11. Kẻ Tội Đồ (H+)
Tại một nơi trong điện...
Sai cầm ly rượu trên tay miệng luyên thuyên, phàn nàn:
- Đây đã là người thứ mấy rồi. Cậu không thể ra tay mạnh bạo như vậy được, người sói khi bị bẻ cổ là sẽ chết ngay chứ không phải bất tử đâu. Dù cậu có hận có ghét thì cũng không nên mang người vô tội ra mà trút giận Sasuke.
- Muốn chết không Sai?
- Này hãy nghe tôi nói nốt xem *đổ mồ hôi hột* Nếu muốn chơi lâu dài với con mồi của mình cậu phải vỗ béo nó từng chút một như trong sách chỉ dẫn (thiên đường tình yêu -_-)... Pla pla... Vừa đánh vừa xoa, khiến cho nó chỉ muốn được âu yếm bởi cậu mà thôi... Khi đó có muốn rời xa cũng không nỡ.
- Ha... Ngươi giỏi được cái lí thuyết nhỉ, tại sao ta phải làm những điều kì quặc để giữ lấy con mồi...
-... Nhưng, cậu là hoàng thất không thể giết người bừa bãi. Hơn nữa, công chúng sẽ nghi ngờ khi có quá nhiều người sói mất tích... Nếu anh cậu biết được...
*Rầm...
Chai rượu đỏ sóng sánh bị Sasuke ném đi không thương tiếc vỡ vụn, anh nhìn Sai cười khẩy...
- Đừng lắm lời Sai à, cách nói chuyện của ngươi càng giống thằng nhóc đó rồi. Bưng bít không phải là việc của cậu à, uống đủ rồi thì về phòng đi, còn nói nữa thì đừng trách ta.
- Cậu... "Phí phạm quá đó"...
Tại khuôn viên nọ...
Naruto đứng dậy nhưng cậu loạng choạng rồi khụy xuống, cả cơ thể cậu đang nặng trĩu, mí mắt muốn sụp xuống. Miệng cậu khô khan.
- Thơm...
Naruto loạng choạng đi đến nơi toả ra hương thơm nồng đượm, đôi mắt đỏ rực vô hồn.
.
.
.
*Xoạt... Xoạt...*- Tiếng lê bước
*Cạch... Két... Ét... Ét...*- Tiếng mở cửa chậm chạp.
Sasuke đang nhắm mắt định thần, anh mở mắt ra cau mày, lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn gì nữa Sai?
- ...
Sự im lặng bao trùm, anh vẫn nghe tiếng bước chân về phía mình ngày càng gần, dần dà hiện ra một thân ảnh quen thuộc, Sasuke cười khẩy nhìn Naruto giữ giọng lạnh lùng kiêu ngạo:
- Ngươi biết sợ rồi sao... Muốn đến cầu xin điều gì?
- ...
Naruto quay qua nhìn Sasuke lại nhìn ly rượu đỏ sóng sánh trên bàn, cậu loạng choạng vớ lấy nhưng tay bị giữ lại kéo ngã về phía trước. Sasuke nâng cằm cậu khoảng cách giữa hai khuôn mặt chỉ cách hai ba centimet là sẽ chạm môi.
- Ngươi đã uống rượu?
Naruto không nói gì, cậu giữ lấy cằm anh yếu ớt, mút phần môi bên ngoài, lại đưa lưỡi vào bên trong miệng anh tham lam tấn công. Cậu ghì vào anh, cắn vào môi và bắt đầu uống máu nhưng một mùi vị không mấy dễ chịu khiến cậu đẩy anh ra.
Naruto chợt nhớ đến mùi vị khó chịu này như trước đây cậu trả thù những kẻ đã hại Kai, cậu khó chịu phun ra và nói:
- Máu tởm lợm...
Naruto muốn rời đi nhưng tay cậu vẫn bị giữ lại, bất chợt cậu cảm nhận được một cơn đau truyền đến. Sasuke đang giận run người, lần đầu tiên có kẻ dám làm những điều ngu xuẩn như vậy với anh. Naruto vẫn ánh mắt vô hồn nhìn anh, cậu tự bẻ tay của mình để di chuyển dễ dàng vớ lấy ly rượu trên bàn, uống hết một lượt, sau đó ngất đi. Sasuke ngây ra một lúc lại hiểu rằng Naruto đang vô thức mà hành động.
- Nếu ngươi đã tự đến đây thì đừng trách.
Sasuke dứt lời anh tạo ra một vòng tròn màu xanh thẫm phát sáng, bên trong xuất hiện những con rắn to dài bò đến Naruto, chúng luồn lách khắp người cậu xé toạt từng mảnh vải che thân. Sasuke ngồi đối diện nhìn cậu, anh mân mê ly ruợu khác trong tay ngắm nhìn Naruto phát ra những âm thanh khe khẽ.
Naruto mơ hồ men rượu làm mí mắt cậu nặng trĩu, khắp người cậu cũng cảm thấy nặng nề, có thứ gì đó đang quấn lấy dục vọng siết chặt rồi thả ra, lặp đi lặp lại như thế khiến cậu không ngừng phát ra những tiếng mị hoặc, mặc khác nơi ít được để ý đến lại nhạy cảm đến mức căng cứng khi những cái lưỡi ướt át liếm lấy, hai hạt đào hồng nhỏ dần nở ra đẹp đẽ.
- Hah... Dừng...
Naruto đã nghĩ mình đang mơ nên cậu dồn lực hét, ngồi bật dậy, đầu đau như búa bổ, từ từ mở mắt để quen với ánh sáng, tầm nhìn khi mới mở mắt có hơi mờ cậu xoa hai mắt lại nhìn kĩ thì thấy người đang ngồi đối diện.
- Sasuke... Là mơ sao...
Cậu giật mình khi nhận thấy những con rắn quấn quanh người.
- Cái gì thế này...
Sasuke cầm ly rượu trên tay anh chầm chậm bước đến gần cậu. Chìa ra phía trước.
- Uống không?
Naruto khó hiểu, mọi sự tập trung lúc này lại dồn vào Sasuke.
- Đó là gì vậy Sasuke...
Anh đưa lên miệng cậu, Naruto không do dự mà uống từng ngụm, cậu bất ngờ quay đầu phun ra.
- ... Khó uống...
Naruto cất giọng:
- Sasuke... *Choàng cổ Sasuke* em nhớ anh...
Naruto hôn lên môi anh nhẹ nhàng, Sasuke giữ lấy cằm cậu.
- Nhớ sao? Ngươi đang say nên mới nói những lời này?
Naruto không quan tâm, cậu giữ tay anh hôn lên.
- Em xin lỗi vì đã không tin anh Sasuke... Em chỉ có thể nói những lời này khi đang mơ thôi... Giá như, em có thế quay về thế giới của mình, để nói rằng em thật sự yêu anh.
Sasuke khó hiểu:
- Đừng nói linh tinh nữa.
Bất chợt những con rắn biến mất khỏi người cậu, một loạt dây leo đầy gai quấn quanh người cậu cắm sâu vào da thịt khiến máu chảy khắp nơi.
- Ah... Thật khó chịu.
Naruto hôn lên môi anh, cậu không kiểm soát được mà nức nở từng cơn.
- Đau... Sasuke... Hôn em... Làm ơn...
Một cảm giác kì lạ trong anh thôi thúc mạnh mẽ. Lưỡi Sasuke tách đôi môi đi vào bên trong, anh tham lam tấn công lưỡi cậu, mật ngọt trào ra nơi khoé miệng.
Sasuke quơ tay, những cái dây leo siết chặt hơn vào da thịt cậu. Anh lấy sáp thoa vào hoa huyệt, ngón tay thon dài nhẹ nhàng đưa vào xem xét.
- Nơi này thật chật...
Naruto oà khóc... Cậu nín thở.... Gọi tên anh.
- Hah... Ah... Sasuke...
Tay anh chạm vào một nơi gồ lên, anh liên tục ấn vào đó nhẹ nhàng, một cảm giác như điện giật trong cơ thể cậu, người cậu run run.
- Sasuke...
Nhìn vẻ mặt mê man, đôi mắt ướt vẫn nhìn anh Sasuke có chút không kiên nhẫn, dục vọng của anh từ lúc nào đã căng tràn, giọng rên rỉ ma mị của cậu như rót mật vào tai anh. Sasuke lại quơ tay cho những sợi gai biến mất, anh liếm mút những miệng vết thương đang rỉ máu, làn da tại đó cũng khép lại lành lặn, đôi tay anh vuốt ve cơ thể cậu, anh đưa dục vọng mình đi sâu vào bên trong, cảm nhận từng thớ thịt ôm chặt nuốt chửng hết mọi thứ. Kéo căng lớp thịt chạm vào nơi yếu điểm tạo khoái cảm đưa đi khắp cơ thể mỗi khi anh chuyển động.
Naruto như được giải thoát khỏi những cơn đau, dần dà bên trong cậu cảm thấy căng tức, cảm nhận rõ ràng cái dục vọng mãnh liệt đang tiến sâu càng sâu vào bên trong chạm đến yếu điểm liên tục, đầu óc mụ mị không kiểm soát được mà ôm chầm anh.
Cả hai như hoà làm một, anh ôm trọn cậu vào lòng, dục vọng đi sâu vào ôm chặt anh không buông. Đôi môi và lưỡi ướt át dò xét từng thớ thịt mềm mịn từ cổ xuống khắp vùng xương quai xanh, để lại vết đỏ mộng thâm tím, đôi khi là loang ra một vài vệt máu từ những vết cắn nuông chiều.
Naruto vô thức di chuyển hông theo chuyển động của anh như sợ rằng khi buông sẽ vụt mất, khi đôi môi của anh kéo thả từng thớ thịt trên da cậu, nơi đó trở nên nóng ran ấm áp lạ thường, tay cậu xoa lấy lưng anh, ôm lấy tất cả giữ lại cho riêng mình, thả hơi thở vào tai anh, liếm mút như trêu chọc.
- Sasuke...
Đôi mắt mơ hồ như có màng sương che mờ của cậu khiến anh bị mê hoặc, tay anh ôm lấy cậu nhẹ nhàng hôn lên môi, cảm nhận vị ngọt và mùi hương thơm nhè nhẹ, ngấu nghiến đôi môi nhỏ nhắn tạo những vệt máu nhỏ chiếm lấy tất cả. Đến lúc luyến tiếc rời khỏi anh cắn nhẹ môi kéo đi một chút. Vệt nước mỏng tràn ra khoé miệng Naruto theo đó kéo dài rồi đứt đoạn long lanh.
Cả hai căng tràn đỉnh điểm, Naruto cảm nhận một luồn sóng mạnh mẽ xông vào bên trong ấm nóng, người cậu mềm nhũn rũ rượi sau khi thứ trắng sữa khác thoát ra bên ngoài, cả người không ngừng run rẩy, co giật. Cậu lịm đi, đôi mắt như trợn ngược, giọng rên rỉ, phía dưới rỉ ra một chút sữa trắng, cậu nhắm mắt dựa vào anh.
Sasuke hôn lên trán cậu, anh đặt cậu nằm trên giường, tiếp tục nhấp hông vào bên trong. Tay anh tách đôi môi cậu đưa hai ngón vào trong, Naruto mơ hồ mút liếm, cậu nhắm mắt nhưng nước mắt vẫn trực trào liên tục.
- Sasuke...
Tay cậu vô thức xoa lên dục vọng phía dưới, một lần nữa đẩy dòng sữa trắng loang ra bụng. Phía dưới không ngừng chuyển động khiến cậu co giật không ngừng, bấu víu vào mọi thứ. Sự sung sướng khiến cậu mở mắt, cong người nhìn phía dưới đang không ngừng ra vào.
- Sasuke... Hôn em... Làm ơn...
Anh hôn lên môi cậu ngấu nghiến, lần xuống cổ liếm, cắn vào mút dòng máu ngọt ngào.
- Thích không... Naruto
Giọng cậu đứt đoạn...
- Em yêu... Anh... Sasuke...
Sasuke cười khẩy khi biết cậu đã lú lẩn không nghe hiểu được gì, bên trong cậu ấm áp thôi thúc anh không ngừng.
- Em là của tôi, Naruto.
Vừa dứt lời anh lật xấp cậu, thúc vào bên trong đè hông cậu mà nhấp vào. Naruto chới với, cậu vùi đầu vào gối rên rỉ. Sasuke đánh vào mông cậu lực vừa phải, vừa nhấp vừa đánh. Anh cảm nhận bên trong thít chặt thì dừng lại, nhẹ nhàng luồn tay vào mái tóc vàng kéo nhẹ về sau hôn lên đôi môi đang rỉ ra những mật ngọt.
- Sasuke... Hah... Em ra...
Sasuke lấp đầy bên trong cậu lần nữa, anh ôm lấy cậu nằm nghiêng người dục vọng chuyển động khiến cậu rên rỉ.
- Em... Không muốn nữa...
Sasuke ôm hôn lên má cậu, thì thầm:
- Nghỉ ngơi đi.
.
.
.
Naruto nhắm mắt một lúc thì tỉnh dậy. Cậu cảm nhận được hơi ấm đang bao trùm cơ thể, bên trong có gì đó đang nhẹ nhàng ra vào.
- Ah...
Hơi nước làm cậu tỉnh táo hơn hẳn. Cậu run người, tay giữ chặt thành bồn, cảm nhận cái gì đấy đã trào ra ngoài. Cậu thở dốc ngã vào người phía sau.
- Đây là đâu... Mình đang mơ?
Naruto xoa thái dương, bất chợt một vòng tay ôm lấy cậu.
- Naruto...
Naruto nhận ra giọng nói này, cậu khó tin
"Mình đã làm gì với hắn??"
Sasuke giữ cằm cậu hôn lên đôi môi từ phía sau, Naruto rối bời, mặt và tai cậu đỏ lên.
"Mình nên giả điên để quên luôn hay đạp hắn rồi ra khỏi đây."
Sasuke tiếp tục hôn xuống cổ cậu, cắn vào lần nữa mút lấy những dòng máu ngọt lịm.
Naruto đẩy Sasuke ra cậu tức giận nhìn anh.
- Ngươi đang làm cái quái gì.
Cậu định bước ra khỏi bồn tắm nhưng bị giữ lại. Anh nhìn cậu cười khẩy:
- Ngươi đã tỉnh lại rồi? Ngươi không nhớ mình đã làm những gì sao?
Naruto cảm thấy gượng gạo, cậu thật muốn tìm cái hố mà chui xuống để đỡ xấu hổ, khuôn mặt cậu thấy trong mơ vậy mà lại là tên khốn hoàng gia trước mặt. Cậu điều chỉnh hơi thở lại, giật tay anh ra nói:
- Là ngươi lợi dụng ta trong lúc say. Ta không có tình ý gì với ngươi cả.
Sasuke cảm thấy chột dạ. Anh đứng lên tức giận:
- Lợi dụng ngươi trong lúc say? Ngươi là kẻ đã mời gọi thì đừng trách. Vốn dĩ ta chỉ định trừng phạt ngươi vì đã nói ta "tởm lợm"
Naruto tức giận đấm vào mặt anh
- Ta chưa từng thấy kẻ nào bỉ ổi như ngươi.
Sasuke trầm mặt, anh cảm thấy cảm giác khó chịu mà trước đây chưa từng có.
- Ngươi chỉ là một con mồi chết tiệt nên đừng có mà hống hách.
Trong lúc tức giận Sasuke đã chọc tay vào trong ngực cậu nắm lấy quả tim móc ra. Naruto bất ngờ cậu nhìn quả tim đầy máu trên tay anh, nhìn vào lỗ hỏng trên người mình. Cậu cười khẩy:
- Haha... Đáng lẽ ta không nên gặp kẻ như ngươi. Nếu như ta sống lại lần nữa thì ngày đó sẽ là ngày dỗ của ngươi.
Naruto bước ra cậu đi được vài bước thì gục ngã. Sasuke buông quả tim trên tay xuống máu nhuộm đỏ bồn tắm, anh cảm thấy mọi thứ xung quanh quay cuồng. Một ý nghĩ hiện ra trong đầu " Ngươi là kẻ đầy tội đồ".
- Chỉ là... Một con mồi...
Sasuke bước đi nặng trĩu, anh đến bên Naruto, cắn vào tay, cổ, những nơi có thể cắn được đều có dấu răng của anh.
- Ngươi... Không thể chết dễ dàng như vậy được. Cho dù có chết thì tất cả máu của ngươi đều là của ta. Có nghe không Naruto?
Sasuke tức giận hét lớn, anh đấm mạnh xuống đất tạo một lỗ hỏng.
" Con mồi của mình đã chết rồi"
.
.
.
.
Còn tiếp...
Hello mọi người, tui mới có ý tưởng lại nên viết tiếp ấy. Nếu thích hãy bấm sao ở màn hình cho tui có động lực viết tiếp nha. Cám ơn mọi người nhiều vì đã chờ đợi trong thời gian qua <3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro