Chap 37
Sau khi nấu xong mọi người lại bắt đầu dọn ra cùng nhau ăn tối. Ba người vừa ăn vừa trò chuyện rất vui vẻ, thực ra chỉ có cô và Li Yelan là cùng nhau bàn luận đủ thứ . Còn hắn thì lâu lâu mới nói một câu.
Một cảm giác ấm cúng mà chỉ có gia đình thực sự mang lại. Sakura cô là lần đầu tiên cảm nhận được thứ ấm áp nhỏ bé mà kỳ diệu này. Ngay cả hắn cũng vậy.
" Sakura, sao cháu lại ăn ít như vậy ? "
" Cháu chỉ ăn nhiêu đây là no lắm rồi. Hôm nay nhờ bác nấu cơm ngon nên cháu mới có thể ăn nhiều như vậy " - Cô cười cười buông đũa.
Đích thực hôm nay là lần đầu tiên cô ăn nhiều như vậy. Hai chén cơm là quá nhiều, bình thường ăn cơm cô còn ăn không hết một chén. Từ nhỏ đến lớn, Sakura đều bị chứng biếng ăn. Nên chẳng muốn ăn gì nhiều.
" Dỗ ngọt bác thôi sao ? " - Li Yelan hiền hậu nói.
Cô vội lắc đầu - " Không đâu . Thực sự rất ngon "
Syaoran nhíu mày nhìn qua chén cơm của cô. Tia quỷ dị lại phát ra. Nhìn trông có vẻ cảm thấy khó chịu.
Trời bắt đầu khuya, Syaoran mới đưa cô về. Hai người lúc nào ngồi trong xe cũng duy trì sự im lặng và lần nào hắn cũng phải lên tiếng. Hôm nay cũng không ngoại lệ .
" Mẹ tôi... "
Hắn chỉ vừa mở miệng thì cô đã đột ngột cắt ngang - " Mẹ của anh lúc nãy đột nhiên muốn ở nhà ăn cơm anh không thấy lạ sao ? "
" Có, rất lạ. Mẹ tôi vốn dĩ muốn cùng chúng ta ra ngoài ăn " - Syaoran nghiêm túc trả lời cô. Thì ra không chỉ mình hắn thấy sự kì lạ trong mắt mẹ. Nhưng hắn không tài nào đoán được lý do.
Sakura chậm chạp lên tiếng - " Bác gái vì muốn giữ thể diện cho anh nên không muốn cùng anh đi đến chỗ đông người để họ xì xào bàn tán về bác . Cũng không muốn Li chủ tịch biết được anh dẫn bác ấy ra ngoài ăn tối nếu như vậy , chủ tịch sẽ làm khó anh. Bác gái từ đầu chí cuối là đều không muốn anh bị khó xử "
Thì ra là như vậy. Là hắn quá thờ ơ , không quan tâm đến mẹ mình . Mẹ hắn thương yêu hắn như vậy mà hắn chưa thể báo đáp lại còn khiến mẹ chịu nhiều ủy khúc.
" Bác gái yêu thương anh như vậy . Chẳng lẽ anh muốn mãi mãi dấu đi chuyện anh là con của bác , để bác chịu bao nhiêu ủy khúc sao ? " - Cô nhẹ nhàng hỏi.
" Tất nhiên là không. Chờ một thời gian nữa khi tôi đủ quyền, nhất định sẽ công khai mẹ mình " - Syaoran kiên định nói.
Sakura đột nhiên khẽ cười nhạt - " Anh muốn có quyền nhưng lại không chịu đến quản lí công ty "
" Không phải chỉ có đứng đầu tập đoàn thì tôi mới trở thành người có quyền "
" Ý anh là đứng đầu xã hội đen. Li Syaoran, tôi không hiểu vì sao rốt cuộc một thiếu gia có gia thế như anh không thích ngồi trong văn phòng dùng đầu óc để điều khiển tập đoàn mà lại thích đi ra ngoài kia chịu bao nguy hiểm, chém giết lẫn nhau chỉ vì một địa bàn nào đó. Chẳng lẽ con người anh chỉ biết dùng bạo lực thôi sao ? "
Syaoran nghe cô hỏi chỉ nhàn nhạt đáp - " Kinomoto Sakura, đừng xem thường thế giới đó. Có thể em nghĩ thế giới mà tôi chọn khác xa so với thế giới của em. Nhưng thực ra bản chất của chúng đều giống nhau cả, đều là người muốn câu xé người, muốn chiếm được quyền hành. Chỉ khác nhau ở chỗ trong thế giới của em, em chỉ toàn đối mặt với những kẻ chỉ có thể dùng trí tuệ để đối đầu. Còn trong thế giới của tôi, tôi chỉ toàn gặp những kẻ chỉ có thể dùng bạo lực để giải quyết. Trông khác nhưng thực chất đều như nhau mà thôi"
" Anh đúng là có kiểu lý luận rất khác người " - Cô cười lạnh.
" Chẳng phải học tập em sao ? "
" Nhưng tôi vẫn muốn anh hiểu một điều 'Muốn người khác tôn trọng , trước hết mình phải đủ mạnh'. Nếu anh muốn nắm trong tay quyền quyết định, trước hết anh phải mạnh hơn cả cha của mình. Nếu không lời nói của anh với chủ tịch mà nói không đáng cân nào" - Sakura nhẹ giọng nói. Đây là bài học thứ 3 cô muốn hắn biết. Nếu hắn không nắm được quyền hành tập đoàn trong tay, thì lời nói của hắn đối với Li Hiroshi một chút cũng không đáng nghe.
Syaoran không lên tiếng, ánh mắt vẫn tập trung lái xe. Lúc sau mới lên tiếng hỏi, có phần trêu đùa - " Em là đang lo lắng cho tương lai của tôi ? "
" Anh và tôi sẽ cùng nhau kết hôn. Tương lai của anh tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến tôi " - Sakura lạnh lùng đáp.
Nếu như hắn công khai mẹ mình là Li Yelan, chắc chắn sẽ chấn động dư luận. Đến lúc đó, cha cô sẽ không thể nào chấp nhận sự lừa dối này mà hủy hôn, sẽ mất đi cơ hội hợp tác với tập đoàn Li. Nhưng cô cũng rất muốn giúp Li Yelan.
Nên vì vậy cô muốn hắn vào tập đoàn Li làm việc, tham gia kinh doanh, nắm chắc lấy quyền hành, lôi kéo thế lực cho mình, chứng minh năng lực điều hành của bản thân. Đợi đến lúc đó , cho dù Li Hiroshi có muốn cản cũng không được. Li Syaoran có thể đường đường chính chính công khai mẹ mình.
" Tôi sẽ nắm trong tay quyền quyết định theo cách của tôi nên em yên tâm " - Hắn chắc nịch nói.
Sakura hít thở sâu một cái rồi lại thở ra. Ánh mắt lẳng lặng hướng ra ngoài cửa sổ. Cô im lặng. Được, cứ coi như lần này cô tin hắn, chờ xem hắn dùng cách gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro