Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12.

Jihoon không chắc rằng sáng nay mình bước chân nào ra khỏi nhà trước, nhưng dù sao đi nữa hôm nay vẫn là một ngày may mắn, vì công sức đi khắp nơi xin việc nay đã được đền bù xứng đáng. Nơi bạn nhỏ sẽ làm việc là một tiệm sách cách nhà hai mươi phút đi bộ.

Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm nên Jihoon vô cùng phấn khởi, tuy là có chút vấn đề phát sinh, Samuel muốn cùng đi chung nhưng bạn nhỏ nhất quyết không đồng ý vì cậu chàng chưa đủ tuổi lao động. Thế là Samuel đành phải trông nhà một mình, thật sự quá khổ bức đi!

Vốn dĩ chỉ là một tiệm sách nhỏ nên chỉ có duy nhất một nhân viên. Công việc nhìn chung khá nhẹ nhàng. Dù vậy Jihoon vẫn rất tỉ mỉ chứ không hề làm qua loa cho xong. Đó cũng là lí do tại sao cô chủ cửa hàng - một phụ nữ ngoài ngũ tuần vốn nổi tiếng độc thân khó tính - rất nhanh có cái nhìn thiện cảm với bạn nhỏ.

Ba giờ chiều, trời bắt đầu chuyển mây đen, khách cũng dần thưa đi bớt, chỉ có các dì các cô cửa hàng bên cạnh vẫn còn ở đây tám chuyện cùng cô chủ tiệm quên cả trời đất. Nào là con gái lớn của bà Ah không chồng mà đã có con, rồi thì con gái út bà Baek việc sướng không muốn lại chọn công việc khổ cực. Các cô cứ thao thao bất tuyệt, còn cô chủ tiệm thì vừa xem báo, chốc chốc lại xen vào bình phẩm vài câu cho có lệ.

Mãi lo tám một hồi thì trời đổ mưa, các cô mới cuống cuồng chạy về. Cô chủ cửa hàng nhìn Jihoon vẫn đang nhiệt tình sắp xếp lại sách, trong lòng tràn tới một nỗi lo âu, cô hắng giọng.

"Nè, con nghe mấy cô nói gì chưa? Lo mà học hành đàng hoàng đi đó! Nghe lời bạn bè xúi giục đi rồi bị như mấy đứa nhỏ nầy, khổ thân bây mà còn khổ cả gia đình."

Jihoon đang dở tay thì bất ngờ nghe cô chủ tiệm căn dặn, rất lễ phép trả lời.

"A dạ, con biết mà cô. Mà theo con thấy thì, có vẻ vì là phụ nữ nên cuộc sống trở nên khó khăn hơn cô nhỉ? Cái người làm chị ấy có mang thì chỉ bị mắng thôi, còn chị ấy thì phải mang tiếng là làm ô nhục dòng họ." - Vốn dĩ Jihoon không thích xen vào lời người lớn, nghe qua về câu chuyện cũng hiểu được kha khá. Đợi đến khi các cô về hết mới dám hỏi cô chủ tiệm. Jihoon biết tuổi đời mình còn rất trẻ, có nhiều chuyện còn chưa thấu đáo hết, nhưng tiêu chuẩn kép đối với phụ nữ là điều mà bạn nhỏ nghĩ cần phải thay đổi đi thôi.

Cô chủ tiệm gấp tờ báo lại, cô tháo kính day day trán rồi cảm thán một câu.

"Cái này, người ta gọi là định kiến."

Thấy Jihoon cứ đứng mãi ở kệ nên cô gọi bạn nhỏ đến ngồi cạnh mình, như người mẹ đang diễn giải cho con trai về cuộc đời. Cô bắt đầu giải thích về định kiến xã hội, cô kể về những gì cô từng trải qua dưới cái đánh giá của thiên hạ. Ngày xưa cô không được học lên cao vì bố mẹ cô muốn gả cô đi sớm, cô trốn gia đình lên thành phố tự lập thì bị mang tiếng là bôi xấu dòng họ, một thân một mình lập nghiệp thì bị người ta khi dễ, và giờ một phụ nữ ngoài năm mươi vẫn không chồng thì người đời lại cười chê. Nhưng sau tất cả, cô vẫn cảm thấy hạnh phúc với quyết định của mình.

"Vì đó là cuộc đời mình. Mình đâu thể để xã hội định đoạt dùm được đâu con. Thiên hạ nhìn vào chỉ trỏ nghĩ chắc mình phải bị làm sao ấy mới không giống họ. Nhưng họ đâu biết là mình đang rất yên ổn với lựa chọn của mình. Miễn mình không phạm pháp, không làm trái đạo đức là được."

Jihoon nhìn cô chủ tiệm, nhớ lần đầu tiên bước vào nơi này cô ấy không nói nhiều, thoạt trông rất nghiêm khắc, cả các cô các dì cũng đều bảo cổ khó gần lắm. Jihoon nghĩ có lẽ do họ không biết vì sao cô chủ tiệm lại tỏ ra khó gần vậy rồi.

Vì cô ấy chán ghét cái gọi là định kiến - thứ mà mọi người muốn thoát ra khỏi nó, nhưng vẫn phần nào tự áp đặt nó lên bản thân và cả cộng đồng. Con người ta cứ thế dựa vào nó mà phán xét lẫn nhau, mãi một vòng lẩn quẩn.

Hôm nay cô chủ tiệm có công việc nên đóng cửa hàng sớm, ngoài trời vẫn đang đổ mưa mà bên trong chỉ có một chiếc ô. Jihoon đưa cho cô chủ tiệm để cô về sớm kịp xử lí công chuyện, còn mình thì đợi mưa tạnh rồi về.

Năm phút, mười phút, chợt nhớ đến cuộc hẹn với Samuel không thể hủy được, mà cả ngày hôm nay cậu chàng ở nhà một mình không biết có xảy ra chuyện gì không. Thế là bạn nhỏ nhìn trời hãy còn mưa, nuốt nước bọt rồi dùng áo khoác để che chắn bước ra ngoài.

"Anh à."

Samuel vội nắm lấy tay Jihoon khi bạn nhỏ định chạy đi. Bên tay kia là chiếc dù màu vàng ở nhà.

Tracy của đời Ted ơi... Khoan khoan đã! Cái này không được vì kết thúc của How I Met Your Mother còn tệ hơn cả High Kick 2 nữa!

Làm lại.

Nhìn Samuel hớt hải chụp tay mình lại, xòe ô che cho mình vì lo lắng mình sẽ bị ướt mưa, ngay cả chính bản thân cũng không biết tại sao Samuel lại biết nơi này mà đến đón. Hai người eye-contact tận mười giây. Đây chính là khung cảnh trong các bộ tiểu thuyết diễm tình Trung Quốc kiểu mẫu, lãng mạn lãng mạn phập phồng phập phồng!!! Cửa hàng băng đĩa bên cạnh không biết vô tình hay cố ý lại thay đĩa nhạc của Rihanna rất hợp với cảnh trời mưa.

"Now that it's raining more than ever
Know that we'll still have each other
You can stand under my umbrella
You can stand under my..."

Ào!!!

Một chiếc taxi như mây như gió phóng qua. Để lại trên vỉa hè hai con chuột lột đang đóng phim ngôn tình.

Vốn Samuel định đón Jihoon rồi đến sớm một chút, nhưng giờ thì cả hai phải về nhà tắm rửa lại hết. Đến lúc chuẩn bị rời nhà thì trời đã tạnh mưa. Samuel mừng rỡ vì ông trời đã độ cho cậu chàng được đi xem girl group, liền như em cún Samoyed (mà cậu chàng là phiên bản limited edition lông màu tối) chạy ra trước cổng phấn khích gọi anh à anh ơi.

Jihoon đứng ở mép cửa trông ra ngoài, trận mưa vừa rồi như một lớp nước rửa sạch tấm kính mờ vì bụi bẩn hàng ngày. Dàn hoa cẩm quỳ mà anh Sungwoo vô cùng yêu thích cũng nở căng tràn sức sống; tô hồng một mảng vườn. Samuel ở đó, cười đến sáng lạng cả một góc trời, mái tóc nâu nhạt dưới nắng dịu càng làm tôn thêm phần rạng rỡ trên khuôn mặt của thiếu niên này. Jihoon ước gì có máy ảnh xịn thiệt xịn để chụp lại hình ảnh này, nhưng thôi bỏ đi, khóe mắt Jihoon cong lên, vì khoảnh khắc này đã được lưu vào trong tim bạn nhỏ Jihoon rồi.

Cả hai cùng sóng vai nhau cùng đi trên 'con đường của giới trẻ', phía trước là cầu vồng, trên tay là hai tấm vé, cười nói vui đùa quên cả trời đất.

"OH MY GOD!!! Anh ơi, BlackPink, BlackPink này! Em thích Jisoo lắm lắm lắm luôn!!!" - Samoyed.. ah no, Samuel hai mắt sáng như đèn pha xe oto lắc lắc tay Jihoon. Trong dòng người đông đúc không cẩn thận sẽ bị trôi dạt đi liền, nhưng bạn nhỏ nghĩ cậu chàng cứ dính lấy mình thế này thì có muốn lạc cũng không được nữa.

BlackPink vừa lên sân khấu, ở dưới khán giả đã như bùng nổ. Jihoon nhìn sang, Samuel liên tục hò reo Kim Jisoo Kim Chichu thiếu điều muốn chạy lên stage luôn rồi! Cơ mà thế này lại vui nhỉ?! Rồi Jihoon cũng hòa vào đám đông, cùng tận hưởng trong âm nhạc như những người xung quanh, bao nỗi lo về cuộc sống ngoài kia dường như bị gạt phăng khỏi đầu óc ngay lắp tự. Phần giao lưu với khán giả của họ không kéo dài lâu được vì vướng lịch trình, Samuel ôm lấy Jihoon khóc ngất không muốn Jisoo rời đi. Jihoon bật cười, bình thường trông cậu chàng cứ như xã hội đen, chỉ có những lúc này mới sống đúng với tuổi thật của bản thân này.

Bỗng Samuel nhướng mày nhìn về phía đàng xa, chắc chắn rằng điều mình thấy là đúng rồi mới quay sang Jihoon thì thầm.

"Anh, cái người kia là người quen của lão già đó. Em đã từng gặp qua rồi."

Jihoon nhìn theo hướng chỉ của Samuel, đó là... Yoo Seonho? Cậu ta là đàn em ở trường cấp ba của Jihoon, nổi tiếng học giỏi và là đội trưởng đội bóng rổ, là niềm tự hào của cả trường. Vậy làm sao mà Seonho có liên hệ gì với lão già kia chứ? Jihoon không khỏi bất ngờ. Bất chợt Seonho rời khỏi đám đông, Jihoon và Samuel nhìn nhau cùng đồng nhất đi theo Seonho.

Cậu ta ra khỏi đám đông đi về phía khu B, Jihoon cùng Samuel bám theo sau, ra đến dãy cầu thang thoát hiểm Seonho dừng lại nghe điện thoại, may mà cậu ta không có quay lại gấp, mà Samuel đã nhanh trí kéo Jihoon nép vào phía dưới cầu thang nấp. Từ vị trí của hai người đến chỗ Seonho cách tầm ba mươi bước chân, thậm chí có thể nghe được tiếng nói chuyện của Seonho, dù không rõ lắm nhưng vẫn đoán ra được là đang nói về đội bóng rổ. Đang hóng hớt thì gần đó lại truyền đến tiếng bước chân. Samuel chưa kịp load hết tình hình thì bất ngờ Jihoon nhào đến.

"Ôi trời! Bọn trẻ ngày nay thật là! Về nhà mà hôn!" - Chú nhân viên điện lực vốn chỉ định đến kiểm tra điện đóm từng khu một chút. Không ngờ lại gặp cảnh tượng kinh hồn này, chú liền che mắt rời đi ngay.

Mà cái cảnh tượng chú nhân viên đã nhìn thấy, chính là bạn nhỏ Jihoon đang choàng tay qua cổ Samuel hôn lấy hôn để!!!

Nhưng tuyệt nhiên không phải là bạn nhỏ không lí do mà làm thế. Nếu để chú ấy bắt được nhất định sẽ đuổi ra khỏi đó ngay! Jihoon ở đây là hy sinh vì sự nghiệp to lớn!!!

Do tình thế bắt buộc nên nam chính một mắt nhắm tịt cả lại kéo nam chính hai vào ra sức hôn như tình cảm người lớn. Trong khi nam chính hai vẫn còn đang kinh hãi hai mắt cứ mở to trừng trừng, vì môi bị khóa lại rồi nên không thể la lên OMG được, cho nên đành phải thét lên trong đầu vậy. Jihoon mãi nhắm mắt nên không biết chú nhân viên đã đi chưa, vẫn tiếp tục công cuộc diễn xuất của mình. Hai người cứ triền miên lại triền miên. Má kề bên má. Môi gắn chặt môi. Dù là ngoài ý muốn nhưng cũng không thể phủ nhận rằng cảm giác như có luồng điện chạy dọc từ ngón chân lên đỉnh đầu kích thích toàn cơ thể.

Mà lúc này đám đông vẫn đang đắm chìm trong giai điệu đầy tươi sáng của bài hát Closer. Ngay cả Seonho đang nghe điện thoại cũng phải ngưng một giây, rồi lại mỉm cười nói với người ở đầu dây bên kia.

"Anh Geunhee~ Oh My Girl cứ hát gần em gần anh mãi làm em đói quá đi. Khi nào về em sẽ gọi anh Guanlin sang rồi mình cùng ăn pizza nha?"

Cách đó không xa, cũng có hai người đang gần sát bên nhau quên cả sự đời.

"Hello shooting star, will you hear my wish?

One step closer to my heart
One step closer to you
I will put my heart in
The star that passes by in the sky

so come on come on come on
come on come on come on
come on come on come on
come on little closer"

End Chap 12.

-----------------------------------------------------------------------------------
Tâm hự: thành thực xin lỗi mn, chap này ôm nhây từ mãi hôm qua đến h mới xong o(╯□╰)o Còn Cyber Singer mình sẽ cố gắng mau ra chap mới ngay thôi ; w ;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro