Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 74

" Cô...." - Bae Irene máu muốn xông đến tận não .

Đám phóng viên lại hiểu ra mọi chuyện, thì ra Bae Irene là đứa con gái mặt dày như vậy. Đi quyến rũ người đàn ông của người khác.

" Syaoran, cô ta dám nói..."

Bae Irene gắt giọng nói với hắn. Nhưng chưa tuôn hết câu đã bị Syaoran chặn miệng.

" Cô ấy là người phụ nữ của Li Syaoran tôi. Cô ấy muốn nói gì, muốn làm gì thì cũng không kẻ nào được phép ngăn cản! "

Hắn thấp giọng lên tiếng, như một lời cảnh cáo lạnh lùng, như một lời tuyên bố chiếm hữu. Ánh mắt hắn nhìn xuống người con gái lại tràn ngập vẻ nhu tình âu yếm. Sakura ngước mắt chăm chú nhìn hắn.

Syaoran vừa nói dứt câu đã cúi ngậm lấy đôi môi đỏ mọng xinh đẹp. Hắn dịu dàng hôn cô trước ánh mắt kinh ngạc của bao nhiêu người. Cô bị hắn làm cho bất ngờ không kịp chuẩn bị. Người đàn ông này đúng là không biết xấu hổ là gì.

Cánh nhà báo ngay lập tức bấm máy chụp lại cảnh tượng ngọt ngào đẹp đẽ này. Ngày mai chắc chắn họ có rất nhiều bài để viết đây.

"Hai người... "

Bae Irene trợn mắt, nổi giận đùng đùng. Hắn vì sao có thể làm như vậy?! Cô ta bị làm một trận bẻ mặt, xấu hổ không còn mặt mũi trước đám nhà báo.

Syaoran không kiêng dè gì, trực tiếp ôm chặt lấy cô. Cuồng nhiệt quấn quýt. Lát sau mới chịu buông cô ra. Sakura cảm thấy hô hấp dường như cạn kiệt.

Mấy người nhân viên trong cửa hàng đều trầm trồ ngưỡng mộ. Đều bị tan chảy trước hành động lãng mạn của hắn.

" Em vào thay đồ đây " - Cô gương mặt phiếm hồng nói.

Hắn khóe môi cong lên gật đầu một cái. Mấy phút sau, Sakura trở ra mặc lại bộ đồ cũ.

" Chúng ta ra khỏi đây thôi " - Syaoran dịu dàng nói với cô.

Sakura không lên tiếng, lãnh đạm nhìn hắn. Syaoran liền lớn tiếng gọi người bên ngoài - " Người đâu? "

Một toán người vệ sĩ mặc đồ đen của hắn lập tức ùa vào cửa. Tất cả dàn thành hai hàng lùa đám phóng viên săn ảnh sang một bên, dọn đường cho hai người. Hai tên vệ sĩ khác thì cầm lấy mấy túi đồ, hai tay xách ra ngoài.

Syaoran ôm cô bước nhanh ra ngoài, ngồi vào chiếc xe màu đen đã đợi sẵn ở ngoài. Để lại Irene bừng bừng cơn thịnh nộ. Cô ta đã nuốt phải một cục tức vào họng.

___________________________________________

Ngồi trong xe, Syaoran từ lúc đi từ trong cửa hiệu ra cứ ôm lấy cô không buông. Đầu hắn gác lên vai cô, nhỏ giọng gọi - " Sakura... "

Sakura không trả lời hắn cũng không thèm nhìn hắn. Ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ.

Hắn đột nhiên nhận ra cô lúc nãy cười cười không phải là vì cô không tức giận. Cô chỉ là giả vờ bình tĩnh. Cô chắc chắn đã nhìn thấy Irene nhảy nhào lên người hắn.

" Sakura, em đang giận anh ? "

Sakura vẫn giữ sự yên lặng. Syaoran thở dài một cái, ôm chặt cô hơn. Hắn không biết làm sao mới giải thích cho cô hiểu. Tất cả là tại người phụ nữ không biết xấu hổ kia. Vì sao lúc trước hắn lại dây dưa với loại người mặt dày đó chứ.

" Sakura lúc nãy cô ta là đột nhiên ngã lên người anh... "

" Thế nên anh để cho cô ta nằm lên người, còn vòng tay đeo cổ anh! "

Sakura trừng mắt nhìn hắn.

" Sakura, anh ngay lúc đó đã đẩy cô ta ra... "

" Nếu đám phóng viên kia không xuất hiện chắc anh cũng chẳng đẩy " - Cô nhấn mạnh giọng .

" Sakura... "

Li Syaoran ngay lập tức khẩn trương ôm thân thể nhỏ nhắn vào lòng. Nhìn thấy cô lạnh nhạt với hắn như vậy, lòng hắn như lửa đốt. Vô cùng bứt rứt khó chịu.

Một lúc lâu thấy cô vẫn im lặng, hắn bất lực vùi đầu vào tóc cô, nhỏ giọng lên tiếng - " Anh xin lỗi "

Nghe thấy giọng điệu đáng thương của hắn, lòng cô như mềm ra. Sakura xoay mặt lại đối diện với hắn , ánh mắt đã không còn lạnh nhạt. Syaoran ngay lập tức cúi xuống chiếm lấy môi cô. Từng chút một, cực kỳ dịu dàng nhấm nháp sự ngọt ngào của cô.

" Đừng giận anh nữa, có được không? Anh không thích em lạnh nhạt với anh. Anh cảm thấy rất khó chịu " - Như một sự nỉ non, hắn giọng khàn khàn nói với cô.

Trước sự năn nỉ của Li Syaoran, cô liền chủ động vòng tay ôm lấy cổ hắn. Rướn người lên chạm vào đôi môi mỏng, nhẹ nhàng hôn hắn.

" Em tạm thời tha cho anh. Nếu anh còn để em nhìn thấy những việc như hôm nay nữa em nhất định sẽ không thèm để ý đến anh " - Cô giận hờn nói.

Gương mặt hắn được dãn ra bớt phần nào, đôi môi mỏng hơi cong. Syaoran ôm chặt cô, kiên định nói - " Anh đảm bảo với em sẽ không bao giờ xảy ra sự việc như ngày hôm nay nữa. Ngoài trừ em ra, bất kì người phụ nữ nào cũng không được phép chạm vào anh "

" Lẻo mép " - Sakura hung hăng nhìn hắn nhưng trong lòng lại ngọt ngào như kẹo.

Hắn yêu chiều hôn lên má hồng của cô - " Sakura, chúng ta bây giờ đến nhà hàng ăn trưa. Anh đã đặt sẵn những món em thích rồi, đảm bảo sẽ làm em ngon miệng "

Cô chỉ khẽ liếc mắt, đôi môi xinh đẹp có chút cong lên. Bất thình lình, chuông điện thoại của Sakura vang lên làm phá tan bầu không khí ngọt ngào. Cô lục lọi trong túi xách, lấy điện thoại mới ra, trượt phím nghe.

" Sakura, cậu chết đi đâu rồi vậy hả?! Sao mình gọi điện cho cậu từ tối hôm qua đến giờ đều là tắt máy ! "

Từ trong điện thoại, phát ra giọng nói vô cùng giận dữ. Sakura bị hù cho giật mình. Xém chút nữa là đánh rơi điện thoại trên tay .

" Daidouji Tomoyo? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro