Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

End

"Chia tay thì chia tay!" Phí Tiểu Nguyên tức giận đi ra khỏi tiệm xăm, dừng lại trước cửa vẫn không nhịn được hung hăng giậm chân mạnh xuống đất, mang đôi giày boot Martin cứng rắn giẫm trên nền bê tông vẫn cảm thấy hơi đau, vừa quay người đã nhếch mép cười lên.

"Bà chủ!"


Phí Tiểu Nguyên đẩy cửa tiệm bánh ra, mùi thơm của bánh nướng dọc theo cửa bay ra, cửa kính trong nháy mắt phản chiếu ánh hoàng hôn màu cam rực rỡ.

Đến thật không đúng lúc, một nhân viên bán hàng khác được quản lý gọi đi mua hàng, Phí Tiểu Nguyên chỉ có thể tự mình đi dạo xung quanh, sau đó ngẩng đầu nhìn về hướng bên trong cửa kính. Bên trong đó thợ làm bánh đang cúi đầu nặn kem, trên người đội mũ trắng, áo đầu bếp trắng tinh chỉnh tề, tóc vòng qua tai vén ra sau, lộ ra đôi tai thanh tú cùng khuôn mặt góc cạnh.

Khương Tiểu Sam cử động cổ tay, vừa mới làm xong một chiếc bánh kem nhỏ, ngẩng đầu lên liền bắt gặp ánh mắt của Phí Tiểu Nguyên


Khương Tiểu Sam cởi bỏ đôi găng tay và chiếc tạp dề ra, đi vòng qua bàn qua thêm một cánh cửa để đứng trước mặt Phí Tiểu Nguyên.


"Xin chào, em muốn mua cái gì?"


"Hmm..." Phí Tiểu Nguyên giơ tay, lấy khăn giấy từ quầy tính tiền đưa qua, chỉ vào chóp mũi Khương Tiểu Sam, lúc này Khương Tiểu Sam mới phát hiện không biết từ khi nào trên chóp mũi của mình có dính một ít kem. Có chút ngại ngùng nhận khăn giấy lau đi.


"Chị có món gì giới thiệu không?"

Khương Tiểu Sam gật đầu, đưa Phí Thấm Nguyên đến giới thiệu với từng món tráng miệng đặc trưng, "Đây là món có doanh số cao nhất trong tiệm của tụi chị ..."

"Đây là món mới được ra mắt gần đây..."

Phí Tiểu Nguyên gật đầu, ánh mắt dời từ những chiếc bánh ngọt chuyển đến trên mặt Khương Tiểu Sam, "Em không mua nhiều, chỉ một ít là được rồi."

"Em cảm thấy cái chị vừa làm không tồi, khi nào thì có thể làm xong?"

Khương Tiểu Sam a lên một tiếng, xoay người rời đi, trên tay cầm theo chiếc hộp bên trong đó có hai cái bánh kem tinh xảo, "Tặng em này."


"Cái này..." Phí Tiểu Nguyên do dự một lúc


"Không sao, chị là quản lý cửa hàng này." Khương Tiểu Sam nghịch ngợm nháy mắt, Phí Tiểu Nguyên cũng không trốn tránh, từ trong túi lấy ra một cây kẹo mút nhét vào tay Khương Tiểu Sam.

"Cảm ơn."

Khương Tiểu Sam nhìn bóng hình Phí Tiểu Nguyên từ từ biến mất ngoài cửa, bỏ cây kẹo mút vào trong túi rồi lại quay người vào bếp làm bánh.

Theo sự sắp xếp trước đó, lẽ ra lúc này em nên đem chiếc bánh nhỏ này đi tìm bạn gái của em, nhưng mối quan hệ của em gần đây không ổn định, không thể nói ai yêu ít hơn, nhưng tình cảm thuở ban đầu đã không còn nữa rồi.

Khương Tiểu Sam đưa chiếc chìa khóa cho nhân viên cửa hàng đã quay về, tranh thủ lúc mặt trời sắp lặn, cầm theo hai cái bánh nhỏ còn lại đi về nhà.

Trên đường đi làm Phí Tiểu Nguyên đã ăn hết một chiếc bánh kem nhỏ, còn một cái thì lại không như thường lệ ném cho Tưởng Tiểu Đình vị khách quen thuộc ở đây, chỉ đặt chiếc túi và áo khoác vào tủ rồi khóa chúng lại.

Nhiệm vụ của DJ là giúp làm nóng bầu không khí lên, sau vài bài hát, trên trán Phí Tiểu Nguyên đã xuất hiện một vài giọt mồ hôi, em nhảy khỏi sân khấu đi xuyên qua đám đông.


Tưởng Tiểu Đình vẫy tay với nàng, "Mau đến đây cùng tôi uống rượu nào."


"Tôi là DJ không kèm tiếp rượu." Phí Tiểu Nguyên hất tung mái tóc dài, ngồi trên chiếc ghế cao trước quầy uống nước trái cây, rồi chậm rãi lấy những chiếc bánh nhỏ ra ăn từng chút một.

"Thích đồ ngọt đến thế à." Hách Tiểu Di soái khí đặt rượu hỗn hợp lên quầy ra hiệu cho phục vụ mang đi, sau đó quay lại nhìn Phí Tiểu Nguyên nói.

"Bánh kem cũng không quá ngọt." Phí Tiểu Nguyên ngậm một cây kẹo mút trong miệng, dùng lưỡi đẩy cây kẹo qua một bên rồi trả lời.


"Vậy cũng ăn ít một chút."


"Chị cũng uống ít một chút." Phí Tiểu Nguyên liếc nhìn điện thoại quả nhiên chẳng có tin tức gì, trong lòng càng thêm tức giận, em đá vào chiếc ghế bên cạnh, dùng sức cắn viên kẹo trong miệng phát ra tiếng vang, được, được lắm.


"Hửm? Em vừa mới tan làm sao?" Khương Tiểu Sam từ cửa hàng tiện lợi đi ra, suýt chút nữa đụng phải người nào đó, mái tóc dài được nhuộm xanh nổi bật của vị khách lướt qua cánh tay nàng.

Phí Tiểu Nguyên vội vàng lùi lại một bước, nhìn thấy Khương Tiểu Sam, lấy cây kẹo trong miệng ra mỉm cười chào hỏi, "Vừa tan làm, khuya rồi sao chị còn ở bên ngoài?"

Khương Tiểu Sam lắc cái túi trong tay, "Chị ngủ không được định xem phim, trong nhà không có đồ ăn vặt, đi mua một ít đi."

"Ò." Phí Tiểu Nguyên nhìn mấy bình rượu trong túi lẩm bẩm nói, "Không ngon..."

"Cái gì?"

"À, ý em là khuya rồi vẫn là nên uống rượu ít một chút." Phí Tiểu Nguyên vừa nói vừa bước vào cửa hàng tiện lợi.

Khương Tiểu Sam lắc đầu, rõ ràng trên người đầy mùi rượu mà cái người này còn đi khuyên nàng, nhưng mà mùi vị vẫn có vẻ ngon hơn mấy bình rượu trong tay nàng, hình như là cocktail pha chế.

"Alo? Đóng cửa rồi?" Khương Tiểu Sam vừa định rời đi thì nhận được một cuộc điện thoại liền đứng im tại chỗ nghe, giơ đồng hồ lên xem, đã hơn hai giờ sáng, "Không cần đến đâu, cũng muộn lắm rồi em tắm rửa nghỉ ngơi đi."

"Ừm, chỉ một đêm thôi, không sao." Khương Tiểu Sam rũ mắt xuống nói chuyện điện thoại với bên kia, "Ừm ừm, được rồi, ngủ ngon."

Phí Tiểu Nguyên đã chọn đồ rồi thanh toán xong bước ra, Khương Tiểu Sam cũng vừa gọi điện thoại xong, nàng nhìn qua mỉm cười với Phí Tiểu Nguyên, "Ngủ ngon."

"Ngủ ngon." Phí Tiểu Nguyên có chút bối rối, có chút cứng ngắc vẫy tay lại, sau đó em nhìn nàng bước lên chiếc xe điện nhỏ, vài giây sau đã biến mất.

Cảm giác có chút không giống với nàng lúc ban ngày, Phí Tiểu Nguyên nhún vai, huýt sáo cũng đi theo con đường đó về nhà.

Không thể nói là công việc của em đảo lộn cả ngày lẫn đêm, nhưng có thể coi là muộn hơn giờ làm việc của người khác vài tiếng, sau khi uống rượu vào em đã phải ôm nhà vệ sinh nôn mấy lần, ngay trước khi mặt trời mọc, dường như cũng gần đến giờ người khác đi làm và nghỉ ngơi.

Phí Tiểu Nguyện cuộn tròn lại trong chăn, nghĩ lại vẫn cảm thấy khá may mắn vì em đã ăn hai chiếc bánh kem đó trước khi uống rượu, nếu không bây giờ em đã phải đi đến bệnh viện, lại nhìn chiếc điện thoại không có chút động tĩnh lại tức giận, dứt khoát đem số điện thoại của người bạn gái đó block đi.

Ngủ một giấc thức dậy thì mặt trời đã lên cao, vươn vai định gọi món gì mang về mà bụng lại khó chịu chẳng biết ăn gì, sau khi tùy tiện ăn được 2 miếng thì cuối cùng em cũng đặt đũa xuống, cầm lấy áo khoác vội đi ra ngoài.

"Viên Tiểu Kỳ!" Vì là buổi trưa nên tiệm xăm khá vắng khách, Phí Tiểu Nguyên hét lên đánh thức cô gái đang đeo tai nghe ngủ trên ghế.

"Làm sao thế?" Cô gái rùng mình một cái, suýt chút nữa từ trên ghế nhảy dựng lên.

"Tôi đến đây nói lời chia tay với cậu." Phí Tiểu Nguyên đứng trước mặt Viên Tiểu Kỳ, khoanh tay từ trên cao nhìn xuống Viên Tiểu Kỳ đang ngồi trên ghế nói.

"Ừm, được." Viên Tiểu Kỳ có chút nhàn nhạt đáp, sau đó cúi đầu nghịch móng tay của mình.

Phí Tiểu Nguyên đá mạnh một cước vào chiếc ghế Viên Tiểu Kỳ đang ngồi.

"Này! Phí Tiểu Nguyên cậu có bệnh hả!" Viên Tiểu Kỳ lúc này thực sự là nhảy dựng lên, Phí Tiểu Nguyên lúc này cũng không thèm để ý chỉ hừ lạnh một tiếng rồi xoay người rời đi.

Khương Tiểu Sam vừa ngáp vừa nhanh tay kéo mở cửa tiệm ra, "Chào buổi sáng."

"Ể....chào buổi trưa." Khương Tiểu Sam chào hỏi Phí Tiểu Nguyên xong sau đó ngẩng đầu lên nhìn mặt trời đã lên cao, đổi lại câu chào.

"Cãi nhau với Viên Tiểu Kỳ rồi?" Khương Tiểu Sam nghiêng đầu nhìn về phía Phí Tiểu Nguyên đi ra, nhướng mày, "Em ấy lừa tiền của em?"

"Cũng gần như vậy."


"Con người em ấy thật ra cũng không tệ, em ấy lừa em bao nhiêu chi giúp em đi mắng em ấy." Khương Tiểu Sam cười cười, dựa vào cửa tiệm nói chuyện phiếm cùng Phí Tiểu Nguyên.


"Hả?" Phí Tiểu Nguyên giật giật khoé miệng, "Không phải là chị thích cậu ấy chứ."

"Cậu ấy xăm mông cho người khác haizz."

Khương Tiểu Sam cười khẽ một cái, sau đó dường như nhịn không được nữa mà cười đến chẳng thể đứng thẳng nổi, lại nhìn thấy Viên Tiểu Kỳ khuôn mặt tối sầm từ cửa tiệm đi ra, nàng cố gắng kiềm chế nhưng lại không được.

"Phí Tiểu Nguyên! Cậu đang nói xấu tôi cái gì đó!"

"Sự thật thì nói thật thôi~" Phí Tiểu Nguyên liếc mắt nhìn một cái rồi đi đến bên cạnh Khương Tiểu Sam, "Chị xem kìa, còn hung dữ nữa."


Khương Tiểu Sam xem màn đối đáp liên tục từ hai bên, cười đến chảy cả nước mắt, để tránh việc hai người họ ám sát lẫn nhau nên nàng nhanh chóng kéo Phí Tiểu Nguyên vào cửa hàng.

"Em là bạn gái của em ấy à?"


"Hiện tại là bạn gái cũ rồi."


"Òo." Khương Tiểu Sam gật đầu, "Em đến đây giúp chị nhìn xem cái bánh kem chị làm cho người yêu cũ thế nào?"

Phí Tiểu Nguyên quay đầu, nhìn thấy trên bàn có một chiếc bánh kem hình đầu Kappa màu xanh lá cây, không nhịn được cười, nói "Rất tốt đó, giúp em làm một cái như thế này đi."

"Nhỏ thì 250, lớn thì 380." Khương Tiểu Sam không chút khách khí xòe tay đòi tiền.


"Ngày mai đi, làn xong cứ trực tiếp đưa cho Viên Tiểu Kỳ là được."

Phí Tiểu Nguyên xoa xoa bụng, có chút bơ phờ ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.


"Không thoải mái à?"


"Là tức khí."


Khương Tiểu Sam gõ nhẹ cái bàn trước mặt Phí Tiểu Nguyên, "Chắc là em còn chưa đến giờ đi làm nhỉ, hay là quay về nghỉ ngơi một chút?"


"Rắc rối lắm." Phí Tiểu Nguyên thay đổi tư thế nằm xuống bàn, tầm mắt chỉ dừng lại ở chiếc tạp dề doraemon của Khương Tiểu Sam.


"Vậy em ở chỗ của chị, chẳng lẽ là muốn chị chăm sóc em sao." Khương Tiểu Sam cũng kéo một chiếc ghế ngồi xuống bên cạnh em.

"Ah...." Phí Tiểu Nguyên chậm rãi đứng lên, "Đã làm phiền chị nhiều rồi."


"Đi thôi." Khương Tiểu Sam nắm lấy cổ tay Phí Tiểu Nguyên, "Trốn việc thôi."

"Chị chăm sóc em, dám về nhà với chị không?"

Thực sự Phí Tiểu Nguyên cảm thấy chuyện này cũng không ổn, nhưng Khương Tiểu Sam đang cố ý khiến em phải nghĩ nhiều hơn.


Cái cách mà nàng nhìn em, cách nàng nói chuyện với em, Phí Tiểu Nguyên nghĩ, nếu như là ở quán bar, em gần như có thể chắc chắn rằng Khương Tiểu Sam đang câu dẫn em.

Phí Tiểu Nguyên vẫn là đi theo sau Khương Tiểu Sam, bước lên sau chiếc xe máy nhỏ của Khương Tiểu Sam, vòng tay ôm lấy eo của nàng.

"Đã ăn cơm trưa chưa? Muốn mua chút gì đó hay là muốn chị nấu cho em ăn chút gì đó?"

"Ăn chút đi."


Khương Tiểu Sam dừng xe lại, một lúc sau nàng quay lại với một túi đồ lớn để vào trong giỏ xe, "Được rồi."

Khương Tiểu Sam mở cửa bước vào nhà rồi ra hiệu cho Phí Tiểu Nguyên cứ tự nhiên ngồi xuống ghế, sau đó quay đi rót hai cốc nước ấm đặt lên bàn cà phê, "Đau dạ dày rồi?"


"Không sao." Phí Tiểu Nguyên nuốt một ngụm nước bọt, nhìn gian phòng có chút "không đầy đủ", tựa hồ vừa mới thu dọn một số đồ đạc, nếu như không đoán sai thì chính là đồ đạc của người trước đó.


"Đứa nhóc nhà em cũng can đảm thật." Khương Tiểu Sam nghiêng người ngồi lên ghế sofa, hai chân bắt chéo đến gần đùi của Phí Tiểu Nguyên.


"Chị còn không sợ thì em sợ làm gì chứ?"


"Hả? Ý của em là trông chị không dữ tợn chút nào à?" Khương Tiểu Sam trợn tròn mắt.


Dữ tợn? Cái từ này chả hợp với Khương Tiểu Sam chút nào, Phí Tiểu Nguyên cũng thả lỏng một chút, nhẹ nhàng dựa vào trên sô pha, lắc đầu nói, "Chị nhìn giống dễ bị người xấu bắt đi hơn."


Khương Tiểu Sam chống người đến trước mặt Phí Tiểu Nguyên, vươn ngón tay nâng cằm Phí Tiểu Nguyên nói, "Cười lên cho tôi xem."


Phí Tiểu Nguyên nắm lấy tay Khương Tiểu Sam, nhưng ngay lúc không để ý đã bị Khương Tiểu Sam vừa dựa lưng vào ghế sofa vừa cười lớn.

"Đừng có mà không tin."

"Không tin cẩn thận chịu thiệt."

Nói xong Khương Tiểu Sam cũng không có làm gì khác, mà ngược lại chỉ buông Phí Tiểu Nguyên ra, ngoan ngoãn ngồi ở chỗ đó uống nước.

"Chị và người yêu cũ chia tay nguyên nhân là do đâu thế?" Phi Tiểu Nguyên nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra gì, đành chọn một chủ đề mở miệng.

"Em ấy ngốc." Khương Tiểu Sam nhìn về phía Phí Tiểu Nguyên cười nói.


"Nhưng điều đó không quá quan trọng."


"Em ấy đa tình." Khương Tiểu Sam dùng ngón tay vén tóc qua tai, "Cái này không tốt."


"Em cảm thấy dáng người của em như thế nào?" Khương Tiểu Sam đột nhiên hỏi.


"Cũng được."


"Vậy cái thứ nhất thật ra cũng không quá quan trọng." Khương Tiểu Sam lại cười, nàng đứng dậy, lúc này Phí Tiểu Nguyên dường như ý thức được cái gì đó, vươn tay nắm lấy cánh tay Khương Tiểu Sam.


Phí Tiểu Nguyên kéo lấy cánh tay của Khương Tiểu Sam làm điểm tựa đứng dậy, đi lại gần nhìn thẳng vào mắt nàng, "Chị đang đùa với em à?"

"Không có nha." Khương Tiểu Sam hai mắt sáng ngời, tràn đầy ý cười.


Phí Tiểu Nguyên không nói nhiều nữa, cúi người lại gần hôn lên môi Khương Tiểu Sam, nắm lấy tay của Khương Tiểu Sam để cho nàng ấy vòng quanh cổ em.

Phí Tiểu Nguyên dùng răng cắn nhẹ vào môi Khương Tiểu Sam, từng chút từng chút thử xem phản ứng của Khương Tiểu Sam, ngón tay của Khương Tiểu Sam xuyên qua mái tóc của Phí Tiểu Nguyên lần theo những sợi tóc màu xanh lam.


Cho đến khi loạng choạng ngã xuống giường, Phí Tiểu Nguyên cũng không cảm thấy Khương Tiểu Sam có bất kỳ sự phản kháng nào, tai của hai người đều đỏ cả lên, Phí Tiểu Nguyên vươn tay kéo rèm cửa lên, trong nháy mắt tối đi mấy phần.

Em nửa quỳ nửa ngồi trên giường hôn lấy hôn để Khương Tiểu Sam, em vuốt ve khắp cơ thể của Khương Tiểu Sam, cảm thấy trên người nàng giờ phút này thơm ngào ngạt, giống như mùi bánh ngọt mới nướng hôm đó, em rất muốn ăn.


Khương Tiểu Sam cũng ngẩng đầu lên hợp tác với em, tay của nàng cũng giúp em vén mái tóc rối bù ra sau tai, hình dáng ngọt ngào ôn nhu làm dịu đi một chút sự e thẹn của nàng, Phí Tiểu Nguyên lặng lẽ tháo dây chuyền trang trí trên quần áo rồi tháo nhẫn ra khỏi tay, rồi từ từ đè nàng xuống giường.


"Ưm..." Quần áo của Khương Tiểu Sam đã cởi ra hết một nửa, ngắm nhìn người đang dính sát vào người mình khẽ hôn lên người em.

Cảm nhận được ánh mắt của nàng, Phí Tiểu Nguyên lại ngẩng đầu hôn lên khóe mắt của Khương Tiểu Sam.


"Nhìn đi, không dữ tợn một chút nào." Phí Tiểu Nguyện cẩn thận cắn xương quai xanh của Khương Tiểu Sam, nói.


"Phí Tiểu Nguyên!!" Khương Tiểu Sam dùng móng vuốt nhỏ cào lên lưng Phí Tiểu Nguyên, nhe nanh múa vuốt hét lên một tiếng. "Em có được hay không thế."

Phí Tiểu Nguyên ậm ừ vài tiếng, rồi lại vùi mình xuống bên dưới.


Khương Tiểu Sam bị dày vò đổ mồ hôi đầm đìa, da thịt sờ vào cũng trở nên mềm mại hơn, Phí Tiểu Nguyên thuận theo tâm nguyện ngoạm lấy một miếng thịt mềm, dùng răng cắn nó.


"Đừng cắn mà...ưm...." Khương Tiểu Sam xoa xoa lỗ tai của Phí Tiểu Nguyên, sau đó kéo lấy em vào bên trong chăn.


Khi Phí Tiểu Nguyên chui ra khỏi chăn lần nữa, chóp mũi vẫn còn sáng loáng, em lấy khăn giấy ra lau tay, nói vài câu khoe khoang với Khương Tiểu Sam.

Khương Tiểu Sam cũng không tức giận, lười biếng rút cánh tay trắng nõn ra khỏi chăn vòng quanh cổ của Phí Tiểu Nguyên, chỉ với một cú móc và một cú đẩy đùi, liền đem Phí Tiểu Nguyên đặt dưới thân nàng.

Nhưng sau khi ngồi lên người Phí Tiểu Nguyên, nàng vẫn giống như một con mèo lười, thân thể mềm mại nằm trên lưng Phí Tiểu Nguyên, lòng bàn tay trượt xuống eo đến mông.

"Hừ.....để chị xem xem có hình xăm nào ở mông không?" Khương Tiểu Sam kéo dài giọng điệu cười, vỗ vỗ xuống mông nàng.

Chiếc bánh kem ngọt ngào cám dỗ những kẻ hảo ngọt mê muội không biết ngày đêm là gì, chỉ biết đến vẻ đẹp của người trên người mình.

Khương Tiểu Sam vươn tay cầm quần áo sạch sẽ trên đầu giường mặc vào, xỏ dép lê ra khỏi cửa, một lúc sau mang theo đồ ăn cùng với quần áo đi vào.

Phí Tiểu Nguyên lật người lại cuộn tròn trong chăn, nhìn Khương Tiểu Sam ngồi bên giường, "Chị đút em đi."

"Lười biếng." Nói xong Khương Tiểu Sam vẫn ngồi lên giường đưa đồ ăn đến bên miệng Phí Tiểu Nguyên.


"Từ khi nào đã nhìn trúng em thế?" Phí Tiểu Nguyên vừa ăn vừa hỏi.


Khương Tiểu Sam dùng tay búng nhẹ vào trán Phí Tiểu Nguyên, "Không nói cho em biết đâu."


Điện thoại của Khương Tiểu Sam đột nhiên rung lên, là thông báo bình luận trên vòng bạn bè.


Khương Tiểu Sam: y da, rung động rồi.

Viên Tiểu Kỳ: yo yo yo là ai thế nhờ.

......

Viên Tiểu Kỳ: chị đừng nói là Phí Tiểu Nguyên nha? !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro