Chapter 3
Chương này diễn ra ngay sau MỞ ĐẦU và lấy bối cảnh ở thời điểm hiện tại. Kawaki 19 tuổi, Naruto & Sasuke 35 tuổi và Boruto 15 tuổi.
.
ASHES TO ASHES
[TRO BỤI HÓA THINH KHÔNG]
'Trời sắp mưa rồi,' Kakashi nghĩ khi nhìn lên bầu trời xám xịt. Có cảm giác khó chịu khi không khí ẩm dính vào làn da của thầy. Đó là cái nóng xạ hương quen thuộc trước cơn mưa. Kakashi chỉnh lại chiếc áo hoodie của mình đúng lúc giọt mưa đầu tiên rơi xuống một bên mặt.
Vì quá tập trung vào việc để không bị ướt hoàn toàn nên thầy đã suýt dẫm phải một vật cản đường. Đó là một con tanuki đã chết. Thầy đã tránh được nó thành công nhưng thay vào đó lại giẫm phải ruột của con vật. Kakashi cau mày khi nhìn đôi giày thể dục mới dính đầy máu tươi của mình. Chửi thề một tiếng, khi thầy định rời đi thì nhận thấy đôi mắt của con tanuki vẫn mở to.
Một khoảng lặng kéo dài khi thầy chỉ đứng tại chỗ nhìn chằm chằm vào đôi mắt vô hồn của con tanuki, trong khi máu từ vết thương hở của nó rỉ ra đường, trộn lẫn với nước mưa. Mùi chết chóc hẳn đã lan rộng vì Kakashi có thể nghe thấy âm thanh của chuột chạy nhốn nháo xung quanh và quạ đang bay vòng trên đầu.
Kakashi không cảm thấy thương hại hay tò mò gì về con vật đã chết. Đó chỉ là chút hoài niệm thôi.
Đối với một cựu sát thủ như thầy, hình ảnh cái chết luôn là điều mê hoặc.
Nhưng đó là cuộc sống mà thầy đã từ bỏ từ lâu.
Lắc đầu, thầy bước qua con vật đã chết mà không suy nghĩ gì và tiếp tục lên đường.
Khi thầy đến trụ sở chính của họ, mưa đã dày đặc hơn. Người ướt sũng, thầy đi thẳng đến tủ đồ để thay quần áo. Thầy tắm nhanh, nhét đầy túi vải thô những vật dụng cần thiết cho cuộc đấu và đi đến phòng tập HQ của họ. Thầy đã có một buổi tập theo lịch trình với một học trò cũ.
"Xin lỗi vì thầy đã đến muộn. Có một vụ tai nạn ô tô trên đường thầy đến đây và giao thông thật kinh khủng," Kakashi hét lên ngay khi bước vào phòng tập.
Sasuke đã ở trên võ đài quyền anh, khoanh tay, mặc đồ đấu tập và đang nhìn thầy bằng đôi mắt có thể xuyên thủng qua thứ kim loại cứng nhất.
"À, đừng như thế Sasuke. Chúng ta đã không gặp nhau nhiều năm rồi. Đó có phải là cách chào hỏi giáo viên yêu thích của em không?" Kakashi lấy một cuộn băng gạc từ túi vải thô của mình và bắt đầu quấn nó quanh cổ tay một cách cẩn thận. Sau đó thầy đeo miếng bảo vệ miệng và nhảy vài lần để khởi động. "Nhân tiện, em trông rất tuyệt đó."
Sasuke thản nhiên đứng trước mặt thầy. Mặc dù trông hắn có vẻ thoải mái nhưng ánh mắt hắn vẫn dán chặt vào Kakashi kể từ khi thầy bước vào võ đài. Tư thế của hắn trông có vẻ tự tin và đồng thời lạnh lùng một cách ấn tượng, như thể hắn không quan tâm đến cuộc đấu này chút nào, nhưng dù thế nào đi nữa, hắn vẫn sẵn sàng cho bất kỳ cuộc tấn công nào xảy ra với mình.
"Thầy tưởng em cũng sẽ bị kẹt chứ, giống như ông chủ dễ thương của em ở đằng kia kìa." Kakashi nghiêng đầu về phía Naruto.
Ông chủ tóc vàng hiện đang ngồi sụp xuống một chiếc ghế dài bên ngoài đấu trường, những người bảo vệ của anh đứng sát phía sau anh. Một tay Naruto được nẹp cố định, trong khi tay kia đang áp chặt chiếc điện thoại vào tai. Chắc hẳn đó là một cuộc nói chuyện rất nghiêm túc vì Naruto trông khá đau khổ, và anh thậm chí còn không nhận thấy Kakashi khi thầy bước vào phòng.
Thầy đang định kêu thì Naruto đã ngước lên, khuôn mặt anh lập tức sáng bừng. Anh đứng dậy và vẫy tay chào thầy với nhiều năng lượng hơn, miệng chào một cách nồng nhiệt. Anh còn đang định bước vào võ đài thì bị Sasuke chặn lại.
Mới đầu, Kakashi bối rối nhưng khi nhìn thấy boss của họ từ từ khập khiễng quay về chỗ ngồi, thì thầy đã hiểu. Không đời nào Naruto có thể nhảy vào trong võ đài trên cao trong tình trạng của mình. Nó quá cao. Naruto ngồi xuống và quay lại với điện thoại, vẻ mặt lại trở nên nghiêm túc.
Từ nơi thầy đang đứng, Kakashi có thể nghe thấy một số đoạn hội thoại và ngay lập tức suy ra rằng Naruto chắc hẳn đang nói chuyện với bác sĩ riêng của mình, Sakura. Điều này có thể giải thích cho tư thế và lời nói khốn khổ của sếp họ. Mọi người đều biết rằng vị nữ bác sĩ ấy có thể trở nên khá hung hăng khi nói đến tình trạng sức khỏe tổng thể của boss, đặc biệt là khi boss vẫn đang hồi phục sau những vết thương nguy kịch.
Thầy nghe Shikamaru kể rằng Naruto đã xuất viện sớm hai ngày trước và Sakura rõ ràng không vui lắm về điều đó. Kakashi cũng ảm thấy như vậy và nghĩ rằng người sếp bốc đồng của họ đáng bị mắng một chút.
Bởi vì thành thật mà nói, cậu trai tóc vàng trông thật khủng khiếp.
Naruto không còn làn da rám nắng thường ngày nữa, trông hơi xanh xao và mệt mỏi. Anh cũng đã sụt cân rất nhiều. Gò má của anh đã trở nên nổi bật hơn nhờ lượng mỡ đã giảm đi trên khuôn mặt, và tất cả những chiếc áo sơ mi từng làm nổi bật vóc dáng cơ bắp của anh giờ đã xệ xuống như quầng thâm dưới mắt. Điều thú vị là màu sắc duy nhất tô điểm cho làn da xanh xao của boss là màu đỏ sẫm và tím lấp ló dưới cổ áo sơ mi màu cam.
Đôi môi của Kakashi cong lên sau chiếc mặt nạ của thầy, và thầy lại quay về phía Sasuke, đan tay sau trán.
"Dù sao đi nữa, thầy rất vui vì hai em trông đã ổn hơn. Khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng hơn bao giờ hết," thầy nói, nhớ lại khung cảnh huy hoàng đã chào đón thầy khi thầy quay lại.
Thầy vẫn không thể quên khoảnh khắc khi thầy bước vào văn phòng của Naruto và nhìn thấy ngay một cảnh trong những cuốn tiểu thuyết khiêu dâm của thầy.
Naruto tựa lưng vào cửa sổ cao của văn phòng sang trọng, áo sơ mi cởi ra và một chân quấn quanh eo Sasuke. Mặt Sasuke vùi sâu vào cổ Naruto với hai tay đỡ lấy anh, trong khi hắn nghiến mạnh vào vùng xương chậu vẫn còn mặc quần của sếp mình. Chưa bàn đến giấy tờ vương vãi khắp sàn và những cốc mì chưa rửa trên chiếc bàn điều hành khổng lồ. Nó giống như một bức tranh thời Phục hưng với những tia nắng cuối cùng của mặt trời lặn bao quanh hình dáng say đắm của cặp đôi.
'Thật là. Chắc chắn gợi lại những kỷ niệm cũ.'
Đương nhiên, Kakashi lấy điện thoại ra, lén chụp ảnh. Và một đoạn video dài năm giây nữa. Thầy có thể sử dụng nó sau này để làm đòn bẩy. Hoặc để giải trí cá nhân. Bất cứ điều gì đến trước. Thầy đã đi được ba năm rồi. Và thầy còn rất nhiều việc phải làm.
"Hai con người rạo rực cần phải biết cách khóa cửa, được chứ? Không phải thầy phàn nàn đâu nhưng thầy lo rằng các em sẽ làm người của mình hoảng hốt đó. Các em không chuyên nghiệp chút nào cả. Hãy để dành trò này sau đi - tại chính nhà các em ấy."
Sasuke có đủ can đảm để tỏ ra không quan tâm. Đối với tất cả những lời trêu chọc của Kakashi, Sasuke thậm chí còn không nổi cáu. Kakashi phải tạo nó ra cho hắn.
"Ngoài ra, đừng làm quá mức nhé. Làm Sakura lo lắng bằng cách này không hay lắm đâu. Cả hai đứa đều đang hồi phục. Hãy để cơ thể nghỉ ngơi đi," Kakashi khuyên nhủ với tất cả sự chân thành, cảm thấy mình cần phải nói điều đó ra vì dưới mọi lời trêu chọc, thầy vẫn quan tâm đến những học trò thân yêu của mình. Thầy nhận được báo cáo của Shikamaru về việc cả hai người đều đang trong tình trạng nguy kịch, Naruto bị chấn thương sọ não và gần như bất tỉnh còn Sasuke thì hôn mê nhiều ngày. Cuộc tấn công bất ngờ của Boro thực sự đã giáng một đòn mạnh lên họ.
"Thực sự vui mừng vì em đã vượt qua được. Cả hai em."
"Hn," là tất cả những câu trả lời mà Kakashi nhận được trước khi Sasuke lao vào thầy, cúi thấp người và nhắm vào chân.
Kakashi nhanh chóng đá chiếc túi vải thô của mình ra khỏi võ đài và nhảy lên né tránh Sasuke. Ngay khi tiếp đất, Kakashi đã giơ tay về phía trước. Sasuke bắt lấy nó và xoay nó ra xa khỏi mình.
Cả hai người cùng lúc nhảy ra xa nhau.
Ngay khi đứng thẳng lên, Kakashi cảm thấy một cơn co thắt thỏa mãn trong lồng ngực. Thật sự rất vui khi được trở lại. Buổi đấu tập này có vẻ rất tuyệt vời khi có một Uchiha mang đến nhiều thử thách hơn bao giờ hết.
"Shikamaru đã kể cho thầy nghe chuyện xảy ra ở nhà thờ." Kakashi điều chỉnh tư thế, đưa nắm đấm ra trước mặt. Cuộc tấn công bất ngờ của Sasuke không làm thầy bối rối. Thầy biết rằng ngay khi Sasuke bước vào võ đài, hắn đã quyết tâm hạ gục đối thủ. Kakashi cũng có chung quan điểm như thế.
"Nghe nói đây là một cuộc thảm sát hoàn toàn. Mười hai người chết. Tất cả đều mặc áo giáp và trang bị tận răng. Tất cả đều bị tàn sát."
Kakashi huýt sáo, rồi nhìn thẳng vào mắt học trò của mình. "Chỉ một người mà có làm được việc này, thầy nghĩ nó khá ấn tượng đấy, em có nghĩ vậy không Sasuke?"
Không có phản hồi khi Sasuke xóa bỏ khoảng cách giữa họ bằng một bước lớn và tung nắm đấm về phía trước. Kakashi nhanh chóng nhảy sang một bên để né.
"Kawaki Uzumaki không phải là một đứa trẻ đáng sợ sao?"
Sasuke cuối cùng cũng quay lại nhìn anh, cứng rắn và không hề nao núng.
'À, nó đây rồi.' Kakashi mỉm cười sau chiếc mặt nạ, thích thú với cái nhìn chằm chằm quen thuộc hướng vào mình. Đôi mắt đen sâu thẳm ấy không hề có chút nhiệt tình nào, nhưng trong đó có sự thận trọng. Sự nhận thức. Là một thần đồng, Sasuke đã nhận ra Kakashi đang hướng cuộc trò chuyện này đến đâu.
Có một mục đích lớn hơn nhiều đằng sau cuộc gặp gỡ này, và đó không chỉ là để đấu với học sinh yêu thích của thầy. Mặc dù thầy thực sự vui mừng khi có thể tận hưởng trò giải trí nho nhỏ này với các thành viên tộc Uchiha, nhưng thầy đến đây vì một lý do thú vị hơn nhiều. Đó là để thu thập một số thông tin về một số lời đồn mà thầy đã nghe gần đây. Về một cậu bé Uzumaki đang làm dậy sóng thế giới ngầm.
Kawaki Uzumaki.
Kakashi đã nghỉ việc nhiều năm nay. Thầy đã nghỉ hưu thành công và chỉ đang đi du lịch vòng quanh thế giới để giải trí. Nhưng ngay cả khi thầy đã nghỉ hưu và dù thầy có đi đâu, tin tức vẫn theo sau thầy. Ngay lúc thầy đang ở Đông Nam Á thì tin tức về vụ tàn sát tàn bạo ập đến. Khi nhìn thấy những bức ảnh được chụp bên trong nhà thờ sau vụ thảm sát, thầy đã thực sự rất tò mò.
Thầy đã biết về Kawaki trước đó. Cả Naruto và Shikamaru luôn gửi cho thầy những bức ảnh và thông tin cập nhật về cậu bé Uzumaki mới.
Nhưng trong khi những lá thư của Naruto chỉ luôn nói về những chuyện gia đình lạc quan và việc cậu con trai mới Kawaki của anh đang thích nghi như thế nào trong gia đình Uzumaki, thì báo cáo của Shikamaru lại tập trung hơn vào công việc, các vấn đề của gia tộc và các giao dịch kinh doanh. Y nói về những nhóm nhỏ bắt đầu xuất hiện ở các vùng khác nhau và những cuộc chiến nhỏ nhặt đôi khi xảy ra trên lãnh thổ của họ. Những điều thông thường. Nhưng gần đây, email của Shikamaru tập trung vào nhóm đối thủ Kara của họ, nhóm đang bắt đầu mở rộng các chi nhánh và xâm nhập vào chính phủ.
Tên của Jigen sẽ được nhắc đến rất nhiều, và mặc dù người cố vấn luôn cố gắng duy trì giọng điệu trung lập trong tất cả các báo cáo của mình, nhưng y vẫn gặp khó khăn khi nói đến cậu nhóc Uzumaki mới được nhận nuôi. Shikamaru luôn thẳng thắn bày tỏ quan điểm của mình về Kawaki. Ngay cả trước khi biết rằng Kawaki là con trai của Jigen, người cố vấn đã nói với boss của họ rằng cậu ta chẳng là gì ngoài một gánh nặng; một yếu tố không xác định gây nhiều rắc rối hơn giá trị của cậu ta.
"Nó là Kara. Nó sẽ luôn là Kara. Dòng máu Jigen chảy trong huyết quản của nó," Shikamaru bắt đầu trong email được mã hóa của mình. Sau đó, y đính kèm những bức ảnh về vụ thảm sát, kèm theo lời cảnh báo rất nghiệt ngã.
"Sẽ đến lúc không ai trong chúng ta có thể kiểm soát được cậu ta nữa."
Vụ thảm sát những người sùng đạo Boro của Kawaki không chỉ là sự phô trương sức mạnh bạo lực. Hoặc trả thù. Đây là sự tàn ác đến tận xương tủy của nó. Thú tính và không thể tha thứ được.
"Tôi không tin cậu ta." Shikamaru kết thúc email với lời nhắn yêu cầu Kakashi quay lại và tự mình kiểm tra mọi thứ.
Kakashi biết Shikamaru có thể rất thiếu tin tưởng nhưng y chưa bao giờ là người bi kịch hóa mọi chuyện. Người cố vấn lười biếng chỉ quan tâm đến những sự kiện và bằng chứng cụ thể. Y luôn để mắt đến mọi thứ và mọi người, và trong suốt ba năm cậu nhóc Kawaki sống với Uzumaki, Shikamaru đã không thay đổi quan điểm của mình về cậu. Sự hoài nghi của y vẫn không giảm đi chút nào.
Shikamaru luôn tin rằng bên dưới vẻ ngoài cô đơn và thờ ơ kia, đứa trẻ đó vẫn khao khát một thứ gì đó hơn thế nữa. Nhiều hơn nhiều.
Kawaki chỉ đơn giản là một cái hố không đáy không bao giờ có thể lấp đầy được.
"Shika thân yêu chỉ hơi lo lắng thôi. Em biết cậu ấy thế nào mà."
Sasuke khéo léo di chuyển sang phía bên kia và nhắm cao hơn, đưa nắm đấm của mình lên quai hàm của người đàn ông lớn tuổi hơn. Kakashi đã đúng khi giơ nắm đấm lên và đỡ đòn bằng cẳng tay.
"Thầy tò mò là em nghĩ sao về chuyện này, Sasuke. Em nghĩ sự lo lắng của cậu ấy là hợp lý à?"
"Hn." Sasuke tung thêm một cú đấm vào đầu. Kakashi né nó và phản đòn bằng một cú đấm khác. Nó không trúng, nên Kakashi đã nhấc chân lên đánh vào bụng Sasuke. Nhưng Sasuke đã chặn nó một bằng đầu gối của mình.
"Kawaki rất nguy hiểm, phải không?"
Sasuke vẫn không có phản ứng. Kakashi đang định hỏi thêm thì Sasuke đột nhiên tiến về phía trước bằng một chân và tung ra đòn tấn công bằng cùi chỏ với bàn tay mở. Đó là một 'cú đấm nhẹ nhàng', thứ mà thầy chỉ thấy Naruto sử dụng trong cuộc đấu tay đôi. Lông mày của Kakashi nhướn lên trước khi thầy cúi đầu xuống. Sự ảnh hưởng của Naruto chắc chắn đã tác động lên chàng trai nghiêm túc của tộc Uchiha. Thật thú vị.
Sasuke tiếp tục tấn công bằng đầu gối sang một bên nhưng Kakashi đã chặn lại bằng đầu gối của mình, phản ánh động thái trước đó của Sasuke. "Thầy không biết liệu em có đang cố tình tránh những câu hỏi của thầy hay chỉ là em không quan tâm đến cuộc trò chuyện này."
Hiểu rõ Uchiha, câu trả lời có thể là cả hai nên Kakashi đã chọn chiến thuật khác. Có một cách khác để khiến Sasuke mất bình tĩnh.
"Vậy em nghĩ gì về mối quan hệ của cậu ta với chồng em ở đằng kia?"
Một vết tích nhẹ trên lông mày trái của Sasuke, nhưng hắn không nói gì và chuyển sang tấn công lần nữa.
"Thầy nghe nói Kawaki và Naruto có mối quan hệ khá tốt. Kiểu như, họ thực sự rất thân thiết. Thầy đã xem khá nhiều ảnh đấy."
Naruto có xu hướng chia sẻ quá nhiều chuyện cá nhân và hầu hết những bức ảnh gia đình gần đây đều là của anh và Kawaki. Đôi khi, Boruto cũng đi cùng họ, nhưng có vẻ như Kawaki đi chơi với Naruto nhiều hơn nếu xét theo số lượng ảnh họ chụp cùng nhau. Cậu thiếu niên tóc đen luôn bám sát phía sau, giống như một vệ sĩ quá mức nhiệt tình.
"Thực sự làm thầy ngạc nhiên đấy. Thầy tưởng sự quyến rũ em ấy chỉ có tác dụng với những người lớn bị táo bón về mặt cảm xúc, bị ức chế tình dục như em và Gaara." Kakashi bật cười trước trò đùa của chính mình, lặng lẽ chửi rủa khi cú móc trái của Sasuke gần như chạm vào mặt mình.
"Thế hóa ra, ngay cả những thanh thiếu niên cáu kỉnh cũng không tránh khỏi Ánh Mặt Trời. Shikamaru nói với thầy rằng họ dành rất nhiều thời gian bên nhau. Nhiều hơn so với em."
Kakashi vừa tránh được một đòn tấn công bằng lòng bàn tay vào ngực trong gang tấc. Và sau đó, nhiều cú đánh khác xuất hiện - Sasuke đánh thầy bằng một loạt đòn tay trái và quyền vào đầu. Nhanh và khó. Kakashi biết rằng thầy sắp tiếp cận được Uchiha thì chuyển động của hắn đột nhiên trở nên tăng tốc, những cú đánh nhanh hơn và chính xác đến chết người - như thể hắn đang nóng lòng muốn thoát ra khỏi cuộc trò chuyện này.
Thích thú, nụ cười của Kakashi cong rộng hơn trên khuôn mặt. Vào lúc đó, thầy quyết định đây là thời điểm hoàn hảo để đóng chiếc đinh cuối cùng vào quan tài-
"Nghe đâu đó rằng từ đầu tiên em ấy thốt ra sau khi tỉnh dậy trong bệnh viện là tên của Kawaki-"
Đầu gối của hắn đập mạnh đến mức Kakashi phải nhổ miếng bảo vệ miệng ra. Thầy nhân đôi khoảng cách và không nhìn thấy cú đá tới bên mình. Chân Sasuke cuối cùng cũng tiếp đến, đá vào đủ để khiến thầy mất thăng bằng và ngã xuống đất.
'Chết tiệt, đau đấy.' Từ tầm nhìn của mình, Kakashi nhìn thấy Naruto đứng dậy. Boss của họ vẫn đang nói chuyện điện thoại nhưng giờ đang nhìn họ với vẻ lo lắng.
"Thầy!" Cậu trai tóc vàng hoảng loạn hét lên. Anh đang định bước vào đấu trường thì bị Kakashi ngăn lại.
"Thầy không sao đâu, Boss. Xin đừng làm phiền." Kakashi uyển chuyển đứng dậy và nháy mắt với chàng trai tóc vàng đang ngơ ngác. "Thầy và chồng em chỉ đang dành chút thời gian cho nhau. Một cách thật lòng."
"Hả?" Naruto trông hoàn toàn bối rối.
"Em vẫn đang nói chuyện với bác sĩ phải không?" Kakashi chỉ vào điện thoại của Naruto. "Đừng để cô ấy đợi, Boss. Cô ấy có thể rất đáng sợ đấy."
"Ồ vâng," Naruto nhanh chóng quay sang chiếc điện thoại nhưng không quên liếc nhìn Sasuke đầy ẩn ý. Họ trao đổi ánh mắt và Kakashi đang định nói đùa về việc nhìn chằm chằm tán tỉnh giữa trận đấu thì chàng trai tộc Uchiha đã nhìn thầy bằng ánh mắt gay gắt.
"Chuyện này là sao đây, Kakashi?"
Kakashi cười vui vẻ. "Ôi, cuối cùng thì thằng bé cũng chịu nói chuyện! Tưởng đâu em cũng bị thương ở lưỡi đấy, Sasuke. Đã lo lắng trong giây lát."
"Kakashi," Sasuke lên tiếng cảnh cáo.
"Không có gì đâu. Thầy chỉ muốn trò chuyện thôi." Kakashi giơ tay giả vờ đầu hàng, đã quen với tính nóng nảy của học trò mình. "Nào học trò yêu, nhẹ nhàng một chút đi. Chỉ là cuộc tán gẫu giữa những người bạn thân thiết thôi mà." Sau đó, thầy đan những ngón tay ra sau đầu lần nữa và thản nhiên bước về phía chàng trai đang cau mày.
"Thầy chỉ đang quan tâm đến đứa con trai mới của Naruto, em biết đấy. Kawaki thực sự rất hấp dẫn phải không? Thầy đã xem những bức ảnh từ nhà thờ, và chúa ơi. Shika đã đúng. Sự thảm sát đó là quá mức cần thiết."
"..."
"Em đã từng đến lò mổ chưa, nhóc? Nó trông rất giống như vậy." Kakashi vuốt hàm, kiểm tra xem có chiếc răng nào lung lay không. Sasuke đã đánh thầy đủ mạnh để làm rung chuyển hàm răng trắng như ngọc của thầy. "Thầy chưa từng thấy cuộc tàn sát nào như thế kể từ cuộc Đại Chiến. Quá nhiều máu và ruột trên sàn làm nó gần như nên thơ. Khá ấn tượng nếu em hỏi thầy đấy."
"..."
"Nghe nói thằng bé ấy không có một vết xước nào khi họ tìm thấy nó. Điều đó cũng đúng à?"
"Shikamaru đã xúi thầy làm việc này phải không?"
Trúng phóc. Đúng là Uchiha, nhưng đến lượt Kakashi phớt lờ câu hỏi của chàng Uchiha và tiếp tục độc thoại. "Có vẻ như Uzumaki thực sự là một gia đình thần đồng nhỉ? Boruto đã là một thiên tài và là một chiến binh, nhưng Kawaki. Nó ở một đẳng cấp khác. Cao hơn rất nhiều. Em có biết nó làm thầy nhớ đến ai không?"
Kakashi dám bước tới gần, xâm phạm không gian cá nhân của Uchiha. Dù vậy, đáng khen ngợi là Sasuke thậm chí còn không lùi lại. Hắn vẫn ở nguyên vị trí của mình và chỉ nhìn chằm chằm vào Kakashi.
"Nó làm thầy nhớ đến em, Sasuke."
"Chúng tôi không có điểm chung gì."
"Ôi chống trả." Kakashi để ý thấy chàng trai Uchi đã trả lời điều đó nhanh như thế nào. "Sai rồi. Hai em có rất nhiều điểm giống nhau đấy."
"Khai sáng cho tôi đi."
"Cả hai em đều là thợ săn. Sinh ra để đi săn." Đầu gối của Kakashi đột nhiên giơ lên. Sasuke phản ứng nhanh và chặn nó bằng cả hai tay, nắm chặt đầu gối của người đàn ông lớn tuổi. Sau đó Sasuke xoay người sang một bên, định ném Kakashi ra nhưng gót chân của thầy đã cắm xuống sàn.
"Giống như một thợ săn giàu kinh nghiệm, em chờ đợi. Em kiên nhẫn và cả hai đều biết thời điểm hoàn hảo để tấn công." Sau đó Kakashi nắm lấy áo của chàng trai trẻ và cố gắng đẩy hắn xuống nhưng với đầu gối của Kakashi vẫn bị nắm trong tay Sasuke, cả hai người đều ngã xuống đất. "Em vừa tự hủy hoại bản thân vừa có xu hướng biến mình thành mồi chỉ để bắt con mồi."
"Không ngờ thầy cũng có năng khiếu làm thơ đấy, Kakashi."
Kakashi cười khúc khích rồi nghiêng người thì thầm vào tai chàng trai trẻ. "Và quan trọng hơn, cả hai em đều bị ám ảnh bởi một thứ. Hay đúng hơn, là một người-"
Sasuke đã tạt ngang thầy trước khi thầy kịp nói xong, đánh mạnh vào quai hàm thầy. Kakashi lắc đầu, tai thầy ù đi khi cố gắng cách xa ra khỏi người hắn. Sự mất thăng bằng đột ngột khiến thầy chậm chạp.
Sasuke đã đứng dậy ngay lập tức. Lưng thẳng và không có vết bầm tím hoặc mồ hôi.
'Thật ấn tượng', Kakashi nghĩ, chuẩn bị tinh thần cho một cú đánh khác. Bất chấp những vết thương nghiêm trọng mà chàng Uchiha phải chịu từ cuộc tấn công của Boro, phản ứng của hắn vẫn rất nhanh nhẹn, tư thế linh hoạt và sự tập trung gần như không thể bị phá vỡ. Kakashi không thể cảm thấy tự hào hơn về học trò cũ của mình.
Thầy đã biết đến họ Uchiha hơn hai thập kỷ rồi. Thầy đã đích thân huấn luyện Sasuke từ khi hắn lên mười. Đây là yêu cầu đặc biệt của cha hắn, Sasuke Fugaku. Sau khi anh trai Itachi của Sasuke thoái vị khỏi gia tộc, Fugaku đã trao toàn bộ quyền thừa kế cho Sasuke, chọn hắn làm người đại diện cho gia đình để trở thành một trong những ứng cử viên cho vị trí trưởng gia tộc.
Kakashi nhận công việc này với niềm tự hào lớn lao và trong nhiều năm, vị sát thủ tóc trắng đã dạy cho chàng trai trẻ mọi thứ thầy biết - từ những điều cơ bản đến kỹ thuật nâng cao về chiến đấu cá nhân, cách sử dụng vũ khí và các hoạt động chiến thuật trên chiến trường. Sasuke vốn là một học sinh siêng năng, nhưng cùng với sự mãnh liệt và niềm tự hào về huyết thống của mình, Sasuke dễ dàng đứng trên phần còn lại của gia tộc. Việc hắn chỉ là lựa chọn thứ hai không là vấn đề gì; Sasuke đã chứng tỏ được giá trị của mình khi trở thành trưởng tộc khi chỉ mới 17, đánh bại tất cả các ứng cử viên lớn tuổi và đầy tham vọng khác.
Gia tộc Uchiha đã thống trị vùng Osaka trong nhiều năm khi Sasuke nắm quyền lãnh đạo, nhưng thật không may cho họ, một gia tộc rất nhỏ nhưng mạnh tên là Uzumaki đã xuất hiện để phá hoại mọi thứ.
Sasuke và Naruto có một lịch sử huy hoàng, và Kakashi đã có mặt trong hầu hết mọi khoảnh khắc ngoạn mục mà hai con người này giao nhau. Họ gặp nhau khi còn nhỏ, ghét nhau ngay từ đầu và thề sẽ tiêu diệt nhau mỗi khi có cơ hội.
Họ gặp lại nhau nhiều lần trong những năm tuổi thiếu niên, và sự thù địch gay gắt dần dần phát triển thành thỏa thuận đình chiến miễn cưỡng, khi họ bắt đầu giúp đỡ lẫn nhau để tiêu diệt các nhóm đối địch. Đó chưa hẳn là tình bạn nhưng Kakashi biết rằng mọi thứ đang bắt đầu thay đổi. Chắc hẳn đó là cảm giác quen thuộc sâu sắc hơn bởi vì hai người này đã xung đột kể từ ngày đầu tiên. Nhưng mọi thứ thực sự bắt đầu thay đổi giữa họ khi Sasuke nhận một viên đạn dành cho Naruto.
Kakashi vẫn nhớ cảnh tượng thót tim đó như thể mới xảy ra ngày hôm qua.
['Tại sao cậu lại vậy chứ đó? Tại sao cậu lại cứu tôi?' Naruto hét vào mặt cậu thiếu niên đang được ôm trong vòng tay mình, nước bọt và nước mắt rơi xuống khuôn mặt đẫm máu của Sasuke.
'Ngốc quá. Cơ thể tôi tự di chuyển thôi.']
Bất chấp tình thế nghiêm trọng, Kakashi vẫn phải cúi đầu để che giấu biểu cảm trong mắt. Thầy luôn chờ đợi ngày này đến. Sasuke luôn là một người có tâm hồn hiền lành, nhưng trước sự phản bội của Itachi, sự kỷ luật lạnh lùng của cha và mọi áp lực từ lãnh đạo gia tộc đè nặng lên vai, Sasuke đã phải đóng cửa trái tim mình. Hắn trở nên tàn nhẫn và không thể tha thứ giống như cha hắn, tiêu diệt mọi thứ và bất kỳ ai cản đường.
Kawaki chắc hẳn cũng như vậy, được nuôi dưỡng bởi cha mẹ chỉ coi cậu như phương tiện để đạt được mục đích. Một công cụ hữu ích để kế thừa di sản vĩ đại của Otsutsuki Jigen. Một cỗ máy giết người hoàn hảo, tàn nhẫn để đưa Kara lên đỉnh cao của thế giới ngầm. Đó là lý do duy nhất cho sự tồn tại của cậu ấy.
Sasuke và Kawaki có cùng một số phận.
Đó là cho đến khi một Uzumaki Naruto bước vào cuộc sống của họ.
Kakashi lại quay về phía boss. Naruto vẫn đang nghe điện thoại, gật đầu liên tục như thể người ở đầu dây bên kia có thể nhìn thấy vậy. Sakura hẳn phải rất bực Naruto nên mới có thể mắng anh lâu đến thế.
Kakashi liếc nhìn đồng hồ đeo tay. Đã gần nửa tiếng trôi qua mà Sakura và Naruto vẫn cứ nói chuyện. Chắc bây giờ họ đang nói về một chuyện khác. Một điều quan trọng hơn nhiều đến nỗi ngay cả Naruto cũng phải quay lưng lại với họ và hạ giọng. Đột nhiên thầy cảm thấy có điều gì đó không ổn.
"Thật ra, còn một lý do nữa khiến thầy ở đây, Sasuke."
Giọng điệu của thầy chắc hẳn rất nghiêm túc vì Sasuke đã bỏ tư thế chiến đấu ngay lập tức.
"Thầy đến đây để điều tra nhà thờ. Ánh Mặt Trời đằng kia nghĩ rằng mọi chuyện đã xong nhưng tất nhiên Shikamaru không bị thuyết phục dễ thế."
"Có phải vì Jigen hiện đang mất tích?"
"Hử, sao em biết?"
"Tôi có nguồn tin của mình," Sasuke nói.
Kakashi nghĩ rằng Sasuke sẽ nói rõ hơn, nhưng hắn không làm vậy, nên thầy lại tiếp tục, "Có lý do để tin rằng sau khi Kawaki tiêu diệt nhóm Boro, Jigen cảm thấy sợ hãi và bỏ chạy. Có lẽ hiện giờ gã đang ẩn náu và tập hợp thêm lực lượng, vì gã không thể dựa vào Kara nữa."
"Kara xong rồi. Tôi đang lo về Otsutsuki."
Kakashi nặng nề thở dài. Bây giờ đó là một chủ đề mà thầy đang chờ đợi để nhắc đến.
Trên thực tế, Kara chỉ là vỏ ngoài của một thực thể mạnh mẽ và độc ác hơn. Gia đình của Jigen, Otsutsuki, là một tình thế tiến thoái lưỡng nan nghiêm trọng hơn nhiều. Otsutsuki là một gia đình chính trị rất có ảnh hưởng ở Nhật Bản. Đó là một gia tộc cổ xưa đã hòa nhập vào chính trường qua nhiều thế hệ. Họ được biết là có các thành viên trong Quốc hội và các tòa án cao nhất, đồng thời có quan hệ chặt chẽ với chính Thủ tướng.
"Trong nhà thờ có gì?"
"Thầy đoán là nơi ở của Jigen, và tất cả các bằng chứng buộc tội khác chống lại Kara và Otsutsuki." Kakashi lấy từ trong túi ra một chiếc ổ đĩa flash nhỏ, ném nó lên không trung và khéo léo bắt nó bằng hai ngón tay. "Bọn thầy đã tìm thấy rất nhiều tài liệu trong phòng riêng của Boro, rất nhiều tài liệu và video. Những thứ thực sự thú vị."
"Shikamaru nói với tôi rằng mọi thứ trong phòng của tên khốn đó đã bị phá hủy. Kawaki đã đốt cháy mọi thứ."
Đúng rồi. Kawaki đã nhắm vào phòng của Boro trước tiên, và cậu hẳn đã định đốt toàn bộ nhà thờ thành tro bụi, nhưng Shikamaru và những người khác đã tiếp cận cậu trước. Shikamaru nói với thầy rằng toàn bộ nơi này đã nồng nặc mùi khói và xăng, và thật may mắn khi tất cả họ đã đến đó kịp thời.
"Một số vẫn có thể cứu được. Thầy và Shikamaru vẫn đang nỗ lực khôi phục một số nội dung. Bọn thầy sẽ không bỏ cuộc. Bọn thầy đang lên kế hoạch theo dõi Jigen trước khi gã có thể liên lạc với bất kỳ thành viên nào trong gia đình mình," Kakashi nói, nắm chặt ổ đĩa, "Hoặc nếu gã đã kịp liên lạc, thì chúng ta sẽ sử dụng bất cứ thứ gì có thể tìm được để hạ gục gia đình tên khốn đó mãi mãi."
"Thầy đã tìm ra được gì chưa?"
"Chỉ một số tài liệu thuế và biên lai, giấy tờ cũ nhàm chán. Bọn thầy quan tâm nhiều hơn đến nội dung của ổ đĩa cứng. Như em đã biết, ngoài việc phân phối ma túy và súng ống," Kakashi nhìn Sasuke đầy ảm đạm, "Kara cũng đã mạo hiểm trong việc buôn bán người, chủ yếu là trẻ vị thành niên. Không cần phải nói, có rất nhiều nội dung khiêu dâm trong những cuốn băng đó. Thực sự kinh tởm, nhưng không có gì đáng ngạc nhiên vì Kara được bảo trợ bởi rất nhiều ông già bẩn thỉu giàu có."
Ánh mắt Sasuke trở nên nghiêm túc, nhưng hắn không nói gì.
"Có một bản ghi đặc biệt mà bọn thầy đang gặp sự cố. Nó không chỉ bị hư hỏng nghiêm trọng mà còn bị mã hóa rất nhiều. Bọn thầy cần mật khẩu của Boro."\
"Đó là lý do tại sao thầy cần Kawaki."
"Ừ, cuối cùng cũng phải gặp cậu bé vàng thôi. Hy vọng cậu ấy thân thiện và hợp tác như những gì mọi người nói."
"Chúc may mắn với điều đó."
"Haha cảm ơn nhé."
Ánh mắt Sasuke hướng về Naruto, người vẫn đang say sưa nói chuyện với Sakura. Boss của họ đã ngừng gật đầu và chỉ chăm chú lắng nghe bất cứ điều gì vị bác sĩ nói với anh qua điện thoại, đôi mắt xanh mệt mỏi hướng xuống sàn nhà. Chắc hẳn anh đã cảm thấy có ai đó đang nhìn mình, bởi vì anh đột nhiên ngước lên và ngay lập tức nở một nụ cười trên khuôn mặt khi nhận ra đó là Sasuke.
"Sắp xong rồi," Naruto nói mấp máy và nháy mắt tinh nghịch với chàng trai tộc Uchiha.
Sasuke không mỉm cười đáp lại hay đáp lại gì cả, chỉ tiếp tục nhìn chằm chằm vào Naruto, đôi mắt chứa đựng thứ gì đó mà Kakashi không thể đọc ra được. Có điều gì đócăng thẳng giữa họ, Kakashi vừa nhận ra, khi Naruto ngượng ngùng nở nụ cười khi nhìn thấy ánh mắt mãnh liệt của Sasuke, cắn môi và quay lưng lại với họ, bận rộn với cuộc gọi.
Và ánh mắt Sasuke chỉ dừng lại trên lưng Naruto thật lâu, đôi mắt hắn chứa đựng biết bao ý nghĩa và những lời không nói nên lời khiến Kakashi phải quay mặt đi vì cảm giác như mình đang xâm phạm vào điều gì đó quá riêng tư.
Cách đây vài tuần, hai đứa nhỏ đã suýt chết, cả hai đều bị những vết thương chí mạng. Thầy đã nghe Shikamaru kể rằng khi Sasuke tỉnh dậy, hắn gần như xé toạc vết khâu khi cố chạy đến chỗ Naruto. Họ bị tách ra khi Boro phục kích, nên việc thức dậy một mình trong bệnh viện chắc hẳn là điều rất đáng sợ đối với hắn, không biết liệu Naruto có còn sống sót hay không. Các y tá đã phải dùng thuốc an thần để giúp hắn bình tĩnh lại.
"Gọi cho tôi ngay nếu có bất kỳ tiến triển nào trong đoạn băng," một lúc sau Sasuke nói, giọng trầm và nghiêm trang.
"Tất nhiên rồi. Em và Shikamaru sẽ là người đầu tiên biết," Kakashi hứa hẹn.
Bên ngoài, bầu trời đang nhanh chóng tối sầm và gió thổi mạnh. Trời đã ngớt mưa, những tia sáng bắt đầu lóe lên từ những đám mây đen treo trên đầu. Đêm trở nên ấm áp hơn. Kakashi có thể cảm nhận được điều đó qua làn da của mình.
Sắp có một cơn bão lớn, và nó đang di chuyển rất nhanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro