Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Buổi hồng hoang


Phiêu bạc về chốn cũ
Thây phơi vương vãi và máu đỏ đổ đầy trời.
Lang thang tìm nơi trú ngụ
Nhưng bao thập kỉ em vẫn hoài chơi vơi.
Lời ru nào có còn cho em chìm vào giấc ngủ
Nghìn thu nào có còn là kinh hoàng của cuộc đời.
Em muốn chết
Nhưng đã bị tử thần bỏ rơi.
Em muốn hiến mạng, chuộc tội
Nhưng Chúa đã lãng quên em rồi...

Ba thế kỉ,
Mười lăm thập niên em sống cùng hình hài
Một trăm năm mươi năm em sống trong thi hài, thối rữa.

Ba thế kỉ,
Tự do, không xiềng xích
Nhưng vất vưởng tại chốn ngục tù.
Không thể ngủ
Ăn không ngon, không uống được rượu
Vui thú trên đời nhạt nhòa như cơn mộng du.

Ba thế kỉ,
Thi thể vẫn đau, máu vẫn đổ.
Xương tủy phơi sương, xác thịt bấy nhầy
Ấy vậy mà linh hồn lại không thể an táng
Hình dạng của sự sống được kết tạo nhờ đau đớn bủa vây.

Ba thế kỉ,
"Chết" trong tỉnh táo
"Sống" cùng hồn phách nát nhàu.
Và bên tai mãi vọng tiếng rên gào của sinh linh không buông xuôi.

Ba thế kỉ,
Xác hồn vất vưởng.
"Sống"
Vì nghiệp chướng,
Vì ham mê những vui sướng, những tầm thường.

Ôi những ác độc man rợn
Ôi những bặm trợn nơi đồi núi, nơi rừng sâu
Ôi những thanh gươm cướp đứt đầu
Ôi những châu báu, những vàng bạc nhuốm bẩn máu...
Để rồi giờ đây oan nghiệt chất đầy
Và linh hồn không còn chốn nương náu
Thây xác bất tử nhưng hoài đau.

Ôi cướp bóc
Ôi giết chóc
Ôi gớm tanh.

Ba thế kỉ,
Trả giá cho tội nghiệt.
Chuộc tội...
Bằng sự sống vĩnh hằng
Bằng da thịt thối nát và rồi lại hàn gắn.

Ba thế kỉ, Mikey chẳng mong cầu điều chi ngoài cái chết.
Ba thế kỉ, Sanzu van cầu Chúa để tín ngưỡng đời gã được giải thoát
Không còn đắng cay.

Một thập kỉ lại qua đi
Gã yêu trân quý đời mình trọn vẹn một thập kỉ.
Và rồi tắt lặng
Trăng non hấp hối, mặt trời lâm chung
Sao xa ngừng thở, đất trời vỡ toang.

Em chết, xác thân mục ruỗng trong một thập kỉ
Rã rời,
Xương cốt phơi trần
Tan xương, bụi mịn.

Sanzu trơ mắt nhìn
Em vỡ nát một thập kỉ
Song
Em sống vật vờ suốt hoài những một thập kỉ.

Gã sống, trọn ba thế kỉ
Không chết một giây, không vong một ngày.
Là hình phạt
Là trời giáng
Để chứng kiến dấu yêu suy tàn một trăm năm mươi năm
Và gã chẳng thể làm được bất kì điều chi
Ngoài thất thần bên xác em lồng kính.

Hồn không tan, xác không mai táng

Bởi sau cuối
Em sẽ lại tái sinh...

Buổi hồng hoang lại bắt đầu,
Thêm một thập kỉ mỏi mòn và buồn đau.

.

- Mikey, mừng ngài trở lại.

Em nghiêng đầu, quay lưng về phía hoàng hôn chớm nở, biển cả rền rã vỗ vào bệ đá dưới chân. Chân trần, em để mặc bị sóng đánh, đau và lạnh.

Đặc ân kiếp này là vẫn còn có thể đau...

Gã bước đến, mân mê làn da em nhuộm sắc hồng
Nhuốm "sự sống"
Và thế giới lại sống trong mắt gã.

- Tôi có thể hôn ngài không? - Gã hỏi, không kiềm nén.

- Sao lại không, Haruchiyo nhỉ?

Và rồi hai kẻ bất tử trao nhau nụ hôn gói ghém nhung nhớ của một thập kỉ, dưới ánh nắng rạng ngời của thế giới vừa sống dậy - để đón mừng tên thủ lĩnh hơn nửa đời tắm mình trong máu tươi vừa trở về từ cõi chết.

Ngày
Rồi sẽ lại tàn,
Và buổi hồng hoang nhàm chán sẽ lại tái sinh.

(Còn tiếp.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro