sakuraro maukoro
Sakurairo Maukoro
Khi sắc hoa anh đào lần nữa khiến em xuyến xao
Em nhận ra chỉ mình em mãi nơi này
Tình đã cạn vơi
Nhưng em cũng chẳng thể ngăn những nghĩ suy trong lòng
Rồi khi em nhìn thấy những mầm non xanh ngắt nhú lên
Cảm xúc trong em cứ dâng trào
Mọi vật như xoá nhoà trước đôi mắt em
Và em chỉ biết thả mình đến bên anh
Những hàng cây quanh em đang thầm thì
Ầm thầm như muốn nói
Rồi chúng ta sẽ thấy rằng
Ta chẳng thể dừng chân ở một nơi duy nhất
Khi lá úa tàn , em vẫn bên cạnh anh
Từng ngày từng ngày trôi
Tình ta rồi cũng sẽ đổi thay
Chỉ xin những hàng cây mãi ở nơi này
Giữ lại những kỉ niệm thật ngọt ngào
Hãy để những chiếc lá kia lại rơi
Để ta bên nhau lần này nữa thôi
Xuân đi, đông đến rồi hạ tàn, thu cũng tận
Đã mang tình ta đến nơi chốn nào
Nhưng giờ đây , em chỉ cần biết
Lặng im trong vòng tay của anh
Tuyết phủ trắng đường , lạc lối tình ta
Dấu chân ai như xóa nhòa
Thanh âm đó như lạc dần trong thinh không
Chỉ xin những hàng cây mãi ở nơi này
Giữ lại những kỉ niệm thật ngọt ngào
Để ta vẫn mãi ở đây
Trong cõi đời lạnh giá
Những hàng cây quanh em đang thầm thì
Ầm thầm như muốn nói
Rồi chúng ta sẽ thấy rằng
Ta chẳng thể dừng chân ở một nơi duy nhất
Khi sắc hoa anh đào lần nữa khiến em xuyến xao
Em nhận ra chỉ mình em mãi nơi này
Giữ mãi một kỉ niệm về một người
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro