Chap 48
" Có việc gì thì cậu báo cáo đi. Có phải là "hàng" gặp vấn đề gì không ? Nếu như không phải cậu làm gì rỗi hơi đến trách móc mình như vậy ?"
Eriol liếc mắt nhìn hắn. Cái tên bạn thân chí cốt này của anh từ lúc được ngồi lên vị trí cấp "bố già" của băng đảng mafia , đầu đội trời chân đạp đất này thì mọi việc đều giao cho Eriol xử lí hết .
Hắn chỉ ngồi đó chỉ đạo, xét duyệt thôi, chẳng bao giờ xuất hiện nhiều, tất cả đều để anh và Yamasaki ra mặt giải quyết. Quản lí mọi đường dây kinh doanh của tổ chức đều do Eriol một tay làm, còn về phần an ninh , lực lượng , địa bàn của tổ chức là thuộc phần của Yamasaki.
Cái tên này càng lúc càng làm biếng !
Nói gì thì cũng phải nói, 10 năm nay Li Syaoran thay đổi rất nhiều. Hắn gần như trở thành một con người khác, trải qua 10 năm lăn lộn trong giới xã hội đen đã khiến hắn trở nên lãnh khốc hơn, lãnh đạm hơn nhưng cũng tàn bạo, ngạo mạn hơn. Một điều quan trọng hơn nữa là hắn đã không còn trở nên nóng nảy như cái thời gian còn học cấp 3. Syaoran đã biết thu mình đi, biết quan sát người khác, biết nắm rõ lòng người, biết khai thông sự việc. Giải quyết mọi chuyện đều nhanh chóng, gọn ghẽ, sạch sẽ nhưng chu toàn, hoàn hảo. Biết nhìn xa trông rộng.
Hay ít hơn, Eriol thấy được điều này là từ 10 năm về trước , sau cái ngày mà người ấy bỏ hắn mà đi. Sau hôm đó, Syaoran dường như trở thành một kẻ điên dại. Một mình hắn xông vào một khu phố của bọn xã hội đen mà đánh nhau, một mình hắn giao chiến với cả trăm tên. Khi anh, Yamasaki và người của Tam Vương hội chạy đến nơi đã thấy xác chết nằm la liệt trên đường. Li Syaoran đứng đó, đôi mắt hằn lên những tia đỏ, trên người hắn dính toàn là máu. Hắn giống như một con thú xổng chuồng vậy.
Đêm hôm ấy, khu phố đó cứ như tổ chức một buổi tế xác. Làm cho tất cả bọn anh ai ai cũng đều khiếp sợ. Anh và Yamasaki đã phải dùng thế lực của gia đình mà lấp êm chuyện này nếu không sẽ bị cảnh sát moi lên điều tra. Đôi mắt đáng sợ đó, hành động tàn bạo đó, Eriol Hiragizawa là lần đầu tiên nhìn thấy ở lão đại.
Mấy ngày tiếp theo, Saoran vẫn như một kẻ điên tìm đến rượu. Hắn thực sự nốc rượu như nốc nước lã. Yamasaki lúc đó cực kỳ tức giận, đó là lần đầu thấy cậu ta nổi giận. Yamasaki đã đánh hắn mấy cái. Nhưng mà Lãng Tae Hyung lại như một kẻ không có linh hồn không có cảm giác gì . Vẫn cứ tiếp tục uống rồi lại uống. Để rồi sau đó phải đi cấp cứu rửa ruột...
Li Yelan đã chạy đến khóc lóc cầu xin, trách móc hắn. Lúc đó, Li Syaoran mới chịu thôi trở thành kẻ điên. Sau sự việc đó, hắn đã hoàn toàn thay đổi... Nhưng mà vẫn là như một kẻ đã đánh mất đi linh hồn của bản thân .
Trở về hiện tại, nhìn cái người đang ngồi chễm chệ trên kia, Eriol thở mạnh một cái như đã hết cách.
" Cũng không có vấn đề gì. Số tiền kiếm ra từ việc làm ăn lần này quả nhiên rất khổng lồ , nếu muốn "rửa" nó e là có chút khó khăn. Muốn xem cậu định xử lý như thế nào ? "
" Rất đơn giản không phải sao ? Chỉ cần chia nhỏ nó ra là được. Hợp pháp hoá vốn dĩ có rất nhiều con đường . Một phần chúng ta chuyển vào các ngân hàng ở nước ngoài . Một phần khác chúng ta đổ vào kênh chứng khoán , phần còn lại chúng ta dùng internet mà hợp pháp hoá nó "
" Theo ý cậu định sử dụng ngân hàng nào, vẫn là ở Hà Lan à ? " - Eriol hỏi.
Syaoran theo lời nói của anh giơ ngón tay trỏ lên lắc lắc - " Theo như cậu nói số tiền lần này kiếm được rất khổng lồ, 1 tỷ USD dù chia ra cũng không phải là nhỏ . Mà ngân hàng ở Hà Lan chúng ta đã gửi vào đó rất nhiều lần và số tiền cũng khá lớn. Vẫn là nên phân chia ra các nơi khác nhau và luôn tìm kiếm một nơi hợp tác mới. Tránh để bọn cớm ngửi được mùi "
" Vậy cậu đã chọn được nơi nào rồi ? "
" Có một công ty chuyên chuyển ngoại hối ở Costa Rica . Chỉ cần chi "hoa hồng" rồi chuyển giao tài khoản không cần phải khai nhân thân, rất tiện lợi. Sau đó "tiền bẩn" sẽ rất tự nhiên được hợp pháp hoá trở thành tiền sạch " - Hắn vừa ung dung tiếp tục nhấm nháp rượu vừa nói.
" Được , mình biết rồi " - Eriol gật đầu một cái như đã hiểu.
" Vậy mình đi trước. Nhưng cậu cũng uống ít rượu thôi , mình không muốn phải mang lão đại cậu vào viện rửa ruột một lần nữa đâu"
Tae Hyung hất bàn tay lên , không mấy quan tâm. Mà người kia cũng chẳng tức giận gì , chỉ bất lực thở dài một cái rồi đi ra ngoài.
Cánh cửa phòng khép lại , nơi căn phòng chỉ còn người đàn ông cùng với rượu của mình.
________________________________
...Ở Một Nơi Nào Đó Của Thủ Đô Paris, Pháp...
Một buổi sáng đẹp trời , không khí trong lành thoáng đãng. Có chút gió se lạnh của buổi sớm . Tại một thành phố xinh đẹp , một thành phố mộng mơ của biết bao nhiêu cô gái.
Trước tòa tháp Eiffel nổi tiếng của Paris , nơi có thảm cỏ xanh rì xinh đẹp trải dài dưới chân tháp. Nơi mà người dân Paris lấy làm nơi vui chơi , chụp ảnh, nghỉ ngơi , cấm trại , picnic... Mọi hoạt động đều diễn ra vô cùng nhộn nhịp và điều độ.
Sakura chọn cho mình một nơi ngay chính giữa thảm cỏ đó , có thể quan sát toàn bộ tòa tháp Eiffel và sinh hoạt của mọi người nơi đây . Cô ngồi trên bãi cỏ cặm cụi vẽ , lại chăm chú ngắm nghía xung quanh.
Vẻ đẹp của cô gái đang ngồi vẽ tranh kia khiến cho người khác chỉ cần nhìn qua một cái đã không thể rời mắt . Xung quanh đây chỉ toàn là người Tây phương riêng cô gái đó lại mang một vẻ đẹp tuyệt sắc của phương Đông , một vẻ quyến rũ mê hoặc của người phương Tây .Dưới ngọn tháp kì vĩ này lại xuất hiện một nữ thần càng tạo nên vẻ đẹp lung linh huyền ảo nơi đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro