Chap 60
Cô chỉ ráng nặn ra nụ cười, muốn khóc cũng không được. Syaoran nhìn thấy người kia chưa chịu đi liền nổi giận, cả người che cô lại, lạnh lùng quát với Yamasaki - " Cút ! "
" Ok, ok, mình đi, mình đi. Hai người cứ từ từ làm cho xong đi nhé " - Anh ta nháy mắt một cái rồi biến đi mất khói.
Syaoran xoay người lại nhìn cô. Sakura còn tưởng hắn sẽ tha cho cô, không ngờ tên kia vừa đi khuất hắn lại ngay lập tức lao đến hôn cô điên cuồng như không hề có ý muốn dừng lại. Cô dường như bị hắn bóp nghẹt, không thể hô hấp nổi trước sự chèn ép của hắn.
Syaoran muốn nuốt chửng môi cô vào miệng , ma sát nóng bỏng. Hơi thở nam tính bao vây cô, lướt trên trên cánh môi cô, gò má cô, cằm cô, cổ cô, vai cô... tất cả toàn bộ đều bị hắn dùng môi xâm chiếm.
Rất lâu sau ,hắn mới luyến tiếc buông thả môi cô. Sakura liền hớp lấy luồn không khí ít ỏi. Hắn đưa tay chỉnh lại dây áo cô, khẽ rót vào tai cô giọng nói trầm thấp, một chút răn đe - " Em ngoan ngoãn lên phòng chờ tôi. Đừng nghĩ đến việc bỏ trốn vô ích vì em không thể bước chân ra khỏi nơi này đâu "
Syaoran dứt lời, buông cô ra bước khỏi phòng ăn.
Sakura cơ thể dường như không còn sức lực, thân thể bất lực ngồi dựa vào tường.
___________________________________________________
" Lão đại nha, không ngờ hai người đạt tới trình này rồi. Có phải là lên đến trên giường rồi không ? " - Yamasaki thích thú mở miệng.
Bình thường, lúc anh đến nhà lão đại sẽ vào thẳng nhà, không cần thông báo hay bấm chuông. Anh ra vào thường xuyên để báo cáo công việc nên lão đại cũng chẳng mấy quan tâm. Hôm nay không ngờ vừa vào nhà, tìm miếng nước uống, ai ngờ chứng kiến được cảnh tượng kinh động kia.
Thật là hết sức không ngờ, vừa mới tối hôm kia anh gọi điện thông báo cho lão đại tin Sakura vừa về nước, sáng hôm nay đã chứng kiến cảnh hai người làm chuyện mờ ám trong phòng ăn. Lão đại cũng thực là thiếu kiềm chế.
Hắn ngồi đối diện vắt chéo chân một cách ưu nhã , khóe miệng loang loang - " Lăn xuống giường rồi "
" Ồ, unbelievable "
" Nghiêm túc đi. Đến đây là muốn báo cáo với mình chuyện gì? "
" Cũng không có gì, cũng chỉ là đem cho cậu xem một số thống kê tháng này thôi " - Yamasaki giơ tập hồ sơ lên lắc lắc.
Hắn cầm tách trà lên nhấp một ngụm - " Cứ để trên bàn, lát nữa mình sẽ xem. Nếu không còn việc gì nữa thì cậu có thể về được rồi "
" Sao vậy? Mới đó mà muốn đuổi mình về sớm rồi. Nôn nóng đến vậy à ?"
" Im ngay! "
Anh nhìn tách trà trên tay lão đại liền cảm thấy buồn cười - " Không uống rượu nữa sao? "
" Không " - Syaoran đáp đúng một từ duy nhất.
" 10 năm nay cậu như một kẻ nghiện rượu. Lúc nào cũng thấy cầm trên tay ly rượu. Vậy mà Sakura vừa xuất hiện, cậu ngay lập tức một giọt rượu cũng không uống. Quả nhiên cô ấy rất có sức ảnh hưởng với cậu " - Yamasaki cười cười nói.
Hắn không phản ứng gì trước lời trêu đùa của người đối diện. Chỉ lạnh lùng nhìn một cái rồi tiếp tục uống trà.
" Thôi được rồi, mình về đây. Bữa khác mình sẽ ghé "
Yamasaki đứng dậy , trẻ con giơ tay tạm biệt kẻ mặt lạnh như tiền kia .
" Khoan đã "
Đột nhiên, Syaoran lớn tiếng gọi .
" Lần sau, đến nhà mình cậu nhớ phải bấm chuông trước "
Yamasaki ngay lập tức bật cười, hiểu ý - " Được, được lần sau mình sẽ không dám phá hỏng chuyện tốt của cậu nữa "
Nói xong, anh ta liền rời đi .
Ngày thứ 2, khi màn đêm buông xuống, Sakura đứng trong phòng ngủ. Lẳng lặng vén tấm màn lên, ánh mắt yêu kiều nhìn qua cửa sổ. Ánh mắt sâu thẳm không cảm xúc.
Khung cảnh phía dưới là cả một sân vườn rộng lớn của ngôi biệt thự. Có đến 9, 10 tên mặc đồ đen đi lòng vòng để canh gác trong khu vườn. Chưa kể mấy chục tên còn đang canh gác trước cổng.
Đúng như Li Syaoran đã nói, cô thực sự không thể thoát ra khỏi đây. Hắn đã bố trí người toàn bộ xung quanh ngôi biệt thự canh chừng cả ngày lẫn đêm nhằm mục đích không cho cô có thể tìm cách bỏ trốn.
Trong đầu đang suy nghĩ miên man thì bất chợt có một cánh tay ôm lấy eo cô. Lưng của cô dán vào lồng ngực rắn chắc của ai đó.
" Suy nghĩ cái gì mà ngẩn người như vậy ? " - Li Syaoran cất giọng trầm ổn.
Hắn vừa bước vào phòng đã thấy bộ dạng đứng trước cửa sổ của cô, ngẩn người nhìn ra ngoài. Ánh mắt sâu thẳm, phẳng lặng như mặt hồ mùa thu. Bộ dạng cô độc cùng lãnh đạm của cô làm hắn trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro