Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 38

Sáng thứ 4, Li Syaoran bước vào lớp đã nhìn thấy cô ngồi trong lớp rồi. Bình thường, đợi đến khi chuông reo hắn mới vào nhưng hôm nay lại phá lệ đi sớm một bữa.

Kinomoto Sakura đi học rất sớm , ngày nào cũng vậy. Hắn vào lớp đã nhìn thấy cô. Có điều lúc nào cũng thấy cô ngồi đọc sách, không mảy may quan tâm đến những thứ xung quanh , ngước mắt lên nhìn hắn cũng không có. Điều này làm Li Syaoran có chút bực bội.

Mấy quyển sách dày cộp nhàm chán đó hay đến vậy sao ?!

Hay đến mức cô không thèm để ý đến sự có mặt của hắn. Li Syaoran bước lại kéo ghế ngồi ngay trước mặt cô.

Ánh mắt của Sakura vẫn chú tâm vào trang sách , không thèm liếc mắt đến người đối diện lấy một cái.

Hắn càng bực vươn tay che quyển sách lại , không để cô đọc được.

" Quyển sách này hay đến vậy à ? Một chút cũng không quan tâm đến sự có mặt của tôi sao ? "

Sakura bấy giờ mới ngước mắt lên nhìn hắn, nhưng ánh mắt cô rất lạ. Rất lạnh và sâu hun hút. Cô không trả lời, gấp quyển sách lại để nằm trên bàn. Cả người đứng dậy , đi thẳng ra khỏi lớp.

Hắn nhìn cô ngạc nhiên. Nếu như là bình thường cô chắc chắn sẽ nói gì đó chọc giận hắn nhưng lúc này, cô không phản ứng gì mà lại bỏ đi ra ngoài. Ánh mắt của cô cũng khác so với bình thường. Tuy rằng cô là một người rất lạnh lùng nhưng thực sự mà nói cô không phản ứng gì làm hắn đột nhiên lo lắng.

'' Kinomoto Sakura cô ấy hôm nay có điều gì rất lạ. ''

Giờ ăn trưa, Syaoran cũng không thấy bóng dáng của cô. Hỏi Yamasaki và Eriol bọn họ đều nói rằng không biết. Hắn cảm giác có điều gì đó không ổn.

Ngồi trong lớp học, hắn cứ chăm chăm nhìn sang cô nhưng cô không hề hay biết hay nói đúng hơn cô không buồn để ý. Suốt cả buổi học, Sakura không nói chuyện với hắn câu nào. Dáng vẻ lãnh đạm của cô khiến Li Syaoran vô cùng khó chịu cùng sốt ruột.

Đến giờ ra về, trời bắt đầu mưa to. Mưa nặng hạt trút xuống, không khí bỗng dưng trở nên trầm xuống, lạnh hơn. Syaoran sắp xếp tập vở xong, ngước mắt lên đã không thấy cô đâu . Ngực hắn trở nên phập phồng lo âu.

Nghĩ rằng cô đã về, hắn đành mang balo ra ngoài cổng. Nhưng khi định bước vào trong xe của tài xế thì hắn phát hiện chiếc Maybach màu trắng vẫn còn đậu trước cổng. Người tài xế đứng bên cạnh đang xem đồng hồ trông ngóng. Syaoran biết là cô chưa về.

Không hiểu sao, ngay lập tức hắn chạy vào lại trong trường kiếm cô. Đi cả một vòng sân trường tìm kiếm, tất cả các phòng hắn đều xem qua. Cuối cùng hắn phát hiện cô đang ở khuôn viên đằng sau trường.

Sakura đứng giữa sân trong khi mưa đang nặng hạt. Cả người cô ướt sũng , cô vẫn đứng im như trời trồng , không nhúc nhích. Gương mặt xinh đẹp cúi gầm xuống , đôi mắt nhắm lại đau thương. Hứng từng giọt mưa rơi xuống .

Syaoran nhìn thấy vậy liền tức giận. Trái tim căng ra lo lắng đến cực hạn. Người con gái này ! Không biết dầm mưa như vậy sẽ đổ bệnh sao ?! Không biết tránh mưa sao ?!

Hắn ngay lập tức cầm dù chạy lại che cho cô , tức giận nói - " Em đang làm trò gì vậy ?! Muốn đổ bệnh sao ?! Lại đứng dưới mưa như vậy làm gì ?! "

Sakura ngước mặt lên , đầu tóc ướt sũng - " Để tôi yên "

Câu nói này của cô làm Li Syaoran hắn càng thêm giận dữ - " Yên cái gì ?! Để em điên rồ đứng dầm mưa sao ?! "

Cô lạnh lùng nhìn hắn - " Mặc kệ tôi "

Lời nói của cô như đổ dầu vào người hắn. Syaoran không chịu được nữa liền nắm kéo cánh tay cô nhưng không ngờ cả người cô như không có sức lực ngã nhào vào lòng hắn. Mất ý thức rồi từ từ ngất đi.

Hắn hoảng hốt đỡ lấy Sakura, khuỵu người xuống ôm cô. Cả người cô ướt sũng, lạnh lẽo. Hắn cảm nhận được cô đang run rẩy trong tay mình. Cô là đang sốt cao !

Ngay lập tức, Syaoran bế cô lên, ra khỏi trường, lên xe về nhà hắn. ( Vị nam chính này có chút soái ca đấy :)) )

_______________________________________

... Biệt thự Li gia...

Hắn đặt Sakura nằm lên giường mình, sai người thay đồ khô cho cô. Sau đó Syaoran gọi bác sĩ đến khám, hắn đợi cho đến khi vị bác sĩ khám xong và chích thuốc, hắn chăm chú nghe ông ta dặn dò rồi nhận thuốc.

Vị bác sĩ rời đi, suốt một buổi tối hắn đều là ngồi bên cạnh giường chăm sóc cho cô. Không chịu rời đi, ngay cả ăn tối hắn cũng không động đến. Ban đêm, khi thấy cô thực sự đã hạ sốt . Hắn mới chịu rời đi một chút để tắm rửa thay đồ ướt trên người. ( Ôi.. Con tim FA của tôi đau quá :< )

Syaoran ra khỏi phòng tắm đã nghe tiếng sấm chớp ầm ầm ngoài cửa sổ. Trời lại bắt đầu mưa lớn. Đột nhiên , hắn nghe thấy tiếng la.

Hắn giục khăn tắm xuống , hớt hải chạy ngay đến bên giường thì thấy cô đang khóc. Sakura vẫn còn đang ngủ và gặp ác mộng. Cô khóc lóc nức nở .

" Sakiko...Sakiko..Chị.. "

Syaoran lo lắng không thôi định chạm vào gương mặt cô nhưng Sakura đã nắm lấy tay hắn níu giữ. Cô khóc nức nở gọi tên chị mình. Đây là lần đầu tiên hắn thấy cô khóc. Trái tim như bị ai đâm vào một nhát dao. Đau lòng không thôi. ( Thế mà mới đầu lại phanh phui bí mật của người ta =.= )

Đột nhiên hắn nhớ ra hôm nay là ngày 29 tháng 7. Li Syaoran đã từng xem qua tập hồ sơ của Eriol đưa cho mình. Ngày mà cảnh sát xông đến giải cứu cô, là ngày mà chị cô chết, chính là ngày này.

Thì ra là như vậy...

Syaoran đau lòng vươn tay lau nước mắt cho cô. Sakura vẫn nắm chặt lấy tay hắn mà nức nở. Không kiềm lòng được, hắn giở chăn ra, chui vào nằm bên cạnh. Hai cánh tay to lớn ôm siết lấy cô. Khẽ dỗ dành cô. ( Tình cảm ghê nha )

Sakura mê man, cảm thấy có vòng tay ấm áp bao bọc mình. Rất to lớn, rất an toàn khiến cô không còn sợ hãi nữa. Cô bắt đầu nín khó , vùi mặt vào lồng ngực hắn ngủ thiếp đi.

Hành động của cô lại làm trái tim hắn rung động, loạn nhịp. Hắn ôm thân thể mềm mại của cô vào trong người. Cổ họng không khỏi than nhẹ một tiếng.

" Kinomoto Sakura em đã làm gì tôi thế này ? " - Syaoran giọng khàn khàn hỏi nhỏ bên tai cô.

Sakura không biết gì , vẫn say sưa chìm đắm trong giấc ngủ.

Hắn cúi xuống , tìm kiếm đôi môi anh đào mà ngậm lấy . Triền miên hôn cô rồi thả ra. Thỉnh thoảng , hắn lại áp cặp môi nóng hổi của mình lên cánh môi ngọt ngào của cô. Cô vẫn không hay biết gì , gương mặt nũng nịu như một đứa trẻ.

Đột nhiên , Li Syaoran tìm thấy cảm giác thích thú với thú vui hôn trộm này nên hắn cứ tiếp tục mà chơi đùa môi cô. Càng lúc càng siết chặt thân thể mềm mại của cô.

Để rồi sau đó , hắn lại phải kiềm chế , lại than nhẹ. Syaoran dừng ngay hành động đó lại vì hắn biết nếu tiếp tục hắn sẽ hoàn toàn đánh mất lý trí.

Điều chỉnh lại tâm trạng , hắn ôm cô nhắm mắt ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro