Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 43

...Bệnh viện...

Syaoran gấp gáp đẩy cửa vào phòng bệnh 102. Li Yelan nằm trên giường bệnh kinh ngạc khi nhìn thấy hắn.

" Sao con lại đến đây ? "

" Mẹ , mẹ sao lại muốn giấu con một chuyện nghiêm trọng như thế này ?" - Hắn có chút buồn bực nói.

" Không có nghiêm trọng .Chỉ là loét dạ dày , cũng không phải bị bệnh nan y nguy hiểm gì . Mẹ không sao đâu . Nhưng chẳng phải tối nay có bữa tiệc mừng sinh nhật con sao ? Còn chính thức tuyên bố con là người thừa kế , tại sao lại chạy đến đây làm gì ? " - Bà khẩn trương nói.

" Con rất lo cho mẹ. Sao có thể còn tâm trạng mà đi dự tiệc được ? " - Li Syaoran giọng nói đầy lo lắng.

" Mẹ không sao , con mau quay trở về. Đây là chuyện rất quan trọng , con không thể như vậy mà bỏ đi được ! " - Li Yelan muốn giục hắn quay trở về .

Nhưng Li Syaoran lại kiên quyết không rời đi - " Không , đối với con không có gì quan trọng bằng mẹ ! "

__________________________________

Sakura bước ra khỏi phòng bệnh , nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại. Để lại Li Yelan và hắn trong phòng nói chuyện riêng.

Chợt thở dài một cái , cô cả người đứng dựa vào cửa. Cô không ngờ chỉ một lời nói của cô đã khiến mọi việc xoay chuyển thành cục diện như bây giờ. Xuất phát từ sự lo lắng , có lỗi mà cô trong một giây phút đã đưa ra quyết định. Là đúng hay sai ? Nhưng bản thân Sakura hình như không hề hối hận.

Chuyện này sẽ dẫn đến một kết cục cho hôn ước giữa cô và Syaoran. Sẽ gây ảnh hưởng cho tập đoàn Li và lợi ích mà tập đoàn Kinomoto nhà cô muốn có được cũng sẽ biến mất.

Sakura biết rằng ngày mai sẽ diễn ra chuyện gì. Càng biết chuyện gì đang sắp tới. Có vẻ như một kết thúc cô không mong muốn cũng không hề ngờ đến .

Cô xoay người sải bước ra khỏi bệnh viện.

__________________________________________________

Sáng hôm sau

Sakura vừa vào lớp đã nhìn thấy hắn . Đúng là hôm nay mặt trời mọc đằng tây nên hắn mới đi học sớm như vậy.

Nhưng mà cô biết Li Syaoran cả một đêm, ở lại bệnh viện chăm sóc mẹ mình. Đến sáng liền đi thẳng đến trường. Sakura nhìn thấy được , hắn rất yêu mẹ của mình. Đúng là một người con hiếu thảo nha!

Syaoran nằm gục trên bàn , hình như là ngủ. Cô cũng không tiện đánh thức hắn. Chỉ là đặt balo xuống ngồi vào chỗ của mình. Làm một việc mà cô vẫn thường làm mỗi ngày, đó là đọc sách.

Sakura liền lôi một cuốn sách dày cộp ra đọc. Chắc hẳn , giờ này tin tức đã tràn lan các mặt báo và truyền thông. Không sớm thì muộn , trong ngày hôm nay sẽ đến tai cha của cô.

Hiện giờ vẫn còn rất sớm , trong lớp chỉ có mình cô và Syaoran. Hắn thì nằm ngủ trên bàn , cô thì lại chăm chú đọc sách. Không khí rất yên tĩnh, rất giống với thường ngày nhưng lại có gì đó rất khác . Rất luyến tiếc...

Cô trong lòng lại bứt rứt không yên . Lần đầu tiên , Kinomoto Sakura cô có cái cảm giác này. Khiến cô không thể chuyên tâm đọc sách. Cô gấp quyển sách lại , đột nhiên xoay mặt qua nhìn hắn.

Bình thường vào lớp , Sakura cô chỉ lo chuyên tâm đọc sách không thèm để ý đến những việc xung quanh. Vì vậy dù Li Syaoran anh ta có đến trước mặt làm phiền ,cô một cái liếc mắt cũng không nhìn hắn.

Nhưng mà hôm nay cô lại bỏ quyển sách sang một bên mà nhìn hắn. Syaoran ngồi cách cô một bàn nhưng mà cô vẫn nhìn rõ từng đường nét hoàn mỹ trên gương mặt anh tuấn của hắn. Khóe môi ranh mãnh trông rất ngạo mạn nhưng lại rất quyến rũ. Lần đầu tiên , Sakura kĩ càng quan sát hắn , ngắm nhìn gương mặt hắn.

Thở dài một cái , cô làm sao vậy ? Muốn quan sát kĩ càng hắn như vậy để làm gì ? Ghi nhớ trong đầu sao ?!

Sakura cố trấn tĩnh bản thân , lại tiếp tục tìm về với cuốn sách nằm trên bàn.

Li Syaoran mệt mỏi sau một đêm. Vẫn ngủ gục trên bàn , không hề tỉnh.

Bầu không khí giữa hai người vốn dĩ quá êm đềm lại rất yên tĩnh . Đôi khi khiến cho cả hai không thể cảm nhận được sự quan trọng của đối phương, sự có mặt của người đối diện.

Làm cho mỗi người chìm vào thế giới riêng của bản thân . Hai người bọn họ đều còn trẻ , đều chưa trưởng thành , suy cho cùng đều là những đứa con nít vẫn chưa trải qua sự chia ly trong cuộc đời , những ngã rẽ vô định.

Hắn có ước mơ , có hoài bão. Còn cô có tham vọng . Không ai có thể bắt buộc ai , kiềm chế ai . Tuy rằng cô đã từng muốn ép buộc hắn nhưng bây giờ rốt cuộc cũng không thể nữa. Nếu như hắn thực sự không muốn làm điều mình ghét thì cô cũng không thể làm được gì.

Rốt cuộc từ khi nào mà Kinomoto Sakura cô lại mềm yếu như vậy ? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro