Chap 62
Sáng hôm sau, Sakura thức dậy trên chiếc giường lớn. Ga giường màu trắng nhăn nhúm vì màn hoan ái cuồng dã đêm qua. Dưới giường, quần áo nằm khắp nơi trên thảm trải.
Thân thể xinh đẹp ngồi dậy, khẽ nắm lấy chăn che khuất cảnh xuân của bản thân và những dấu hôn chằng chịt trên đó. Tâm tình miên man bất định.
Đột nhiên, tiếng gõ cửa vang lên làm cô giật mình. Li Syaoran không có ở bên cạnh nhưng bình thường hắn vào phòng có bao giờ gõ cửa.
" Ai vậy? " - Sakura lớn tiếng hỏi.
Cánh cửa tự động mở ra, một người phụ nữ trung niên mặc tây trang đen trông rất chỉnh tề bước vào. Đi bên cạnh còn có một cô gái trẻ khoảng chừng 18 tuổi mặc đồ như người hầu.
" Chào buổi sáng, Kinomoto tiểu thư. Rất vui lòng được phục vụ. Bắt đầu từ ngày hôm nay, tôi sẽ là quản gia mới của ngôi biệt thự này. Tên của tôi là Lee Qri, tiểu thư có thể gọi là Lee quản gia. Còn đây cũng là một trong những người hầu mới " - Người quản gia cúi chào cô, lễ phép giới thiệu .
" Quản gia mới? Sao tôi không biết? " - Sakura đưa ánh mắt dò xét nhìn hai người.
Lee Qri cung kính đáp - " Thưa, chúng tôi chỉ vừa được cậu chủ thuê. Sáng sớm hôm nay mới bắt đầu làm việc ở đây. Bắt đầu từ bây giờ cậu chủ là chủ nhân của chúng tôi "
Cô có chút khó hiểu nhưng chỉ ậm ừ như đã hiểu - " Vậy thì Li Syaoran đâu ? "
" Thưa cậu chủ mới sáng sớm đã ra khỏi nhà. Dặn dò chúng tôi phải đánh thức tiểu thư dậy, nhắc nhở người ăn sáng đầy đủ. Còn đây là quần áo của tiểu thư, người hầu sẽ giúp tiểu thư thay đồ tắm rửa "
Vừa nói bà vừa liếc mắt qua người hầu gái, cô gái liền cầm quần áo đưa ra cho cô xem.
" Lee quản gia cứ để quần áo đó, tôi sẽ tự thay. Tôi không thích ai nhìn thấy cơ thể mình nên hai người lui ra ngoài đi " - Sakura nhanh chóng ngay lập tức cự tuyệt.
Thân thể cô đầy rẫy những dấu hôn của hắn, làm sao có thể để người khác thấy.
" Vậy thì được rồi, Kinomoto tiểu thư thay đồ xong nhớ mau chóng xuống ăn sáng. Tôi đã cho đầu bếp chuẩn bị nhiều món ngon theo yêu cầu của cậu chủ cho người. Chúng tôi xin phép đi ra ngoài " - Bà quản gia chu đáo dặn dò rồi mới đi ra ngoài cùng với người hầu.
Cánh cửa phòng khép lại, Sakura thở dài bước xuống giường. Cầm lấy quần áo đi vào nhà tắm.
____________________________________________
Cô bước xuống lầu với ánh mắt ngạc nhiên trước cảnh tượng lạ lẫm xung quanh. Ngôi biệt thự vốn dĩ thường ngày u ám, lạnh lẽo, cô tịch nhưng nay vừa có nhiều người trong nhà liền có không khí hoàn toàn khác.
Trong căn biệt thự rộng lớn, người người ra vào quét dọn, lau chùi. Ngoài sân cũng có người làm vườn đang chăm tỉa tót hoa lá, tưới nước cho cây. Trong căn bếp cũng có mấy người đầu bếp đang thái thịt thái rau một cách điệu nghệ. Không khí vô cùng bận rộn, khẩn trương nhưng lại có vẻ rất nhộn nhịp, vui vẻ.
Cô không hiểu, chẳng phải Syaoran chính miệng nói hắn không thích có nhiều người trong nhà sao?
Vừa thấy cô xuất hiện ngay cầu thang, mọi người đều ngay lập tức dừng tay cúi đầu đồng thanh chào cô - " Chào buổi sáng , tiểu thư ! "
" Mọi người cứ làm việc của mình đi, đừng quan tâm đến tôi " - Sakura nuốt nước bọt đáp. Đám người này còn làm quá hơn người hầu ở nhà cô .
" Tiểu thư, mời người ăn sáng " - Lee Qri kính cẩn mời cô, kéo ghế cho cô ngồi.
Sakura vừa bước vào phòng ăn đã thấy một bàn đầy cao lương mỹ vị được bưng ra. Cô gật đầu một cái rồi ngồi xuống từ từ ăn .
Đang ăn giữa chừng thì bà quản gia lại bước vào báo với cô - " Tiểu thư, có khách đến. Nói là muốn gặp cô và đang chờ ở phòng khách "
" Là ai vậy? " - Cô buông dao nĩa xuống, ngạc nhiên hỏi.
" Thưa, là mẹ của cậu chủ " - Bà quản gia cung kính đáp.
Ngay lập tức, Sakura ngạc nhiên bật dậy khỏi ghế - " Thật sao? "
" Vâng, đúng như vậy "
" Để tôi ra đó "
Cô liền nhanh chân bước ra phòng khách.
_____________________________________________________
" Sa..Sakura " - Li Yelan vừa nhìn thấy cô đã đứng dậy vui mừng.
Cô tiến lên cũng không giấu nổi sự vui mừng - " Bác gái "
Bà vươn tay ôm chầm lấy cô rồi kéo cô ngồi xuống ghế sofa. Bà ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp của cô bé đã thay đổi sau 10 năm không gặp mặt. Li Yelan cũng đã già đi nhiều nhưng nét đẹp của bà vẫn cứ mặn mà.
Cô liền sai người pha trà rồi ngồi trò chuyện cùng với người bên cạnh .
" Đứa trẻ này, cháu sao lại một lời chào cũng không có đã đi biệt tích 10 năm trời, cháu có biết bác đã lo lắng đến mức nào hay không? "
" Cháu xin lỗi, lúc đó đã nói dối bác " - Cô thấp giọng nói.
Li Yelan chỉ thở dài một cái nhìn cô - " Bác không trách cháu. Đều là do lỗi của bác, nếu không phải vì bác thì hôn ước của hai đứa đâu phải bị hủy bỏ "
Sakura liền lắc đầu - " Không phải lỗi của bác, là do cháu, là cháu tự ý quyết định, là cháu tự ý rời đi "
" Đứa trẻ ngốc, cháu không cần nhận lỗi về mình. Nhưng mà người chịu nhiều đau khổ nhất vẫn chính Syaoran. Cháu biết không khi cháu vừa rời đi, Syaoran hoàn toàn sụp đổ. Nó rất đau khổ, như một kẻ điên tìm đến rượu. Chuyện gì nó cũng không màng đến, suốt ngày chỉ đóng cửa ngồi trong phòng uống rượu dằn vặt bản thân. Nó uống nhiều đến mức phải đưa đi bệnh viện cấp cứu để rửa ruột " - Bà ánh mắt thoáng buồn kể lại.
Sakura kinh ngạc nhìn bà, ánh mắt chấn động. Trái tim hung hăng bị đấm một phát - " Cấp cứu... rửa ruột sao? "
Li Yelan gật đầu - " Phải, lúc đó , bác đã phải chạy đến bệnh viện khóc lóc, cầu xin, trách mắng nó. Tiểu Lang vì vậy mới chịu dừng lại. Sakura, cháu đối với nó thực sự rất quan trọng, điều này ai ai cũng có thể nhìn ra "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro