bên trong một trong những miệng núi lửa, với những vết bầm tím trên tay chân và thân mình. Anh gần như chuyển mắt phải của mình trở lại màu đen nếu không có cảnh tượng trước mắt.

Anh ấy nhìn thấy nó. Nhìn thấy cô ấy.

Cô ấy ở đó, trên lưng một con voi khổng lồ, với mái tóc hồng dài qua vai. Với quần áo khác lạ; một chiếc váy trắng với những cánh hoa tô điểm trên vải. Bàn tay cô không đeo găng tay như thường lệ mà khá bầm tím do tác động của những cú đấm cô ném vào anh. Vẻ đẹp của cô gây ấn tượng với anh ngay lập tức. Như thể cô bước ra từ một truyền thuyết cũ.

"À, Sakura của ta. Nàng đến để giúp ta sao," anh nghe thấy Indra nói.

Tất cả những gì anh muốn làm là gọi tên cô vì anh đã không nói điều đó với cô trong khoảng thời gian tưởng chừng như vô tận. Và anh nhớ - ồ, anh nhớ - lần đầu tiên anh nhìn thấy cô sau khi bỏ đi nhiều năm trước. Vai trò của họ giờ đã bị đảo ngược; anh ngước lên nhìn cô, chết lặng và không tin nổi, trong khi cô nhìn xuống anh với vẻ thờ ơ chưa từng biểu hiện trước đây.

Sasuke cảm thấy trái tim mình ngày càng nặng nề hơn, vì đôi mắt của Sakura vẫn không thay đổi khi cô quan sát anh từ trên lưng một con voi. Indra ở phía sau cô, và hắn ta hung hãn hướng ánh mắt của mình về phía chàng trai tộc Uchiha trong khi một cánh tay của hắn vòng qua eo Sakura. Hắn ôm cô vào lòng và thì thầm điều gì đó vào tai cô, khiến sức nặng trên ngực Sasuke tăng lên.

Cô không còn nhận ra anh. Lông mày cô nhíu lại với nhau đầy bối rối. Môi cô cong lên khinh thường. Sasuke đang nhìn thẳng vào cô nhưng lại không thể nhìn thấy cô. Cô ấy không có ở đấy. Sakura thực sự, người mà anh yêu quý và trân trọng, đã đi rất xa và tất cả những gì còn lại chỉ là cơ thể của cô.

Hơi thở của anh đông cứng lại, sau đó anh ấy bắt đầu nặng nề. Sasuke ngẩng đầu nhìn Indra ôm chặt eo Sakura, cô sẵn sàng để hắn chạm vào mình và họ rời đi trên con voi bay. Sinh vật này phát ra tiếng động cuối cùng trước khi bay đi, nhưng khi họ đã ra khỏi tầm nhìn ngoại vi của Sasuke, tầm nhìn của anh trở nên mờ đi, thậm chí anh có thể nếm được vị máu trong miệng.

"Sasuke!"

Mặc dù tai anh không nghe đủ âm thanh, nhưng giọng nói đó rất quen thuộc khiến anh có thể nhận ra nó ở bất cứ đâu. Sasuke không nhận ra rằng mình đang bất tỉnh cho đến khi cảm thấy cơ thể mình được nâng lên bởi Naruto, người tiếp tục lặp lại tên anh như một câu thần chú và cố gắng giữ anh tỉnh táo. Một số từ chửi bới cũng xuất hiện trong câu cảm thán của Naruto, hoặc ít nhất đó là những gì Sasuke tin rằng mình đang nghe thấy.

Một cơn gió lướt qua tóc mái của anh, làm khô máu ở miệng anh, khi Naruto bế anh lên và đưa anh đi xa khỏi hiện trường trận chiến của họ. Mắt anh chưa nhắm hẳn nhưng anh gần như không thể nhìn. Sasuke cảm thấy nặng nề, yếu ớt và bất lực. Đây là lần thứ hai anh trở nên yếu đuối sau khi chứng kiến ​​Indra đưa Sakura rời xa mình.

Và một lần nữa, trái tim anh vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.

--------------------------------------------------

Những ngón tay của cô ấy đan chặt vào những ngón tay hắn, ngăn sự run rẩy trong khi Airvata đưa họ trở lại lâu đài. Sakura lạc lối trong cơn bão suy nghĩ, vẫn chưa thể hiểu được diễn biến của những sự kiện cô vừa trải qua.

Sao họ dám tấn công vị thần của cô ấy!?

Quai hàm Sakura căng ra trước câu hỏi này. Indra yêu quý của cô, một người đã phải chịu đựng rất nhiều đau khổ trong quá khứ, bị tấn công bởi những thế lực vô danh. Và cô thậm chí còn không biết tại sao. Do đó, tâm trí của cô quay trở lại sự khởi đầu của tất cả.

Cô ngay lập tức biết có điều gì đó không ổn; Indra không bao giờ rời xa cô mà không nói gì. Hắn thường thông báo rằng anh ấy đang cải tạo không gian này, nhằm tạo ra một thế giới hoàn hảo cho hai người họ và gia đình tương lai của họ. Nhìn thấy hắn rời đi không lý do là điều đầu tiên cô khiến cô hoài nghi.

Lần thứ hai là khi cô cảm thấy mặt đất rung chuyển với cường độ giống như một trận động đất. Sakura biết rằng người mình yêu đang gặp rắc rối, cô ngay lập tức triệu hồi Airvata và lên đường giúp đỡ Indra.

Dù sao thì họ là ai?

Đầu tiên, có một người đàn ông như mặt trời quyết định theo cô vào cuộc chiến với Indra sau khi cô phát hiện được người ngủ bên cạnh mình là một bản sao. Hắn gọi tên cô với một sự thân thuộc nhưng lại quá đỗi xa lạ đối với cô. Đây là ai? Làm sao hắn biết tên cô? Ưu tiên hàng đầu của Sakura là giúp đỡ Indra, cô sẽ tìm kiến câu trả lời về người đàn ông thông minh kỳ lạ sau.

Sau đó, khi đến chiến trường, cô đã chứng kiến ​​​​hai sinh vật hình người khổng lồ, ngọn lửa màu tím bao phủ đang gây ra địa chấn trên mặt đất và đại dương. Cô nhận ra rằng Indra đã bị nhấn chìm bởi một trong những sinh vật hình người này và hắn đang sử dụng nó như một bộ giáp để chống lại đối thủ có kỹ thuật tương tự.

Sakura biết chính xác mình phải làm gì. Truyền charka vào nắm tay, cô điều khiển Airvata bay và nhảy đủ gần đối thủ của Indra để giáng một đòn mạnh vào ngực anh ta và đẩy anh sâu xuống đất, tạo ra các vết nứt và miệng hố dọc theo bãi biển, một đám mây bụi đủ lớn chạm tới cô giữa không trung. Cô trút hết cơn giận dữ bằng cú đấm đó, khuôn mặt tái nhợt khi biết ai đó đang tấn công Indra mà không có lý do.

Tuy nhiên, khi đám mây bụi tan đi và đối thủ của Indra dường như nhận ra chuyện gì đã xảy ra, Sakura một lần nữa gặp phải điều bất ngờ.

Cô nhíu mày bối rối trước khuôn mặt đang nhìn cô, và đôi mắt lại quen thuộc đến lạ thường. Đến nỗi cô cảm thấy nhói đau trong lồng ngực, tràn đầy nỗi nhớ. Nó làm đầu óc và trái tim cô đau nhức. Cơ thể cô dường như cũng phản ứng; cứ như thể cô đã từng nắm tay người nay từ rất lâu và cảm giác đó vẫn còn đọng lại trên da cô. Tai cô chỉ nghe được tiếng tim đang đập, hoàn toàn phớt lờ những gì Indra thì thầm vào tai cô trước khi rời đi.

Cô tự hỏi đó là chuyện gì. Tuy nhiên, cô không có thời gian để đi sâu vào suy nghĩ của mình trước khi Indra vòng tay ôm lấy cô và ra lệnh cho Airvata đưa họ trở lại lâu đài.

Khuôn mặt cô nhìn thấy, cô biết nó từ đâu đó. Sakura không thể xác định được nguồn gốc, nhưng cảm xúc dâng trào trong cô khi nghĩ về mái tóc đen, đôi mắt không giống nhau, chiếc mũi cao và đường quai hàm rắn chắc. Chúng mang đến một làn sóng trống rỗng trong trái tim cô, gần giống với cảm giác mà cô cảm thấy trước khi thực sự chấp nhận số phận của mình với Indra.

Tay cô vẫn còn run. Càng nghĩ về điều đó, cô càng khó giữ cơ thể không phản ứng với người lạ mà cô vừa nhìn thấy. Anh ta và người bạn đồng hành của anh ta (ít nhất là Sakura nghĩ rằng họ đã đến với nhau) là hai người ngoài cuộc đầu tiên cô nhìn thấy ở nơi này ngoài cô và Indra. Điều đó đặt ra hàng ngàn câu hỏi khác.

"Indra-san, họ là ai?" Sakura hỏi. Họ trở về lâu đài một cách an toàn mà không hề nhìn lại thảm họa do cuộc đối đầu với hai đối thủ kỳ lạ đó để lại.

Cô bối rối và Indra biết đó có thể là một vấn đề trong tương lai. Hắn không bao giờ muốn Sakura gặp lại những người đồng đội cũ của mình, nhưng có vẻ như kế hoạch của hắn đi đúng ý hắn vì cô không nhận ra họ. Chỉ cần họ ở xa lâu đài trong hai ngày thì Indra sẽ không còn phải lo lắng về sự hiện diện của họ nữa.

Thằng nhóc Uchiha đó sẽ không thể sống sót ở chiều không gian này. Đó là thế giới riêng của Indra, thế giới mà chakra của hắn đã tạo ra từ hòn đá nhỏ nhất đến ngọn núi lớn nhất. Sasuke không thể nào tồn tại được trong môi trường này, nó sẽ hút hết sự sống còn lại của cậu. Tái sinh của Asura cũng sẽ không thành vấn đề một khi Sasuke đã biến mất; hắn và Sakura sẽ có thể đánh bại cậu ta ngay lập tức.

Nhưng hiện tại, Indra phải đảm bảo rằng Sakura sẽ ở lại lâu đài cho đến ngày thứ hai mươi. Và để làm được điều đó, hắn phải ngăn cản cô nhìn thấy hai chướng ngại vật đó trong thời gian sắp tới.

Indra nhẹ nhàng ôm lấy má cô, nâng mặt cô lên cho đến khi hắn có thể nhìn rõ toàn bộ khuôn mặt cô. "Không có gì phải lo cả. Chỉ là những kẻ vô dụng tin rằng chúng có thể chen vào giữa chúng ta thôi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro