Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 3 [5]

Nhiều đêm của thầy bị quấy rầy bởi những cơn ác mộng về những con vật chết bên vệ đường, và những xác chết đẹp đẽ được đóng đinh trên bàn thờ. Những ngày trôi qua của thầy cũng như thế: với những dòng máu vô tận và những thi thể chồng chất trước mặt. Kakashi nghĩ rằng sẽ rất khó để quay lại cuộc sống trước đây. Không phải vậy.

Bất cứ khi nào thầy nhớ lại về khuôn mặt đẫm máu, mồ hôi và nước mắt của Naruto, thứ gì đó trong thầy sẽ vỡ vụn mất, và đột nhiên tước đi mạng sống là điều dễ dàng nhất thầy từng làm. Thầy đã từng giết rất nhiều người. Thầy đã giúp loại bỏ cả một gia tộc. Và cảm thấy điều đó thật dễ dàng đến phát điên. Bởi vì cơn thịnh nộ của thầy đối với Otsutsuki là vô tận và lương tâm thầy đã lặng câm. Đó là những cơn ác mộng ồn ào và không ngừng nghỉ.

Thầy không biết cơn ác mộng bắt đầu khi nào nhưng thầy biết chính xác khi nào nó kết thúc.

Đó là khi thầy gặp lại Kawaki lần nữa.

Phải mất đến cả tháng để họ gặp lại nhau - điều này cũng dễ hiểu thôi, nếu xét đến việc các thành viên còn lại của Otsutsuki đã cố gắng truy tìm cậu bé sau vụ đánh bom. Chúng không mất nhiều thời gian để tìm ra chân tướng sự việc và săn lùng Kawaki như một con chó ngay sau đó.

Tuy nhiên mọi nỗ lực của chúng đều không thành công; băng sự đảm bảo của cả Kakashi và Sasuke.

Kawaki chưa bao giờ yêu cầu sự giúp đỡ của họ, nhưng với sức mạnh tổng hợp của thầy, bộ óc chiến lược của Sasuke và Shikamaru, họ đã nghĩ ra một kế hoạch để chấm dứt vĩnh viễn gia đình chính trị khó nắm bắt này. Bản thân Sasuke đã gây ra nhiều thiệt hại đến nỗi ngay cả những băng nhóm khác có dự định liên minh với Otsutsuki cuối cùng cũng phải bỏ trốn vì sợ rằng gia tộc của họ cũng sẽ bị tiêu diệt không thương tiếc.

Mất cả tháng nhưng ngay sau khi mọi thứ hoàn thành, Kawaki cuối cùng cũng về nhà và Kakashi đã ở đó để chứng kiến toàn bộ sự việc diễn ra.

Cậu đang thơ thẩn trên hiên nhà Naruto, nhìn Sasuke giúp Naruto bón phân cho khu vườn của anh trong khi cánh cổng đột nhiên cọt kẹt mở ra. Ánh mắt Naruto nhanh chóng hướng về phía lối vào và khi nhìn thấy Kawaki đang bước vào, anh đã vứt hết mọi thứ trên tay và chạy ngay về phía đứa trẻ. Đó là một cảnh kịch tính, và Kakashi thực lòng cảm thấy lẽ ra thầy không nên có mặt ở đây khi chuyện này xảy ra, nhưng khi thầy nhìn thấy khuôn mặt Naruto vỡ vụn vì niềm vui chào đón đứa con trai ương ngạnh của mình, Kakashi cảm thấy vừa đau đớn vừa tức giận, và tất cả cảm giác tội lỗi và trầm cảm mà thầy đã chất chứa trong vài tuần qua đã biến mất; giống như sợi dây thép gai đã quấn quanh phổi thầy bấy lâu nay cuối cùng cũng đã được nới lỏng và cuối cùng thầy cũng đã có thể thở được.

Kawaki vẫn đang mặc bộ quần áo tang lễ bẩn thỉu dưới chiếc áo khoác cũng dính đầy bụi bẩn, bồ hóng và máu khô. Mái tóc bù xù của cậu giờ đã dài hơn, gần chạm tới vai, trông cậu xanh xao và gầy hơn nhiều so với lần cuối họ gặp nhau. Cậu trông như đã lớn lên rất nhiều trong vài tuần qua, dường như trưởng thành hơn với xương gò má rõ ràng hơn, quai hàm sắc sảo hơn và đôi mắt xếch trông có vẻ suy nhược. Cậu là một đứa trẻ chắc chắn đã nhìn thấy và sống sót sau điều tồi tệ nhất trên thế giới này, và đã chọn gánh vác sự thù hận, gánh vác thứ gánh nặng nặng nề nhất một mình. Vào lúc đó, thật đau lòng khi chỉ nhìn vào cậu.

Nhưng khi Naruto lao vào khoảng không gian riêng tư của cậu mà không chút do dự, rồi chào đón cậu bằng một nụ cười rạng rỡ nhất với những giọt nước mắt vui sướng, trước khi bọc cậu trong cái ôm chặt nhất, Kakashi nghĩ rằng thầy đã nhìn thấy thứ gì đó lấp lánh trên đôi mắt vô hồn của cậu thiếu niên.

"Chào mừng con trở lại, Kawaki," Naruto cố gắng nói giữa những tiếng nức nở.

Đôi môi nứt nẻ của Kawaki mấp máy nhưng không có âm thanh nào phát ra. Bàn tay nhuốm máu của cậu lơ lửng gần lưng Naruto, những ngón tay dài do dự đã khựng trong không trung một lúc lâu. Kakashi nghĩ rằng cậu bé sẽ không bao giờ đáp lại cái ôm đó, nhưng một chốc sau, cậu đã làm điều đó, cuối cùng cũng đáp lại cái ôm mạnh mẽ đó với sự nhiệt tình không kém. Trên mặt cậu thiếu niên hiện lên một tia ý cười, Kakashi thoáng thấy đôi mắt xám dịu dàng nhất trước khi đứa trẻ vùi mặt vào hõm vai Naruto, nắm chặt áo cậu, tứ chi run rẩy như một đứa trẻ cuối cùng cũng tìm được đường đi về nhà.

"... Con đã về, thưa Ngài Đệ Thất."

Cuối cùng cũng trở về nhà.

.

Author's note:

Để giải thích một số điều:

• Cuộc trò chuyện dài qua điện thoại của Naruto và Sakura thực sự là về điều đó. Là bác sĩ/bác sĩ phẫu thuật của Naruto, cô ấy đã biết tất cả mọi thứ.

• Sasuke chắc biết phải không? Bởi vì dù sao thì họ có làm chuyện đó. Không, không phải vậy. Hiện tại họ đang khô héo và vậy thôi. Sasuke sẽ không để Naruto phải chịu nhiều căng thẳng về thể chất như vậy vì cả hai người họ vẫn đang hồi phục.

• Kawaki là một nhân vật bị hiểu lầm trong manga. Mọi người đều nghĩ thằng bé chỉ là một đứa trẻ ghen tuông, thù hận nhưng thực tế không phải vậy. không bao giờ quan tâm đến bản thân mình. là một đứa trẻ tự hủy hoại bản thân, vị tha và sẵn sàng làm bất cứ điều gì cho người mà yêu quý nhất. Nó là một đứa trẻ thuần khiết và sẽ hy sinh bất cứ điều gì vì Naruto.

• Nói vậy nhưng đây vẫn là câu chuyện tình đơn phương giữa Kawaki & Naruto. Và xin nói rõ hơn, trong câu chuyện này Naruto không hề biết đến nụ hôn hay tình cảm lãng mạn của Kawaki dành cho mình. (Một ngày nào đó, khi có thời gian, tôi sẽ viết một câu chuyện khác cho họ. Sự năng động của họ thật quyến rũ và hấp dẫn đến mức khó có thể rời mắt.)

• Không có POV của Naruto hay Kawaki ở đây. Tất cả đều là từ góc nhìn của người ngoài và đó là cố ý. Tôi muốn kể một câu chuyện từ góc nhìn của người khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro